CHương 53

Pháo hoa rực rỡ luôn đem lại cảm giác phấn khích cho người nhìn,
Cố Sính ôm Lâm Tu Chiêu đang ngủ say trong ngực, khuôn mặt có phần bất đắc dĩ. +


Y cũng không biết phải nắm giữ Diệp Vô Nhiên thế nào cho đúng.


Đêm khuya không ngủ được không phải mèo đêm thì chính là những kẻ có lối sống đảo lộn đêm ngày, Đường Mạnh đang ở chủ thành đánh phó bản giật mình phát hiện Cố Sính đang online, lập tức thi triển đại khinh công bay tới.




Đặt chân xuống cầu nhỏ trên sông trong chợ Thiên Đăng, Đường Mạnh thấy bóng lưng cô đơn đang một mình ngẩng đầu nhìn lên trời của Cố Sính, không khỏi cảm thấy có chút vui mừng, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cố Sính cô độc một mình, đến gần mới phát hiện ra trong lồng ngực Cố Sính còn có một nhóc shota Kỷ đang ngủ.




"Cố Sính, ngươi dỗ con ngủ thay tức phụ hả?"


available on google playdownload on app store


Không nói thì không sao, lúc trước Đường Mạnh nghe Shota Kỷ gọi Cố Sính là sư cha, cảm giác không khác gì kêu ba ba, trong trò chơi mà còn mô phỏng nhân sinh, một nhà ba người cũng phải gom cho đủ.


Bảo mẫu Cố Sính, Đường Mạnh ngẫm lại mà không nhịn được cười thành tiếng.


Cố Sính không phải là người thích đùa giỡn, đáy mắt nổi lên một tầng sát khí.


"Ngươi muốn đánh nhau?"


Có thể dùng bạo lực để giải quyết công việc, đối với Cố Sính mà nói đây không phải là chuyện khó.


Hơn nửa đêm ai lại muốn đánh nhau a, không được không được, Đường Mạnh buộc bản thân ngừng cười, vội vàng che mặt khoát tay.


"Không được không được, ta tới đây là muốn báo tin."


Cố Sính thu liễm ánh mắt, hoài nghi nói: " Tin gì mà báo?"


"Tẩu tử không cùng ngươi dỗ nhi tử sao?" Đường Mạnh đảo mắt nhìn bốn phía nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Vô Nhiên, chuyện lạ a, bình thường Cố Sính online sẽ trói Diệp Vô Nhiên ở bên cạnh.




"Hắn ngủ trước Shota Kỷ rồi." Nhớ tới việc này Cố Sính cũng rất bất đắc dĩ, vì muốn đi ngủ mà Diệp Vô Nhiên hôn y một cái qua loa cho xong rồi lập tức chạy, đây là điển hình của việc trêu chọc xong rồi bỏ chạy, khiến cho tâm trạng của Cố Sính bây giờ rất không tốt, y ôm Lâm Tu Chiêu ngồi xuống bên cạnh cầu nhỏ, dùng chân làm gối đầu cho đồ đệ.




"Ngươi muốn nói việc gì?"


Đường Mạnh tùy tiện ngồi xuống một chỗ bên cạnh Cố Sính, nếu Diệp Vô Nhiên đã không có ở đây thì hắn cũng yên tâm báo cáo, dù sao thời gian Cố Sính không online đều là hắn âm thầm đi theo hỗ trợ Diệp Vô Nhiên.




"Nhóm Thúc Cửu đang nhìn chằm chằm vào tẩu tử, ngươi để ý chút không lại bị đoạt."


Đường Mạnh thấy đáng thương thay cho Cố Sính, không hiểu sao lại đắc tội với tiểu đội này, mỗi ngày đều bị đoạt tình duyên, mặc dù bản thân Cố Sính cho tới bây giờ chưa từng để ý đến, dù sao cũng không thiếu tình duyên nhưng khách quan mà nói y vẫn bị cho đội nón xanh.


Loại chuyện bị đoạt tình duyên này kỳ thật Cố Sính đã sớm xem thường, bất quá cũng chỉ là người bầu bạn trong trò chơi mà thôi, nhưng Cố Sính vừa nghe đến chữ đoạt trong miệng Đường Mạnh liền có chút tức giận.




Nói khó nghe một chút thì Diệp Vô Nhiên chính là tình duyên mà y giành mới có được, y không cho phép kẻ khác có tâm tư đến cướp đi. +


"Thúc Cửu muốn đoạt lão bà với ta?"


"Đúng vậy, ngươi chú ý chút." Đường Mạnh chỉ có ý tốt muốn nhắc nhở Cố Sính mà thôi, hắn cũng không có ý muốn quản chuyện này, dù sao yêu tinh Ngũ Độc Di Hồi kia đã đủ hận hắn rồi, nhúng tay nhiều hơn chỉ khiến Di Hồi càng thêm chán ghét hắn hơn.




Cố Sính hạ mắt nhìn Lâm Tu Chiêu đang ngủ say, nghĩ đến đủ loại bài xích với hắn lúc trước của Diệp Vô Nhiên lại thấy có chút thú vị, thậm chí còn cảm thấy yên tâm.


"Không sợ!"


Diệp Vô Nhiên thẳng như vậy, một mình Cố Sính y đã đủ khiến cho Diệp Vô Nhiên không chịu nổi, làm sao có thể tiếp nhận thêm một kẻ đây.


Lần đầu tiên Cố Sính yêu thích Diệp Vô Nhiên thẳng nam như vậy.


Đường Mạnh thấy Diệp Vô Nhiên có phần tự tin thái quá, hắn đã nhìn thấu thái độ của Diệp Vô Nhiên đối Cố Sính, có thể dùng một chữ để nói rõ toàn bộ.


[Cút!]


"Ngươi thật sự không sợ sao?"


"Thúc Cửu đoạt không nổi." Đến bây giờ Cố Sính y còn không có biện pháp gì giữ được Diệp Vô Nhiên, y không tin Thúc Cửu có thể dễ dàng cướp đi được.


Diệp Vô Nhiên không hề hay biết bởi vì Cố Sính mà mình lại bị cuốn vào một vòng phiền toái mới, mỗi ngày nhân lúc Cố Sính bận rộn liền online mang Lâm Tu Chiêu đi làm nhiệm vụ treo máy, dù sao Cố Sính online thì hắn sẽ tìm lý do logout, có thể trốn liền trốn.




Hôm nay nguyệt hắc phong cao, phi, trời quang vạn dặm, Diệp Vô Nhiên vốn định mang Lâm Tu Chiêu tới Thuần Dương cua tiểu đạo cô, kết quả Lâm Tu Chiêu lấy từ trong túi ra bảy tám bộ sách cho Diệp Vô Nhiên xem.




"Sư phụ, chúng ta đi Trường Ca Môn a, sư cha nói mấy ngày này con phải học thuộc tất cả chỗ này."


"Cái gì? Cố Sính kêu ngươi học thuộc tất cả chỗ này? Nhiều như vậy làm sao có thể học thuộc tất cả được?" Diệp Vô Nhiên nhìn mà xấu hổ, nếu đổi lại là hắn, không biết phải học chỗ sách này đến ngày tháng năm nào.




"Thế nhưng sư cha nói phải trở nên mạnh hơn, đọc hết những cuốn sách này sẽ mạnh hơn." Lâm Tu Chiêu gãi gãi ót có chút mờ mịt.


Diệp Vô Nhiên tùy tiện cầm vài cuốn sách lên nhìn.




[ Tàng Kiếm làm thế nào để miễu sát vú em.]


[Gia tăng độ ăn ý giữa Sách Tàng như thế nào?]


[Bàn luận về cách đánh trả Cái Bang.]






Truyện liên quan