Chương 30: Há» Â Sói Äà m Äạo
Nhè nhẹ má» cá»a phòng lại len lén thò Äầu khe khẽ kêu âmi-eo mi-eoâ! Uhm! Quá tuyá»t! Hai vá» Äại hiá»p vẫn Äang chiến Äấu hÄng say! Cao thá»§ quả nhiên là cao thá»§! Trên không chá» thấy hai bóng trắng â Äen tuyá»t mÄ© quay qua quay lại như con thoi, quần nhau từ trên cây cao xuá»ng vưá»n hoa dưá»i Äất, chưá»ng kình bá» pháp dữ dá»i oanh tạc khiến cho hoa bay rợp trá»i, lá rÆ¡i xà o xạc. Nếu như không phải lÃ ÄÆ°Æ¡ng sá»± trong tráºn chiến kinh thiên Äá»ng Äá»a nà y, ta nhất Äá»nh sẽ lá»±a má»t chá» có tầm nhìn tá»t nhất, chụng má»t bình trà ngon, nhâm nhi thưá»ng thức âmÄ© cảnhâ, thá»nh thoảng lại cất tiếng bình phẩm tán dương nà y ná»!!! Tuy nhiên, trưá»c mắt, trái có Há» phải có Sói, hai bên Äá»u không thá» Äắc tá»i, cà ng huá»ng há» ta không thá» á» nguyên trong phòng Äợi hai kẻ Äó tá»i xâu xé, nhân cÆ¡ há»i âSói â Há»â Äang dá»c sức âtranh hùngâ, lúc nà y không bá» trá»n, còn Äợi tá»i khi nà o nữa
Rón rén nhón chân, ta len lén mò tá»i phòng cá»§a mẹ mỹ nhân!
âSư phụ không phải Äã dặn con á» yên trong phòng sao?â Thoáng thấy bé con Äang Äá»nh bá» chạy, bóng trắng bay vụt tá»i, nhẹ nhà ng Äáp xuá»ng cản trưá»c thân hình nhá» bé Äang cứng Äá». Ãnh trÄng lung linh cà ng là m tôn lên nưá»c da trắng nõn hÆ¡n tuyết, chân mà y Äen ráºm như kẻ như vẽ trên khuôn mặt anh tuấn cá»§a ai Äó; ánh trÄng vụn vỡ len qua tán lá ráºm rạp Äáp nhẹ trên mái tóc Äen dà i khiến cho chiếc bóng nhìn nghiêng cá»§a hắn cà ng thêm mê ly huyá»n ảo, Äôi mắt hẹp dà i cá»§a Há» ly khẽ nheo, hÆ¡i thá» nhà n nhã vây lấy bá»n xung quanh, khóe miá»ng thấp thoáng ý cưá»i uy hiếp: âÄá» nhi yêu dấu, con Äá»nh trá»n Äi Äâu váºyâ
âKhông có gì Äâu ạ! Chẳng qua là Nha Nha thấy Äêm nay trÄng thanh gió mát nên Äá»nh ra ngoà i uá»ng trà thưá»ng nguyá»t ấy mà !â Con há» ly Äẹp mã chá» Än Äiá»m bá»i cái vẻ ngoà i quyến rÅ© nà y há» má» miá»ng thá»t ra câu nà o là chưá»ng tai câu nấy!
âTứ vương phi tương lai yêu dấu cá»§a ta!! Muá»n bá» ta ư Không dá» váºy Äâu!!!â Sóng nưá»c biêng biếc dạt dà o xô trong Äáy mắt, khóe miá»ng sexy khẽ cong thà nh má»t ÄÆ°á»ng gian xảo mê hoặc, lá»i nói thá»t ra ÄÆ°á»£m mùi hung ác tà n bạo Äầy quyá»n uy cá»§a Äấng bá vương!
âLang Minh Thần! Ngươi Äừng có Än nói hà m há»!!â Vừa má»i quay ngưá»i né ÄÆ°á»£c Há» ly thì lại Äụng ngay phải luá»ng lam há»a phát ra từ con sói nà o Äó ngÄn lại. Hừ! Con sói mắt xanh nhà ngươi, dù có phong thái trác viá»t, tuấn tú bất phà m, nặng nghÄ©a thâm tình như thế nà o Äi chÄng nữa thì trong mắt Vương Nha Nha ta, ngươi không bằng má»t cá»ng cá»!!!
âNếu Äã như thế thì ngoan ngoãn á» trong phòng cho ta!!!â Äá»ng thanh thá»t ra má»t câu xong, lá»a chiến lại từ hai gã Äà n ông lan ra, ngùn ngụt cháy.
âTa không muá»n! Ta muá»n á» lại Äây!!â Phì phì phì, hai tên mặt ngưá»i dạ thú nhà các ngươi, ta còn lâu má»i vá» phòng Äợi các ngươi tá»i bâu xâu, cô nam quả nữ trong má»t cÄn phòng, há không phải ta tá»± chuá»c há»a và o thân hay sao
âVương Nha Nha!!!â Sau tiếng nghiến rÄng kèn kẹt cá»§a gã mắt xanh ngá»c là lá»a giáºn hừng há»±c cà ng cháy cà ng hÄng.
âBé con!!!â Sau tiếng nạt tâm bất cam tình bất nguyá»n cá»§a gã mắt xanh dương là phong ba bão táp cuá»n cuá»n áºp tá»i.
âCó ÄÆ°á»£c không ~~~~â Há» ly sư phụ, con biết ngưá»i là mÄ© nam tuyá»t thế khôi ngô tuấn tú, không vưá»ng bụi trần, song, Äừng có dùng ánh mắt âm hiá»m nhìn con như váºy, còn cả sắc Lang vương gia nữa, tiá»u nữ biết Äôi mắt xanh da trá»i biết phóng Äiá»n cá»§a vương gia là thiên hạ tuyá»t thế vô song trong lòng các cô gái, nhưng, cÅ©ng không cần phải thiêu Äá»t tiá»u nữ tá»i cháy rụi như váºy chứ
Thoáng thấy bá»n luá»ng mắt tóe lá»a như muá»n thiêu sá»ng ta cá»§a hai gã nà o Äó, ta vá»i và ng niá»m chú ru mình ngá»§: âVương Nha Nha! Nếu Äã không thá» trá»±c diá»n Äá»i Äầu thì chá» còn nưá»c ângá»§ vi thượng sáchâ, hai tên Äó, má»t thì âm hiá»m khó lưá»ng, má»t thì hung bạo ngang ngược, má»t cô bé yếu Äuá»i như ta, tuyá»t Äá»i không phải là Äá»i thá»§ cá»§a hai gã Äó, ngá»§ má»t giấc là sẽ á»n thôi!!â Ngáp ngắn ngáp dà i, lấy ngón tay mÅ©m mÄ©m dụi dụi mắt, hai mà mắt cá»§a ta bắt Äầu dÃu lại, cÆ¡n buá»n ngá»§ liá»n áºp tá»i. Ừ! OK rá»i! Ngá»§ ÄÆ°á»£c là tiên!!
âSư phụ! Con buá»n ngá»§ rá»i! Con muá»n ngá»§ á» Äây!!â Dứt lá»i, chẳng mà ng tá»i hai gã Äó, ta bưá»c tá»i giữa Äình nghá», Äặt mông ngá»i xuá»ng ghế Äá, Äầu gá»i lên hai cánh tay, ngá»§ gục bên chiếc bà n Äá. Hừ! Chá» cần không phải vá» phòng thì Äâu cÅ©ng là giưá»ng!!
âBé con ương bưá»ng! Ngá»§ như váºy sao ÄÆ°á»£c!â Má» Há» quang minh chÃnh Äại vòng tay bế ta lên, ôm lấy thân hình má»m mại cá»§a ta và o lòng, khóe miá»ng thấp thoáng ý cưá»i khiêu khÃch nhìn má» Lang: âBé con má»t rá»i, ta phải ôm nà ng ngá»§, ngươi vá» Äi!!!â
âCá» Nguyá»t Lan! Trả nà ng cho ta!!!â Giá»ng bá» dằn xuá»ng lá» rõ ý uy hiếp cảnh cáo, trong Äôi mắt xanh lam cá»§a gã Äà n ông gian xảo quyến rÅ© như yêu nghiá»t toát lên vẻ không cam lòng và hiếu thắng. Hắn kÃch Äá»ng xấn lại giáºt lấy tay ta, ngang ngược tuyên bá»: âKhông ÄÆ°á»£c phép ôm nà ng như thế!! Nà ng là cá»§a ta! Có ôm thì chá» có mình bá»n vương ÄÆ°á»£c quyá»n ôm!!!â
âA! Äau!!!âTaybá»ng nhiên bá» tóm chặt, ta cảm thấy má»t lá»±c cá»±c mạnh Äang hòng lôi ta từ lòng cá»§a Há» ly sang lòng cá»§a má»t kẻ khácâ¦â¦Hu! Ta không muá»n!!! Dùng táºn lá»±c Äá»nh giằng tay vá»!!!! Không xong rá»i!!Taycá»§a ta sắp bá» kéo gãy rá»i!!!
âBuông ta ra!!! Lang Minh Thần!!! Tên khá»n nhà ngươi mau buông tay ra!!!â
âNha Nha! Äừng sợ! Có sư phụ á» Äây rá»i!!â Chiếm hữu ôm chặt lấy ta, Há» ly nhìn con sói mắt xanh Äầy ý thù Äá»ch, tức giáºn nói: âVừa nãy là m nà ng bá» thương vẫn chưa Äá»§ sao? Ngươi không biết nà ng sợ nhất là bá» Äau sao Ngươi lại còn ra tay mạnh như váºyâ
Lang Minh Thần sững ngưá»i, rá»i Äá»nh thần lại trong giây lát, vá»i và ng buông tay ta ra, trông thấy Äá»i phương ôm chặt lấy ta, Äôi mắt cá»§a hắn nheo lại Äầy nguy hiá»m, chòng chá»c trừng Há» ly má»t lúc, tiếp Äó, ánh mắt sắc bén chiếu lên ngưá»i cá»§a ta, rÄng nghiến trèo trẹo: âBé con, bá»n vương nghÄ© nà ng tá»t hÆ¡n hết là tá»± xuá»ng cho bá»n vươngâ¦â¦.â Giá»ng nói cá»§a hắn cứ như thá» Äang bắt ÄÆ°á»£c vợ âhá»ng hạnh xuất tưá»ngâ váºy, lại còn hà m chứa cả cÆ¡n thá»nh ná» ngút trá»i nữa chứâ¦â¦..
âTa muá»n Äi ngá»§!!!â Ãng trá»i Æ¡i! Rá»t cuá»c là ai chá»c tức ai Äây hả Äiên tiết lưá»m cho con sói mắt xanh má»t cái: âLang Minh Thần! Äừng có là m phiá»n ta ngá»§! Ngá»§ không Äá»§, Nha Nha ta sẽ vô cùng khó chá»u, ngươi biết không hảâ Dứt lá»i, ta láºp tức nhắm Äôi mắt cay xè cá»§a mình lại, vùi Äầu và o bá» ngá»±c thân quen ấm áp cá»§a ai Äó, từ từ chìm và o giấc má»ng.
âNà ngâ¦â¦â Trông thấy ta ngá»§ ngon là nh trong lòng cá»§a Há» ly, sắc mặt cá»§a Lang Minh Thần cà ng lúc cà ng khó coi, gân xanh trên trán cuá»n lên như những dòng nham thạch sục sôi cÄm phẫn Äang trá»±c chá» bạo trà o, bà n tay hắn nắm chặt, trắng không còn giá»t máu: âCá» Nguyá»t Lan, ngươi Äừng vá»i Äắc ý!!!â
âXuỵt! Nói khẽ má»t chút! Äừng Äánh thức nà ng!â Äôi mắt xanh ngá»c bÃch si dại ngắm dáng ngá»§ ngon là nh dưá»i ánh trÄng lung linh cá»§a ngưá»i thương, hà ng mi dà i cong vút in bóng trên khuôn mặt xinh xắn, mái tóc Äen nhánh óng ả vương trên lá»ng ngá»±c hắn, chá»c chá»c mấy sợi tóc mảnh như tÆ¡ lại bay phất phÆ¡ trong gió, khẽ lưá»t trên môi hắn, nhá»n nhá»t khiến tim ai Äó loạn nhá»pâ¦â¦â¦
âNha Äầu nà y tháºt Äẹp!â Äôi mắt xanh lam ngắm gương mặt trong sáng thuần khiết, xinh như thiên thần ấy mà kìm lòng không Äặng, Äá»nh ÄÆ°a tay vuá»t lên Äôi má há»ng hà o trÆ¡n má»n, nhưng lại bỠánh mắt xanh ngá»c sắc bén xéo cho má»t cái, cuá»i cùng Äà nh ấm ức thu tay vá». Ngẫm nghÄ© má»t há»i, mắt lam quay qua nhìn mắt lục, nghiêm túc nói: âCá» Nguyá»t Lan! Nhưá»ng nà ng cho ta ÄÆ°á»£c không Bá»n vương thá», sẽ yêu thương nà ng trá»n Äá»i trá»n kiếp!!!â
âBảo bá»i ta gìn giữ trong suá»t tám nÄm ròng, ngươi nói thá» coi, ta có nhưá»ng cho ngươi ÄÆ°á»£c khôngâ ÄÆ°a tay miết nhẹ trên cánh môi há»ng: âChÃnh vì là nà ng, cuá»c sá»ng cá»§a ta má»i có thá» biết Äến hai chữ âhoà n mÄ©â!â
MÄ© nam áo trắng nói xong liá»n ôm chặt thân hình má»m mại và o trong lòng, nhẹ nhà ng giấu cánh tay mÅ©m mÄ©m và o trong vạt áo mình, còn tay kia thì ÄÆ°á»£c khẽ khà ng ôm nép và o thân.
âTa thừa nháºn, trưá»c Äây ta rất phóng Äãng, má»t kẻ hoang dâm vô Äá» như ta quả thá»±c không phải là gã Äà n ông tá»t Äẹp gì! Song, nếu như ông trá»i Äã sắp xếp cho ta ÄÆ°á»£c gặp nà ng, bất luáºn thế nà o ta cÅ©ng nhất quyết không buông tay!â Khẽ dá»±a và o chiếc bà n Äá, ánh mắt trà n ngáºp ý suy tư nhìn bé con tinh nghá»ch Äang say ngá»§, Lang Minh Thần từ trưá»c tá»i giá» chưa từng quả quyết như váºy: Bản thân Äã yêu cô bé con dá» thương, ngang ngạnh Äó mất rá»i!
âChá» Äáng tiếc! Ngươi không thắng ná»i ta!â Cá» Nguyá»t Lan bình tÄ©nh Äáp lại, che bá»c tháºt ấm cho bé con trong lòng, khóe miá»ng khẽ nhếch lên, nét cưá»i Äầy ý vá» thâm sâu: âTa và nà ng sá»ng chung suá»t tám nÄm, ngươi nghÄ© ngươi có thá» thắng ÄÆ°á»£c ta saoâ
Giá»ng nói lạnh bÄng như mÅ©i dao nhá»n hoắt: âHừ! Tám nÄm Sau nà y, ta có nguyên khoảng thá»i gian hÆ¡n mưá»i mấy nÄm, ta không tin là không thá» Äấu lại ÄÆ°á»£c vá»i ngươi!!â
Mắt lam lạnh lùng nhìn chằm chằm và o mắt lục, Äầu tiên là vẻ u ám thoảng qua, tiếp Äó là lá»a chiến hừng há»±c cháy, báºp bùng ý bất cam, bá»±c tức, Äá» ká», kiên Äá»nh và â¦â¦vui mừng.
âMuá»n thì vẫn là muá»n!â Mắt xanh ngá»c bÃch lá» ra vẻ hiá»n nhiên và Äắc ý : âNà ng thÃch Än gì nhất? Nà ng ghét cái gì nhất? Má»t ngà y nà ng ngá»§ mấy giấc? Dáng ngá»§ khi nà o là Äẹp nhất? Khi nà o thì tức giáºn?â¦â¦..Những Äiá»u nà y, ngươi có biết khôngâ
âTaâ¦â¦.ta không biếtâ¦â¦.nhưng ta có thá» dùng thá»i gian cả Äá»i Äá» hiá»u nà ngâ Äôi mắt thâm trầm lạnh lẽo bá»ng trà n Äầy quyết tâm, từng con sóng ngầm mang theo Äá»nh hưá»ng tương lai à o ạt ùa vá»: âCho nên, Cá» Nguyá»t Lan! Ta quyết không từ bá»! Ta muá»n có nà ng trá»n Äá»i trá»n kiếp, không, muôn Äá»i muôn kiếp!!â
âBá» ngoà i, nà ng có vẻ há»n nhiên ngây thÆ¡, nhưng, thứ nà ng ghét, có ép cÅ©ng chẳng ÄÆ°á»£c!â Cá» Nguyá»t Lan lắc Äầu thá» dà i, lạnh nhạt nói: âNgươi có biết thế nà o là âGần ngay trưá»c mắt mà như cách xa góc biá»n chân trá»iâ không? Ngươi, mãi mãi không thá» chạm tá»i tim nà ng!â
âNgươi Äắc ý cái gì hả? Không phải nà ng cÅ©ng chẳng há» yêu ngươi saoâ CÆ¡ thá» cao lá»n cá»§a Lang Minh Thần thoáng sững lại, tay nắm chặt thà nh Äấm, hà n khà tá»a ra vây lấy xung quanh, hắn nghiến chặt rÄng gằn giá»ng: âNếu Äã như váºy, ta vẫn còn cÆ¡ há»i!!â
âÄÆ°á»£c!â
Cánh tay rắn chắc ÄÆ°á»£c phép Äỡ lấy cÆ¡ thá» má»m mại, thương yêu vô hạn ôm bé con và o lòng, vụng vá» vá» lưng dá» dà nh: âBé con, ngá»§ ngoan nà o, Äừng Äá»ng Äáºy!â
âÄừng ngá» nguáºy! Bé con! Là ta Äây mà !â Ngón tay thuôn dà i nhẹ miết trên Äôi chân mà y thanh tú Äang nhÃu chặt: âNha Nha! Ngá»§ ngoan, ÄÆ°á»£c không?â
âHá» ly sư phụ! Ngưá»i á» Äâuâ Cảm giác áp bức bất an cà ng lúc cà ng tÄng: âHu! Ta muá»n sư phụ cÆ¡!!!â
âÄá»§ rá»i!â
Cá» Nguyá»t Lan Äón lấy bé con từ trong lòng mÄ© nam áo Äen Äang Äau Äá»n, Äá» ra như tượngâ¦..
_________________