Chương 14: Rơi vào bụng Hồ!
“Ta không vào!” Bàn tay nhỏ bé cố sống cố ch.ết nắm chặt lấy thân cây bên cạnh, ta cùng với Cổ Hồ chơi “kéo co”.
“Theo ta vào!” Vuốt Hồ giơ ra, bạy từng ngón từng ngón trong lòng bàn tay đang biến trắng bệch vì dùng lực quá độ, nam nhân dịu dàng nho nhã, ngọc thụ lâm phong nhưng lại vô sỉ kề sát miệng vào tai ta thủ thỉ: “Nha Nha đang sợ sao?”
“Không muốn! Hu! Cổ quản gia, mau giúp ta!” Nước mắt lưng tròng cầu cứu nhìn Cổ Ba thúc hiều hậu!
“Nha Nha tiểu thư! Người đừng giận dỗi môn chủ nữa mà! Haizzz! Hai vợ chồng, có gì mà phải ngại!”
“Không phải! Chúng ta không phải!” Trời ơi! Ta và Cổ Nguyệt Lan thật sự là trong sáng thuần khiết mà!
“Ba thúc, ngươi lui xuống cho ta!” Bụm chặt lấy miệng của ta, Cổ Hồ biến thái đáng ghét xua đuổi Cổ Ba thúc ra khỏi đương trường!
“Dạ! Môn chủ!”
***********
“Nha Nha! Vẫn không lại đây sao?”
“Không muốn! Hu! Ta muốn đi tìm mẹ!”
“Nha Nha! Giờ không thể được!”
“Tại sao chứ?”
“Giờ không tiện!”
“Hừ! Ta cứ đi đó!”
“Nàng thật sự muốn đi? Không hối hận?”
“Không hối hận!”
“Được!”
Dưới trăng tỏ, Cổ mĩ Hồ kéo tay tiểu nha đầu ngây thơ, từng bước từng bước lôi con mồi vào cạm bẫy!
“Đại Đại! Cho ta được không?” Vừa mới đặt chân tới Nhã Cư đã nghe thấy giọng nài nỉ vì dục vọng không được đáp ứng của ông già từ trong phòng vọng ra!
“Tướng công! Thiếp đã mệt lắm rồi! Đừng có làm nữa được không?” Mẹ mĩ nhân yếu ớt, vốn không chịu nổi sương gió, tràn ngập phòng bị mà thẹn thùng lên tiếng.
“Đại Đại! Một lần thôi mà! Được không mà~~~~~” Tởm quá! Da gà gai ốc nổi lên kháng nghị, nam nhân ba mươi mấy tuổi đầu điệu chảy nước, nũng nịu vòi vĩnh chỉ khiến người khác buồn nôn!
“Không mà! Hôm nay ở trên xe ngựa không phải chàng đã làm mấy lần rồi sao? Giờ người thiếp vẫn còn đau nhức mỏi nhừ đó!” Haiz! Mẹ yêu quý! Chả trách cơ thể mẹ luôn yếu ớt, thì ra đều do ông già nhà ta hại cả!
“Đại Đại! Nàng cũng biết lão già đó…..Khụ………phụ thân của nàng luôn thành kiến với ta, đến phủ thừa tướng, người nhất định không để ta chạm vào nàng! Đến lúc đó, tướng công chỉ có thể nằm ôm gối mà nhung nhớ trong căn phòng trống trải! Nào! Để tướng công thương nàng đi mà!”
“Ứ………Thiếp thật sự rất mệt mà!”
“Đừng sợ……….Nàng cứ ngủ………tướng công một mình tất bật là được rồi!”
“Đại Đại………giang chân ra chút nào…..Đúng, như thế……..Nào…………vắt qua eo ta….”
“A……..Đừng mà……..Hu……….Đủ rồi…..Ư……..Ưm……”
Nghe từng tiếng rên rỉ yếu đuối của nữ tử cùng giọng thở dốc nhưng luôn dịu dàng an ủi của nam nhân, toàn thân ta toát rã mồ hôi! Mặt hết đỏ chuyển trắng, hết trắng chuyển hồng, cha mẹ yêu dấu, ở đây dù gì cũng là địa bàn của người khác, hai người cũng ba mươi mấy tuổi đầu rồi, phải biết kiềm chế chút chứ!
“Sao rồi, còn muốn vào tìm mẹ nàng nữa không?” Khuôn mặt nhìn nghiêng hoàn mỹ dưới ánh trăng đẹp tựa thần tiên, ánh mắt xanh lục của Cổ Nguyệt Lan dần dần trở nên thâm sâu, luồng huỳnh quang tà mị không ngừng phát ra…….
“Không cần nữa! Đi thôi!” Ta mệt mỏi đáp lại. Hôm nay, thần kinh đáng thương của ta, thật sự bị hành hạ quá đủ rồi……
^ O ^ ^ O ^ ^ O ^ ^ O ^
“Nha Nha, lại đây nào!” Lồng ngực trắng tuyết để lộ ra, mỗ Hồ thập phần quyến rũ nằm nghiêng trên giường, bắt đầu tiến hành hành vi quyến rũ!
“Ừ!” Vốn đang bị chấn động bởi cảnh phim ABCD phát sóng trực tiếp của cha mẹ, ta vô thức đáp lại.
“Sư phụ giúp Nha Nha cởi quần áo được không?” Vuốt Hồ không ngừng quẩn quanh bên vạt áo ta, giọng nói khàn khàn kiềm nén dục hỏa.
“Được!” Đương lúc linh hồn ta vẫn đang chìm trong bi thương, thì lớp áo khoác màu hồng phấn rơi xuống, tiếp đó là lớp áo lót trắng tuyết, bé yếm vàng nhạt cùng chiếc quần nhỏ xinh.
“Nha Nha! Nàng thật sự vô cùng xinh đẹp!” Bàn tay lạnh ngắt du ngoạn trên thân hình trần trụi trắng nõn của ta, ngón tay càng ɖâʍ đãng lướt qua hai trái anh đào dựng đứng trên hai gò núi tròn trịa.
“A? Quần áo của ta đâu?” Cảm giác lạnh lẽo tiếp xúc da thịt khiến ta thức tỉnh. Trời ơi! Nha Nha ta đang nghĩ vẩn vơ gì vậy? May quá! May quá! Giờ tỉnh ngộ vẫn còn kịp! Giơ tay lột lấy chiếc áo ngoài trắng ngà trên người Cổ Hồ, ta cuống cuồng trốn vào góc giường.
“Sư phụ giúp Nha Nha cởi ra đó!” Không có áo ngoài, lồng ngực vạm vỡ của Mỗ Hồ được thể show ra, khuôn mặt cười đê tiện càng thêm nhức mắt.
“Tiểu Bạch Thái đâu?” Giờ khắc then chốt, có kẻ thứ 3, thiết nghĩ, Mỗ Hồ không thể táo tợn mà hành sự!
“Sư phụ đã quăng nó ra ngoài rồi!”
“Tại sao?”
“Vì chúng ta sẽ “yêu nhau” mà!”
“Ha ha! Sư phụ thật dí dỏm đó!”
“Nha Nha! 8 năm rồi! Nàng nghĩ ta sẽ buông tay sao?”
“Sư phụ, Nha Nha còn nhỏ, chịu không nổi đâu!” Ta chớp chớp đôi mắt vô tội mà ủy khuất, đáng thương vạn phần nhìn hắn, chỉ hi vọng ánh mắt thuần khiết của ta có thể khiến hắn hồi tâm chuyển ý!
“Nha Nha ngày ngày ăn sơn hào hải vị, ngủ giường ấm nệm êm, đương nhiên sẽ chịu được!” Nhìn đôi mắt đơn thuần cùng thân hình yêu kiều tràn trề xuân sắc, Cổ Nguyệt Lan theo bản năng nuốt nước bọt……..hạ thân càng thiêu đốt đòi giải phóng!
“………….” Hồ ly thối, thì ra 8 năm nay, mỗi ngày đều có thịt gà thịt vịt, sơn hào hải vị thơm phức bưng tới chỉ vì phục vụ cho mục đích này……: “Sư phụ, Nha Nha còn rất nhỏ, đừng dọa Nha Nha mà!” Hai tay ôm chặt lấy vòng eo rắn chắc, mái đầu nhỏ xinh khéo léo mà ngoan ngoãn vùi vào ngực hắn, khẽ nghiêng mặt, mấp máy khóe môi………..Hồ ly thối, ta đã bán sức mà diễn xuất, ngươi cũng phải tỉnh táo lại đi chứ.
“Sư phụ sao có thể dọa Nha Nha đây? Nha Nha là bảo bối quý giá nhất của sự phụ mà!”
Nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, cơ thể chắc nịch mờ ám cọ cọ, lồng ngực vạm vỡ dính chặt lấy nơi mềm mại nhất của ta, vật cứng to lớn không ngừng gia tăng kích thước chọc chọc eo ta, bên tai là giọng tỉ tê đầy từ tính của hắn: “Nha Nha……chuẩn bị xong chưa nào……..”
“A! Ngươi cởi quần từ lúc nào vậy?” Ngón tay mũm mĩm run rẩy chỉ vào mĩ nam biến thái đang trần trụi trước mặt! Trời ơi! Còn hoàn hảo hơn cả thần David! Phì! Phì! Phì! Tên hồ ly dung tục biến thái này sao có thể so sánh với thần David chứ
“Nha Nha, lại đây!”
“Không lại!”
“Được lắm!” Lời vừa dứt, ta liền bị hắn gập eo bế bỗng lên, nhẹ nhàng đặt xuống chiếc giường mềm mại, ta chống tay toan vùng dậy liền bị thân hình to lớn của Mỗ Hồ đè chặt xuống…………
“Sư…….sư phụ!” Ta gắng gượng dùng khuỷu tay chống phần trên, phần dưới bất giác lùi lại ra sau, phòng bị nhìn sắc Hồ trước mặt. Hắn hai tay chống hai bên người ta, vì cúi người nên từng sợi tóc đen mượt rủ xuống, yêu mị mà phong tình, ánh mắt xanh thăm thẳm như rừng rậm biến sắc lẻm, khuôn mặt tuấn mĩ nho nhã như ngọc, cùng với hơi thở đầy nam tính đặc thù, toàn thân toát ra vẻ cuồng loạn, bất kham! Khi hơi thở nóng rực của hắn phả vào má, tim ta chịu không nổi mà ngừng đập!
“Sợ rồi sao?” Đọ mắt một hồi, cuối cùng Cổ Nguyệt Lan thong thả hỏi.
“Hu! Thật sự rất sợ!” Sắc Hồ trước mặt, ta có thể không sợ sao?
“Không cần sợ! Sư phụ tuy không có kinh nghiệm, nhưng vẫn biết phải làm như thế nào!” Nhấc một tay lên, Cổ Nguyệt Lan nhẹ nhàng miết quanh viền môi non nớt, ánh mắt xanh lục kiềm nén dục vọng dán chặt vào ta, khóe miệng nhếch lên cười tà mị: “Nha Nha………Ta sẽ khiến nàng chìm đắm trong đê mê……….” Lời dứt, môi nuốt lấy môi, tay bóp lấy cằm, ép ta há miệng, đầu lưỡi linh hoạt tiến thẳng vào trong, truy cản đầu lưỡi thơm tho, ɭϊếʍƈ láp, khiêu khích từng mi-li-mét trong vòm miệng nhỏ xinh, hoàn toàn không cho ta có cơ hội né tránh! Nụ hôn của hắn vừa dịu dàng vừa bá đạo cuồng dã, giống hệt như con người hắn vậy, bề ngoài đường đường là chính nhân quân tử, bên trong lại luôn nung nấu dục vọng thiêu đốt ta!
“Ưm…..” Ta định giơ tay hẩy hắn ra, nhưng vì cơ thể không còn gì để chống đỡ, theo đà ngã xuống giường, hắn cũng ngã theo, nhưng môi lại luôn dính lấy môi, cơ thể đè chặt ta, bàn tay bắt đầu không an phận, tác oai tác quái trên bầu ngực, vân vê mơn trớn, tay kia nương theo đường eo, rờ rẫm “hoa môn” dưới hạ thân………
Cảm nhận thấy “hoa môn” bị ngón tay thon dài xâm nhập, ta vội mở trừng mắt, cơ thể bắt đầu kịch liệt phản kháng, hai tay nắm lại dùng tận lực đấm vào lưng hắn, nhưng đối với Mỗ Hồ mình đồng da thép mà nói, chỉ như là gãi ngứa………Đầu ngón tay không ngừng luồn lách khám phá, bờ môi không ngừng ʍút̼ lấy hương thơm dần dần miết xuống dưới, lưu luyến không rời ɭϊếʍƈ quanh trái anh đào trên bầu ngực trắng sữa. Cảm giác được ta đang vùng vẫy chống cự, không mảy may để ý tới phản kháng kịch liệt của ta, sắc Hồ càng trở nên mãnh liệt, dùng răng thô lỗ khẽ cắn nơi mềm mại nhất của ta…..
“A——–Ngươi?” Ta khủng bố trợn tròn mắt, không thể tin nổi nhìn động tác của hắn, cố gắng lấy tay hất cái đầu đang vùi trước ngực ra, nhưng hắn không hề có chút xi-nhê nào, vẫn tiếp tục chìm đắm trong hành vi của mình, ngón tay cũng thuận theo “hoa môn” tiến vào nơi sâu kín nhất của ta, ở bên trong nhẹ nhàng khiêu khích!
“Ư…….Đừng mà………” Sự xâm nhập đột ngột đó khiến toàn thân ta run rẩy…….hai hàm răng báo thù cắn mạnh vào ngực hắn! Hừ! Ta cắn!Ta cắn ch.ết ngươi!
“Nha Nha………” Đau đớn ở ngực khiến con ngươi xanh lục Cổ Nguyệt Lan càng thêm thâm sâu, nhìn người con gái mình luôn khát vọng có được, luôn nâng niu cưng chiều bảo hộ trong lòng bàn tay, cơ thể yêu kiều mềm mại lúc này đang ở dưới thân mình, dục vọng ở phía dưới đang không ngừng kêu gào, bảo hắn sao có thể ngừng lại đây? Khẽ hừ một tiếng, nhấc người, nắm dục vọng nóng rực cứng ngắc của mình sát vào “hoa môn”………
“A! Đợi đã! Sư phụ! Đợi một chút đã!”
“Ửm? Nha Nha lại nghĩ ra trò gì vậy?”
“Chúng ta có thể không làm không?”
“Không!”
“Thật sự không thể không?”
“Nha Nha, ta khuyên nàng nên bớt nói lung tung, tiết kiệm sức lực!” Lời dứt, Cổ Nguyệt Lan không thể nhẫn nại, bàn tay to ôm chặt lấy eo ta, nhắc một bên chân trần trụi của ta lên, nắm lấy phần nam tính, nhắm vào “hoa huy*t”, sau đó thẳng eo, “đoản kiếm” chuẩn bị cắm ngập vào………..
“A! Đừng!” Cảm giác đương đầu với nguy hiểm cùng kích động, hai thứ xen lẫn pha trộn đồng thời bạo phát tới kinh người, ta vội giơ chân, Cổ Hồ đang “lên cò súng” lập tức bị đạp mạnh ngã lăn xuống đất……….
“Nha Nha, nàng định hại ch.ết ta sao?” Đôi mắt ɖâʍ tà nheo nheo nhìn hai gò núi vì kích động mà không ngừng “tung tẩy”, nam nhân bị đạp thẳng xuống giường không hề từ bỏ, tiếp tục tiến lên, khuôn mặt như ngọc vì dục hỏa thiêu đốt mà đỏ gay.
“Sư phụ, Nha Nha chưa chuẩn bị tâm lý tốt mà!!!!” Đối mặt với cơ thể nam tính đầy quyến rũ không ngừng áp sát, ta lùi, ta lùi, ta lại lùi!!!!
“Sư phụ đã chuẩn bị 8 năm nay rồi! Nha Nha không cần phải lo!” Móng vuốt ɖâʍ đãng lại lần nữa nhen nhúm dục hỏa trên người ta, đôi mắt xanh quyến rũ ch.ết người càng thêm nghiêm túc cùng mị hoặc.
“Sư phụ phần đó quá to, Nha Nha sẽ đau ch.ết mất!” Sắc Hồ trời sinh dị phẩm, ta chỉ là một tiểu nha đầu bé nhỏ, tuyệt đối chịu không nổi hắn tàn phá!
“Không đâu! Sư phụ sẽ rất cẩn thận!” Đầu ngón tay lại rờ rẫm lần xuống, cuối cùng dừng lại trước “đào hoa nguyên”, từ nông đến sâu dần dần tiến vào trong……….
“Sư phụ, Nha Nha vẫn còn là trẻ nhỏ, ăn vào nhất định không ngon! Thiếu nữ hâm mộ người khắp thiên hạ, chi bằng người kiếm mấy cô để phát tiết được không?” Hức! Hồ ly ɖâʍ đãng!
“Nha Nha! Nàng vẫn còn sức để nói nhăng nói cuội sao? Xem ra sư phụ không cần phải “thương hoa tiếc ngọc” rồi!” Khẽ rút ngón tay ra, Cổ Nguyệt Lan lần nữa đè ta xuống!
“A! Đợi đã! Đợi đã!” Trước khi dị vật tiến vào, ta lại lần nữa kinh hô!
“Nha Nha! Đừng nghĩ nàng có thể thoát nổi! Hôm nay nàng không muốn làm cũng phải làm!” Cố định chắc cơ thể nhỏ bé không an phận ở bên dưới, nhẫn nại của Cổ Hồ bị mài nhẵn rồi!
“Sư phụ! Như vậy không đúng đâu!” Cho dù là còn một tia hi vọng, ta Vương Nha Nha quyết không từ bỏ!
“Nha Nha yêu dấu, nào, để ta ngắm nàng! Nha Nha! Ta thật sự vô cùng yêu nàng!”
“Nói dối! Yêu thì sẽ không cưỡng ép ta!”
“Nha Nha! Sư phụ quyết không cho phép nàng thành thân với tên biểu huynh gì đó!”
“Vậy cũng không cần phải……làm chuyện này mà!”
“Hừ! Chỉ cần “tiên hạ thủ vi cường” mới có thể thảnh thơi một đời!”
“Có việc này! Thiên hạ vô số mĩ nhân, Nha Nha muốn tướng mạo không có tướng mạo, muốn yêu kiều không có yêu kiều, nhất không hiểu Nữ Hồng, nhì không hiểu Âm Luật, ba không biết Tề gia nội trợ! Sư phụ! Người không cần phải ủy khuất bản thân như vậy!”
“Nha Nha có bình thường, có mập mạp đi chăng nữa, sư phụ vẫn luôn thích Nha Nha!”
“Hừ! Lời ngon tiếng ngọt!”
“Nha Nha! Nào, đến đây! Lát nữa nàng sẽ rất thích cho mà xem!”
“Ưm………Dừng tay…….”
“Thích không?”
“Ư………Sư phụ……..Chỗ đó của người thật sự quá to quá dài………..Nha Nha vẫn còn nhỏ…….Người nhất định không thể thỏa mãn được!”
“Không phải lo! Chúng ta cứ từ từ!”
“A! Đợi đã!”
“Nha Nha! Lại sao nữa vậy? Nếu cứ ngược đãi sư phụ như vậy,sau này đừng trách sư phụ không nương tình!”
“HU! Dùng bao cao su được không? Nha Nha không muốn làm bà mẹ trẻ vị thành niên đâu!”
“Vương Nha Nha!!!! Nàng đừng lằng nhằng lôi thôi nữa! Xem ra ta phải thực hiện “bá vương giương cung” với nàng rồi!”
“A….” Một tiếng kêu đau đớn tới chói tai thốt ra từ miệng ta. Cảm giác đau đớn xé nát thân thể từ dưới truyền lên, nơi mềm mại mà chật hẹp hoàn toàn bị dục vọng cứng ngắc của hắn hung hăng chiếm lĩnh, bức tường mỏng manh yếu ớt cản không nổi sự thô bạo của hắn, cơ hồ rách toạc ra, từng thớ thịt mềm mại bên trong bị ma sát tới muốn tan nát, máu tươi chảy ra, khiến ta đau tới muốn ngất: “Hu……….Hồ ly thối………ta ghét ngươi………Hu…….nhẹ chút………Đau quá……….”
“Ừ………” Nhìn ta vì đau đớn mà không ngừng run rẩy, Cổ Hồ vội vàng dừng lại động tác, để ta dần dần tiếp nhận hắn. Tha thiết gạt những giọt mồ hôi trên vầng trán mềm mại, sau đó ôm chặt lấy cơ thể đang cứng đơ lại, dịu dàng an ủi:
“Nha Nha………..ngoan………nhẫn nại một chút………..một chút thôi…………”
“Hừ! Đều tại ngươi! Để ta đau ch.ết đi!” Bất lực, ta chỉ còn cách đau đớn khóc rấm rứt, mồ hôi hòa cùng nước mắt lăn dài trên má: “Hức………Cổ Nguyệt Lan……..nếu như ta vì đau mà ch.ết………vậy ngươi chính là kẻ sát nhân………”
“Nha Nha………nàng thật là tiểu yêu tinh mê hoặc người mà……..”
^O^ ^O^ ^O^ ^O^
“Sư phụ……….người…………tha cho con……..mau kết thúc được không……Nha Nha thật sự mệt lắm rồi……….” Quả nhiên là dòng dõi mãnh thú, trường chiến này kéo dài quá lâu rồi, cơ thể đau đớn rã rời của ta sắp chịu không nổi!!!!
“Cố chịu một lát! Ta không thể dừng lại được!” Ôm chặt lấy cơ thể mềm nhũn vô lực vì hoan ái quá độ mà gần ngất đi, Cổ Nguyệt Lan vẫn mãnh liệt hết lần này tới lần khác công kích, hết lần này tới lần khác thâm nhập vào chỗ sâu kín nhất của ta………..
Hết C14