Chương 50 : Vương bát đản này thích tỷ tỷ

Tống Bảo Nhi không phải đóa hoa lớn lên trong nhà ấm, nàng tiếp xúc những chuyện này còn nhiều hơn Lâm Dịch.
Nếu chỉ là hơn 30 con yêu thú cấp 1, Lâm Dịch dùng pháo Chân Khí vừa đánh vừa nghỉ cũng có thể xử lý.
Phiền toái ở con cấp 2.


Yêu thú cấp 2 có thể so với Võ Đồ đỉnh phong, mà Lâm Dịch thậm chí không giao thủ với Võ Đồ trung kỳ, chỉ đánh giá mình có thể xử lý Võ Đồ hậu kỳ.
Còn Võ Đồ đỉnh phong, thật sự khó nói.


Hơn 30 con yêu thú cấp 1, pháo Chân Khí được tối ưu hóa nên tiêu hao không lớn, có thể xử lý đối phương.
Nhưng làm sao đối phó con cấp 2 kia?
Trước mắt chỉ có bảo lưu thực lực nhất định, vừa giằng co vừa không ngừng khôi phục chân khí, sau đó tùy thời ra tay.


Yêu thú chỉ là nhục thân có thể so với võ giả, chưa hẳn không thể đánh ch.ết!
Nhưng như vậy, mình không thể xử lý tất cả yêu thú cấp 1, hi vọng Tống Bảo Nhi có thể ngăn chặn một phần.
Nghe vậy, Tống Bảo Nhi càng khẩn trương.


Không nói thực lực Võ Đồ trung kỳ của Lâm Dịch đối phó yêu thú cấp 2 kiểu gì, hơn 30 con yêu thú kia đã là phiền toái.
Trước mặt Tống Bảo Nhi, cho dù Lâm Dịch bại lộ thủ đoạn của mình cũng không cần lo lắng.
Huống chi hắn sớm muộn sẽ giúp Tống Tình và Tống Bảo Nhi tu luyện.


Bây giờ chỉ là Trúc Mộng kinh quỷ dị, mình không thể truyền ra ngoài, lại đang làm thân với Cổ Lan. Chỉ cần song phương tiến vào thời kỳ trăng mật, tin rằng muốn hỏi nàng phương pháp tu luyện khác không khó.


available on google playdownload on app store


Yêu thú dần dần tới gần, bởi vì địa thế sau đống đá, bọn nó từ bỏ phía kia. Hơn 30 con tạo thành vòng bán nguyệt, bao vây hai người.
100 mét, 50 mét, 30 mét.
Với tình huống này, Lâm Dịch không ôm tâm lý may mắn.


"Ca rất mạnh, nhìn ta biểu diễn thủ đoạn cho ngươi, nhớ đừng nói cho người ngoài a!" Lâm Dịch híp mắt lại, tiếp theo hai tay bấm pháp quyết.
Thủ thế của Ngự Khí thuật rất đơn giản, chỉ có chín. Nhưng theo giới thiệu, chín thủ thế tổ hợp lại có thể diễn biến thành nhiều loại thủ đoạn công kích.


Chỉ là Lâm Dịch không thể nghiên cứu ra.
Chỉ pháo Chân Khí, đã khiến hắn được lợi vô cùng.


Pháo Chân Khí vô cùng cường thế, với thực lực của Lâm Dịch cùng lắm có thể thi triển mười lần. Chẳng qua đây là thủ đoạn có thể đánh ch.ết Võ Đồ trung kỳ, đối phó yêu thú cấp 1 ngang với Võ Đồ sơ kỳ thì hơi đại tài tiểu dụng.


Qua tối ưu hóa trước đó, uy lực của pháo Chân Khí giảm mạnh, nhưng đủ để đối phó yêu thú cấp 1.
Lâm Dịch nguyện xưng là súng Chân Khí!
Khoảng cách 30 mét không thay đổi, uy lực yếu đi, tiêu hao và thời gian công kích cũng giảm mạnh.


Đạo văn phác hoạ xong, một tiếng giòn vang, lòng bàn tay Lâm Dịch nở rộ hào quang, vù một tiếng, một con yêu thú cấp 1 ứng thanh ngã gục.
Đồng bạn tử vong, không làm yêu thú xúc động mấy, nhưng khiến bọn nó lưỡng lự.


Bọn hắn thậm chí không hiểu rõ, Lâm Dịch rốt cuộc dùng thủ đoạn gì đánh ch.ết đồng bạn.
Nhưng Tống Bảo Nhi bên cạnh Lâm Dịch đã dọa sợ.
Chân khí ngoại phóng!


Đó là thủ đoạn Võ Sư mới có, nhân thể chung quy là huyết nhục chi khu, cho dù võ giả lực lượng mạnh mẽ, nhưng khả năng chịu đựng của nhục thể không đủ mạnh, cũng khó mà phát huy ra 100% lực lượng.


Võ Đồ sơ kỳ đánh nát tảng đá không thành vấn đề, mạnh hơn thì phải cân nhắc năng lực chịu đựng của nhục thể.
Chân khí ngoại phóng của Võ Sư, không cần cân nhắc đến nhục thể, có thể hoàn mỹ phát huy thực lực của bản thân.


Nhưng Lâm Dịch mới Võ Đồ trung kỳ, chân khí của hắn sao có thể ngoại phóng?
Trong mắt Tống Bảo Nhi lấp lánh dị quang.
Nàng rất thích ca ca của mình.
Năm đó nàng mới ba tuổi, bất kể đi đâu Lâm Dịch cũng mang theo nàng, lúc đi học cũng đưa đón mỗi ngày. Có thể nói, Lâm Dịch một tay nuôi lớn nàng.


Tỷ tỷ mạnh mẽ trong phương diện võ đạo, phương diện khác thì yếu thế, không biết chăm sóc người, may mà có Lâm Dịch cân nhắc đến mọi mặt, nàng mới không thấy tuổi thơ của mình có tiếc nuối.
Theo ngày qua, tuổi tác tăng trưởng, nàng hiểu chuyện, cũng sinh ra suy nghĩ vốn không nên có với Lâm Dịch.


Nhưng mà......
Vương bát đản này thích tỷ tỷ!
Nàng tự nhận mình không kém tỷ tỷ, trước mặt tình yêu, cho dù là tỷ tỷ cũng không thể nhượng bộ. Nhưng đại khái do một tay nuôi lớn mình, Lâm Dịch xưa nay không nghĩ tới chuyện này, khiến nàng không ngừng gặp khó.


Về sau Lâm Dịch tu luyện khó mà tiến bộ, chênh lệch cực lớn với Tống Tình, tỏ tình thất bại, nàng mới cảm thấy cơ hội của mình đến rồi, có thể thừa cơ mà vào.
Mấy ngày trước Lâm Dịch đột nhiên trở thành võ giả, đánh nàng trở tay không kịp.
Vốn nghĩ chỉ thế thôi.


Nhưng hôm nay hắn tới đây, càng có biến hóa to lớn, Tống Bảo Nhi đã sắp không nhận ra, chẳng lẽ những ngày này ca ca có kỳ ngộ?
Nàng là độc giả trung thành của tiểu thuyết ch.ết dí của ca ca nhà mình, tuy không hề thưởng tiền, nhưng phiếu đề cử thì mỗi ngày ném không ngừng, còn nhớ rõ nội dung.


Tống Bảo Nhi có thể kết luận, ca ca của mình có tấm lòng không yên phận. Truyện của hắn rất kỳ quái, tỷ như tháng ngày cùng sư tỷ tu tiên, lão hổ ở thế giới tu chân a, suốt ngày ý ɖâʍ mình đạt được kỳ ngộ, mở ra ngón tay vàng, trọng yếu nhất là sẽ thành lập một hậu cung hài hòa.


Cho nên với kỳ ngộ, ngón tay vàng... Tống Bảo Nhi không lạ lẫm.
Nhưng hậu cung thì hơi lạ, ngươi đi đâu quen nhiều cô gái xinh đẹp như thế?
Chỉ thấy Lâm Dịch không ngừng bắn súng Chân Khí, một phát một headshot, tốc đánh và uy lực không gì sánh kịp, dễ như trở bàn tay đã xử lý 25 con yêu thú cấp 1.


Chẳng qua cái giá là Lâm Dịch bắt đầu thở hổn hển, cho dù giảm tiêu hao nhưng cũng không chịu được quá nhiều lần.
Thở dốc một lát, khoảng cách với yêu thú đã chỉ còn 5 mét.
Thậm chí Lâm Dịch không thể khôi phục bao nhiêu, đành phải xông ra ngoài.


"Cấp 2 giao cho ta!" Lâm Dịch một quyền đánh vào con Lang yêu lớn hơn một cỡ, yêu thú vô cùng cảnh giác, bốn chân dùng sức nhảy về phía sau, hắn lại đánh theo.
Tống Bảo Nhi theo sát phía sau, chiến đấu với mấy con yêu thú cấp 1 thay hắn.
Đối mặt yêu thú cấp 2, áp lực của Lâm Dịch cực lớn.


Vừa rồi nhiều lần thi triển Ngự Khí thuật, hao phí hàng loạt chân khí, sợ rằng lực lượng trong cơ thể chỉ còn không đến 1/5.
Đối thủ vốn mạnh hơn mình, thời điểm này chiến đấu, nguy hiểm càng cao.


Hắn vừa kìm chân yêu thú, vừa vận chuyển công pháp khôi phục trạng thái, còn phải tranh thủ lưu ý Tống Bảo Nhi, lo lắng nàng bị thương.
May mà Tống Bảo Nhi không phải ăn chay.
Tu luyện ở học viện Bách Võ hơn một năm, Bát Quái chưởng của nàng thi triển lô hỏa thuần thanh.


Cước pháp và chưởng pháp nối liền với nhau, tuy không có uy lực lớn như Bát Cực quyền hay Hắc Hổ quyền, nhưng linh hoạt hơn, cũng có thể phát huy ưu thế nhỏ xinh của nàng.
Chỉ thấy nàng thành thạo điêu luyện chiến đấu với bảy tám con yêu thú cấp 1.


Thân pháp linh hoạt để lại từng bóng mờ, tùy thời một chưởng bổ vào đám yêu thú, trong thời gian ngắn đã xử lý một con yêu thú cấp 1.
Nàng cũng biết Lâm Dịch áp lực lớn, cẩn thận 120%, sợ mình hại Lâm Dịch phân thần.
Như vậy, áp lực của Lâm Dịch giảm bất ngờ.


Thế nhưng đối thủ vẫn mạnh mẽ.
Thực lực của Lang yêu không phải quá mạnh, nếu gặp yêu thú như tinh tinh hay gấu, sợ rằng Lâm Dịch đã chạy trốn. Nhưng sói cũng có phiền toái, đó chính là quá hung tàn, không ch.ết không thôi, năng lực truy tung mạnh, tốc độ còn nhanh.






Truyện liên quan