Chương 72.
Dạo gần đây Quân Tiêu hết sức táo bạo, táo bạo đến mức nào sao? Táo bạo đến mức đang yên lành uống một ngụm coktail đột nhiên có thể đem cái chủng loại nhạt nhẽo kia đập nát. +
"Các ngươi nói xem có phải gần đây lão đại gặp phải chuyện gì trong trò chơi không? Ta cảm thấy tâm trạng lão đại gần đây không tốt."
Trong quán bar, Tần ca buồn bực nói với mấy tiểu đệ, hắn biết gần đây lão đại và Cố tổng có chút mâu thuẫn, nhưng việc này cũng không thể khiến cho lão đại trở nên táo bạo như vậy.
"Còn có thể gặp được chuyện gì? Lần trước lão đại bị tiểu tử kia mắng trong điện thoại các ngươi cũng không phải không nghe thấy, ta cho rằng Quân ca bị hắn chọc tức." Một thiếu niên chừng hai mươi tuổi ngồi bên cạnh đáp lời.
Tần ca nghĩ tới thanh niên tên Lục Sâm kia đã cảm thấy tò mò, sau khi lão đại của bọn họ quy ẩn, dùng tiền kiếm được lúc trước sống vô cùng tiêu dao tự tại, bất quá người khác đều nghĩ đến việc nên đi đâu chơi đùa tiêu sái, lão đại của bọn họ lại trầm mê trò mới nổi trên máy tính.
Mặc dù trong trò chơi lão đại của bọn họ vẫn phong sinh thủy khởi giống như lúc còn lăn lộn trong giới, nhưng vị lão đại này của bọn họ cũng không tìm kiếm người yêu, càng không có chuyện khúm lúm trước mặt người khác, nhớ lại ngày đó Lục Sâm dám kiêu ngạo mắng chửi lão đại, thật đúng là ác nhân thì có ác nhân trị.
"Thanh niên tên Lục Sâm kia, ta bội phục, ngươi nói xem có phải lão đại thật sự yêu thích nam nhân không?"
Thiếu niên gãi đầu, do dự một lúc mới nói ra: " Vô cùng yêu thích a, lão đại hình như còn muốn phát triển ngoài hiện thực kìa."
"Ba~." Tiếng chén rượu vỡ nát trên mặt đất trong không gian yên tĩnh thật sự rất chói tai, Tần ca sững sờ ngồi trên ghế salon không kịp phản ứng.
Lão đại của bọn họ muốn cùng nam nhân bôn hiện? Nói chuyện yêu đương? Thật sự?
"Không phải, Tiêu Trần ngươi đừng đùa giỡn Tần ca, hiện giờ làm gay trong trò chơi là bình thường, nhưng nếu phát triển đến hiện thực thì không bình thường nữa rồi."
Đôi giày da đen của Tần ca giẫm lên mảnh vụn thủy tinh trên mặt đất, thân là một thẳng nam, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận việc đùa giỡn với gay ở trên mạng, dù sao đây cũng coi như một trò tiêu khiển trên internet, lão đại như vậy bọn họ có thể hiểu, nhưng tình trạng muốn phát triển đến hiện thực thì có chút hơi quá.
Tuy rằng nhiều năm như vậy bên cạnh lão đại không xuất hiện được mấy nữ nhân, nhưng không phải là không có, chẳng qua là thời gian không được bao lâu mà thôi, Tần ca không tin Quân Tiêu thật sự sẽ tìm người yêu là một nam nhân.
Tiêu Trần lắc đầu, hắn nào dám mang chuyện này ra mà đùa giỡn, chuyện xảy ra vào vài ngày trước, thời điểm hắn đi đến nhà Quân Tiêu giúp đỡ dọn dẹp, nghe xong liền thấy khó chịu trong lòng.
Quân Tiêu vẫn luôn là vị đại ca mà Tiêu Trần sùng bái nhất, sùng bái đến mức hắn có thể vì Quân Tiêu mà lấy thân báo đáp. +
Tiêu Trần yêu thích Quân Tiêu, cho nên mỗi cuối tuần đều đến dọn dẹp phòng cho Quân Tiêu, bởi vì làm như vậy hắn mới có cảm giác giống như hắn là chủ nhân của căn nhà này.
Ý niệm này hắn vẫn luôn giấu trong lòng, bởi vì hắn biết rõ sớm muộn gì căn nhà này cũng có nữ chủ nhân, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Quân Tiêu cũng thích nam nhân.
"Tần ca, ta cũng không kém, tại sao Quân ca lại không thích ta?" Tiêu Trần nói xong vành mắt liền đỏ ửng.
Lượng tin tức quá lớn, Tần ca có chút đau đầu.
Mà mấy huynh đệ ngồi chung quanh cũng đều rối rắm, chuyện gì đang diễn ra đây? Lão đại bọn họ muốn cùng nam tình duyên của hắn bôn hiện?
"Đợi chút đợi chút, không phải chúng ta đang thảo luận vấn đề vì sao lão đại không vui sao?" Nhị Hạt Tử không nhịn được nói ra, không phải là lạc đề rồi sao?
Mà Tiêu Trần lại che mặt khóc, nói: "Hôm đó ta nghe thấy lão đại muốn cùng thanh niên trong trò chơi kia bôn hiện, thanh niên kia không những không đáp ứng còn mắng lão đại là biến thái."
"Mẹ nó, dám mắng lão đại! Không muốn sống nữa phải không? Tìm hắn sau đó đánh gãy hai chân!" Tiểu đệ ngồi gần nhất nghe thấy Quân Tiêu bị mắng lập tức cả giận nói, sau đó bị Nhị Hạt Tử lấy muôi gõ cho một cái vào đầu, tất nhiên là không hề hiểu rõ tình huống cho lắm.
"Con mẹ nó đầu người chứa toàn phân hả? Không nghe thấy lão đại yêu thích người ta sao? Đánh hắn tàn phế chúng ta cũng tàn!"
"Đúng vậy, lão đại là người như thế nào? Sẽ để cho người ta tùy tiện mắng chửi sao? Ngày đó trong điện thoại thanh niên kia mắng lão đại như thế, kết quả lão đại không những không tức giận mà còn cười hì hì, bây giờ nghĩ lại ta vẫn còn sợ nổi hết cả da gà." A Thấu bên cạnh Nhị Hạt Tử kể khổ.
"Cho nên nói gần đây lão đại vì thanh niên kia không muốn bôn hiện mà buồn phiền?" Tần ca vẫn chưa dám tin hỏi lại.
Tiêu Trần do dự một lát mới gật đầu, ngày đó sau khi thanh niên kia tắt điện thoại, Quân Tiêu liền châm điếu thuốc ngồi trước máy vi tính trầm mặc một lúc lâu.
"Thực mẹ nó là một tổ tông sống."
Sau khi Quân Tiêu hút hết một điếu thuốc mới bất đắc dĩ nói ra một câu chất chứa quá nhiều tình cảm, mà Tiêu Trần vừa nghe đã hiểu được tình cảm mà Quân Tiêu dành cho thanh niên vừa tắt điện thoại kia nhiều bao nhiêu.
"Ôi chao~ Nếu như bôn hiện, đúng thật là tổ tông sống của lão đại, vậy chẳng phải chúng ta nên coi thành thần tiên mà cúng bái sao?" Tần ca không nhịn được sợ hãi than một tiếng.
Một loạt tiểu đệ ngồi trên ghế salon đồng loạt gật đầu, người mà lão đại thích, vậy bọn họ phải thắp hương bái Phật cầu xin mới được.
Cái vấn đề lão đại vì yêu mà buồn rầu này, đã làm tiểu đệ thì chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều trầm tư trao đổi ánh mắt với nhau. +
Chém người, đánh nhau, dọa nạt người khác thì bọn họ đều làm được, nhưng việc giúp lão đại giải quyết phiền não yêu đương này, bọn họ thật sự không biết nên ra tay như thế nào.
"Mấy ngày nữa là sinh nhật lão đại, không bằng chúng ta trực tiếp trói tiểu tử kia tặng cho lão đại làm quà sinh nhật?" Tần ca suy nghĩ cả buổi, dù sao cái mà lão đại của bọn họ muốn chính là cùng thanh niên kia bôn hiện, vậy bọn họ trực tiếp trói người mang đến chẳng phải tốt hơn sao? Hơn nữa gần đây Cố tổng và lão đại xảy ra mâu thuẫn làm hắn đau đầu không ngớt, không biết chừng trói đứa trẻ này mang tới tâm trạng lão đại tốt hơn sẽ quên mất chuyện này.
A Thấu nghe thấy mà kinh hãi.
"Không được, người kia là người mà lão đại thích, chúng ta trói hắn lại, hắn mà kể tội với lão đại thì chúng ta chết chắc rồi."
"Trong đầu lão đại bây giờ chỉ muốn cùng hắn bôn hiện, chúng ta làm như vậy nhất định lão đại sẽ hiểu." Tần ca tự tin nói, hắn tin rằng nếu bọn họ làm như vậy Quân Tiêu nhất định sẽ rất cao hứng.
Việc này Tiêu Trần tuyệt đối phản đối.
"Ta không đồng ý, đây chẳng qua chỉ là người yêu trên mạng của Quân ca mà thôi, ngay cả diện mạo của đối phương như thế nào bọn họ còn không biết, nếu như người nọ lớn lên trông rất xấu xí thì phải làm thế nào?"
Một câu kia lại làm mọi người lâm vào trầm tư, dù sao lão đại của bọn họ cũng đẹp trai anh tuấn mười phần, không thể cùng với một tên xấu xí được.
"Cái này qúa đơn giản, chúng ta đợi tổ tông sống này đi ra, thời điểm trói hắn thì nhìn diện mạo, nếu quá xấu thì bỏ qua, không bắt nữa." Nhị Hạt Tử cười nói, cởi bỏ tất cả nghi hoặc của mọi người.
Tần ca gật đầu đồng ý nói: " Quyết định như vậy đi, đầu tiên Triệu Tuyến và Vương Bộ đi điều tr.a thêm chi tiết về tình duyên của lão đại, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát hành động."
"Hắt xì." Lại hắt hơi một cái thật lớn, Lục Sâm giương mắt nhìn ánh nắng tươi sáng ngoài cửa sổ ký túc xá, có chút buồn bực không biết tại sao hôm nay lại hắt hơi nhiều như vậy, không phải do trời rất nóng, hắn bật điều hoà nên bị cảm đấy chứ?
Lục Sâm nghĩ không biết cái nên xin bạn cùng phòng một bao rễ lam căn để uống hay không, phòng bệnh trước cũng tốt, trong tai nghe truyền đến giọng nói của một thiếu niên.
"Lục Sâm, ngươi bảo vệ ta chạy thương nha." Diệp Vô Nhiên thông qua truyền âm phù nói ra, chưa được một phút Lục Sâm đã thấy lời mời tổ đội của Diệp Vô Nhiên gửi tới.
"Được!" Lục Sâm đáp, lập tức quen việc dễ làm mà chạy tới bản đồ chạy thương Mã Nguy Dịch của Ác Nhân cốc, đường xưa mà mỗi ngày hắn đều cướp tiêu trước đây.
Nhớ lại chuyện này Lục Sâm lại đau đớn, hắn vốn là một Miêu ca Hạo Khí nha, mỗi ngày đều ở trên con đường này vui vẻ giết tiểu hào cướp tiêu, bởi vì bị ép phải trở thành tình duyên của một Cái ca, dưới các loại uy hiếp cùng dụ dỗ của Cái ca mà chuyển trận doanh. +
Đã từng là thiên đường chém giết tiểu hào vui vẻ như vậy giờ lại trở thành nơi mà hắn phải bảo vệ.
"Sao không kêu Cố đại thần nhà ngươi đi theo bảo vệ?" Lục Sâm hộ tiêu cho Diệp Vô Nhiên, trên đường đi thấy có chút nhàm chán liền mở miệng hỏi.
Diệp Vô Nhiên cười nói: " Hắn bận việc rồi."
Lục Sâm ah lên một tiếng, cứ có cảm giác thái độ Diệp Vô Nhiên có chút thay đổi.
"Diệp Vô Nhiên, ngươi muốn buông tha chống cự sao?" Lục Sâm nhớ rõ hắn và Diệp Vô Nhiên luôn luôn cùng đứng trên một chiếc thuyền, dù sao thì hai người bọn họ đều bị hai tên vô lại lưu manh ép buộc trở thành tình duyên.
"Không đâu, chỉ là tình duyên mà thôi, cũng không phải ta cùng hắn trở thành người yêu, sợ cái gì?" Diệp Vô Nhiên còn rất khai sáng, dù sao hắn cũng nghĩ rất nhiều cách để tử tình nhưng không lần nào thành công, hắn từ bỏ, chỉ có thể tự an ủi mình, chờ sau khi Cố Sính hết bận rộn, hắn sẽ dùng cách mà Tú gia bày cho hắn để tử tình duyên.
Điều này làm cho Lục Sâm nhớ tới vài ngày trước Quân Tiêu nói muốn cùng hắn bôn hiện, nhớ tới đầu hắn liền đau, trước kia hắn cũng nghĩ giống như Diệp Vô Nhiên, tình duyên cũng không phải trở thành người yêu, hơn nữa đây chỉ là trò chơi mà thôi, kết quả tên khốn khiếp Quân Tiêu kia dám trực tiếp nói ra muốn bôn hiện.
Lục Sâm là một thẳng nam yêu thích ngự tỷ, sẽ nguyện ý cùng một đại nam nhân bôn hiện làm người yêu sao? Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!
Có đôi khi Lục Sâm muốn dùng lý do đã có bạn gái để cho Quân Tiêu chết tâm, mặc dù hắn là hot boy của khoa nhưng vẫn chỉ là một con cẩu độc thân chính thống.
"Diệp Vô Nhiên, Cố Sính đề cập tới việc bôn hiện với ngươi không?" Lục Sâm nghĩ vì lý do an toàn vẫn nên hỏi Diệp Vô Nhiên đồng mệnh tương liên một chút.
Diệp Vô Nhiên rõ ràng rất sửng sốt.
"Cái kia, Ừ!"
"....." rốt cuộc Lục Sâm cũng biết cái gì là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, cho dù hiện tại Quân Tiêu cùng Cố Sính trở mặt, nhưng vẫn con mẹ nó là những kẻ ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
"Vậy ngươi đồng ý với hắn sao?"
"Sao có thể a, ta sẽ không đáp ứng hắn đâu, làm sao mà ta có thể cùng một nam nhân bôn hiện hả?" Diệp Vô Nhiên phủ nhận nói.
Lục Sâm lại thấy việc này không hề đơn giản.
"Hay là ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, trước kia ta xem bài viết về bọn họ trên 818, Cố Sính và Quân Tiêu là hai kẻ không đơn giản, ta sợ ngươi quá ngốc nghếch, chết trong tay Cố Sính như thế nào cũng không biết." Lục Sâm tốt bụng nhắc nhở Diệp Vô Nhiên một câu, hắn cùng Diệp Vô Nhiên cũng xem như chiến hữu cùng thân hữu, Lục Sâm vẫn rất lo lắng cho tên Nhị thiếu gia ngu ngốc này.
"Hả? 818 cái gì?" Diệp Vô Nhiên hiếu kỳ hỏi.
"Không phải chứ? Diệp Vô Nhiên ngươi chưa xem thông tin cá nhân của Cố Sính và Quân Tiêu trên 818 sao?" Lục Sâm muốn cho Diệp Vô Nhiên một cái tát để hắn tỉnh táo một chút.
Diệp Vô Nhiên lắc đầu: "Không có, lúc trước có xem qua một ít nhưng không để ý, ta không có hứng thú với Cố Sính, xem 818 của hắn ta sẽ buồn ngủ."
"Ta khuyên ngươi vẫn nên đọc một chút, biết người biết ta trăm trận trăm thắng a." Lục Sâm nói ra, nếu không phải hắn đọc được những bài 818 kia đoán chừng hắn đã sớm đánh nhau với Quân Tiêu, nói không chừng giờ phút này đã đầu thân cách biệt.
Diệp Vô Nhiên bị Lục Sâm nói cho tỉnh táo ra.
"Ôi chao, ngươi nói rất đúng, ta phải đi xem một chút mới được." +
Diệp Vô Nhiên vẫn luôn cho rằng đối với việc bôn hiện này chỉ cần qua loa cự tuyệt là xong, giờ được Lục Sâm chỉ điểm như vậy, hắn cảm thấy phải đi xem 818 về Cố Sính tìm hiểu một chút mới tốt.
"Ừ, ngươi tranh thủ thời gian đi đi, gần đây ta có khóa, thời gian online không ổn định, có việc gì thì gọi điện cho ta." Lục Sâm có dự cảm xấu với cái chỉ số thông minh này của Diệp Vô Nhiên, cứ có cảm giác người bạn thân này sớm muộn gì cũng sẽ bị Cố Sính lừa gạt mà đồng ý bôn hiện, vẫn phải chú ý nhiều hơn mới được.
Đừng để ngày nào đó người bạn thân này nói cho hắn biết, hắn cùng Cố Sính đã phát triển đến hiện thực, Lục Sâm tuyệt đối sẽ đau trứng, bởi vì lúc đó cuộc cách mạng tử tình duyên sẽ chỉ còn lại một mình hắn a, hắn không muốn!