Chương 11.
Mười phút trôi qua rất nhanh, tâm tư Cố Sính từ văn kiện trên tay chuyển đến đồng hồ phía dưới góc bên phải của máy tính. +
Rõ ràng vẫn còn một chồng văn kiện hợp đồng còn chưa xử lý, nhưng giờ phút này trong đầu Cố Sính tất cả đều là người chỉ vào mặt y mắng y thần kinh, Nhị thiếu gia Tàng Kiếm.
Công tác, tạm thời gác lại.
Online, nhìn hắn quan trọng hơn.
Cố Sính đội mũ giáp lập tức đăng nhập vào Kiếm Tam.
Game Kiếm Tam, tuyến đường chạy thương của Ác Nhân Cốc có rất nhiều, nhưng hiệu suất làm việc của Ngô Ly rất tốt, tại điều thứ 3 trang 36, báo cáo rõ ràng tuyến đường mà Diệp Vô Nhiên thường chạy thương.
Bắt đầu từ Mã Nguy Dịch một đường chạy tới hoang mạc Long Sơn,
Sau khi online Cố Sính lập tức truyền tống đến bản đồ Mã Nguy Dịch.
Nhưng tuyến đường chạy từ Mã Nguy Dịch luôn xảy ra việc cướp tiêu, bình thường thì chỉ có loại người chỉ biết Baidu hay là manh tân tiểu hào không có sư phụ dẫn dắt mới đi tuyến đường này, người chơi Kiếm Tam có chút quen thuộc cơ bản sẽ không đi.
Xem ra Diệp Vô Nhiên không chỉ là tay mơ, còn là manh tân ngốc nghếch.
Đặt chân xuống núi nhỏ bên cạnh tuyến đường chạy thương từ Mã Nguy Dịch, Cố Sính ngồi trên một tảng đá lớn, cúi đầu nhìn những tiểu hào đang chạy thương tới tới lui lui.
Không bao lâu, một thiếu niên mặc hoàng y, tóc đuôi ngựa màu vàng cưỡi một con tiểu hắc mã mà hệ thống cung cấp cho ngươi chơi xuất hiện trong đội ngũ tiểu hào chạy thương.
"Ồ, đúng thật là đang chạy thương!" Cố Sính phát hiện ra Diệp Vô Nhiên, đôi mắt lạnh lùng lập tức sáng bừng, là vui mừng khi nhìn thấy người mình thích xuất hiện.
Diệp Vô Nhiên thề rằng đời này hắn sẽ không bao giờ muốn cùng "yêu" thuẫn nương Từ Dã kia tỷ thí, hại hắn giờ cưỡi ngựa chạy thương mà toàn thân đau nhức.
Tràn đầy phiền muộn khiến Diệp Vô Nhiên có chút không yên lòng, lúc này bên tai chợt truyền đến giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng của thiếu niên.
"Ha, gà ngốc!"
Những lời này theo hai thanh loan đao mà tới, Diệp Vô Nhiên cứ như vậy mà bị đánh xuống ngựa rồi bị một Minh Giáo vì tiến vào trạng thái chiến đấu mà hiện thân đánh chết.
"TMD, tên cướp tiêu đáng ghét!" Diệp Vô Nhiên nghiến răng nghiến lợi tức giận, chỉ có thể trơ mắt nhìn Miêu ca lượm bạc của hắn.
Thôi xong, nhiệm vụ của hắn không cách nào trả được rồi!
Chạy thương cùng cướp tiêu trong Kiếm Tam rất dễ dàng xảy ra, đặc biệt xảy ra ở trên người loại cá mặn gà mờ như Diệp Vô Nhiên là chuyện bình thường.
Tuy nhiên, đối với Cố Sính một mực ở xa đem tất cả tỉ mỉ thu vào tầm mắt thì đây không hề là chuyện bình thường.
"Dám cướp tiêu tình duyên tương lai của ta?" +
Cố Sính sắc mặt mãnh liệt khôi phục lại khí tức lạnh như băng ban đầu, thậm chí còn mang theo chút khủng bố, người hắn thích không phải là người để kẻ khác khi dễ.
"Tìm ngược!" Ngắn gọn nói ra hai chữ,
Cố Sính đem danh tự của Miêu ca dám cướp tiêu của Diệp Vô Nhiên nhớ kỹ, tiện tay hạ xuống 50 vạn kim làm giải thưởng.
Lục Sâm đang ẩn thân tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, không ngờ trên đỉnh đầu xuất hiện chữ "Truy nã" màu đỏ, có chút mộng, mở ra nhìn số tiền treo thưởng lập tức ngây người.
50 vạn kim?
Lục Sâm dụi mắt nhìn đi nhìn lại ba lần, chứng minh bản thân không bị hoa mắt, quả thật là có người dùng 50 vạn kim để làm giải thưởng truy nã hắn, không phải là 5000 kim.
Kim trong Kiếm Tam là dựa theo một vạn thành một gạch, mà tỉ lệ kim bình quân là 5:5, như vậy có thể tưởng tượng được giá 50 vạn ít nhất cũng phải là 5000 nhân dân tệ.
Nội tâm của Lục Sâm rất là hoảng hốt, mặc dù những chuyện lớn nhỏ trong Kiếm Tam hắn chứng kiến không ít, cũng được coi như là Miêu ca từng trải việc đời trong Kiếm Tam, có thể treo thưởng truy nã giá khởi điểm là 50 gạch kim, vẫn là thấy lần đầu tiên.
Không chỉ Lục Sâm kinh ngạc, những người chơi khác mặt trên kênh thế giới cũng kinh ngạc không kém.
"Mẹ của ta ơi, Miêu ca trên bảng truy nã đã chọc đến kẻ nào a, giải thưởng thật đáng sợ!" Một Hoa la khả ái lên tiếng.
"Chắc chắn người treo thưởng là một đại gia? Cầu để mắt đến ta! Cầu bao nuôi!" Một vị đạo trưởng không có chút tiết tháo nói.
"Đại gia! Ngươi có đang theo dõi kênh thế giới không? Ngươi có thiếu tình duyên không? Ta rất dễ nuôi!" Một tiểu bằng hữu Độc la lên tiếng.
"Đại gia! Ngươi có đang theo dõi kênh thế giới không? Ngươi có thiếu tình duyên không? Ta rất dễ nuôi!" Một vị Tú tỷ lặp lại.
"Đại gia! Ngươi có đang theo dõi kênh thế giới không? Ngươi có thiếu tình duyên không? Ta rất dễ nuôi!" Một vị Bá bá lặp lại.
Trong thế giới Kiếm Tam, có một nhóm đặc biệt thích đi spam. Lục Sâm đóng kênh thế giới, xem ra những người này cũng không biết chuyện gì, tính toán một chút, hắn định tìm một chỗ không người cùng với thân hữu chia nhau 50 vạn kim.
Đang lúc Lục Sâm vui vẻ mở ra một cái tán gẫu mật muốn liên lạc với thân hữu, dẫn đầu đi tới là một Nhị tiểu thư của Tàng Kiếm Sơn Trang, sau lưng nàng là một nhóm người chơi Tàng Kiếm Sơn Trang, Nhị thiếu gia, loli kỷ, shota kỷ.
"Các huynh muội, con mèo kia quanh năm cướp tiêu ở nơi này, chắc chắn có thể bức hắn hiện thân!"
Nhị tiểu thư vừa dứt lời, Miêu ca liền sợ tới mức dùng đại khinh công chuồn đi mất, có ẩn thân chính là muốn chạy trốn liền chạy trốn, tiêu sái.