Chương 72 : Đại Hạ Long Hồn
Phản ứng đầu tiên của Đường Tư là không thể bại lộ Lâm Dịch.
"Thành công sao? Ta còn chưa nói cho người khác, đừng để bọn hắn biết ta làm a!"
Những chuyện này, Lâm Dịch sớm có dự định.
Vừa rồi linh hồn rung lên, Lâm Dịch cảm thấy một luồng lực lượng kỳ diệu gia trì bản thân, chắc là ban thưởng của thiên địa đại đạo, lợi ích tuyệt đối không nhỏ.
Có lẽ là Đường Tư sử dụng đồ đằng, sau đó bị người khác trông thấy.
Tín ngưỡng một khi hiện rõ thần tích, lòng tín ngưỡng cũng sẽ trở nên kiên định.
Lợi ích là đồ đằng có thể tiếp tục thu thập tín ngưỡng, cuối cùng thăng hoa. Nếu có đại năng xuất thủ tương trợ, có thể lột xác thành thần thú đồ đằng.
Bản thân Lâm Dịch cũng được hưởng lợi ích.
Với Lâm Dịch bây giờ, danh lợi chính là gánh nặng.
Một khi bị chú ý tới, sẽ không thể tùy tâm sở dục làm việc, ngay cả tu luyện cũng là phiền toái.
Đương nhiên...... Tiền vẫn nên cho một ít.
Đường Tư thấy Lâm Dịch nói như thế, cũng biết hắn không truyền ra ngoài, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
"Cân nhắc đến an toàn của ngươi, khẳng định không thể làm rõ chuyện này, nhưng ban thưởng tuyệt đối không ít. Ta đi xử lý, tối nay trò chuyện tiếp." Đường Tư tiếp tục nói.
Lâm Dịch tạm biệt.
Coi như xong chuyện.
Đại Hạ có đồ đằng, có lợi cho Đại Hạ, cũng có lợi cho Lâm Dịch.
Lâm Dịch đốt bản thảo rồi xóa tệp tin trong máy tính.
Sau khi làm xong, hắn mới nhớ đến chuyện đan dược.
Phải tranh thủ thời gian luyện chế.
Lái xe máy điện, Lâm Dịch mua mấy cái bánh bao ở ven đường, sau đó đi mấy tiệm thuốc, mua mười phần dược liệu mỗi loại.
Những dược liệu này, bởi vì nhu cầu của võ giả quá lớn, giá cả khá đắt.
Ba loại dược liệu tốn hơn 6.000 đồng.
Lâm Dịch muốn khóc không được.
Tiền của ta a!
Đau lòng thì đau lòng, nên tiêu vẫn phải tiêu.
Nếu chuyện đan dược thuận lợi, Lâm Dịch nghĩ mình có thể kiếm được một khoản, tiện thể ban thưởng của đồ đằng chắc cũng không ít.
Đắc ý về nhà.
Lâm Dịch thử luyện chế đan dược.
Trước tiên dùng lò đan luyện chế, thông qua thủ đoạn luyện đan, có thể phát huy hoàn mỹ dược tính, hiệu quả tốt hơn.
Lâm Dịch chuẩn bị chỗ đan dược này cho Tống Bảo Nhi.
Đi lên con đường võ giả, đương nhiên không thể tránh khỏi nguy hiểm.
Lâm Dịch lo lắng xảy ra chuyện lần trước, phải cho Tống Bảo Nhi đầy đủ bảo đảm.
Đan dược của võ giả, tỷ lệ luyện chế thành công cực cao.
Không lâu sau, Lâm Dịch luyện chế ra tám viên mỗi loại, đan dược chỉ to bằng móng tay, rất đen, bề ngoài cũng bình thường.
Còn hai phần dược liệu, Lâm Dịch giữ lại một phần, phần còn lại thì dùng thủ đoạn phổ thông, nghiền nát, nấu thành cháo, cho mật ong rồi nặn thành viên.
Sau khi làm xong tất cả, Lâm Dịch bắt đầu kiểm kê đan dược trong tay.
Bốn viên Đoán Thể đan hạ phẩm, bốn viên không nhập phẩm, ba viên Bồi Nguyên đan hạ phẩm, ba viên không nhập phẩm. Đan dược chữa thương và nâng cao thực lực của võ giả, mỗi loại tám viên.
Với Lâm Dịch mà nói, đan dược cho tu sĩ không có hiệu quả cao, hơn nữa không dễ xử lý, lo lắng bị để mắt tới.
Thời đại này, muốn xử lý đồ tốt như vậy mà không để lại dấu vết, không hề dễ dàng.
Muốn ra tay cũng phải chờ thực lực của mình mạnh hơn đã.
Thuốc viên dùng lò vi sóng và nồi cơm điện nấu ra, Lâm Dịch dự định giao cho Đường Tư, xem có thể bán luôn đan phương hoặc tìm người hợp tác hay không.
Từ chuyện đồ đằng có thể thấy, Đường Tư rất quan tâm mình.
Phát hiện đồ đằng có tác dụng, nàng lập tức nghĩ mình sẽ có phiền toái, dự định đè chuyện này xuống.
Không thể không thừa nhận, chị có rất ít bằng hữu, nhưng ánh mắt rất tốt.
Làm xong đan dược, Lâm Dịch lại thử add friend Công Cụ Dương.
Chẳng qua vẫn bị hắn từ chối. Nhắn tin cũng không trả lời. Lâm Dịch thở dài, chỉ có thể chờ tiếp.
Còn lão nhân gia bán lò luyện đan cho mình, cũng không biết tình huống của chồng nàng thế nào, còn phải tìm người hỗ trợ nghe ngóng, không khỏi bệnh thì thử đan dược.
Nếu không Lâm Dịch cứ thấy mắc nợ nàng, vô cùng khó chịu.
Còn tìm ai, vẫn là Uông Tiểu Ngư đi!
Như vậy, cũng phải cho Tiểu Ngư một ít đan dược. Người ta giúp mình nhiều việc như thế, cứ dựa vào mặt ăn cơm thì không phù hợp nhân thiết của mình a!
Lúc Lâm Dịch suy nghĩ lung tung, cao tầng của Đại Hạ đã vỡ tổ.
Tuy Cổ Lan nói đồ đằng xuất hiện thuần túy do cao thủ tiên đạo không làm ăn tử tế, nhưng với võ giả thì rất quan trọng.
Cuộc thảo luận này chỉ giới hạn trong cao tầng, Lâm Dịch không rõ tình hình.
Thảo luận xong, Đường Tư dẫn Thẩm Bối Bối vội vàng chạy về.
"Ta đã giúp ngươi đè xuống, đừng thấy tủi thân. Nếu bị phát hiện có quan hệ với ngươi, hậu hoạn vô cùng." Đường Tư ngồi trên ghế sô pha.
Lâm Dịch lý giải: "Ta rõ rồi, không ngờ làm bừa mà thành công."
Thẩm Bối Bối lập tức cạn lời.
Làm bừa mà thành công, Đại Hạ triệu tập chuyên gia, ngồi một ngày mà vẫn không có đầu mối gì, ngươi đã làm ra thành phẩm.
Trong mắt Đường Tư lấp lánh dị quang, nhìn hắn: "Ta muốn ngươi đặt tên cho đồ đằng, có ý kiến gì không?"
Lâm Dịch suy nghĩ một lát, mới nói: "Gọi là Đại Hạ Long Hồn được không?"
Đại Hạ Long Hồn......
Đường Tư và Thẩm Bối Bối sáng mắt lên, rất hài lòng.
Đường Tư lập tức đánh nhịp: "Gọi là Đại Hạ Long Hồn đi! Mặt khác, tuy không thể công khai tin tức của ngươi, nhưng từ nay về sau cần gì cứ báo, ta trực tiếp đưa cho."
Công khai Lâm Dịch sẽ khiến hắn bại lộ trước nguy hiểm.
Đây là ranh giới cuối cùng của Đường Tư.
Nếu xử lý không tốt, khẳng định Tống Tình sẽ liều mạng với mình.
Không tiết lộ tin tức, Lâm Dịch đương nhiên hai tay đồng ý, nghe thấy ban thưởng, không nhịn được sáng mắt lên: "Có tiền thưởng không?"
Đường Tư lập tức sửng sốt.
Tài nguyên tu luyện không quan trọng sao?
Ai ngờ gia hỏa này đòi tiền thưởng.
Nàng làm sao rõ ràng, những thứ Đại Hạ có thể cung cấp không có sức hấp dẫn với Lâm Dịch, tiền thưởng thì rất quan trọng.
Còn nhờ Đại Hạ cung cấp dược liệu cũng được, nhưng đan dược cho tu sĩ hoàn toàn khác với võ giả, hơn nữa cần rất nhiều, Lâm Dịch phải giải thích thế nào?
Cho nên, còn không bằng đưa tiền.
Đương nhiên...... Không đại biểu Lâm Dịch sẽ không đòi đồ.
Mình không dùng được, có thể cho chị em nhé!
Đường Tư gật đầu nói: "Tiền thưởng là chuyện nhỏ, ta bảo người gọi cho ngươi."
Tiền bạc không thành vấn đề, tài nguyên tu luyện của võ giả, loại nào không cần nhiều tiền, phần lớn là có tiền không có hàng.
Lâm Dịch vô cùng vui vẻ, suy nghĩ một lát, mới mở miệng: "Đường tỷ, ta có chuyện muốn nói cho ngươi!"