Chương 40: Coi Chừng Hoa Cúc Nở Hoa
Thật không ngờ không hiểu như thế nào mà cái tên Lê Đình Khương kia trời xui đất khiến làm sao, hắn lại mang anh em Tường Minh, Tường Khánh vào quán ăn Chú Cá Mập của gia đình Phạm Long. Đương nhiên là vào cửa hàng Mì Cay bảy cấp độ cùng Bò Né Ba Ngon rồi.
Đi theo đám người bọn họ còn có tên đầu bờm ngựa, tuy sắc mặt của Lê Đình Khương không hề tốt khi có mấy cái đuôi đi theo, nhưng hắn cũng không thể làm được gì cái tên kia. Mà cho dù hắn có muốn làm cũng không thể, vì hắn còn phải giữ hình tượng trong mắt người đẹp nữa.
" Ồ! Đúng là một cửa hàng đặc sắc!" Tường Khánh bước vào cửa tiệm Chú Cá Mập liền tỏ ra một chút thích thú, đặc biệt là phong cách decor trang trí vô cùng khác lạ.
" Ủa! Hàn Quốc cũng có loại mì cay này nữa à!" Tên mập nhìn vào cái menu của quán liền có chút nhíu mày hỏi.
" ha ha ha! Đương nhiên là có rồi! nhưng nó được gọi bằng cái tên khác là mì kim chi hải sản! Nào! Mọi người ăn cái gì nào?" Phạm Long rất là chuyên nghiệp nở một nụ cười thân thiện rồi hỏi.
" Ah! Lớp trưởng! hôm nay cũng đến đây ăn à!" Phạm Long nhìn thấy cái tên lùn Lê Đình Khương kia liền tỏ ra kinh ngạc.
" Hai người quen nhau à!" Cô nàng xinh đẹp nhìn Phạm Long rồi nhìn Lê Đình Khương hỏi.
" Đây là Long bạn chung cấp hai của mình! Mà Long! Mày làm thêm ở đây à?" Lê Đình Khương giọng điệu có đôi chút giễu cợt.
" Ừ! Chủ yếu là kiếm ký gạo con khô sống qua ngày thôi!" Phạm Long chả hề để tâm tùy tiện trả lời.
Lê Đình Khương nhìn thấy thái độ bất cần đời kia của Phạm Long cũng có chút ngứa răng, nhưng dù sao ở có mỹ nữ trước mắt, hắn tạm thời không thể phát tiết. nhưng mối hận này hắn ghi trong lòng rồi.
" Ồ! Mì cay bảy cấp độ có gì đặc sắc?" Tường Khánh nhìn lên Menu ánh mắt đảo một vòng rồi hỏi.
" À! Đây là đặc trưng của quán! Mì cay được chia làm 8 cấp độ khác nhau từ cấp 0 cho đến cấp 7! Cái này sẽ tùy vào khẩu vị và yêu cầu của khách mà làm!" Phạm Long rất là chuyên nghiệp giải thích.
" Vậy cho một tô cấp 7 đi! Hai bạn ăn gì cũng gọi luôn đi!" Tường Khánh lộ ra nụ cười nhẹ nhàng nhìn hai con công đang cố gắng xòe đuôi trước mắt.
" Bạn gì ơi! Có được không đó! Mì Cay Cấp 7 là cho thêm ớt bột của ớt địa ngục đấy! người ăn cay không được tất sẽ nhập viện! chứ không phải chuyện đùa đấu" Phạm Long cố ý khuyên can.
" Vậy à! Trên thế đời này còn có một loại ớt gọi là ớt địa ngục à!" Tường Khánh tỏ ra thích thú.
" Mình lấy ớt hiểm làm ví dụ đi! Nếu trái ớt hiểm có độ cay là 1 vậy thì độ cay của ớt địa ngục lên đến 5000! Chuyện này không đùa được đâu! Mình kiến nghị nến bạn ăn cay được thì có thể chọn mì cay cấp độ 4. Nếu bạn thấy chưa đủ thì mình cho thể mang vào bếp một lần nữa tăng cường độ cay cho bạn!" Phạm Long đề nghị.
" Vậy thì cho một tô cấp 5 đi! Ha ha ha! trời nóng như thế này ăn cay mới đã!" Cô nàng nói xong thì trực tiếp đưa menu cho tên Lê Đình Khương còn về anh trai nàng thì nàng lại chẳng thèm quan tâm cho dù chỉ là một chút.
" Ha ha ha! Còn coi gì nữa! cho một tô cấp độ 6 đi! Khặc khặc! Khương Mỏ Vịt mày đừng nói với tao là mày không ăn cay được nha. . . ha ha ha! thằng yếu đuối!" Tên đầu bờm ngựa cũng quen biết Lê Đình Khương một thời gian dài, hắn đã sớm biết thằng này không ăn được cay. Cho nên mới giở trò khích tướng.
Có lần hắn nghe đám người bọn Lê Đình Khương khi vào quán mỳ ăn chỉ gọi mỳ cay cấp độ 0, lần đó hắn biết được tin thì đã cười mấy ngày liền. lần này trước mặt đại mỹ nữ tên kia cho dù không ăn cay được, trước những lời khích tướng của hắn nhất định tên kia sẽ không chịu thua! Đến lúc đó. Hahaha!" Nghĩ đến đây là tên đầu bờm ngựa lại càng thích chí hơn.
" Hừ! ai nói tao ăn không được! Long! Cho tao một tô cấp 7!" Lê Đình Khương mạnh miệng.
" Lớp trưởng a! cái này tao giải thích trước rồi nha! Mày đừng vì một chút sĩ với gái rồi ƈúƈ ɦσα lại nở rộ! tao không chịu trách nhiệm được đâu!" Phạm Long ‘thân tình’ nhắc nhở.
" ha ha ha! Đúng! Đúng! Người anh em! Nói đúng lắm! ha ha ha! cái thằng này cốt là bệnh sĩ gái! Ha ha ha!" Thằng đầu bờm ngựa ha hả cười lớn.
Lê Đình Khương mặt nóng đỏ, đôi mắt dường như muốn giết người, hắn cố hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tỉnh rồi nói.
" Để rồi coi! Long! Mày chứ ghi menu đi! Tao ăn được! mà thường ngày tao ít ăn thôi! dù sao đi chăng nữa ăn cay quá cực kỳ không có lợi cho bao tử cùng hệ tiêu hóa!" Lê Đình Khương tỏ ra bản thân là một hiểu biết thâm sâu nói.
" Phụt!"
" Con mẹ nó! Khương! Mày ngay cả cái chiêu này cũng dám chơi! Tao phục mày rồi! nếu như mày không sợ sáng mai mông mày nở hoa thì cứ việc ăn! Ha ha ha!" Tên đầu bờm ngựa ha hả cười nói.
Thằng đầu tóc bờm ngựa đừng nhìn xem hắn tùy ý như thế, nhưng bối cảnh phía sau của hắn không phải là cái dạng bình thường. Nó là con trai út của công ty đồ gỗ nội thất lớn nhất tỉnh Đồng Nai tên là Nguyễn Phi Long. Mà công ty gỗ thì giàu cỡ nào thì khỏi phải bàn đi.
Dù sao tên này cũng được xếp vào cái dạng phú nhị đại, con ông cháu cha, nhà ông không thiếu gì ngoài tiền.
Hơn nữa giữa hai tên này đã có hiềm khích từ đời cha chú, cho nên khi truyền đến đời hai tên này thì cả hai chẳng khác gì như nước với lửa nói.
Bố tên đầu bờm ngựa này tên là Nguyễn Văn Phi từng là chiến hữu chới cha của Lê Đình Khương là Lễ Đình Lễ. cả hai cùng tham gia chiến dịch tây nam 1979. Sau năm 1986 mới từ Campuchia trở về rồi xuất ngũ luôn.
Vì Lê Đình Lễ có được khuôn mặt đẹp trai, cho nên khi vào làm trong công ty cao su (lúc đó làm công nhân cạo mủ) vô tình được con gái của ông giám đốc công ty khi đó để mắt tới, đồi thời còn dùng một số thủ đoạn đã ăn cơm trước kẻng hốt luôn con gái giám đốc về nhà làm vợ.
Còn Nguyễn Văn Phi dáng người có chút lùn lùn, mặt hơi đen đen kết hợp với hàm răng hô cùng với hai chiếc răng cửa to tổ bố nên tạo nên một cái cảm giác con người vừa có chút bần bần, vừa có chút tiện tiện. có thể nói là không thuận mắt người nhìn.
Hai người đã cùng quê cùng nhập ngũ, cùng là nhau vào sinh ra tử ở chiến trường Tây Nam, vậy mà một người thì dựa vào cái bản mặt mà không ngừng ăn nên làm ra, hốt luôn con gái giám đốc. còn một thằng thì không làm được gì, suốt 3 năm công tác vẫn là công nhân cạo mủ cao su.
Cho nên từ giữa cả hai bắt đầu xảy ra mâu thuẫn dẫn đến anh em không hợp nhau. rồi trong một lần uống rượu Nguyễn Văn Phi vì bị người kích động đã đánh cho Lê Đình Lễ một trận. khiến cho Nguyễn Văn Phi bị kỷ luật rồi đuổi ra khỏi công ty cao su.
Mà cũng vì lần đó mà cuộc đời của Nguyễn Văn Phi thay đổi, hắn dựa vào mối quan hệ khi đi lính ngày trước bắt đầu móc nối đi mua gỗ cổ thụ trong các nông trường cấp sổ xanh.
Giấy phép sử dụng đất bao gồm. giấy phép màu hồng, màu đỏ và màu xanh, trong đó màu xanh là đất lâm nghiệm, nông trường có thời gian thuê đất. loại đất này có giá rất rẻ, và được thuê trong vòng 20 – 50 năm. Bình thường trong những khu này vẫn sẽ còn rất nhiều loại cây cổ thụ, to lớn và có thể khai thác. Nhưng giai đoạn này người ta cũng không có chút tâm đến giá trị của gỗ. cho nên nó đã tạo cơ hội làm giàu cho một số người biết nắm bắt thời cơ. trong đó có bố của Nguyễn Phi Long.
Nguyễn Văn Phi từ một tên mua bán gỗ trong nông trường dần dần phát triển trở thành một công ty đồ gỗ nội thất có thể nói Nguyễn Văn Phi chính là một con người tài giỏi và phi thường. Có thể nói Nguyễn Văn Phi làm giàu chính là nhờ vào thực lực cả mình. Còn Lê Đình Lễ làm giàu dựa trên cái bản mặt đẹp trai là chó cùn dưới chạn.
Hai ông bố đã không ưa gì nhau thì đương nhiên tới đời con cũng như thế. Ngay từ nhỏ Lê Đình Khương cùng Nguyễn Phi Long đã đối chọi gay gắt về nhiều mặt. đương nhiên mỗi gia đình đều có như tính toán riêng của mình.