Chương 48: Ghen. tới quán bar giải sầu
_Cậu cứ mặc kệ tôi- hắn hất tay Hào ra rồi cầm ly thứ 2 lên tiếp tục uốngHào ngồi kế bên nhìn hắn bằng ánh mắt không tin nổi. Rượu hắn đang uống là whisky loại mạnh, Hào chỉ cần uống hơn 1 ly thôi là đã bắt đầu chóng mặt rồi vậy mà hắn uống liên tục 2 ly mà vẫn còn tỉnh táo như vậy
_Cho thêm 1 ly nữa đi- hắn nói thêm 1 câu làm Hào đứng hình
_Cậu thôi đi- Hào bắt đầu mất kiên nhẫn
_Cậu không hiểu đâu cứ để tôi uống- hắn nói như không có gì, chuẩn bị lấy ly thứ 3 của phục vụ mang tới
Hào nhanh chóng cầm ly rượu đẩ xuống bàn không cho hắn uống nữa
_Cậu làm gì vậy- hắn tức giận nói
_Cậu mới là người bị điên đó, cuối cùng là có chuyện gì hả- Hào không nhịn được liền cầm ly rượu của hắn ném xuống đất
"Xoảng" 1 tiếng ly rượu đó rơi xuống đất vỡ tan tành làm mọi người giật hết cả mình nhưng không ai dám nói gì vì Hào là khách vip ở đây
_Cậu không biết gì hết thì đừng nói-hắn thản nhiên không xem hành động của Hào ra gì
_Không nói thì làm sao tôi biết được hả- Hào rống lên
Hắn đột nhiên rơi vào trầm mặc, không biết có nên nói hay không. Có lẽ vì hắn vốn quen cô độc nên chưa từng biết tâm sự với ai-ngoại trừ nói
_Nói ra tâm trạng sẽ đẫ chịu hơn- Hào đột nhiên triết lí nói
_Mình thật sự không hiểu sao nữa, cứ khi thấy Bảo Hân đi chung với người con trai khác là mình muốn nổi điên vậy đó- hắn không che giấu nói
_Haizz...mọi người đều nhìn ra mà- Hào thở dài nói
_Nhưng cậu ấy lại không thèm để ý tới mình- Hắn đau đầu nói
_Thì Tuyết đối với mình cũng vậy mà-Hào bình thường nói như không có chuyện gì
_Vậy cậu không có cảm thấy khó chịu gì sao- hắn không tin nói
_Đây chính là chiến lược của mình dù cô ấy có không để ý đi nữa thì cũng phãi mặt dày mà theo đuổi- Hào phân tích cho hắn hiểu
_Mặt dày theo đuổi hả-hắn há hốc mồm, trong lòng thầm nghĩ "chiến lược gì mà kì vậy"
_Đúng vậy theo đuổi con gái thì phải mặt dày 1 chút, dày như tường thành luôn càng tốt- Hào nói như cậu là 1 cao thủ trong tình yêu
_Vậy chiến lược của cậu có thành công không- hắn nói móc
_Không- Hào ủ rũ nói
_Vậy cậu nghĩ nó có thể thành công với Hân không- hắn cố tình hỏi sock cậu
Hào nghe vậy liền nhăn mặt, thật ra trong lòng cậu cũng sớm đoán được kết quả rồi còn gì. Nó so với Tuyết thì càng lạnh lùng và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nếu với Tuyết Không thành công thì với nó làm sao thành công được chứ
_Hào à, chiến lược của cậu không phải lúc nào cũng dùng đươc đâu- hắn lên tiếng- Theo cậu Vũ là người như thế nào
Hắn đột nhiên quay sang Hào thâm trầm nói
_Hứ, chỉ là 1 tên mồm mép thôi- Hào khinh thường nói, giọng nói đầy mùi giấm chua
_Đây chính là nguyên nhân cậu không đấu lại Vũ đó- hắn cười lạnh nói
_Là sao chứ- Hào không hiều nói
_Cậu không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài, tuy bên ngoài Vũ rất vô hại nhưng thất ra cậu ta không phải loại vừa đâu. Cậu ta luôn biết che giấu suy nghĩ của mình và biết cách nhìn thấu tính cách, tâm lí cũng như suy nghĩ của người khác- hắn nhìn Hào nghiêm túc nói
_Mình không tin đâu- Hào bực tức nói, cậu không tin cái tên đó lợi hại tới vậy
_Vậy cậu từng thấy cậu ta nổi giận lần nào chưa? Chưa đúng không. Lúc nào trên mặc cậy ấy cũng là 1 nụ cười thản nhiên hết, cậu phải hết sức cẫm thận cậu ta là 1 con sói trong lớp cừu non đó- hắn tốt bụng nhắc nhở Hào
_Yên tâm mình sẽ cẫn thận với cậu ta- Hào tự tin nói rồi cười với hắn- Còn cậu, có cách theo đuổi Hân chưa
_Mình sẽ ở bên cạnh bảo vệ cô ấy, đến khi nào thích hợp mình sẽ nói với cô ấy-hắn mím môi cười nhạt tạo thành 1 đường cong ánh trăng khuyết tuyệt mĩ
_Cậu không sợ có người theo đuổi cô ấy sao- Hào nhắc nhở
_Tới tên nào, mình sẽ giết tên đó- hắn bóp tay rắc rắc, cười 1 cách lạnh lẽo
Hào nghe hắn nói vậy liền cảm thấy ớn lạnh. Cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi kêu phục vụ mang mấy chai rượu lên. Hai người uống rượu trò chuyện đến tối rồi mới đón taxi về nhà (* vì sợ bị tai nạn nên đành đi taxi thôi*)