Chương 15: Chương 15
Vì vậy trong một khoảnh khắc nào đó, Mạnh Tư Duy đã nghĩ đến nếu cô không đứng vững thì có khả năng cô sẽ ngã vào người Bùi Thầm.
Liệu Bùi Thầm có đưa tay ra để đỡ cô không, chắc là có đi.
Cô vẫn nhớ mùi hương trên người anh, sạch sẽ và vô cùng thoải mái.
Trái tim cô đập thình thịch.
Mạnh Tư Duy đỏ mặt một cách khó hiểu.
Chỉ là vào thời điểm cô tỉnh hồn lại sau ảo tưởng, Bùi Thầm đã ôm bài tập về nhà rời đi.
Mạnh Tư Duy trở lại lớp học với lòng tin rất lớn về khả năng hồi phục chấn thương của mình!.
Vào cuối tuần, trận chung kết giải khúc côn cầu trên sàn khối trung học thành phố C mỗi năm một lần đã được tổ chức tại nhà thi đấu của trường trung học Trường Nghi, đây là lần đầu tiên trường có thành tích tốt nhất lọt vào trận chung kết của mùa giải này.
Vì là trận chung kết nên hai trường buộc tất cả học sinh phải đến xem trận đấu.
Sùng Đức không ngờ rằng đối thủ cũ của mình là Minh Anh năm nay đã bị loại bởi Trường Nghi.
Hai trường trung học trọng điểm của Sùng Đức và Minh Anh luôn sánh vai cùng nhau về tỷ lệ tốt nghiệp và thể dục thể thao, khá là có cảm giác cùng chí hướng giữa cao thủ với nhau.
Vì vậy trận đấu ngày hôm nay, một mặt có thể coi là trận chiến danh dự của Sùng Đức, mặt khác nó cũng có thể coi là trận phục thù thay đối thủ cũ Minh Anh.
Trận đấu tranh hạng thứ ba và thứ tư đã kết thúc, các thành viên đội trường Minh Anh lần đầu tiên giành được vị trí thứ ba cũng đã tụ tập ngồi trên khán đài để cùng nhau theo dõi trận đấu ngày hôm nay.
Trong phòng thay đồ ở hậu trường, Lão Hàn vẫn đang xác định lần cuối xem Mạnh Tư Duy có thực sự được thi đấu hay không.
Mặc dù ông cũng hy vọng rằng Mạnh Tư Duy có thể thi đấu dù sao thì cô cũng là chủ công tuyệt đối của đội trường họ nhưng cô mới bị bong gân chân tuần trước, so sánh thì thương thế vẫn quan trọng hơn.
Mạnh Tư Duy đã thay xong áo thi đấu, ở trước mặt Lão Hàn xoay mắt cá chân phải đã gần như hồi phục hẳn một vòng: "Không có vấn đề gì đâu thầy.
”Lão Hàn: "Thật sự không có vấn đề gì chứ?”Mạnh Tư Duy lại nhảy tại chỗ: "Thực sự không có vấn đề gì.
”Thấy Mạnh Tư Duy kiên trì, Lão Hàn không nói thêm gì nữa, trong phòng thay quần áo động viên mọi người một vòng.
Tất cả mọi người đều đã làm nên lịch sử mới khi đã tiến vào được trận chung kết.
Dù bạn là quán quân hay á quân thì bạn đều rất tuyệt vời, nhưng tất nhiên bạn không thể vì điều này mà ngừng chiến đấu, mục tiêu của chúng ta vẫn là hướng tới chức vô địch.
Mạnh Tư Duy cùng với mọi người đáp lại lời của Lão Hàn và gần như không thể chờ được để được lên sàn đấu được nữa.
Trước đây cô đã liều mạng như vậy chính là muốn được vào đến trận chung kết ngày hôm nay.
Nhà trường đã thống nhất tổ chức một hệ thống xem trận đấu và bây giờ Bùi Thầm đang ngồi trong khán phòng.
Bùi Thầm cuối cùng đã xem cô thi đấu!Mạnh Tư Duy vui mừng siết chặt gậy đánh bóng của mình và sau khi nghe xong lời giáo huấn của Lão Hàn thì cuối cùng cô cũng nghe thấy tiếng phát thanh thông báo mời người chơi tham gia thi đấu của hai đội vào sàn đấu.
Với tư cách là đội trưởng, Mạnh Tư Duy là người đi đầu trong đội.
Nhà thi đấu hôm nay chật kín người, lần này Trường Nghi không quy định chỗ ngồi cố định nên cô chỉ có thể dựa vào màu sắc của đồng phục phân biệt ai là học sinh Trường Nghi và ai là học sinh của Sùng Đức.
Mạnh Tư Duy vừa vào sân đã bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Bùi Thầm.
Có lẽ vì có loại cảm ứng nào đó với người mình thích nên Mạnh Tư Duy đã dễ dàng tìm thấy Bùi Thầm trong khán phòng.
Ngay cả trong bộ đồng phục học sinh đơn giản thì anh cũng không thể che giấu được vẻ ngoài nổi bật của mình giữa đám đông.
Trên mặt Mạnh Tư Duy cuối cùng cũng nở một nụ cười rực rỡ.
Dù những trận đấu trước có vất vả đến đâu thì sau khi thấy được người thiếu niên ngồi trên khán đài ngày hôm nay, mọi thứ với cô đều xứng đáng.
Cô muốn vẫy tay chào Bùi Thầm để anh có thể nhìn thấy cô trên sàn đấu, người mang áo số 7.
Cho đến khi cô nhìn thấy một bóng hình màu đỏ bên cạnh người thiếu niên.
Đồng phục học sinh của Sùng Đức có màu đỏ.
Mạnh Tư Duy cuối cùng cũng nhìn thấy người ngồi cạnh Bùi Thầm là một cô gái, mặc đồng phục học sinh của Sùng Đức.
Cô đã nhìn thấy và nhớ rõ cô gái này.
Vào buổi chiều hôm thi đấu đó, Bùi Thầm cũng đi cùng với cô ta.