Chương 16
Editor: Tiểu Hách
Là em út trong Phong gia, đặc biệt là khi có ba người anh complex nào đó, áp lực không khỏi to lớn như núi, nhất là lúc anh trai nhìn cậu với ánh mắt đầy thắm thiết. Bọn họ có thể nói ngoại trừ thời gian đi ngủ, tắm, vệ sinh... ra, thì đều có ít nhất một người ở bên cạnh cậu, làm cho cậu một chút tự do riêng tư cũng không có. Nhưng cậu cũng không có cách nào phản đối, ba đấu một, đấu thế nào cũng đều thua thôi, nhưng mà chí ít có người nhà quan tâm, làm cho vết thương trên người Tàn Tâm đều như được chữa khỏi.
Nhưng cho dù phòng thủ chặt chẽ, cũng sẽ có lỗ hổng có thể lọt qua, mà Lãnh Quân Kỳ chính là nhờ vào cái lỗ hổng này, hắn vứt bỏ mặt mũi của mình chà đạp trên mặt đất, trốn trong phòng vệ sinh nam, vừa vặn tóm được Phong
Tàn Tâm.
“Lãnh tiên sinh, xin hỏi ngài ở nơi này, có chuyện gì?” Một câu hỏi của Phong Tàn Tâm, giống như đổ thêm dầu vào lửa, châm ngòi nổ toàn bộ mọi thứ ở nơi này.
“Em còn mặt mũi nói câu này, khá khen cho em, trèo lên cao rồi thì liền coi như chưa từng xảy ra chuyện gì với tôi!”
“Lãnh tiên sinh, mong ngài tôn trọng một chút, hơn nữa hiện giờ tôi và ngài một chút quan hệ cũng không có đâu!”
Đây là Tàn Tâm sau khi bình tĩnh một hồi mới có thể trả lời hắn với thái độ ôn hòa nhất, tuy rằng lúc trước cậu cứ cắm đầu vào Lãnh Quân Kỳ (tức là đặt tình cảm), thế nhưng từ sau khi về nhà, được các anh trai thương yêu vô bờ, làm cho
Tàn Tâm ít nhiều gì cũng nuôi dưỡng ra một ít tính tình.
Hơn nữa cậu rất thất vọng với tất cả mọi chuyện mà người đàn ông này đã làm với cậu trước đây, cho nên càng nghĩ càng tức giận, cũng khó trách lại biểu hiện ra bộ dáng này.
Nhưng cái thái độ này ở vào thời điểm hiện tại, làm cho cơn giận của Lãnh Quân Kỳ sắp nổ tung, ai bảo trước đây Phong
Tàn Tâm ngoan ngoãn quá mức, như thế nào cũng đều nghe theo hắn, cái loại tính tình kiêu ngạo như thế này cũng là do được nuôi dưỡng ở bên ngoài.
Hắn nén giận “Theo tôi về Đài Loan!”
Nghe được lời ra lệnh này, dây thần kinh trong đầu Tàn
Tâm kéo căng rồi “Phụt” một tiếng đứt đoạn, người đàn ông này, tại sao luôn dùng giọng điệu như vậy nói chuyện. Cái giọng điệu này làm cho cậu không thể chịu đựng được, cậu không phải là người tùy tiện như thế, người ta nói cái gì cậu cũng liền nghe theo cái đó, người đàn ông này...
Trên mặt nhịn không được hiện lên một tia cười lạnh, đây là cậu chưa từng biểu hiện ra ở trước mặt Lãnh Quân Kỳ
Có lẽ là bởi vì tổn thương quá sâu, trải qua sự yêu thương vô bờ của các anh trai, phản ứng bắn ra cũng mạnh mẽ hơn.
“Cái gì gọi là không có quan hệ, em là của tôi...” Ngược lại
Lãnh Quân Kỳ trước phản ứng lạnh nhạt của Tàn Tâm, có vẻ khá kích động.
“Của anh? Sao tôi không biết tôi trở thành người của anh từ lúc nào, anh có hơi quá mức tự cao rồi!”
Phong Tàn Tâm mặc kệ người đàn ông kiêu căng này, đang định xoay người rời đi, lại bị một lực đạo kéo vào một gian phòng WC.
“Anh làm gì? Buông tay!” Bị đè ép vào vách ngăn, nhìn không thấy tình hình ở phía sau, khiến cho Phong Tàn Tâm mất đi cảm giác an toàn, bởi vì đã từng bị Lãnh Quân Kỳ đối đãi tàn nhẫn, cho nên bản thân đã vô thức hoảng sợ loại tình cảnh này.
“Tôi muốn làm gì, theo tôi bấy lâu, em lại không biết?”
Giọng điệu mang theo giễu cợt khiến cho Phong Tàn Tâm cảm thấy phát lạnh ở sau lưng.
“Dừng tay—anh không thể làm như thế!” Hai tay ngược lại bị Lãnh Quân Kỳ áp chế ở sau lưng, căn bản không có sức để phản kháng.
Cậu giãy giụa vô ích...
Cho dù cậu giãy giụa là tốn công vô ích, nhưng cũng mang đến phiền phức cho người đàn ông kia, tuy rằng thể lực của
Phong Tàn Tâm không sánh bằng Lãnh Quân Kỳ, nhưng chí ít cậu cũng là con trai, lại so với phụ nữ thì cũng mạnh hơn nhiều.
Bởi vì thất vọng với người đàn ông này, cho nên khi Lãnh
Quân Kỳ cởi quần áo cậu thì gặp trở ngại, Tàn Tấm một chút cũng không giống như trước, cam tâm tình nguyện hiến dâng mình dễ dàng.
“Hừ, tôi hình như nhớ rõ, bảo vệ của em đang canh giữ ở bên ngoài đấy! Vâng lời thì nhanh xong việc, hay là muốn đợi bọn họ phát hiện em hả?”
Câu này nhắm trúng điểm yếu của Tàn Tâm, chỉ lo đối phó với người đàn ông này, nhưng đã quên bên ngoài có người đang chờ.
Vì không để cho các anh lo lắng, Tàn Tâm quyết định nhịn cái giọng điệu này, coi như là bị chó cắn đi, dù sao cũng đã cho hắn đùa bỡn mấy năm, còn không phải như vậy tiếp tục. Chỉ là trong lòng có một luồng oán khí, nghẹn ở cổ họng, cậu đứng yên nhìn chằm chằm vào vách ngắn của
WC, cắn răng, không nói một lời nào.
“Sao vậy? Mới vừa nói có người chờ ở bên ngoài, liền ngoan ngoãn?”
“Đủ rồi, muốn thượng thì thường đi, bớt nói nhảm!”
Tàn Tâm dựa đầu vào vách ngăn, cậu chỉ là cảm thấy, mấy năm qua mình buồn cười làm sao.
Nó căn bản là một trò cười, người đàn ông này, vốn không phải là chồng gì cả, chuyện này không phải cậu cũng biết sao? Mà chính mình lại ngu ngốc nỗ lực thật lòng thật dạ
- còn có gì buồn cười hơn cậu? Thực sự là ngu xuẩn, thậm chí bởi vì hắn, làm cho anh trai đau lòng, còn nhớ rõ khi đó, ánh mắt của anh trai nhìn mình tràn đầy yêu thương.
Tại sao mình lại vì một người như vậy, làm cho anh trai đau lòng, uổng công anh trai từ nhỏ chăm sóc cho cậu, cậu lại chẳng biết xấu hổ như thế.
Khi Lãnh Quân Kỳ ngay cả màn dạo đầu cũng không có, đem ƈôи ȶhịȶ thẳng tiến vào trong cơ thể của Tàn Tâm, Tàn
Tâm lại cho đây là chính mình làm cho anh trai tổn thương cần phải bị trừng phạt. Cậu không nên để cho anh trai lại lo lắng, nhưng mà đến bây giờ, cậu vẫn làm cho anh trai lo lắng, các vệ sĩ canh giữ bên ngoài chính là minh chứng tốt nhất.
Chỉ là, bọn họ vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, lại có người trốn ở cái nơi này, để bắt cậu chứ.
gánh nặng, không nên vì mình, mà làm cho anh trai phiền não.
Lãnh Quân Kỳ có thể cảm giác được thân thể của người dưới thân mẫn cảm không thể tưởng, có thể ngửi được mùi vị sắc dục của cậu bởi vì động tình mà tản ra. Mỹ vị vốn là như thế này, hắn hẳn là cảm thấy thỏa mãn, nhưng đây chỉ là tạm thời chấm dứt cơn đói khát mà thôi, hắn phải làm cho người này thuộc về mình mãi mãi mới được.
Hơn nữa, lại rất giận đối phương ngấm ngầm chịu đựng, muốn nghe được đối phương rên rỉ, cũng hiểu được, mình bây giờ tận dụng mọi thứ, nếu như Tàn Tâm thực sự không để ý thể diện mà rên rỉ, e rằng chính mình cũng sợ chuyện không hay, nhưng hắn chính là chắc chắn người dưới thân của mình quyết không làm như vậy.
Hắn nghĩ không sai, Tàn Tâm quả thực không dám.
Rất quen thuộc với thân thể của Tàn Tâm, chỗ nào của cậu mẫn cảm nhất, bản thân cũng biết rất rõ. Đâm sâu vào tuyến tiền liệt của đối phương, cảm thấy người dưới thân run lên một trận, thân thể càng mềm mại như bông vải, nếu không ôm kịp lúc, chỉ sợ đứng cũng không vững.
“Sao vậy, sảng khoái đến đứng cũng không vững!” Lãnh
Quân Kỳ biết rõ da mặt của Tàn Tấm mỏng, lại trêu chọc.
Tại sao cái tên này lại xấu xa như vậy
Tư thế quật cường từ chối như thế này, bộ dáng chống chọi tiêu cực, càng làm cho Lãnh Quân Kỳ càng muốn hung hàng khi dễ cậu.
Kéo thân thể mềm nhũn tiến vào ngực của mình, nửa thân dưới của hai người hoàn toàn nối liền ở chung một chỗ, làm cho hai chân của cậu dang rộng, ngay cả áo sơ mi trắng mặc trên người cũng bị cởi ra.
Ngón tay thon dài giày xéo hai nhũ hoa nhô ra trên lồng ngực để trần trong không khí lạnh lẽo.
Cậu mệt mỏi thả lỏng thân thể, chỉ có thể trở thành món đồ chơi mặc cho người ta đùa giỡn.
Tàn Tâm biết bây giờ dáng dấp của mình rất nhếch nhác, thế nhưng cậu lại bất lực, nếu khác thì chỉ làm người ta càng thêm khinh thường cậu. Cho nên cậu sẽ không khóc,
Lãnh Quân Kỳ không nhìn thấy được biểu cảm của Tàn
Tấm, nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng ra.
Hai nhũ hoa nhô ra trước ngực bị đùa giỡn càng cương cứng, giống như là đang nghênh hợp (hùa theo).
Mà nơi kết hợp cả hai ở dưới thân, bị xâm nhập dữ dội, làm cho cậu hầu như sắp đánh mất ý thức.
Tiếng bước chân truyền đến, có người đang đến gần, làm cho Tàn Tâm căng thẳng và bất an.