Chương 63 : Ca, ngươi siêu dũng

Mộng mà, vừa mới tỉnh lại có thể nhớ một ít nội dung, nhưng thoáng qua đã quên quá nửa. Kết quả là Tống Bảo Nhi chỉ nhớ mình mơ thấy Lâm Dịch, hình như còn cứu mình.
Lâm Dịch cũng tỉnh lại.


Trước mắt là trần nhà quen thuộc, phía dưới là tiểu Lâm sung huyết, lại cảm nhận được trọng lượng cơ thể, Lâm Dịch sinh vô khả luyến nhìn Đường Tư tướng ngủ không đẹp, nhưng người rất đẹp.


Nhẹ nhàng dời tay chân của nàng, cố gắng không nghĩ đến bắp đùi trắng bóng, cánh tay non nớt. Có một số chuyện làm được, có một số chuyện nhất định không làm được.
Bởi vì đã là lần thứ ba cùng giường chung gối, cũng lười hỏi vì sao tỷ tỷ nằm trên giường mình.


Lâm Dịch nhớ đến mộng cảnh hôm qua, mới ra khỏi phòng rửa mặt, sau đó chuẩn bị bữa sáng.
Trong tủ lạnh rất nhiều đồ ăn, còn có rau quả và thịt tươi, hiển nhiên là Đường Tư chuẩn bị. Nhưng tối hôm qua không nói nấu cháo, lúc này không đủ thời gian.
Làm bữa sáng đơn giản, cũng tạm ổn.


Nếu đổi thành Tống Bảo Nhi, Lâm Dịch sẽ dậy sớm, cân nhắc dinh dưỡng, trăm phương ngàn kế thay đổi cách nấu cho nàng.
Đường Tư cũng không quan tâm lắm.
Lúc Lâm Dịch tỉnh lại, nàng đã phát giác, sau đó vờ ngủ vài phút.
Chờ đến Lâm Dịch sắp làm xong điểm tâm, mới bò dậy rửa mặt.


Bữa sáng bày ra bàn, Thư Ký trực tiếp mở cửa, không khách khí ngồi bên cạnh. Nhìn ba phần trứng tráng, phần của mình vẫn là lòng đào thì hài lòng gật đầu.
Đường Tư sửa sang xong thì đi từ phòng Tống Tình ra.
Hình thức giữa ba người như đã cố định, tựa như sinh hoạt nhiều năm.


available on google playdownload on app store


Lâm Dịch không thấy kinh ngạc, cũng lười hỏi vì sao ngươi có chìa khoá nhà ta.
Ăn bữa sáng, Lâm Dịch cân nhắc đến chuyện của Tống Bảo Nhi.


Trước đây tình hình không tốt, cho dù Tống Tình nhập ngũ cũng rất ít về, Lâm Dịch thì phải đi học. Cũng vì vậy, mới khiến Tống Bảo Nhi bị ức hϊế͙p͙ nhưng không nói cho hai người.
Gái đẹp rất kéo cừu hận.
Thậm chí có chút cừu hận không hiểu ra sao.


Tỷ như một nam sinh thầm mến ngươi, có lẽ hắn sẽ viết thư tình cho ngươi, hoặc là xin QQ của ngươi. Thư tình không trả lời, add friend không accept, hoặc là cự tuyệt lời tỏ tình của đối phương. Hắn sẽ đơn phương cho rằng ngươi có vấn đề, bắt đầu ghi hận.
Hơn nữa, có lẽ có con gái thầm mến nam sinh này.


Vừa thấy nam sinh lén lén lút lút, lập tức phát cáu, mặc kệ ba bảy hai mốt, chính là ngươi cướp người ta thích!
Sau đó sẽ bắt đầu làm chuyện mờ ám.
Lâm Dịch coi như xuyên việt giả, nhưng rất nhiều lúc không bột đố gột nên hồ.
Tống Bảo Nhi còn nhỏ thì vấn đề không lớn.


Tối thiểu lúc cùng tắm có thể vụng trộm kiểm tr.a thân thể, lúc Tống Tình ở nhà cũng có thể kiểm tra. Nhưng khi trong nhà chỉ còn Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi, cộng thêm tuổi tác đều lớn, Lâm Dịch sao có thể không biết xấu hổ nói tắm chung.


Kỳ thực muốn tắm cũng được, Tống Bảo Nhi chắc sẽ đồng ý, mấu chốt là Lâm Dịch không tin được mình.
Nếu không chịu nổi làm ra chuyện gì đó, chẳng phải nhân sinh xong xuôi?
Bây giờ điều kiện tốt lên, Lâm Dịch thấy mình cũng nên quan tâm mặt này.
Trong lúc suy tư, bữa sáng đã ăn gần hết.


Đường Tư nhìn Lâm Dịch: "Hôm nay có đến công ty không?"
"Tạm thời không đến, muốn tìm mấy nhiệm vụ bây giờ có thể làm, Đường tỷ và Thư Ký có đề cử không?"
Không đến công ty cũng được, chỉ cần làm nhiệm vụ, không thể quên tài sản của mình vẫn là số âm.


Vì mua lò đan, còn động đến tiền của Tống Tình.
Tuy nàng không quan tâm, tiền gửi về cũng để Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi tiêu. Nhưng Lâm Dịch thấy để hổng như vậy không tốt, cho nên cố gắng bù vào. Không thể mãi tiêu tiền của tỷ tỷ, thấy mình cứ như ăn cơm chùa.


Thư Ký còn không mở miệng, Đường Tư liền nói: "Nhiệm vụ khó khăn đều có điều kiện, tỷ như bảo hộ một số người, thất bại chính là nhân mạng, ta tạm không đề cử. Nếu ngươi đã là Võ Đồ trung kỳ, ta thấy có thể nhận nhiệm vụ về tài liệu yêu thú."


Vừa nghe lời này, Thư Ký giật mình nhìn Lâm Dịch.
Đã Võ Đồ trung kỳ?
Không phải mấy ngày trước mới Võ Đồ sơ kỳ sao, tốc độ đột phá nhanh như vậy?
Chẳng lẽ bởi vì kẹt ở ngưỡng cửa võ giả quá lâu?
Nhìn Đường Tư, trông giống đã biết từ lâu.
Thư Ký liền bất bình.


Sao sắc lang này còn lợi hại hơn!
Lâm Dịch nghe thấy cũng vui.
Bí mật tu luyện không thể lộ, ra ngoài thành có thể buông tay buông chân. Nếu có thể phối hợp với nhiệm vụ, chẳng phải lợi cả đôi đường?
Lâm Dịch hiếu kỳ nói: "Hôm qua vừa xảy ra chuyện, hôm nay ngoài thành có an toàn không?"


Đường Tư cười nói: "Bởi vì xảy ra vấn đề, ngoài thành mới an toàn. Bây giờ còn có Thành Vệ quân hoạt động bên ngoài, thanh lý yêu thú cảnh giới cao, đặc biệt bỏ qua cảnh giới thấp, Cửu Tinh tháp sẽ không tùy tiện ra tay vào lúc này."
Còn vài lời nàng không nói.


Tổn thất một Võ Tôn trung kỳ, với nội tình của Thượng Võ hoàng triều thì không là gì, nhưng nếu là Võ Tôn trung kỳ đánh vào cao tầng của Đại Hạ, vậy thì tổn thất nặng rồi.
Sợ rằng đám kia đã tức điên!
Như vậy, Lâm Dịch quyết định ra ngoài thành thử.


Điện thoại đột nhiên truyền đến tiếng tin nhắn, Lâm Dịch mở ra xem, phát hiện là Thẩm Bối Bối nhắn danh sách nhiệm vụ, đều liên quan đến ngoài thành.
Lâm Dịch kinh ngạc nhìn nàng: "Đều đề cử ta?"


Nhiệm vụ trong nhóm vừa nhiều vừa tạp, để ngoài nghề như Lâm Dịch chọn, cho dù không bị OCD, cũng phải so sánh p/p, cố gắng chọn ra nhiệm vụ phù hợp.


Thư Ký lườm hắn, hừ lên: "Ta nhớ tất cả nhiệm vụ của Đến Ngay Đây, thuận tiện giúp ngươi sàng lọc, những nhiệm vụ này thích hợp với ngươi bây giờ, ban thưởng cũng tốt."
Lâm Dịch liên tục cảm ơn.
Thư Ký ra vẻ cao ngạo, nhiệm vụ của Chủ Nhân mà thôi.
Vừa ăn xong điểm tâm, điện thoại vang lên.


Lâm Dịch phát hiện Tống Bảo Nhi gọi điện, vội nhận.
Trong điện thoại truyền đến giọng mừng rỡ của Tống Bảo Nhi: "Ca, tối hôm qua ta mơ tới ngươi. Ngươi siêu dũng, hình như còn cứu ta, ta yêu ngươi ch.ết mất."
Lâm Dịch kinh ngạc.
Thật sự nằm mơ online?


Mộng cảnh trước đây cũng không biết của ai, Lâm Dịch không biết tình hình sau đó. Lần này chạy đến mộng cảnh của Tống Bảo Nhi, vậy mà được phản hồi.
Trong mộng của Tống Bảo Nhi, đương nhiên hắn siêu dũng.
Quyền đánh nhà trẻ khu nam, chân đá viện dưỡng lão Bách Võ.


"Tối hôm qua ta mơ thấy có người ức hϊế͙p͙ ngươi, xông lên đánh một trận, không ngờ hai ta mơ tới nhau." Lâm Dịch mặt không đỏ tim không run nói.
Tống Bảo Nhi vừa nghe, xong xuôi.
Câu nói sau cùng của mình lại bị xem nhẹ.
Chẳng lẽ ngươi không thể coi ta là nữ nhân, coi mình là nam nhân, cân nhắc lời này sao?


Đường Tư vừa nghe, không nhịn được hứng thú.
Huynh muội cùng mơ tới nhau? Rất hiếm lạ, hình như hắn cũng là thuốc chữa ác mộng của mình, chẳng lẽ đây là công năng đặc dị nào đó?
Tuy nàng danh xưng một trong những Võ Tôn trẻ tuổi nhất, cũng không nghĩ ra Lâm Dịch có năng lực nhập mộng.






Truyện liên quan