Chương 1: Trái tim của Nghiêm Túc (1)

Đầu tháng chín, tôi nhận được một nhiệm vụ, làm một bộ hồ sơ dự thầu, mùng mười tháng mười sẽ mở thầu.


Đây là công việc thường ngày của tôi. Công ty của chúng tôi làm về xây dựng, thường xuyên tham gia đấu thầu. Mà tôi chính là người phụ trách bộ phận kinh doanh, nhiệm vụ chủ yếu là cùng mấy tên quỷ nhỏ làm hồ sơ dự thầu.


Tôi cầm tài liệu mời thầu cùng với bản vẽ, phân nhiệm vụ cho cấp dưới. Một người cần hoàn thành một bản dự toán, một người làm bản giá dự thầu, kết xuất đồ họa (rendering)[1] do bộ phận kỹ thuật làm. Còn tôi làm phần tiêu chuẩn kỹ thuật và xét duyệt cuối cùng.


[1] Trong đồ họa máy tính, kết xuất đồ họa (tiếng Anh: rendering), gọi tắt là kết xuất, là một quá trình kiến tạo một hình ảnh từ một mô hình (hoặc một tập hợp các mô hình) thành một cảnh phim hoặc hình ảnh nào đó bằng cách sử dụng phần mềm máy tính. Mô hình là mô tả của các đối tượng ba chiều bằng một ngôn ngữ được định nghĩa chặt chẽ hoặc bằng một cấu trúc dữ liệu. Mô tả này bao gồm các thông tin về hình học, điểm nhìn, chất liệu và bố trí ánh sáng của đối tượng. Hình ảnh này có thể là một hình ảnh số (digital image) hoặc một hình ảnh đồ họa điểm (raster graphics image). Thuật ngữ này có thể tương đồng với "quá trình một họa sĩ vẽ" một phong cảnh nào đấy.


Bản vẽ kiến trúc được bên đại diện mời thầu mang tới, bản vẽ vô cùng xuất sắc, xuất sắc đến mức có rất nhiều chỗ tôi không hiểu. Tên nhóc làm về dự toán cũng có một đống nghi vấn. Vì vậy, cậu ta liệt kê tất cả những thắc mắc, cộng thêm những vấn đề của chính tôi, liền thống nhất gọi bên đại diện mời thầu đến để giải đáp nghi vấn.


Đương nhiên, bên đại diện mời thầu không giải quyết được. Họ lại đi hỏi phía thiết kế, hoặc là chủ đầu tư, cũng có thể là viện thiết kế. Tôi đã đợi hai ngày, cuối cùng cũng lấy được phần tài liệu bổ sung.


available on google playdownload on app store


Có một vài vấn đề đã được giải quyết, còn một số vấn đề vẫn còn làm tôi băn khoăn. Mỗi một lần giải đáp nghi vấn đều là như thế này, tôi đưa ra một đống câu hỏi, câu trả lời thuyết phục là: Tất cả mọi bản vẽ mời thầu đều phải chuẩn.


Xem đi! Phải có chỗ thắc mắc với bản vẽ, thì tôi mới đi tìm mấy người chứ!!


Tôi lại gọi điện cho bên đại diện, đối phương nói, bản vẽ là do bộ phận thiết kế của bên chủ đầu tư làm. Người phụ trách bên ấy nói rằng bản vẽ đã vô cùng rõ ràng sáng tỏ, không có gì phải nghi ngờ cả.


Tôi không nói gì, xin chỉ thị trực tiếp của cấp trên. Lãnh đạo nói lần đấu thầu này chúng tôi có quan hệ với nội bộ bên chủ đầu tư, vì thế đã bảo tôi liên hệ trực tiếp với bộ phận thiết kế của bên đó, có ý kiến gì sẽ trực tiếp trao đổi với người thiết kế bản vẽ.


Thế là tôi liền gọi điện thoại cho đơn vị chủ đầu tư.
Tiếp điện thoại là nhân viên tổng đài, tôi nói tôi thuộc công ty X, tôi tìm bộ phận thiết kế để bàn một số vấn đề của bản vẽ trong hạng mục mời thầu Z. Cô nhân viên tổng đài giúp tôi kết nối, tôi nghe thấy một giọng nữ dịu dàng.


“Xin chào, bộ phận thiết kế công ty Y xin nghe.”
“Xin chào, tôi thuộc công ty X, tôi họ Chân. Tôi muốn gặp kiến trúc sư của bản vẽ hạng mục mời thầu Z của quý công ty, hoặc là người phụ trách cũng được, tôi có một số vấn đề cần trao đổi về bản vẽ.”


“À… Xin chờ một lát.” Giọng nói của cô gái dường như có vẻ khó xử, qua một phút đồng hồ, cô gái lại cầm điện thoại lên, “Xin chào, cô là người của công ty X phải không?” .
“Đúng vậy.” Tôi vui vẻ trả lời.


“Là thế này, bản vẽ kia là do trưởng phòng Nghiêm của chúng tôi đích thân vẽ. Chỉ có điều, hiện tại trưởng phòng không tiện tiếp điện thoại, nên... Tôi cho cô số QQ của trưởng phòng, cô add nick được chứ? Khi trưởng phòng add lại cô, cô có thể hỏi anh ấy trên QQ.”


“Được rồi.” Tôi nói, sau đó liền cố nhớ kỹ dãy số QQ của vị kiến trúc sư Nghiêm kia.
Tôi gửi lời mời kết bạn, kèm theo thông tin chứng thực: “Công ty X, Chân Tâm.”
Nửa giờ trôi qua, tôi nhận được đồng ý kết bạn của anh ta.
Anh ta đang online. Tôi gửi một mặt cười tủm tỉm.


Anh ta không hồi âm. Tôi đợi một lúc, sau đó gõ chữ.
Chân Tâm Thành Thật: Kiến trúc sư Nghiêm, xin chào. Tôi là Chân Tâm của công ty X, tôi đang làm hồ sơ dự thầu hạng mục Z.
Hai mươi phút sau, anh ta nhắn lại.
Nghiêm Túc: Xin chào, cô Chân.


Chân Tâm Thành Thật: Kiến trúc sư Nghiêm, tôi có vài thắc mắc về bản vẽ, có thể hỏi anh được không?
Nghiêm Túc: Cô cứ nói.
Cuối cùng đã có thể nói rồi, tôi lập tức nói một lèo. Còn gửi đi một phần bản vẽ và bản word.


Tôi đợi bốn mươi phút liền, anh ta đột nhiên gửi một bản word, bảo tôi nhận.
Tôi nhận xong, vừa mở ra xem, thấy vấn đề của mình được giải thích rất tỉ mỉ, rất cụ thể, rất chi tiết. Tôi xem chăm chú, phát hiện mình không còn thắc mắc nào cả.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, nói “Cảm ơn” với anh ta.


Anh ta nói “Không có gì.”
Rất khách sáo, hơn nữa cũng rất lạnh lùng.
Từ đầu tới cuối, tổng cộng anh ta chỉ nói đúng mười từ.
Hạng mục Z có quy mô rất lớn, giá trị gói thầu cũng rất cao, công ty chúng tôi nhất định phải giành được.


Cho nên, suốt quá trình làm hồ sơ dự thầu, bất kể tôi gặp phải khúc mắc gì, đều sẽ đi tìm kiến trúc sư Nghiêm giải quyết trước nhất. Cho dù những thắc mắc về lần đấu thầu này không hề liên quan đến anh, tôi vẫn nhờ anh xem giúp.


Anh là người của bên phía chủ đầu tư, còn tôi chỉ là một trong số những người dự thầu. Theo lý thuyết, hẳn là tôi phải chạy theo cầu cạnh anh, thế nhưng không hiểu vì sao, người này nói rất ít nhưng lại khiến tôi có cảm giác quen thuộc, khiến tôi có thể thả lỏng mà trò chuyện, còn nhờ anh giúp đỡ.


Tôi xem profile trên QQ của anh, hai mươi sáu tuổi, sinh ngày hai mươi lăm tháng năm, cung Song Tử, lớn hơn tôi một tuổi.


Tôi có chút giật mình, cho rằng proflie của anh là giả. Trong công ty Y có nhiều nhân tài kiệt xuất, sao anh có thể làm tới chức trưởng phòng, trong khi mà anh mới chỉ có hai mươi sáu tuổi? Bốn mươi sáu tuổi may ra còn có thể.


Nghĩ đến bộ dạng bình thường lúc nào cũng kiệm chữ như vàng của anh trên QQ, trong lòng tôi u ám nghĩ ngợi, không chừng thực sự là một ông chú già, không muốn gõ quá nhiều chữ.


Trước kỳ nghỉ Quốc khánh dài hạn, mấy người chúng tôi đã hoàn tất kha khá hồ sơ dự thầu, chỉ còn chờ sau kỳ nghỉ dài hạn sẽ định giá cả, đóng thầu. Tất cả đều để sau, tôi và kiến trúc sư Nghiêm vẫn trò chuyện qua QQ.


Khi kỳ nghỉ đến, tôi và cô Mã, cô Mạc với bạn trai, bốn người cùng đi Quế Lâm chơi một chuyến.
Cô Mạc và người đàn ông của cô ấy tình chàng ý thiếp, cô Mã và tôi thì buồn bã đau thương.


Trước khi đi du lịch tôi đã mua một chiếc máy ảnh Nikon D9, có thể chụp liên tục liên tục, phong cảnh, đồ ăn ngon, mỹ nữ xinh đẹp, không bỏ qua bất cứ thứ gì.
Đương nhiên, tôi cũng nhờ cô Mã chụp cho tôi rất nhiều tấm ảnh.


Tôi thích nhất là được ngắm cảnh, ngồi trên du thuyền ngắm trăng đầu tháng của Quế Lâm, phong cảnh hai bên bờ sông Ly Giang đẹp như một bức tranh, khói sóng mênh mông. Tôi mặc một chiếc áo dệt kim màu lam, ngồi ở đầu thuyền, tóc dài tung bay theo gió, cười tươi như hoa.


Sau khi trở về, tôi chỉnh sửa ảnh chụp, post lên space trên QQ một album – Chuyến du lịch Quốc khánh đến Quế Lâm.
Tôi chọn hơn mười kiểu ảnh trên thuyền, dùng khuôn mặt xinh đẹp của mình làm ảnh bìa album. Sau đó, tôi chẳng để ý đến nó nữa.


Lúc đi làm, cả hai ngày liền, đều phải chuẩn bị hồ sơ dự thầu của hạng mục Z, định giá, nộp tiền đảm bảo dự thầu, đi công chứng, đóng dấu kết xuất đồ họa (rendering), viết hồ sơ dự thầu, đóng thầu... Những ngày trước mỗi lần mở thầu, chẳng khác gì chiến tranh.


Ngày mùng mười tháng mười mở thầu, tôi và lãnh đạo cùng đi đến hội trường.


Bên đại diện mời thầu và bên chủ đầu tư đều có một vài người đến. Trong đó có người trung niên, cũng có thanh niên. Không hiểu vì sao, trong lòng tôi lại có dự cảm, kiến trúc sư Nghiêm cũng có mặt trong số đó đúng không? Đương nhiên là cho đến tận khi kết thúc, tôi cũng không có đáp án.


Cũng may có kết quả tốt, công ty chúng tôi trúng thầu.
Sau khi trúng thầu, công việc của phòng kinh doanh chúng tôi đến đây là xong, mọi việc tiếp theo sẽ chuyển sang phòng kỹ thuật và thi công.
Cuối tháng mười, khi tôi sắp quên mất vài chuyện, đèn trên QQ lại đánh thức dòng ký ức của tôi. Tôi mở khung chat ra.


Nghiêm Túc: Xin chào.
Hôm đó là thứ bảy, hơn nữa lúc này đã hơn mười một giờ rưỡi giờ đêm. Tôi nhìn vào biểu tượng chú hổ con kia mà không tin được vào mắt mình. Còn có hai chữ kia nữa, suy nghĩ xem có phải QQ của kiến trúc sư Nghiêm bị trộm không. Cuối cùng, tôi vẫn cứ trả lời.


Chân Tâm Thành Thật: Xin chào ^_^
Nghiêm Túc: Muộn thế này rồi còn chưa ngủ?
Chân Tâm Thành Thật: Tôi đang xem phim truyền hình Mỹ. Còn anh, sao giờ chưa ngủ?
Nghiêm Túc: Tôi đang tăng ca, vừa mới hoàn thành xong một phần công việc.
Chân Tâm Thành Thật: Phải chú ý sức khỏe đó nha ~
Mười phút sau.


Nghiêm Túc: Tôi vừa vào space trên QQ của cô, không ngại chứ?
Tôi sửng sốt. Space trên QQ của tôi không có mật khẩu, ai cũng vào được. Trên đó ngoại trừ mấy tạp văn khóc gió than mưa của tôi, hay những phong cảnh đẹp mà tôi chụp được khi đi du lịch ra, đương nhiên cũng có những tấm ảnh xinh đẹp của tôi.


Chân Tâm Thành Thật: Đương nhiên không ngại, ha ha ~
Nghiêm Túc: Cô rất xinh.
Tôi đỏ mặt, cái chú này, hóa ra cũng biết nịnh phụ nữ.
Chân Tâm Thành Thật: Bình thường thôi, đều qua photoshop cả rồi.






Truyện liên quan