Chương 9

* Chưo"ng 9
Editor: Tiểu Hách
Dinh thự lớn như vậy, chỉ là diện tích cũng vượt hơn 100 mẫu
(, kiến trúc xây dựng mang phong cách đặc biệt Baroqueº xa hoa của Châu Âu, còn có một tòa nhà với kiến trúc xây dựng khác biệt nằm ở trong dinh thự.


Phương tiện giao thông chủ yếu là dùng xe thay đi bộ, bởi vì gần đây yêu cầu bảo vệ môi trường tiết kiệm năng lượng, đổi thành dùng xe đạp thay đi bộ.
Nhưng khá bất ngờ, một chiếc xe Cabriolet mui trần màu đen sang trọng lái vào dinh thự, chạy thẳng vào nhà chính.


Đã nhận được tin tức, Phong Minh Nguyệt không ở trong phòng khách chỉ muốn ở nhà bếp chuẩn bị thức ăn mà đứa em bảo bối thích nhất, người khác không biết nhưng y biết, em trai thích nhất chính là đồ ngọt, nhất là bánh rừng đen. Cho dù trong lòng có nhiều chuyện không vui, nhưng cho nó ăn món bánh ngọt này, sẽ làm tâm tình của nó vui vẻ hơn.


Người anh trai thương em nở nụ cười ngốc.
Nếu để cho người khác thấy được, chín mươi chín phần trăm sẽ bị cười nhạo.
4
Đợi một hồi, chiếc xe mui trần màu đen dừng ở cửa chính,
Phong Minh Nguyệt thấy Phong Ánh Ảnh và Phong Tàn Tâm ở trên xe, vội vàng đi đến vị trí xe dừng lại.


“... Tâm Tâm, em đã trở về!” Phong Minh Nguyệt đã nhiều năm không được vui vẻ như thế, giọng nói ôn hòa mang theo cảm giác vui mừng mãnh liệt.
Phong Tàn Tâm thấy anh trai, nhịn không được nhào vào trong lòng Phong Minh Nguyệt.


“Anh cả... Xin lỗi, em đã lâu không trở về nhà!” Tâm tình suy sụp không thể kiềm chế, nhân cơ hội này òa khóc lên.


available on google playdownload on app store


“Trở về là tốt rồi, đừng khóc, thế này anh sẽ lo lắng, anh ở nhà bếp đã chuẩn bị cho em một chút trà chiều, chờ một lát bọn họ sẽ đưa lên phòng của em, em cứ về phòng nghỉ ngơi trước, anh tiễn em. Ánh Ảnh – một lát đến thư phòng tìm anh, anh nghĩ chúng ta có một số vấn đề phải nói chuyện một chút!” Phong


Minh Nguyệt kéo Phong Tàn Tâm đi lên lầu, chỉ ném lại một câu, Phong Ánh Ảnh đành phải xách hành lý đến phòng khách.
Ung dung dựa vào sofa ngồi xuống.
Đáng ch.ết, vốn muốn bàn bạc với anh cả, nhưng chuyện này chắc chắn sẽ làm cho Tâm Tâm khổ sở.


Y nghĩ y đã đè nén đến sắp nổ tung! Hung hăng uống thêm một ly nước lạnh, ép mình nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, nhưng vì hôm qua đánh nhau mệt mỏi, nên mơ màng ngủ thiếp đi. Khi
Phong Minh Nguyệt đi ra thấy được, chính là Phong Ánh Ảnh cuộn mình ở trên ghế sofa, không khỏi bật cười.


Nhưng nghĩ đến cái tên Ánh ảnh này làm hỏng tất cả hợp đồng!
Không khỏi có chút bốc hỏa, đây chính là khách hàng đã nhiều năm hợp tác với bọn họ, hợp tác từ đời trước đến bây giờ, lại bị cái thằng nhóc ngu ngốc này phá hỏng.
“Phong Ánh Ảnh, còn ngủ! Mau đứng lên cho anh!” Phong


Minh Nguyệt không chút khách sáo nắm lấy cổ áo Phong Ánh
Ảnh, lạnh như băng nói.
“Ách... nghẹt thở ... ặc ặc ặc... khục khục. .. anh cả. .. anh thật độc ác...” Phong Ánh Ảnh nằm sấp trên mặt đất, ho khan một trận dữ dội, mới thoáng trở lại bình thường.


“Được rồi! Bây giờ nói chuyện chính với em, em mang hợp đồng làm ăn phá hỏng, còn chạy trốn sang Đài Loan, may mà em mang theo Tâm Tâm về cùng, điểm này anh có thể tạm thời không tính toán với em. Nhưng em phải mang hợp đồng trở về,


Kelena yêu cầu em đi trao đổi văn kiện, anh mặc kệ em làm cách nào thì làm, nói tóm lại, cầm hợp đồng về cho anh. Ngoài ra, anh dự định để Tâm Tâm làm trợ lý riêng cho anh!”
“Vâng... Để Tâm Tâm làm trợ lý cho anh là không sai, dù sao mỗi ngày trở về cũng có thể gặp em ấy. Nhưng mà cái tên


“Anh ta vô lễ với em? Em tưởng anh không biết em sao? Bất luận như thế nào, tóm lại là anh muốn em đổi hợp đồng mạng về!”
Phong Ánh Ảnh cắn răng, y cũng biết anh cả sẽ như thế này...
Bán em cầu vinh. .. Ách. ... Hình như cũng không phải nói như thé.


Phong Minh Nguyệt nhíu nhíu mày, mở miệng hỏi: “Tâm Tâm rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Không có! Mấy năm nay Tâm Tâm sống rất tốt. .” Phong Ánh
Ảnh cố gắng nở nụ cười.
“Nói thật!” Phảng phất giống như muốn biến nơi này thành vùng địa cực, Phong Ánh Ảnh viện cớ nói tránh đi, khiến cho Phong


Minh Nguyệt khá giận, khi y càng giận, nhiệt độ nơi đó sẽ càng hạ thấp.
“Oa oa... Anh cả - Tâm Tâm không cho em nó, thiệt đó, nó còn uy hϊế͙p͙ em nếu như em nói cho anh nghe, thì...”
“Sao? Em sợ Tâm Tâm, không sợ anh à? Cẩn thận anh trói em lại rồi ném lên giường của Kelena!”


“Đừng mà – oa oa... Em nói ra, thì anh không được bàn bạc với Tâm Tâm, cũng không thể có bất kỳ ở hành động 3 nào, không thì đánh ch.ết em cũng không nói!”
Trầm mặc một lúc, Phong Minh Nguyệt cau mày, vốn là muốn cường ngạnh ép người nào đó nói ra, cuối cùng vẫn là phân vân suy nghĩ.


Phong Minh Nguyệt âm thầm định đoạt, chỉ cần không cho Tàn
Tâm biết là được rồi, tốt nhất là đừng có ai bắt nạt em trai bảo bối của mình.
“Nói đi! Rốt cuộc chuyện là thế nào!”


“Thì chính là Tâm Tâm quen biết một tên Vương bát đản khốn kiếp, Tâm Tâm rất thích hắn ta, sau đó... Chuyện là như vậy!”
Liên tục kể lại, không chỉ có Phong Ánh Ảnh càng nói càng giận, mà tay của Phong Minh Nguyệt vốn nắm cạnh ghế, càng nghe càng nổi giận, y sớm muộn gì cũng bị tức ch.ết.


Tại sao? Nếu người đàn ông kia ở trước mặt Ánh Ảnh còn dám hành hạ em trai mà bọn họ yêu thương nhất, hắn còn có cái gì không dám! Có thể thấy rõ hai năm qua, Tàn Tâm chịu rất nhiều khổ sở, thảo nào vừa thấy y đã khóc thê thảm như vậy.


ch.ết tiệt, tại sao Tâm Tâm không cho Ánh Ảnh nói ra, không phải ở trong lòng nó còn tồn tại người đàn ông kia chứ!
Đáng ghét!


“Anh cả, cũng đừng kích động! Em thấy Tâm Tâm còn yêu cái tên đàn ông kia, nếu không đâu có ngăn cản em nói với anh, hơn nữa còn ngăn cản em đánh tên khốn kiếp đó, đủ thấy trái tim của


Phong Minh Nguyệt thấy đứa em trai giống như sinh mạng của mình bị đâm trúng chỗ đau, y chính là không thể nhìn Tâm Tâm đau khổ, đau lòng, y chỉ muốn bảo bối của mình có thể có được hạnh phúc, mỗi ngày đều vui vẻ.


Tuy rằng nơi này vẫn còn áp suất thấp, nhưng Ánh Ảnh rất nhanh giải thích cho anh cả hiểu rõ, nên vừa rồi mới hoàn toàn giải quyết được anh cả.
Tạm thời không cần lo lắng anh cả quá kích động mà hành sự, ai cũng biết anh cả chỉ cần vừa đụng đến chuyện có liên quan đến


Tàn Tâm, liền lập tức từ núi băng biến thành núi lửa phun trào.
Phong Minh Nguyệt lạnh lùng: “Còn không nhanh đi xin lỗi
Kelena! Ở nơi này phát ngốc cái gì?”
Bị vạ lây rồi... Cái kia xxx! Mày đi ch.ết đi! Đều là do mày hại.


Rốt cuộc, Phong Ánh Ảnh vốn cho rằng mình tránh được một kiếp nạn lại bị vạ lây, ai kêu Phong Ánh Ảnh lại đứng ở bên cạnh chứ!
Phong Minh Nguyệt nén giận đến sắp vỡ mạch máu, nếu không tìm người ở chỗ này phát tiết ra, chẳng lẽ muốn mình nghẹn đến ch.ết à?


Phong Minh Nguyệt một thân một mình đứng ở đại sảnh, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Chỉ vừa biết có người ức hϊế͙p͙ Tàn Tâm, ngay cả tư liệu cá nhân của người kia cũng không biết, muốn làm như thế nào y cũng không có đầu mối.
Hết chương 9


[ ] Mẫu – là một đơn vị đo lường diện tích cũ của một số nước trong khu vực Đông Á, như Trung Quốc và Việt Nam. Mẫu cũng có thể là viết tắt của mẫu Anh (tiếng Anh Acre), đơn vị thường dùng để đo diện tích đất đai tại Anh, Mỹ, tương đương 4.046,8564224 mét vuông


[ ] Kiến trúc Baroque (Ba Rốc) – là một thuật ngữ dùng để mô tả phong cách xây dựng của thời kỳ Baroque, Ý bắt đầu vào cuối thế kỷ 17, tận dụng những ngôn ngữ của kiến trúc Phục hưng theo một cách thức mới mang tính chất hùng biện và phong cách sân khấu; thường dùng để phô trương sức mạnh của Nhà Thờ và chính quyền chuyên chế. Nó tạo dựng nên một khám phá mới về hình dáng, ánh sáng và bóng với cường độ mạnh. Trong kỷ nguyên Baroque, kiến trúc trở nên phức tạp và cầu kỳ hơn.


[ ] Bánh Black Forest - người Đức hay gọi là Bánh Rừng Đen, đây là một món tráng miệng, có nguồn gốc xuất xứ từ Đức.


các lớp kem tươi trộn với anh đào, sau đó nó được phủ một lớp kem trên cùng, rồi được trang trí bằng quả anh đào đen và chocolate vụn. Điểm đặc trưng của loại bánh này nằm ở loại rượu brandy anh đào, vị rượu đặc trưng này đã làm nên tên tuổi cho bánh Balck Forest ngày nay. Rượu brandy anh đào là một nguyên liệu bắt buộc khi làm bánh Schwarzwilder, nếu không có nguyên liệu này, chiếc bánh sẽ không được phép mang tên


Schwarzwälder Kirschtorte khi bán.
Đánh Back Forest (bánh Rừng Đen )






Truyện liên quan