CHương 5.
"Ngươi đã mãn cấp 200, chỉ có thể tìm sư phụ thân truyền, nếu không ngươi bái ta làm sư phụ? Ta cũng vừa vặn thiếu một đồ đệ thân truyền!" +
Thuẫn nương tỷ tỷ vừa nhìn cấp bậc của Diệp Vô Nhiên lập tức đoán được nguyên nhân hắn không thể bái sư, mở miệng cười nói.
Dù cho thuẫn nương này trên mặt có hai vết sẹo vừa lớn vừa dài, nhưng cũng không thể che lấp được khí chất ngự tỷ của nàng, mà khí chất ngự tỷ của thuẫn nương tỷ tỷ này thuộc về loại sẽ đoạt manh muội với nam nhân bọn hắn , khiến cho Diệp Vô Nhiên rất không muốn đáp ứng.
"Như vậy có làm phiền ngươi không? Thuẫn tỷ tỷ!"
"Sẽ không!"
[Từ Dã muốn nhận ngươi làm đệ tử thân truyền! Tiếp nhận hay cự tuyệt.]
Diệp Vô Nhiên nhìn nhắc nhở của hệ thống, lại nhìn bộ dạng thuẫn tỷ mỉm cười, ủy khuất chọn tiếp nhận.
[Ngươi đã trở thành đệ tử thân truyền của Từ Dã]
Thuẫn nương tỷ tỷ hiển nhiên không nhìn ra Diệp Vô Nhiên trăm ngàn lần không muốn bái nàng làm sư phụ, tiện tay giao dịch cho Diệp Vô Nhiên một tiểu hắc mã cùng một ít đồ ăn cho ngựa, sau đó liền dẫn Diệp Vô Nhiên đi đến đại thảo nguyên Âm Sơn mở kỳ huyệt.
Nói đến trò chơi Kiếm Tam này cũng coi như khá phức tạp, ngươi không ngừng phải học tập kỹ năng, không ngừng học tập một loạt võ công nâng cao kỳ huyệt. Đối với loại người chơi trò chơi kém cỏi như Diệp Vô Nhiên mà nói, thuẫn nương còn chưa nói được ba câu, đầu óc hắn liền bắt đầu xoắn lại như bánh quai chèo.
Kỹ năng Tàng Kiếm, Phong Lai Ngô Sơn là gì?
Vụng Huyễn dùng như thế nào?
Còn Kỳ huyệt lại là gì?
Thuẫn nương tỷ tỷ ngươi đang nói đồ chơi gì thế? Hoàn toàn nghe không hiểu!!
"Đồ đệ, ngươi dứt khoát chơi PVX đi!"
Thuẫn nương tỷ tỷ sau hai giờ dắt theo Diệp Vô Nhiên đã lâm vào tuyệt vọng vô tận, cuối cùng bất đắc dĩ ném ra một câu.
Diệp Vô Nhiên ngượng ngùng vỗ ót.
"Sư phụ, PVX là cái gì?"
Thuẫn nương tỷ tỷ thiếu chút thì trợn trắng mắt ngất đi, quả nhiên nàng mang theo một kẻ chân chân thật thật manh tân chơi game.
"Đừng gọi ta là sư phụ, ta dạy ngươi không được, chúng ta vẫn nên làm thân hữu đi!"
"......" Diệp Vô Nhiên bị ghét bỏ.
"Trò chơi này của chúng ta ngoài hai cách chơi PVP và PVE ra kỳ thật còn có cách chơi thứ ba là PVX, chính là cách chơi cá mặn, không học kỹ năng, treo máy, mỗi ngày làm nhiệm vụ hằng ngày xong thì chính là đi ngắm phong cảnh, trêu chọc muội muội!" 1
Thuẫn nương tỷ tỷ kiên nhẫn giải thích cho Diệp Vô Nhiên, lại thấy Diệp Vô Nhiên nghe đến trêu chọc muội muội thì hai con mắt đều phát sáng.
"Tiểu tử ngươi chơi trò chơi là muốn thoát FA sao?" +
"Ha ha" Diệp Vô Nhiên cũng không giấu diếm, cười thừa nhận, bị thuẫn nương tỷ tỷ khinh bỉ.
"Các muội muội chỉ thích đại lão đánh nhau 666666, mà không thích loại cá mặn giống như ngươi, kỳ huyệt đã mở rồi, ta dẫn ngươi vào trận doanh làm hằng ngày."
Diệp Vô Nhiên nghe thuẫn nương tỷ nói móc hắn không thể tìm tình duyên, nhưng hắn vẫn rất vui vẻ mà chạy theo thuẫn nương tỷ tỷ như trước.
"Sư phụ!"
"Ngươi gọi ta Từ Dã là được! Ta không có đệ tử giống như ngươi!"
"......"
"Từ Dã, ngươi dạy ta làm thế nào cua được muội muội đi."
Diệp Vô Nhiên cứ như vậy tìm được thân hữu đầu tiên trong Kiếm Tam, sau vài ngày đi theo Từ Dã, hắn đại khái cũng minh bạch nhiệm vụ hàng ngày của người chơi là gì.
Cụ thể chính là chạy thương, nhưng tỷ lệ tử vong rất cao bởi vì luôn phải đối mặt với một đống hồng danh đột nhiên từ đâu xông ra đem tiểu hào ra ngược tơi tả. Mà nhiệm vụ yêu cầu, chính là mang theo một cái giỏ nhỏ, chạy tới chạy lui giao dịch giữa hai bản đồ.
Sau đó lại đi đánh tiểu phó bản, nhiệm vụ hàng ngày cơ bản cứ như vậy là xong, có thể nói là không hề có chút vui thú nào, rất tẻ nhạt.
Sau nhiều ngày chơi tẻ nhạt như vậy, rốt cuộc Diệp Vô Nhiên không nhịn được chạy đi tìm thuẫn nương tỷ tỷ muốn nàng giới thiệu tình duyên cho hắn.
"Ngươi nhìn điểm trang bị của ngươi một chút xem, ngươi bây giờ thì tìm tình duyên kiểu gì?" Từ Dã ghét bỏ nhìn bộ đồ tân thủ của Diệp Vô Nhiên, chỉ hận không thể rèn sắt thành thép.
Diệp Vô Nhiên nhìn điểm trang bị của chính mình mới có một vạn tám. Từ Dã đã từng nói, phải hơn hai vạn năm mới miễn cưỡng xem như một quý danh. Hơn nữa mấy ngày nay hắn thấy Quân gia Thương cha gì đó đều mặc đồ rất phong cách mang theo tỷ tỷ tình duyên cưỡi ngựa lớn uy phong, uy nghiêm hơn bộ dạng tân thủ của hắn nhiều.
"Từ tỷ tỷ dẫn ta theo với!"
Diệp Vô Nhiên vô sỉ ôm chặt đùi lớn Từ Dã.
"Mang theo ngươi cũng được, ngươi nhớ hết toàn bộ kỹ năng rồi chứ?" Từ Dã hỏi Diệp Vô Nhiên, nghĩ lại thì dù sao cũng là đồ đệ thân truyền cùng thân hữu, không thể nuôi thả như vậy được.
"Ta nhớ kỹ toàn bộ rồi!" Diệp Vô Nhiên thề son sắt, thực ra cái Phong Lai Ngô Sơn là cái quỷ gì hắn cũng không biết.
Trên mặt Từ Dã rốt cuộc cũng lộ ra một chút vui mừng.
" Thế thì tốt, ta dẫn ngươi tới Thành Đô xếp hàng, chúng ta đánh JJC kiếm điểm cho ngươi đổi trang bị."
"Được!"
Nhưng mà Từ Dã tuyệt đối không nghĩ tới nàng dốc lòng dạy dỗ vài ngày trời, Diệp Vô Nhiên vẫn là một tên ngốc Nhị thiếu trong sân thi đấu không biết dùng Phong Lai Ngô Sơn.