Chương 1
================================
Nàng(*) đứng bên vách đá, cúi đầu nhìn dốc vực sâu hun hút, sương mù vây kín, trùng trùng điệp điệp dưới chân.
Niên Niên đắm chìm trong tưởng niệm, trong lòng dâng lên nỗi chua xót không nói được thành lời.
Thở dài, nàng quay mặt lại, đón lấy ánh nắng chiều nhàn nhạt, khẽ khép mắt rồi lập tức bước về phía trước, dưới sắc chiều lơ đễnh đó hắt lên một chiếc bóng thật dài…
Rốt cuộc là ai sai ai đúng? Mặc kệ là ai đánh giá, bọn họ đều không thể nghe, dốc núi yên lặng tĩnh mịch, từ đây về sau cũng không thể tìm được lý do nào để từ bỏ, như vậy, ngược lại lại là kết cục tốt nhất….
…..
Hạng Du nhanh chóng type xong kết thúc, nhấn Ctrl+s để save lại, sau đó thuần thục tạo tiêu đề, click chuột vài cái liền post bài, kết thúc của [Gạt bỏ] liền nằm trên đầu trang.
Vươn vai vài cái, một tiếng đồng hồ ba ngàn chữ tuy rằng không phải kỷ lục cao nhất của Hạng Du nhưng cũng không phải chuyện thoải mái gì, ít nhất thì cả vai của hắn rất mỏi.
Vừa cử động vai vừa đứng dậy, hắn mở tủ lạnh vơ bừa một chai bia. Bia lạnh giúp tinh thần tỉnh táo hơn.
Hạng Du uống vài hớp, cảm thấy đủ lại ngồi về máy tính, nhìn vào cửa sổ web, khóe môi mỏng không khỏi hơi nhếch lên, nâng tay nhìn đồng hồ một chút, chỉ vừa một phút rưỡi, từ lúc post bài đến giờ cũng khoảng nửa phút thôi.
[Võ hiệp] [Gạt bỏ] [Chương: Đại kết cục] By Ác Tục Du Hí. Comment: 146
Thu hoạch thật không tồi.
Ngoại hình Hạng Du anh tuấn, khiến người ta có cảm giác khá cao quý, mặc vest mang giày da bình thường cũng toát ra khí chất tinh anh của xã hội, ăn mặc tùy ý thì lại có một nét phóng khoáng tự nhiên khác. Nhất là bờ môi, tuy có hơi mỏng nhưng lại là một kiểu rất khác với loại “bạc tình” người ta thường nói, hơn nữa nếu hắn thoải mái cười một cái, chỉ có hai từ có thể hình dung – mê người! Rất nhiều phụ nữ đều thích điểm này.
Có điều con người của Hạng Du quả thật là rất hờ hững, bạc tình hay không thì không biết, nhưng chắc cũng có một chút. Những người quen biết hắn đều biết hắn khó chịu đến cỡ nào. Đạm nhiên, không có ý tứ của một tình nhân, đây là đánh giá của đa số bạn bè ít ỏi của hắn, đương nhiên cũng có xấu tính.
Hạng Du click vào post, đã vượt hơn 146 comment rồi, chỉ trong vài giây lại tăng thêm mấy cái, trên cơ bản mấy cái trước đều là đặt gạch, phía sau mới bắt đầu có người bàn tán, bàn tán gì à? Đương nhiên là––
[Đặt gạch đặt gạch] Ở trên là ai vậy hả? Tem của tui mất rồi! Tốt xấu gì cũng phải chừa lại một cái phong bì, làm gì mà f5 cỡ đó chứ!
[Thề sống ch.ết chiếm sô pha] Aaaaaaa~~~ kết cục [Gạt bỏ] của Du Du sama đó! Vậy mà tui không chiếm được đầu trang! Quá thất bại rồi~~~
[Con tôm nhỏ a nhỏ] Quá hưng phấn rồi~ đại kết cục của [Gạt bỏ] nha~ nhanh vậy đã có kết cục rồi? Không phải chứ, nhanh quá, còn chưa có đã ghiền mà~ thiệt muốn vĩnh viễn đừng có kết thúc mà~ Du Du sama cố lên, con tôm mãi mãi ủng hộ ngài!!
[Fan cuồng Du Du sama] Kết thúc rồi? Kết thúc rồi! Kết thúc rồi~~~ Du Du sama viết cái gì cũng hay~~
…
Theo phản xạ vô điều kiện mà Hạng Du kéo chuột xuống phía dưới, nhanh chóng lướt qua mấy comment của fan, nhìn thấy cái tên [Fan cuồng Du Du sama] thì không khỏi rùng mình một cái, có chút lạnh, tuy rằng mỗi lần post bài đều thấy cái tên này comment nhưng mà… Hạng Du vẫn có chút không tiếp thụ nổi…
Bài post vị fan ruột đẩy lên comment từ trang này qua trang khác, cũng không trách fan được tại sao kích động như vậy. «Ác Tục Du Hí», cái tên này quả thật chính là kì cựu của văn đàn, ra mắt được một năm, fan nhiều vô số, từ già đến trẻ đều thích cách hành văn của hắn. Bạn nói văn võ hiệp có cái gì đáng xem, là thấp kém? Ác Tục Du Hí người ta còn viết cả văn xuôi, thơ ca, thậm chí là thi từ khúc phú, dám nói thấp kém, người ta liền viết cái bất phàm, tao nhã, cho khỏi hiểu luôn…
Hơn nữa nếu có người dám nói Du sama thấp kém, chỉ sợ lập tức trở thành vật hy sinh của quần chúng fan cuồng.
Dân mạng nói, võ hiệp của Du sama, không chỉ là võ mà còn là phân tích nhân văn, nhân đạo, từng câu từng chữ đều là kinh điển!
Giáo viên nói, văn xuôi của Ác Tục Du Hí là rất đáng giá để đọc.
Thiếu nữ mới lớn thì nhao nhao rằng tiểu thuyết tình yêu của Du Du sama rất là duy mĩ~~~ Du Du rất đẹp trai!
Tuy nhiên cho đến giờ vẫn chưa từng công bố ảnh chụp của bản thân, Hạng Du không biết họ tại sao lại nói mình đẹp trai…
[tích tích tích]
[Béo phệ đã ch.ết][444xxxxxx] gửi đến một cửa sổ rung rung.
Hạng Du tiếp tục xem comment, một cửa sổ QQ nhảy ra.
[Béo phệ đã ch.ết][Gạt bỏ] kết thúc rồi Kết thúc!!!!
Hạng Du nhìn cửa sổ, thở dài một hơi, quyết đoán chọn từ chối, sau đó nhấn chọn invisible.
[Béo phệ đã ch.ết] Đừng giả ch.ết, tối biết cậu đang onl! Sao lại kết thúc rồi?
[Béo phệ đã ch.ết]…nói chuyện coi -_-|||
[Béo phệ đã ch.ết]…
[Béo phệ đã ch.ết] Nếu không nói chuyện tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu đó!
Hạng Du đưa tay xoa xoa thái dương.
[Không phải Du Du] …
[Béo phệ đã ch.ết] Nói chuyện… = =
[Không phải Du Du] Không phải cô đã ch.ết rồi sao?
[Béo phệ đã ch.ết] Gì?_?
[Không phải Du Du]Tên của cô…
[Béo phệ đã ch.ết] Cút! Bà đây không nói cái này với mi, tôi hỏi cậu [Gạt bỏ] tại sao lại kết thúc? Không phải đã nói không cho cậu post kết thúc rồi hay sao? Sau này còn phải xuất bản, cậu post kết cục rồi thì làm sao mà xuất Tổng biên tập ma đầu mà hỏi thì tôi phải làm sao bậy giờ chứ~~
[Không phải Du Du] Không muốn viết nữa, viết cái này nản quá.
[Béo phệ đã ch.ết]…cậu nghĩ thật đơn giản, cậu là đại tác gia, bà đây chỉ là tiểu biên tập, tổng biên đại nhân mà hỏi đến thì tôi sẽ toi mạng đó~~
[Không phải Du Du] Dù sao thì kết cục cũng đã post rồi, hết cách thôi, tôi off đây, bái bai o(≥v≤)o
Hạng Du type xong cái emo liền cực kì sảng khoái mà thoát QQ, tiếp theo là quơ lấy điện thoại, tắt máy…
Châm một điếu thuốc, bắt chéo chân, tiếp tục xem comment, không có biên tập tr.a tấn thì thế giới quả nhiên thanh tịnh hẳn.
[Chân lý a] A~ nữ ma đầu kia thật là thảm mà, trượng phu của nàng đúng là không phải người, nói đúng là dễ nghe, thề non hẹn biển, chẳng qua là mất đi một chân liền không cần người ta nữa, nữ ma đầu thảm quá đi~~~
[Tộc rùa độc thân] Cảm động quá~~ Đoạn cuối cùng khiến tôi khóc rồi, nữ ma đầu kia cư nhiên nhảy vực theo trượng phu, thật sự là khóc ch.ết tôi rồi, trượng phu của nàng khốn kiếp như vậy, nàng cư nhiên còn nhảy vực, a a a a, “dốc núi yên lặng tĩnh mịch, từ đây về sau cũng không thể tìm được lý do nào để từ bỏ”. Đúng là một người con gái khờ dại! Cảm động quá.
[Khả Tiếu Chi Nhân] Chậc, căn bản chính là làm loạn câu chuyện, thật giống với tên tác giả, vừa ác vừa tục, kết cục như vậy mà cũng gọi là cảm động, căn bản là thị phi bất phân! Người con trai kia uất ức khỏi bàn, người con gái thì ngu ngốc, cư nhiên còn ngây ngô đi nhảy vực, tào lao cũng không cần tào đến như vậy…
Tào lao?!
Ngón trỏ tay Hạng Du nhẹ nhàng gẩy một chút, vụn thuốc lá liền rơi xuống gạt tàn.
[Fan cuồng Du Du sama] Bạn phía trên nói gì hả? Ai nói Du Du sama tào lao, không biết xem tiểu thuyết thì đừng có xem! Giáo sư chuyên nghiệp hơn mi còn khẳng định văn của Du Du sama, mi có tư cách gì dám phê bình Du Du sama hả
[Thề sống ch.ết giữ tem] Đúng vậy, cái thứ Người buồn cười(2)nói cái gì hả, không đọc cũng không ai ép mi, còn vào đây nói bừa, đúng là!!
[Dao nhỏ nĩa nhỏ] Đúng vậy, không thích thì đừng đọc thôi!
[Qwert] Mọi người nên bình tĩnh một chút, người buồn cười phê bình Du sama lung tung, chúng ta không thể tùy tiện công kích người ta, bằng không sẽ cùng một loại với nó.
Hạng Du nhếch mép cười, nét mặt hoàn toàn lơ đễnh, ngón trỏ cùng với ngón giữa tay trái kẹp điếu thuốc, nhưng lại không hút, chỉ là để nó tự cháy tàn từ từ, mắt nhìn không rời màn hình máy tính, trên màn hình thêm rất nhiều comment mới, đương nhiên đều là công kích «Khả Tiếu Chi Nhân» không hiểu tiểu thuyết, không biết đọc văn này nọ.
Dụi tắt thuốc vào gạt tàn, Hạng Du cảm thấy, đối với một đám fan cuồng như vậy, thân là nhân vật chính «Ác Tục Du Hí», không cho chút phản ứng hình như không có đạo đức lắm.
Chọn vào khung type chữ—
Chủ topic trả lời [Ác Tục Du Hí] Mỗi người một sở thích, cũng có thể là văn của tôi viết không phù hợp với cảm nhận của từng người, khó tránh sẽ có người không thích, xin mọi người thông cảm nhiều hơn.
Hạng Du click trả lời, viết như vậy tuyệt đối đủ khiêm tốn rồi.
Vừa post không bao lâu—
[Fan cuồng Du Du sama] A a a a a!!!!! Du Du sama trả lời tôi kìa!! Mau nhìn đi!!! Du Du sama khó lắm mới trả lời một lần, cư nhiên lại quote của tôi!! Mau nhìn kìa~~
Ấn mạnh thái dương đang giật liên hồi của mình lại, Hạng Du cảm thấy cẩn thận đến mấy cũng có sai sót, sao lại tiện tay mà chọn «Trích dẫn comment của Fan cuồng Du Du sama» trong lúc post trả lời chứ?
Cơ mà việc này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Hạng Du… đúng, là tâm trạng tốt! Mỗi ngày post bài, type văn đều nhiên thấy fan comment, nghìn cái như một, đều là khen ngợi, ăn mãi một món còn có lúc ngán nữa là. Hiếm khi lại được nhìn thấy chủng tộc khác lạ như vậy, cư nhiên dám công kích giữa đám đông. Tuy rằng Hạng Du có chút im lặng, nhất là mấy lúc hắn viết văn càng khiến người ta có cảm giác ảo não, nhưng mà nói thật, hắn cũng không phải một người trầm tư gì, ngược lại, hắn là một người cực thích thay đổi, là người không thích mọi thứ luôn cố định, có chuyện lạ, sự mới, nhất là chuyện “kích thích” như vậy, đương nhiên muốn khiêu chiến một phen.
Mặt không mang theo cảm xúc gì mà ngồi xem mọi người phê bình Khả Tiếu Chi Nhân, mở Q lại, đương nhiên là ở trạng thái invisible, hộp tin tức lập tức nhảy ra hai mươi mấy tin từ «Béo phệ đã ch.ết».
Nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là biên tập đại nhân vừa đấm vừa xoa, hơn nữa số lượng tin lại càng ngày càng tăng nhiều!
Hạng Du trực tiếp bỏ qua, trong group bạn tốt liền tìm đến tên «Vương bài ngốc»
[Không phải Du Du] …….
[Vương bài ngốc]……
[Không phải Du Du] Mod đại nhân, tìm ngài đó o(≥v≤)o
[Vương bài ngốc] Đệch! Cậu đừng có ghê tởm như vậy được không?
[Không phải Du Du] Người ta ghê tởm chỗ nào chứ o(≥v≤)o
[Vương bài ngốc] …………… Emo của cậu
[Không phải du du] Oh, nhưng mà người ta có việc nhờ ngài đó o(≥v≤)o
[Vương bài ngốc] Nói.
Moderator Đới Đông Bành ngồi trước màn hình máy tính rùng mình một cái, nghĩ rằng quả nhiên giữa trời thu mà uống bia ướp lạnh là không nên mà, lạnh dễ sợ.
Ngón trỏ của Hạng Du đặt trên bàn phím, theo thói quen nhịp hai cái vào phím «J », đây là động tác hắn hay làm lúc tâm tình tốt, ngẫu nhiên trêu chọc mod một chút cũng thú vị.
[Không phải Du Du] Giúp tôi tr.a dùm một người.
[Vương bài ngốc] Khả Tiếu Chi Nhân?
[Không phải du du] Mod đại nhân thật thông minh o(≥v≤)o
[Vương bài ngốc]…
[Vương bài ngốc]Đệch! Cậu có thể bảo trì trạng thái bình thượng hơn 2 phút không?!
[Không phải Du Du] Một câu thôi, giúp hay không giúp?
Đới Đông Bành bĩu môi, Hạng Du biến sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, sắc trời thay đổi là cái gì, các người thấy Hạng Du lật sách chưa? Người nọ là thiên tài văn học, tiểu thuyết bảy tám vạn chữ bình thường đọc nhanh nhất một tiếng đồng hồ mới hết, tên kia nửa tiếng liền coi xong, lại còn lại nghiên cứu mà đọc, miệng cười cười lật sách với tốc độ chóng mặt!
Một giây trước Hạng Du còn gửi qua một cái emo ngượng ngùng ngây thơ nhờ vả, giây sau liền lạnh lùng, theo như lời của mấy cô mê trái thì chính là, rất oai!
Thời buổi này, nhờ vả người khác đích thị là đại lão gia, huống chi lại còn là Hạng Du nữa, Ác Tục Du Hí!
[Vương bài ngốc] Làm quản lý muốn xem thì có thể xem nhưng mà điều tr.a người khác thì không tốt lắm.
Hạng Du nhìn cửa sổ QQ, giống như cảm thấy hứng thú đối với câu nói này của Đới Đông Bành, nhíu mày.
[Không phải du du] Cho nên?
[Vương bài ngốc]……
[Vương bài ngốc] Tôi tr.a ra sẽ send file cho cậu…
[Không phải du du] Uhmmm, o(≥v≤)o file phải cụ thể nha, đừng chỉ tr.a một chút sau màn, cậu không phải hacker sao? Hết việc rồi, off đây, bái bai.
Đới Đông Bành thì thầm một câu không tiễn, đúng là một quản lý không có tiền đồ.
Hạng Du nhìn lại comment nãy giờ, không có gì thú vị hết, tất cả đều là công kích Khả Tiếu Chi Nhân, còn không thì là biểu đạt kính ngưỡng đối với Du sama. Từ đầu đến cuối, Khả Tiếu Chi Nhân ngoại trừ comment kia thì không nói thêm gì khác.
Đúng là thú vị, bị công kích trắng trợn đối với một người viết văn cũng không phải chuyện gì to tát, có ai chưa từng bị mắng chứ? Chưa từng bị mắng bao giờ mới là chuyện lạ đó! Chỉ là từ lúc Ác Tục Du Hí nổi danh đến nay, không ai dám mắng nữa.
Tuy rằng con người Hạng Du có chút xấu tính nhưng cũng chưa bao giờ giở trò với người không quen biết, phong độ của người có học, có tu dưỡng, đây là đánh giá của rất nhiều người trong cuộc sống dành tặng hắn, là một người hiểu lý lẽ, có chừng mực.
Cho nên đối với một người xa lạ, Khả Tiếu Chi Nhân, phê bình thẳng thừng như vậy khiến Hạng Du sâu sắc ngẫm lại, chẳng lẽ là người hắn quen? Hay chỉ là một anh hùng bàn phím(3) tư duy đơn giản nhưng đầy nhiệt huyết…
END 1
===========================
(*) Trong raw để là «hắn» nhưng trong quá trình dịch thì phải là «nàng» mới đúng a ==
(2) Khả Tiếu Chi Nhân có nghĩa là “Người buồn cười”
(3) Gốclà «phẫn thanh»…túm lại từ này dịch ra khoảng 1 trang A4 nên chỉ chú thích sơ ra cho mọi người hiểu rõ một chút. Nghĩa gốc từ này là «thanh niên phẫn nộ» ý chỉ các thành phần người trẻ có tri thức bức xúc với xã hội, dám lên tiếng nói ra sự khác biệt. Từ này bao hàm nhiều khía cạnh vì căn bản không phải dám nói ra cái khác biệt là tốt, cho nên nó vừa khen vừa châm biếm. Về mặt mạng internet thì nó hoàn toàn là nghĩa châm biếm, đại ý là… anh hùng bàn phím! *lau mồ hồi*