Chương 68: Gọi Người
" Này! Khánh! Bạn làm phục vụ ở nhà lớp trưởng hả!" Tường Khánh vừa lên đến lớp thì ngay lập tức bọn con gái nhao nhao đến dò hỏi.
Thì ra ngày hôm qua cửa hàng bún đậu của Phạm Long khai trương cho nên cũng có rất nhiều nữ sinh trong lớp đến ủng hộ. nhưng vì cửa hàng kia quá đông không có chỗ ngồi cho nên đám người mới kéo nhau sang ăn mì cay. Thật sự không ngờ bọn họ lại bắt gặp Tường Khánh đang làm nhân viên trong quán ăn nhà Phạm Long.
Bọn họ ban đầu có chút không tin vì trên người Tường Khánh phát ra một khí thế tự tin, hào hoa, phong nhã, tay chân, da vẻ trắng nõn, mịn màng hơn nữa từ trên các phương diện khác như quần áo, giày dép và trang sức trên người tất cả tập hợp lại đều chứng tỏ điều kiện kinh tế gia đình Tường Khánh cũng phải rất khá giả.
" Ờ! Làm sao?" Tường Khánh lúc này trên tay còn mang một ly trà dẫm mãng cầu phiên bản đặc biệt nhiều mãng cầu, ít trà và còn cho thêm cả trân châu.
" À! Cũng không có gì! Tại mình thấy tò mò thôi!" Mấy cô gái giọng điệu có chút mỉa mai, coi thường.
Tường Khánh chỉ một cái liếc mắt là có thể nhìn ra sự mỉa mai, khinh thường từ bọn con gái kia, nàng cũng chẳng thèm để ý, dù sao đi chăng nữa mấy người kia cũng chẳng có liên quan gì đến cuộc đời của nàng cả. bọn họ muốn làm sao thì làm nghĩ sao thì nghĩ! Nhưng nếu động chạm đến nàng thì đừng có trách tại tại nước biển nó lại mặn.
Tường Khánh vừa ngồi vào bàn thì phía sau lại truyền đến tiếng nói của Lê Thảo Nguyên.
" Này! Khánh! Cái đó có phải là bạn mua từ nhả của Long không?" Thảo Nguyên do dự một chút rồi nói.
" À! Cái này à! Là anh trai mình làm cho mình đây! Phiên bản đặc biệt nhiều mãng cầu, ít đường, cho cả vào thạch trân châu nữa! ngon lắm!" Tường Khánh cười híp mắt.
" Anh trai?" Thảo Nguyên do hỏi.
" Ờ! Đúng rồi. . . !" Tường Khánh đang nói gì thêm thì ngay lúc này ở cửa lớp bước vào một tên to béo.
" Khánh! Em quên đồ này! Mẹ dặn lát nữa khi đi học về ghé chợ mua cho mẹ ít táo đỏ!" Minh Béo chậm rãi đến trước mặt Tường Khánh nhỏ giọng.
Tường Minh bước đến trên tay còn cầm một cái túi gì đó màu đen cùng một chiếc bình giữ nhiệt.
" Mẹ dặn em là không được uống đồ lạnh! Uống cái này đi!" Nói xong tên béo kia ngay lập tức cướp ly trà mãng cầu trong tay nàng rồi cứ như thế rời đi.
" Béo! Em giết ch.ết anh!" Tường Khánh tức giận quát lên. Nhưng tên mập kia chân cũng khá nhanh, nhanh lập tức ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.
" Đó là anh trai của bạn hả!" Thảo Nguyên nhìn thấy liền hỏi.
" Ukm! Là tên béo ch.ết bầm! hừ ! hừ lát nữa về biết tay với bà!" Tường Khánh vẫn tỏ ra rất là tức giận.
Tuy miệng thì nói như vậy nhưng nàng vẫn mở nắp chiếc bình giữ nhiệt kia ra, nắp vừa mở ngay lập tức một mùi hương thơm thoang thoảng của táo đỏ phát ra khắp nơi.
" Cái này! cái này! Bạn tới rồi hả?" Thảo Nguyên thấp giọng hỏi.
Bất giác mặt của Tường Khánh đủ ửng lên nhìn quyến rũ và xinh đẹp vô cùng.
" Cái gì! Tới cái gì? Ai tới!" Lúc này Phạm Long cũng bước vào vẫn như thường lệ trên tay hắn vẫn là 2 ly trà mãng cầu dành cho hai cô nàng.
Vẫn không để cho Phạm Long kịp phản ứng, tay của Tường Khánh giống như một con độc xà ngay lập tức lao ra rồi vặn hông hắn một cái. Nàng vận sức mạnh vô cùng Phạm Long không biết làm gì khác ngoài việc hét lên nhưng tiếng heo bị chọc tiết.
" Ahhhhhh"
Tiếng hét của hắn vang vọng khắp cả mấy gian phòng học.
. . .
Trong lúc Phạm Long đang vui vẻ tận hưởng những giây phút thư thái, vui đùa cùng các bạn nữ trong lớp thì hắn nào biết rằng phía bên ngoài kia lại có những âm mưu đang nhằm vào hắn.
Tại một quán trà sữa nằm trong khuôn viên sân vận động thị trấn Long Khánh. Cái sân vận động này nằm ngay trung tâm thị trấn cho nên từ nơi này đến trường Văn Hiến hay Long Khánh hầu như chỉ mất 5 phút đi xe đạp. Cho nên nơi này thường tụ tập không ít học sinh đặc biệt là cái dạng học sinh bất hảo thuộc cái dạng bất trị.
" Thế nào! Hôm nay mày tìm đến tao có việc gì! Mày không còn đi tranh gái với thằng Phi nữa à!" Lúc này trong quán có có mấy tên thanh niên đang mặc đồng phục học sinh Văn Hiến đang cùng một tên học sinh Long Khánh đang ngồi nói chuyện với nhau.
Cái tên mang đồng phục trường Long Khánh không ai khác đó chính là tên Lê Đình Khương vừa mới xuất viện cách đây mấy ngày. Còn mấy tên học sinh nhưng mang trên người bộ dáng du côn kia lại đám bạn anh em từng chơi rất thân với hắn.
Nếu xét sâu xa cách đây hai năm về trước, trong một lận ẩu đả đánh nhau hội đồng trong lô cao su khiến cho một học sinh bị đánh ch.ết thì vụ án kia cũng có liên quan đến mấy tên này. mà tên chủ mưu chính là cái tên Lê Đình Khương này.
" Mày bớt dùng cái thái độ đó nói chuyện với tao đi! Tao cũng không có rãnh hơi mà ra đây nói chuyện nhảm nhí với mày!" Lê Đình Khương thái độ trịch thượng nói.
" Thôi được rồi! đại thiếu gia! Hôm nay thiếu gia có việc gì tìm em! Hay là có thằng nào chọc giận thiếu gia! Để em đi xử nó!" Thằng kia tiếp tục lộ ra thái độ cợt nhả.
" Bịch!" Lê Đình Khương không nói không rằng trực tiếp móc từ trong túi ra một xấp tiền xuống bàn rồi nói.
" Tao cần mày xử một thằng! đánh gãy chân nó là được! Chuyện làm xong! Tao thưởng thêm!" Lê Đình Khương sắc mặt lạnh lùng.
Tên kia thấy tiền ngay lập tức sáng mắt ra.
" Anh Khương! Là thằng nào! Để em xử nó!" Tên kia ngay lập tức thay đổi giọng điệu.
" Là thằng này! nó là lớp trưởng lớp C3! Nó thường đi bộ đến trường! nhà nó là cái tiệm mỳ cay ở đường Nguyễn Văn Cừ! chiều nay nó vừa ra khỏi trường là mày đập nó cho tao! Đập kiểu nào cũng được! có việc gì tao lo!" Lê Đình Khương lạnh giọng.
" Được! Được! Anh Khương! Chiều nay anh cứ đợi mà xem trò vui! Chuyện này tụi em lo được!" Tên kia thái độ cung kính vô cùng.
" Được! tao phải đi! Làm nhanh tao thưởng thêm!" Nói xong Lê Đình Khương cũng đi ra ngoài rồi leo lên chiếc Max màu xanh của mình.
Nhìn thấy bóng lưng của Lê Đình Khương rời đi khóe miệng tên kia lộ ra một nụ cười tà dị.
" Anh Hào! Chiều nay mình có nện thằng kia không! để em đi lấy hàng!" Một tên tiểu đệ đứng phía sau nhỏ giọng hỏi.
" Làm sao không làm! Lát nữa mày về lấy chiếc xì po của ba mày cho tao mượn một chút! Mẹ nó đúng là con nhà giàu động một phát là một xấp tiền nện vào mặt! má nó sướng!" Tên kia cầm sấp tiền lên hít một phát thật sâu.
Tên này có tên là Trần Anh Hào, ngày trước từng là tiểu đệ dưới tay của Lê Đình Khương. Hắn từng tham vào rất nhiều trận đánh nhau lớn nhỏ trong trường cấp 2. Mà lần có quy mô nhất cũng chính là lần đám học sinh này hội đồng ch.ết một trên ngay trong lô cao su.
Và đương nhiên lần đó mấy tên này làm theo lệnh của tên Lê Đình Khương vì tên kia dám công khai dành gái với hắn. Vụ đó ban đầu dẫn đến rất nhiều oanh động. thế nhưng đã bị Lê Đình Lễ cường thế đè xuống, dùng tiền trám miệng lại hết tất cả. Mấy tên này cũng được chuyển đi trường khác.
Sau lần đó đám này cũng yên phận không dám làm gì quá lố, nhưng đám này là đám du côn, thiếu giáo dưỡng cho nên chứng nào thì tật nấy. chỉ sau mấy tháng đám này lại một lần nữa gây sự đánh nhau rồi tuyên bố làm trùm cái trường kia.
Và đương nhiên hết cấp 2 thì phải lên cấp ba, đây là điều hiển nhiên. Cho nên sau hai năm không gặp đám này lại một lần nữa hội tụ với nhau vào chung một lớp. nếu như lúc này có thằng Nhân ơ đây thì chắc chắn sẽ nhận ra, mấy tên này chính là bạn cùng lớp với hắn. cái lớp hổ báo nhất khối, nhất trường lớp 10A12.
!