Chương 24

Editor: Tiểu Hách
“Anh có thể đeo đuổi em lại lần nữa được không?” Những lời này giống như sét đánh xuống, đánh cho Phong Tàn Tâm ngoài xốp trong mềm. (Bề ngoài kiên cường, nội tâm yếu đuối)


Đây là đang chọc cười sao? Cái này đùa giỡn một chút cũng không buồn cười! Ở trong lòng mắng thầm ai đó xong, tiếp tục duy trì cách ứng xử tốt.
“... Lãnh tiên sinh, nếu như theo trí nhớ của tôi không lầm, dường như ba năm trước đây chúng ta đã không còn quan hệ gì rồi!”


Sắc mặt của Lãnh Quân Kỳ không thay đổi “Ai nói, đó chẳng qua là em đơn phương biểu thị, anh hình như chưa từng đồng ý!”


Vậy mấy năm nay anh là thần ẩn( )! Cậu cho là hai người bọn họ đều đã đạt được nhận thức chung, té ra chỉ là cậu ấm đầu, người đàn ông này chưa từng có ý bỏ rơi cậu.
Tuy rằng không muốn có nhiều dây dưa với người này, nhưng vẫn là tránh không được.


Cũng vì người đàn ông này lặng lẽ rời đi, mới làm cho cậu tưởng rằng, mình và hắn đã không còn quan hệ.
Nhưng mà, xem ra cái đoạn nghiệt duyên này còn phải tiếp tục.


Trái tim không nói nên lời rốt cuộc là loại tư vị gì, có thể nói là ngũ vị tạp trần đi! (Ngũ vị tạp trần: ngọt mặn đắng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn động
“Anh chỉ là không có phản ứng kịp, mấy năm nay, anh suy nghĩ rất nhiều!”


available on google playdownload on app store


Nhìn người đàn ông trước mắt, nếu như hắn vẫn giống như trước đây, vậy lời của mình vừa nói cũng đã sớm làm hắn tức giận rồi!


Lãnh Quân Kỳ ngắm nhìn người trước mắt, ba năm rồi, mỗi khi nửa đêm tỉnh giấc, lúc nào cũng nghĩ đến cậu, luôn luôn mơ thấy cậu. Kể từ khi cùng Tàn Tâm xa nhau, không có ai nằm lên giường của hắn, chớ nói chi là đi vào trong lòng hắn, hắn thua ở người con trai bên cạnh. Không chỉ là ba năm, có thể lúc vừa mới bắt đầu đã đắm chìm, chẳng qua là Phong


Tàn Tâm khi đó theo hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể chạm vào đối phương, cho nên hắn mới không có quý trọng cái hắn đang có. Mãi đến ngày đó Tàn Tâm nói ra câu nói cắt đứt quan hệ, hắn mới ngây ngẩn cả người, bởi vì bản thân chưa từng nghĩ tới sẽ mất đi cậu, cho nên mới không thương tiếc hành hạ đối phương, làm cho mình bây giờ ân hận như thế.


hiểu được tôn trọng, không đi tìm hiểu chân tướng, chỉ một mực đe dọa, như thế thì Tàn Tâm sao có thể tha thứ cho hắn chứ.


Mà mấy năm nay hắn chưa từng bỏ qua tin tức của Tàn Tâm, biết cậu hiện tại sống rất tốt, biết mình không nên lại xuất hiện trước mặt cậu và quấy rầy cậu, thế nhưng, hắn đã nhịn không được! Cho nên mới xuất hiện trước mặt Tàn Tâm lần nữa, mặc kệ đối phương có tiếp nhận hay không, hắn chỉ muốn đưa ra thành ý của mình.


“Nhìn ra được, anh thay đổi rất nhiều...” Giọng của Tàn Tâm rất bình tĩnh, giống như trò chuyện với bạn cũ đã lâu lắm không gặp, chỉ là trong lòng của cậu lại không mấy bình tĩnh, chí ít không biểu hiện ra bên ngoài.


Tàn Tâm câu dẫn ra một nụ cười “Anh dựa vào cái gì muốn tôi trở lại bên cạnh anh, để cho anh khi dễ nữa sao?” Có thể nói giống như là đập vỡ một cái vò mẻ( ) cũng chẳng sá gì.
“Không, anh sẽ không làm ra loại chuyện đó với em nữa!”


Tàn Tâm híp mắt khinh thường, lời cam đoan này nghe một chút là được rồi, ngàn vạn lần chớ coi là thật.
“Anh biết anh bây giờ nói cái gì cũng vô ích, có thể cho anh một cơ hội, để anh chứng minh?”


Tàn Tâm rất muốn nói không thể, nhưng mà, trong lòng cậu lại như có một thanh âm kêu gào muốn cậu đồng ý.
Mà một cái thanh âm khác giống như là đang nói: Anh ta nhất định có âm mưu gì đó, đừng bị lừa!
Chuyện này đối với cậu mà nói là một tình huống đặc biệt khiến cho cậu do dự.


“Vậy hai người liền thử đi!” Từ phía sau truyền đến thanh âm ra lệnh của ai đó làm hai người càng hoảng sợ.
“Anh Hạo Tinh!?” Tàn Tâm không biết anh trai đứng phía sau mình lúc nào, theo phản xạ hét lớn, biểu tình của Hạo Tinh rất nghiêm túc, một chút cũng không giống như là đang nói đùa.


Lãnh Quân Kỳ trong mắt lóe lên một tia vô cùng kinh ngạc, thế nhưng, liền thật giống như cái gì cũng không có phát sinh, khiến cho người ta nghĩ đây chỉ là ảo giác.


Kỳ thực, vừa rồi Hạo Tinh đã sớm thấy có cái gì bất thường, chỉ là giả vờ cái gì cũng không có phát hiện, rồi khi nghe cuộc đối thoại của hai người lúc nãy, y cuối cùng cũng nhớ ra người này. Thì ra chính là cái tên ngạo mạn kia, ba năm trước đây đến nhà đấu khẩu với bọn họ, mặc dù đối với người này nhìn không vừa mắt, thế nhưng ngại vì Tàn Tâm yêu mến, anh em bọn họ còn có thể nói thêm lời gì? Ba năm nay, Tàn Tâm dường như chưa từng vui vẻ, trước đó cũng không nghĩ tới là nguyên nhân này, hiện tại đụng phải, cuối cùng cũng có một chân tướng rồi. Mà em trai bảo bối của mình có chút do dự thiếu quyết đoán, chẳng bằng y nhảy ra giải quyết dứt khoát, ngược lại cũng rất vui vẻ, người nào đó vô trách nhiệm suy nghĩ. littps://iloveanchor.rordpress.com


“Phong tiên sinh, nếu như tôi không có nghe lầm, lời anh nói là muốn Tàn Tâm quay lại với tôi?” Lãnh Quân Kỳ nhướng mày, có chút không xác định hỏi.
“Đây cũng không phải là đồng ý với anh, chỉ là không nhìn nổi bé ngốc nhà chúng tôi tiếp tục đau khổ!” Giọng nói của


Phong Hạo Tinh khá lạnh lùng, cũng nhanh đuổi kịp tảng băng trên Nam Cực, nhưng bên trong lại có chứa một tia nộ khí, có vẻ không hài hòa lắm. Còn Tàn Tâm thì khẽ cắn môi, không nói một câu.


Lãnh Quân Kỳ thấy Phong Tàn Tâm trầm mặc, trong lòng không biết xoay chuyển ý nghĩa gì, cuối cùng, người nào đó câu dẫn ra một nụ cười “Vậy tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh!” Lãnh Quân Kỳ nói như vậy, nhưng mà cái giọng điệu bỡn cợt đời, thiếu chút nữa làm cho Hạo Tinh bạo phát.


“Anh ơi..” Cậu đã làm cho ba người anh vì cậu mắc nhiều đa nghi thế kia, lại xấu hổ như vậy, bây giờ còn phải vì cậu mà nhượng bộ, cậu cảm thấy mình thực sự không nên bằng lòng.
“Đủ rồi, Tâm Tâm, theo anh trở về phòng!”
Hạo Tinh ném những lời này, xoay người rời đi.


Tàn Tâm đang muốn đuổi kịp, lại bị Lãnh Quân Kỳ nắm lấy cổ tay.
“Xin anh buông ra...” Phong Tàn Tâm mở miệng nói, rất muốn đẩy cái tay đang nằm trên cổ tay mình, không ngờ, rất dễ dàng, bởi vì đối phương căn bản cũng không dùng sức, chỉ là nắm mà thôi. hitps://iloveanchory.ordpress.com
Trong mắt lóe lên một tia hoang mang.


“Ngày mai, có thể cùng nhau ra ngoài ăn món gì không?”
Đối với lời mời của Lãnh Quân Kỳ, Tâm Tâm do dự một chút, vẫn là đồng ý, Lãnh Quân Kỳ mới không có ngăn cản cậu nữa, mà là nhìn theo cậu rời đi.


Hắn sẽ không cưỡng ép người trước mắt nữa, bởi vì lúc trước quá nhiều việc làm lỗ mãng khiến cho mình đánh mất cậu, mà lần này, tuyệt đối không nên như vậy, hắn phải quý trọng người này thật tốt.


Tàn Tâm về đến phòng, thì thấy anh trai nói chuyện điện thoại, cậu đi đến sofa ngồi bên cạnh, bắt đầu đờ ra.
Chờ trò chuyện điện thoại xong, Hạo Tinh bình tĩnh nhìn Tàn
Tâm, hơi khẽ thở dài một cái, vừa trò chuyện với ông anh qua điện thoại, kể lại chuyện gặp phải ai đó ở Thượng Hải.


Nghe được ông anh và thằng em đủ loại nóng nảy, xoắn xuýt, gầm thét kêu gào muốn vọt đến Thượng Hải ngay, may là mình khuyên nhủ được, không thì, chín mươi chín phần trăm mười mấy tiếng sau, liền thấy hai vị thần ch.ết xông đến đây.


Mà nhìn cái biểu tình gợi lòng thương hại của thằng em nhà mình, haizz • đây hết thảy đều là đã định trước rồi...
Nhịn không được mỉm cười, khẽ nhéo gò má của người nào đó, nhìn mặt cậu từ trắng biến sang đỏ, đùa cũng vui lắm chứ!


ăn, muốn tới hối lộ với bạn bè thân hữu”. (Ý là hối lộ với anh vợ tương lai ấy)
Tuy rằng không quá nắm chắc có thể lấy lòng vị đại thần này, chí ít có thể để y cho mình một chút sắc mặt tốt hơn!


Nhưng mà, hắn nghĩ quá mức đơn giản, bởi vì Hạo Tinh thế nhưng lại trưng ra bộ mặt mẹ ghẻ mở cửa.
Việc này không khỏi làm cho hắn run một chút “Chào buổi sáng, Phong tiên sinh, không biết hai người đã dùng bữa sáng chưa?” Lãnh Quân Kỳ lấy lòng giơ cao lên bữa sáng trong tay, bày tỏ thiện chí của mình.


“Tôi còn đang suy nghĩ là ai đến quấy nhiễu người còn trong mộng sớm thế này, hóa ra chính là anh ha!”.
Sớm!? Còn đang trong mộng? Lãnh Quân Kỳ nhịn không được ở trong lòng gào thét, bây giờ đã gần mười giờ sáng được không? Ai biết bọn họ lại ngủ trễ như vậy chứ!


Dứt lời, Hạo Tinh xoay người trở vào trong phòng, không có ý mời đối phương vào, lại cũng không có ý từ chối cho đối phương vào. Đã quyết quấn lấy người, Lãnh Quân Kỳ đương nhiên vẫn là mặt dày chạy vào.


Tàn Tâm chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, vẫn muốn ngủ tiếp, còn Lãnh Quân Kỳ thấy dáng ngủ của tiểu mỹ nhân như hoa sen mới nở.
em thân mến ngủ đâu, may là người đàn ông trước mắt cũng rất thức thời.


Hai người ăn bữa sáng, cũng âm thầm đánh giá đối phương, anh trai đại nhân mắt híp lại thành một đường, y có thể cảm nhận được, đối phương dường như có chút tình cảm với em trai. Lại trải qua quan sát lâu dài của y, chính là thằng em cũng có tình cảm rất sâu sắc với người đàn ông này.


Bằng không làm sao ba lần bốn lượt tha thứ cho hắn, trước đây nói những lời tuyệt tình, có lẽ trong ý tứ ít nhiều cũng có phần nào để thăm dò, xem coi đối phương có tình cảm với nó hay không. Chỉ là khi đó, người đàn ông trước mặt đã làm cho Tàn Tâm tuyệt vọng rồi, có lẽ là như vậy, Tàn Tâm mới có thể nhận tiện chia tay hắn. Đương nhiên, trong chuyện này cũng có một chút nguyên nhân từ bọn họ.


Lãnh Quân Kỳ vẫn là yên lặng nhìn anh hai của Tàn Tâm, trước đây vì hiểu lầm bọn họ là “bạn giường” của Tàn Tâm, kết quả ăn bậy giấm chua, gây ra một ít chuyện lộn xộn, để sau cùng Tàn Tâm rời khỏi cuộc sống của hắn. Đến bây giờ hắn cuối cùng cũng lấy dũng khí, lại lần nữa cố gắng muốn bước vào cuộc sống của Tàn Tâm, cũng không cho phép bản thân vì nóng nảy mà phá hỏng mọi chuyện lần nữa.


Không bao lâu, Tàn Tâm liền tỉnh lại từ trong giấc mơ, thấy hai người ngồi trên sofa đối diện, trên bàn bày đầy thức ăn.


Trong khi Tàn Tâm còn chưa mở miệng chào hỏi trước, hai người đều phát hiện Tàn Tâm đã thức dậy thật sự “Tâm Tâm, trước đi đánh răng, rửa mặt đi! Có oan đại đầu( ) đem bữa sáng đến!”


Mà Lãnh Quân Kỳ được gọi là oan đại đầu không có phản bác, trái lại ở trong lòng âm thầm vui vẻ, lại từng bước một tiến đến mục tiêu, như thế thì trước sau gì cũng có thể đoạt bảo bối của mình về thôi! Nội tâm của ai đó kích động như đánh máu gà )!


Ở nơi này, ngoài hai người kia ra đương nhiên không có ai phát hiện, nội tâm của Lãnh Quân Kỳ đang lay động (không ổn định), chỉ vì màn anh em thân tình giữa hai người không hề cố kỵ với nhau đang hiện ra. Cái màn này đương nhiên làm cho Lãnh Quân Kỳ đủ loại ganh tị, xoắn xuýt, oán giận, chỉ là hắn đương nhiên không thể lộ liễu biểu hiện những tâm tình này ra ngoài như vậy. Không thể làm gì khác hơn là cay đắng, ai oán nhìn hai người kia, đừng cho rằng như vậy là hắn thay đổi rất lớn, tất cả là vì mấy năm qua nội tâm của hắn bị giày vò.


nghiên cứu của văn học dân gian Nhật Bản. “Thần ẩn” đơn giản mà nói chính là người bị thần tiên hay ma quái giấu đi, là nhận được sự tiếp đãi, hay bị dụ dỗ hoặc bị bắt cóc, vì thế biến mất một cách thần bí khỏi xã hội loài người, không biết đi đến đâu. (Theo Baidu) 2. Vò mẻ – nguyên văn là "Phá quan tử”: lời này trích từ câu


“phá quán tử phá suất” - vò mẻ chẳng sợ nứt, cho dù đập nữa cũng là vò mẻ, không cần phải giữ gìn! Theo nghĩa đen là một cái vò mẻ đã sứt mẻ, vỡ nát thì dù có nát hơn nữa cũng chỉ là một vò mẻ vỡ mà thôi, không cần tiếp tục gìn giữ. Nghĩa bóng là nếu chuyện đã hỏng rồi thì không cần để ý, cứ mặc kệ nó tiếp tục thôi, hoặc thành tích không tốt cũng không quá quan tâm, không cầu tiến... (Cre: Quỷ sứ đóng lon)


Ý của Tàn Tâm ở chỗ này là nghĩ Lãnh Quân Kỳ xem mình như cái vò mẻ, trở lại có dày vò hành hạ cũng chẳng sá gì, chẳng thương tiếc vì vốn em nó giống như cái vò mẻ, đã bị tổn thương. 3. Oan đại đầu: ba chữ này ý chỉ người hoang phí tiền bạc, coi tiền như rác, tiêu tiền như nước, dạng như công tử Bạc


Liêu nước mình ấy^^. Chữ “đại đầu” nghĩa là đầu to/phần đầu, về sau nó còn ám chỉ nói đến đồng tiền hay tiền bạc.
Chuyện này bắt nguồn vào đầu năm dân quốc, khi quân phiệt


Sơn Tây - Diêm Tích Sơn đúc lại đồng bạc, đồng bạc lúc đầu là chứa 100% bạc bị đúc lại thành chỉ còn chứa 5% bạc,
Jurps:/iloveanchory.nordpress.com






Truyện liên quan