CHương 3.
"Huynh đệ ngươi thêm ta vào danh sách QQ, ta gửi liên kết cửa hàng cho ngươi!" +
"Được!" Diệp Vô Nhiên thoát khỏi trò chuyện mật, mở ra QQ nằm sâu trong góc ứng dụng, thêm QQ vị nhân huynh kia, nếu sớm biết trò chơi này còn có kéo cấp thuê, hắn đã không mệt mỏi như thế.
Sau khi thanh toán cho một nửa phí tổn, hắn gửi cho vị nhân huynh kia mật mã mũ giáp, lúc này mới yên tâm tháo mũ giáp thoát khỏi trò chơi, giờ hắn chỉ cần đợi hai ngày sau đăng nhập lại là tốt rồi.
Online lập tức mãn cấp, rốt cuộc không cần phải đánh quái thăng cấp, tuyệt vời.
Tưởng tượng xong, Diệp Vô Nhiên cao hứng tắt điện đi ngủ, chỉ cần nghĩ đến các tỷ tỷ trong trò chơi đuổi đi không hết, Diệp Vô Nhiên đến ngủ mơ cũng muốn cười.
"A, Cố Sính, ngươi ngồi một mình uống rượu giải sầu sao?" Âm thanh trầm thấp của nam nhân truyền đến khiến đàn chim của Thiên Sách phủ hốt hoảng tung cánh bay đi, lại không chút ảnh hưởng đến nam nhân ngồi trên mái nhà trong đình nghỉ mát, y vẫn tiếp tục thưởng thức rượu ngon vừa lấy được trong phó bản.
"Có rượu ngon không mời huynh đệ uống, rất không đạo đức nha!" Nam nhân bị bỏ qua cũng đã thành thói quen, ngồi xuống bên cạnh người bị hắn gọi là Cố Sính, không chút khách khí cầm lấy một vờ rượu mở ra uống.
Cố Sính hơi nghiêng đôi mắt màu bạc, thần sắc có chút không vui.
"Ngươi từ nơi nào kiếm được mấy bình rượu ngon này thế?" Nam nhân rõ ràng nhìn ra Cố Sính không vui, lại coi như không có gì mà vừa cười vừa hỏi y.
"Cái lão nhị, ngươi đây là muốn đánh nhau?" Cố Sính đôi mắt hẹp dài nheo lại, sắc mặt mãnh liệt còn mang theo chút sát khí, giữa lông mày tỏa ra khí tức băng lãnh, khiến cho người ta nhìn một cái liền biết vị này không dễ chọc.
Mà người nam nhân kêu Cái lão nhị kia hiển nhiên cũng không phải là loại người hiền lành, khóe miệng hắn câu lên một nụ cười đầy lưu manh, lộ ra ý xấu mười phần, hắn lấy tay lau khóe miệng một cách đầy tiêu sái, cười nói.
"Ngươi a, ngày ngày đều tử tình duyên, cũng không biết an ủi ngươi như thế nào cho tốt, chính là Công phòng ngày mai, ngươi chỉ huy hay ta chỉ huy?"
"Ngươi đánh, ta bận!" Cố Sính lạnh lùng ném cho Cái lão nhị bốn chữ.
"Được!" Cái lão nhị sau khi nghe xong liền thuận tay lấy đi một vò rượu của Cố Sính, nói: " Ngày mai coi như ta phải làm thêm giờ, vò rượu này coi như thù lao!"
Cái lão nhị tên gọi là Quân Tiêu, người cũng như tên, trong Kiếm Võng Tam có thể nói là sống tùy ý tiêu dao vô cùng, môn phái là Cái Bang thuộc loại phóng đãng cả đời không bị trói buộc, bất qúa Quân Tiêu cái ca này không chỉ nói chuyện tiêu dao tự tại, mà còn so với các Cái ca khác nhiều hơn một phần phách lối.
Mà vốn liếng để hắn phách lối chính là nắm đấm khiến người không thể coi thường, là một người rất ít khi thất bại Quyền hoàng, người chơi Kiếm Võng Tam đặt cho hắn danh hào là Cái lão nhị.