Chương 5
Hai người vừa trò chuyện vừa đi đên bãi đá vắng vẻ, cách đó khá xa. Chưa đi tới nơi đã nghe được tiếng nói phát ra từ đàng sau:
“Chúng bây có đi thôi mà cũng chậm vậy à?” Giọng nói có phần bực bội.
Ariel xoay người, bình tĩnh nhìn ba người vừa xuất hiện, một người cao to, một người mập mạp, kẻ còn lại dáng người vừa ốm vừa nhỏ con. Ngoại hình không có gì đáng nói, đều xấu xí và đen nhẻm như nhau.
“Mấy em đi xa thế có thấy mệt không? Lại đây anh thương nào”
Tên mập mạp, vẻ mặt nham nhở, giọng điệu thèm khát nói.
Gã gầy gò, ánh mắt đục ngầu, không che dấu được nét ɖâʍ tà, nhìn Bichir cười ác độc: “Em gái này đẹp đấy, có bị ai chơi chưa? Hôm nay ông đây sẽ để em phục vụ”
Ba tên xấu xí vừa cười âm hiểm vừa nói những lời ɖâʍ ô, trêu chọc Ariel và Bichir. Chúng đã đi theo hai người từ lúc họ xuất hiện ở chợ đêm. Ngay cả khi quần áo lôi thôi, nhếch nhác, đầu tóc rối bời cũng không che được nét đẹp trời phú của Ariel và vẻ yếu đuối khiến người ta muốn chà đạp của Bichir. Nhìn con mồi đang ở trước mặt mình, bản tính ɖâʍ ô của bọn hắn liền trổi dậy.
Bichir thấy họ bị bắt nạn, vừa tức vừa giận, ở Đại Dương với địa vị của Ariel có ai dám trêu chọc họ đâu!
Đám người ngu ngốc, đúng là đâm đầu vào chỗ ch.ết, chưa thấy quan tài chưa đổ lê mà!
Thấy ba tên tiến lại gần, theo bản năng Ariel liền che chở Bichir ở phía sau, lạnh lùng nhìn họ, không ngờ lên bờ được vài giờ, liền gặp phải đám ô hợp.
Hai tên to khỏe thấy vậy, nhìn nhau cười đầy thâm ý, bất ngờ nhào lên kéo Ariel ra. Ariel phản ứng nhanh đẩy Bichir ra, ngã người né đôi tay dơ bẩn.
Dưới chân cát khô dễ lún, Ariel không giữ được thăng bằng liền té xuống. Gã mập mạp nhào lại túm hai tay Ariel, tên cao to đè lên người cô, khổng chế hai chân. Ariel căng mình giãy giụa, hai gã đó gồng tay giữ lại, cô cảm thấy không thoát được liền dừng lại.
Tên mập mạp thấy cô ngưng vùng vẫy, không khỏi thở một ra một hơi: “Cô em ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không?”
“Nhìn gương mặt dơ như cá ch.ết của em kìa, để xem lát nữa em còn lạnh lùng nữa không nhé” Gã cao to gương mặt đen nhẻm, giọng cười khàn đục đầy tà ɖâʍ.
Bichir bị tên gầy gò khống chế, cố giãy mình thoát khỏi hắn. Thấy Ariel bị làm nhục như vậy không khỏi tức giận hét lên: “Thằng khốn nạn, mày làm gì vậy hả?”
Ariel lạnh lùng nhìn hành động của hai tên ɖâʍ ô, cố ý làm lơ cánh tay bẩn thỉu đang sờ soạn trên người.
Lúc gã vừa cúi người muốn hôn lên miệng cô, Ariel liền dùng sức chính trâu mười bò bật người dậy, đập mạnh vào sổng mũi gã. Tên cao to choáng váng ngã ngửa, máu mũi chảy ra. Ariel dùng chân đạp thang mặt hắn.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, Ariel giựt mạnh hai tay gã to béo, làm hắn ngã lăn, tên kia chưa kịp phản ứng đã bị cô trèo lên, dùng tay bẻ gãy cổ hắn. Một tiếng “rắc” vang lên, cổ trẹo một bên, hai mắt trợn trắng, hắn không hiểu mình ch.ết thế nào.
Tên cao to bị cô đá ngã nhào lúc nãi, vẫn đang choáng váng ngồi dậy. Chưa đợi hắn phản ứng, Ariel đã đè lên người gâ, một chiêu cũ, kết thúc hai mạng người.
Ariel lạnh lùng nhìn xác ch.ết trước mắt, đây không phải lần đầu tiên cô giết người. Người đối xử tốt với cô, cô sẽ đối tốt lại. Người động đến vảy ngược của cô, nhất định phải ch.ết.
Cô không phải là người nhân từ, càng không phải là người giỏi nhẫn nhịn, dám đụng đến cô thì phải trả giá.
Ariel xoay người, đi theo hướng tiếng la gần đó.
“DM, mày là đàn ông à?” Tên gầy gò đè lên người, khống chế hai tay Bichir. Gã hoang mang nhìn nửa người dưới của cậu.
“Chứ mày tưởng ông mày là ai hả?" Bichir tức giận hét lên.
“Mẹ kiếp, thân là đàn ông....” Hai mẳt gã đỏ ngầu giận dữ, nghiến răng nghiến lợi nói. Chỉ là gã không thấy phía sau có người đang nhìn hành động bẩn thỉu của gã. sắc mặt Ariel lạnh lẽo làm lòng người sợ hãi, chỉ cần người quen thuộc với cô liền biết, cô đang giận dừ cực độ, sát ý nổi lên sẽ không dừng lại được.
Ánh mắt âm trầm đi nhanh lại gần gã. Không đợi gã nói xong, cô dùng một tay lôi cổ hắn ra khỏi người Bichir. Lại tiếng “rắc” vang lên, hai mắt gã mắt trợn trắng, người đã tắc thở.
Quăng xác gã qua một bên, ánh măt không bớt lạnh lùng nhìn Bichir đang lòm còm bò dậy “Mi không biết đá hắn ra à?”
Bichir uất ức nói: “Tôi làm không lại hắn mà....”
Ariel nhíu mày, măt đôi măt với cậu ta, Bichir cúi đầu sợ hãi ánh mắt của cô. Ariel lại gần kéo tay chân cậu kiểm tra. Bichir không chịu nổi hét lên: “Đau! Đau! Nhẹ thôi!”
Ariel quan sát cả người cậu lắc đầu, suy cho cùng không phải người cá nào cũng mạnh mẽ như cô. Thấy cậu không có thương tích gì, Ariel liền đứng dậy, xoay người bỏ đi.
Đi được một đoạn vẫn không nghe thấy tiếng chân theo sau, cô nghi hoặc nhìn lại, Bichir đang kéo lê tên gầy gò lên bãi đá. Ariel không khỏi nhíu mày, cô lại gần hỏi: “Làm gì vậy?”
“Quăng xác tên khôn nạn này xuông biển...” Bichir vừa thở phì phò vừa nói như đứt hơi: “Nuôi lũ cá mập ngu ngốc dưới đó”
Ariel nghe vậy liên suy nghĩ, Thủy
tộc chia thành nhiều bộ lạc cai trị ở • • • •
từng vùng khác nhau, không phải bộ lạc nào cùng tôn thờ sức mạnh, hành xử có phần hung bạo như bộ lạc của cô, họ có quy tắc và luật lệ riêng.
Ariel không chắc loài người thi hành chính sách gì nên cô không thể tùy tiện giết người. Ariel lại gần hai gã cao to, lục túi quần họ, lấy ra không ít tiền trong đó, những thứ cô không biết thì để trở lại. Bichir ở đằng xa thấy cô làm thế liền học theo.
Ariel kéo áo hai người kia lôi lên bãi đá rồi thả đồng thời xuống biển. Trông thấy ba tên đó chìm xuống, cô kiểm tr.a xung quanh không có động tĩnh, xác định không có con người ở gần đây, Ariel liền kéo tay Bichir rời khỏi.
Bạch Hồ Ly: Xin nhắc lại lần nữa. Nữ chính không phải người hiền lành, các bạn nên nghĩ kĩ khi đọc. Mình đã nói ở chương trước, không thích cũng đừng mắng tác giả.