Chương 50.
Độc la Cửu Ly, luôn luôn rất tự hào bản thân mình là một buff Độc, kết quả trong công phòng chiến nàng không may bị Cố Sính điểm danh nói nàng chỉ là một buff chỉ biết lẳng lơ quyến rũ, sau khi bị mọi người cười nhạo, tức giận từ hồng biến thành đen, gia nhập vào Hạo Khí Minh đối đầu với Cố Sính. +
Đại sư Yêu Gây Sự thì bị đội nón xanh, tình duyên vừa mới cùng mình nắm tay nói muốn bên nhau một đời một thế, đảo mắt đã yêu Cố Sính.
Năm người chơi vốn đang có sinh hoạt vui vẻ tốt đẹp trong Kiếm Tam bởi vì sự xuất hiện của Cố Sính mà cuộc sống hoàn toàn bị thay đổi, bọn họ sao có thể không ghi hận Cố Sính?
Cho nên tiểu đội gây sự cứ như vậy được Thúc Cửu lập ra, chính vì bọn họ mà cuộc sống trong Kiếm Tam của Cố Sính cũng trở nên vô cùng đau trứng, hôm nay kết tình duyên, ngày mai sẽ bị Thúc Cửu cướp mất.
Mặc dù Cố Sính không hề nghiêm túc với bất cứ người nào, nhưng trên đầu y cũng toàn là nón xanh, dù sao với tính cách lạnh lùng của y cũng không đấu lại được với kẻ chịu tốn tâm tư thủ đoạn để trêu ghẹo em gái như Thúc Cửu.
"Mấy ngày này Cửu Ly đi theo Tiểu Hoàng Kỷ kia, chúng ta tùy theo hoàn cảnh mà hành động." Thúc Cửu phân phó nói, để cho vú em đi theo dõi là hợp lý nhất, dù sao vú em cũng không phải là DPS, sẽ không làm người ta sinh ra địch ý qúa lớn.
"Không thành vấn đề." Cửu Ly sảng khoái đáp ứng.
Hành trình dạy dỗ đồ đệ trong Kiếm Tam bắt đầu, Diệp Vô Nhiên nhìn ảnh đại diện của Cố Sính trong danh sách bạn bè là một màu đen, ngày hôm nay Cố Sính cũng không online, Diệp Vô Nhiên thấy đặc biệt thoải mái.
Vậy là không bị Cố Sính mỗi ngày đem đến một nơi hẻo lánh cưỡng bức, Diệp Vô Nhiên nhớ lại mấy ngày này, Cố Sính hôn hắn ở trong bản đồ của Thuần Dương, ở trong bản đồ của Vạn Hoa hôn hắn, hầu như trong bản đồ nào của Kiếm Tam Cố Sính cũng đều hôn hắn, Diệp Vô Nhiên còn hoài nghi liệu có phải Cố Sính mắc bệnh không hôn hắn thì sẽ chết hay không?
Hình như hai ngày trước Cố Sính có nói qua với hắn phải đi đâu đó công tác thì phải? Quên rồi, đã không thích người nào thì cũng chẳng quan tâm đến chuyện của người đó! Điểm này của Diệp Vô Nhiên vô cùng thẳng thắn.
"Sư phụ! Hôm nay chúng ta làm gì nha?"
Không có sư cha dẫn dắt nên đầu Lâm Tu Chiêu có chút mê mang, dù sao sư phụ cũng chỉ biết dạy hắn nên làm thế nào để đến gần tiểu muội muội.
Diệp Vô Nhiên nhìn ra sự không tin tưởng trong mắt Lâm Tu Chiêu.
"Đồ nhi, người đã đọc hết giám bản rồi sao?"
"Không có!" Lâm Tu Chiêu nói ra, đống giám bản kia số lượng rất dọa người a.
Diệp Vô Nhiên có chút áy náy, số kim lần trước Cố Sính cho hắn hiện giờ vẫn ở trong túi, hắn quên mất việc phải mua giám bản cho đồ đệ.
Đại Hoàng Kỷ tiểu Hoàng Kỷ trong trò chơi không có Cố đại thần dẫn dắt không làm được chuyện gì cho ra hồn, muốn mua giám bản nhưng không biết phải đi đâu mua. Đường Mạnh đứng cách bọn họ không xa chỉ có thể thở dài, đau đầu che trán. +
"Tên Cố Sính này sao lại tìm tình duyên ngu ngốc thế này!"
Đường Mạnh rốt cục cũng hiểu rõ vì sao Cố Sính đã dặn đi dặn lại hắn rằng trong mấy ngày y không online, hắn phải đi theo Diệp Vô Nhiên. Đường Mạnh bất đắc dĩ lên kênh thế giới hẹn một Độc ca đang rao bán giám bản.
"Xin chào, bằng hữu của ta cần mua giám bản, ta đem ID gửi cho ngươi, ngươi tìm hắn là được."
Diệp Vô Nhiên nhìn những tin nhắn lướt qua cực nhanh trên kênh thế giới liền thấy đau đầu, trôi nhanh như vậy, tin bán giám bản kia đã trôi qua rồi.
"Xin chào, ngươi cần mua giám bản sao?"
Ngay thời điểm Diệp Vô Nhiên vô cùng buồn bực, một Độc ca ID Bách Lý Tuyệt gửi trò chuyện mật tới.
"A..., cần!" Diệp Vô Nhiên kích động, thật không dễ dàng gì a.
"Vậy ngươi đến chủ thành Dương Châu tìm ta, sau khi gặp mặt sẽ nói giá cả." Bách Lý Tuyệt cũng coi như là người thoải mái, bán giám bản là bán giám bản cũng không nói thêm lời nói dư thừa nào.
Diệp Vô Nhiên mang theo Lâm Tu Chiêu từ bản đồ Tàng Kiếm Sơn Trang một đường chạy tới Dương Châu, nhìn khoảng cách hiện lên trên kênh tổ đội mà tìm người.
Bên cạnh Bách Lý Tuyệt là một Tàng Kiếm Nhị thiếu gia, trong tay đang ôm một rương chất đầy giám bản chờ bán ra.
Diệp Vô Nhiên cũng không nhiều lời, trực tiếp đi lên hỏi giá.
"Huynh đệ, giám bản bán thế nào đây?"
"Hai vạn."
"Hả? Ngươi bán cũng quá đắt đi, giảm chút đi mà, anh trai!" Diệp Vô Nhiên nghe nói giá xong, thật xin lỗi, nhiệm vụ của hắn là đọc giám bản chứ không biết giá cả của giám bản là Báo nhiêu.
Lâm Tu Chiêu ngẩng đầu nhìn Diệp Vô Nhiên, có chút hoài nghi toán học của mình có phải không tốt hay không? Số kim sư cha cho không phải đủ mua rồi sao?
"Trên người của ta không có nhiều kim như vậy, giảm giá chút đi." Diệp Vô Nhiên mở ra hình thức ép giá.
Bách Lý Tuyệt cảm thấy buồn cười, bộ giám bản này hắn bán hai vạn đã là bán lỗ vốn, vậy mà người này còn chê đắt, cho rằng hắn là trung tâm từ thiện sao?
"Đã rất rẻ rồi!"
Đường Mạnh đang âm thầm quan sát nghi ngờ liệu có phải Diệp Vô Nhiên ra ngoài không mang theo đầu óc hay không?
Cùng lúc đó Cửu Ly trốn ở sau một tòa nhà không nhịn được cười một tiếng, đây có thể coi là nàng đã tìm được một cơ hội, ra tay từ giám bản là tốt nhất.
Ha ha, có hi vọng.
Nghĩ xong, Cửu Ly mở ra truyền âm phù cho Di Hồi.
"Cửu Ly, tình huống thế nào?"
"Ngươi kêu Báo ca chuẩn bị một ít giám bản, cơ hội tốt để ra tay!" Cửu Ly nói.
Di Hồi cùng Thúc Cửu đứng một chỗ, hai người nhìn nhau cười vô cùng ăn ý.
"May mắn gần đây ta đều chơi nữ hào." Thúc Cửu xử lý trang phục và đạo cụ trên người mình, thuẫn nương của hắn mặc dù không thuộc về loại hình chim non nép người, nhưng lại là loại hình nữ thần ngự tỷ, chỉ cần tình duyên của Cố Sính trăm phần trăm là một thẳng nam, nhất định có thể trêu chọc thành công.
"Ừ, lát nữa phải nhờ vào ngươi rồi." Di Hồi cười nói.
Thúc Cửu tự tin nói: "Ngươi yên tâm đi, tình duyên của Cố Sính có bao giờ ta trêu chọc thất bại sao?"
Nói cũng đúng, bình thường thì tình duyên hôm nay của Cố Sính, ngày mai sẽ là của Thúc Cửu.
__________________________________