Chương 32: Ngươi là ai?
“Ngươi có tin có người sẽ nguyện ý luân hồi cùng ngươi hay không?” A Ly không nhìn Cốc Nhiễm, thanh âm khàn khàn yếu ớt.
“Luân hồi một trăm thế.” Nàng lại bổ sung.
Cốc Nhiễm phát hiện A Ly khác thường, trong lòng lại mừng thầm vì mỗ thú đã có sơ hở, hắn ngồi xuống cạnh A ly, cúi đầu nghĩ nghĩ nói
“Chắc là sẽ không có người như vậy, ngươi đã từng gặp?”
“Ngươi thích Tô Phù Phong sao?” A Ly ông nói gà, bà nói vịt, nhìn chằm chằm Cốc Nhiễm hai mắt không muốn bỏ qua bất luận cái gì.
“Không thích.” Cốc Nhiễm không chút do dự.
“Vậy sao ngươi lại muốn cứu nàng?” A Ly không tin.
“Bởi vì Thiên Quân, ta không muốn lại làm hắn thất vọng”. Tám ngàn năm trước, vì cứu Cốc Nhiễm mà Thiên Quân suýt chút nữa đã hao hết tu vi, Cốc Nhiễm vẫn rất áy náy, sau đó hắn mất trí nhớ, trở nên vô dụng, Thiên Quân vẫn ngầm bảo vệ hắn, những chuyện này Cốc Nhiễm đều ghi nhớ trong lòng.
“Nhìn thiên tượng của Thiên Quân thì e là thời điểm tọa hoa sẽ không xa, hắn chắc là hi vọng sau khi hắn tọa hóa sẽ có người chiếu cố ngươi” giọng điệu của A Ly lộ ra vẻ bi thương và cảm thán, vừa rồi Cốc Nhiễm bất kính với Thiên Quân cũng không có nghĩa tình huynh đệ của bọn họ không tốt, chính vì cảm tình tốt cho nên hắn mới dám ngỗ ngược như vậy mà Thiên Quân cũng không trách hắn, tựa như một ca ca luôn bao dung cho đệ đệ của mình. Tây Vương Mẫu, Thiên Quân, Cốc Nhiễm là cổ thần quyền lực nhất trong tam giới, bọn họ lại là huynh muội, ba người nếu không nương tựa hỗ trợ nhay thì làm sao có được thành tựu hôm nay?
Tọa hóa thật ra chính là thời kỳ tử vong của thần tiên, chỉ có điều phương thức khác với người phàm. Phàm nhân sau trăm năm có thể lần nữa nhập luân hồi mà thần tiên thì dựa vào năng lực, khi tọa hóa cũng chính là lúc tạo thành thành tựu lớn lao, giống như Bàn Cổ ngộ được đạo thiên lý, hóa thân thành trời đất biến mất trong tam giới, nói cách khác là có thể đạt tới trình độ tồn vong cùng trời đất. Phật gia có Đạt Ma tổ sư siêu thoát tam giới, không hỏi chuyện thế sự, sau thời gian tọa hóa ở nhân gian cũng vĩnh tồn cùng trời đất. Thiên Quân tu vi sắp cạn, nàng dường như hiểu được vì sao thiên giới lo lắng tới chuyện tìm Thiên Quân cho nhiệm kỳ mới, tuy rằng chỉ là sự chuyển giao quyền lực nhưng nguyên nhân chân chính là vì hắn sắp tọa hóa.
Cốc Nhiễm đột nhiên mở mắt to, khiếp sợ trong lòng, lập tức ấn trụ A Ly, hạ thấp thanh âm hỏi “ ngươi rốt cuộc là ai? Sao có thể nhìn ra được hắn sắp tọa hóa?”
Chuyện Thiên Quân sắp tọa hóa chỉ có Cốc Nhiễm và Tây Vương Mẫu biết, hơn nữa việc này cũng do Thanh Long là thượng cổ thần thú, tâm linh tương thông với Thiên Quân đoán ra. Vì sao một tiểu lửng chó như A Ly chỉ mới gặp mặt Thiên Quân một lần đã nhìn ra? Nếu nàng không có thân thủ bất phàm thì điều này giải thích thế nào? hơn nữa nàng chỉ là một tiểu thú sao có thể nói chuyện? lúc trước hắn giả ngu không hỏi tới là vì sợ A Ly sợ hãi, bây giờ hắn không thể kiềm chế được nữa.
“Buông ta ra, ngươi làm đau ta!” A Ly giãy dụa thế nào cũng không thoát được khỏi tay Cốc Nhiễm, mà nàng cắn la thế nào, Cốc Nhiễm cũng không chịu buông tay.
“Nếu hôm nay ngươi không nói rõ ràng mọi chuyện với ta, ta nhất định sẽ không giơ cao đánh khẽ với ngươi”. Cốc Nhiễm thái độ kiên quyết, rất hiếu lỳ, hắn thậm chí còn cảm thấy mình bị A Ly lừa gạt, hắn biết A Ly không đơn giản nhưng không ngờ đến thời điểm đối diện chân tướng, hắn lại tức giận đến vậy.
“Ngươi cho dù bóp ch.ết ta cũng vô dụng! Ta quả thật chỉ là một lửng chó bình thường, từ lúc mới sinh ra đã ngủ cho đến tận bây giờ, ta không biết vì sao có thể nói chuyện được, ta cũng không biết vì sao có thể nhìn ra Thiên Quân sắp tọa hóa” A ly nhe răng trợn mắt, sống ch.ết cũng không nhận tội.
“Ta đây liền bóp ch.ết ngươi!” Cốc Nhiễm tăng thêm sức lực, mắt tràn ngập lửa giận, làm cho lục phủ ngũ tạng của A Ly lộn tùng phèo.
…
Không biết qua bao lâu, A Ly không có phản ứng, Cốc Nhiễm cả kinh vội buông tay, đừng nói là đã ch.ết rồi a.