Chương 121 : Ca hát là công việc chân tay
Nguyên lý giống như trung phẩm.
Chỉ cần luyện chế ra đan dược trung phẩm, đã nói rõ tiêu chuẩn luyện đan có đột phá, tỷ lệ luyện chế ra trung phẩm cao hơn nhiều.
Cho nên chỉ cần luyện chế ra một viên thượng phẩm, tiêu chuẩn luyện đan của Lâm Dịch cũng đột phá, tỷ lệ thành công sẽ tăng rất cao.
Nhìn đồng hồ, Lâm Dịch thanh lý cặn thuốc, ra ngoài đi ăn.
Tống Bảo Nhi nhắn tin nhắc nhở Lâm Dịch, buổi hòa nhạc sắp bắt đầu.
Thời gian là bảy rưỡi tối.
Tính đến thời gian kiểm phiếu vào sân và đi đường, Lâm Dịch phải đi ngay.
Đến sân vận động.
Bên ngoài đã xếp thành hàng dài.
Nhìn ra hiệu quả lăng xê vô cùng tốt, sự kiện bất ngờ lại khiến Alice nổi tiếng.
Dù chỉ đến xem trò vui, Lâm Dịch thấy chỉ cần nghe hát live, phần lớn sẽ thích nàng.
Quẳng đi bề ngoài ưu tú, thân phận thần bí, giọng Alice có loại ma lực này.
Lâm Dịch đi một vòng, thấy mình quá xem thường buổi hòa nhạc, không tìm thấy chỗ đỗ xe gần đó. Hắn chỉ có thể lui một bước, đỗ xe ở cửa hàng cách vài km, sau đó đi bộ tới.
Tống Bảo Nhi sớm đã đến.
Ba tiểu gia hỏa cùng mặc áo trắng ngắn tay, quần short jean, đi sandal, lộ ra da thịt trắng nõn. Ba người cùng mua quần áo, hình như chăm sóc Tống Bảo Nhi, chuyên chọn loại không đắt lắm.
Tình hình của Lâm Dịch bây giờ cũng tiêu được.
Lâm Dịch không thể không bội phục đám trẻ con của những gia tộc lớn này, có quý khí nhưng không xa cách, còn biết quan sát tỉ mỉ, quan tâm đến người bên cạnh.
Các nàng không có bằng hữu, không phải do mình.
Mà bởi vì địa vị của gia tộc, dẫn đến không thể kết giao bằng hữu thuần túy.
Ra sân từ cửa đặc biệt.
Còn chưa tới thời gian soát vé, xung quanh chỉ có nhân viên và võ giả phụ trách giữ trật tự. Lâm Dịch dùng Vọng Khí thuật nhìn, phát hiện có không ít cao thủ Võ Sư.
Võ Đồ thì không cần nói, số lượng rất nhiều.
Nghe nói còn điều tạm võ giả xã hội của Đến Ngay Đây tới duy trì trật tự.
Một ngôi sao ca nhạc không thể đạt đến cấp bậc này, nhưng cân nhắc đến thân phận đại biểu của liên minh phương tây, đáng để chú trọng như thế.
Sợ rằng xung quanh còn có cao thủ Võ Tôn, Đường Tư cũng tới.
Alice còn có cao thủ Tông Sư theo, sợ rằng cũng xuất hiện ở gần. Với tình cảnh này, có thể quậy ra chuyện mới lạ.
Alice đang chuẩn bị ở hậu trường.
Altria không ở bên, nàng ra ngoài một vòng, sau khi phát hiện đám Uông Tiểu Ngư thì vội vàng chạy về mật báo.
Alice vội vàng sửa sang, đi từ hậu trường ra.
Với thân phận của Uông Tiểu Ngư và Xà Huệ, đáng được nàng đặc biệt chăm sóc. Cộng thêm Lâm Dịch nhờ, biết các nàng thích mình, đương nhiên phải ra làm thân.
Ba tiểu gia hỏa phát hiện thần tượng của mình, sớm đã không kiềm chế nổi, chạy thẳng tới.
“A a a a a a, Alice ta siêu thích ngươi, siêu thích ngươi hát!”
“Ký tên, có thể ký tên cho ta không!”
“Ta cũng muốn, ta cũng muốn!”
Ba tiểu gia hỏa hưng phấn kêu lên.
Tuy có nhân viên tùy hành, nhưng không ai ngăn cản.
Nói đùa!
Còn chưa mở màn mà các nàng đã vào, đủ để nói rõ thân phận không bình thường. Alice tự mình chạy ra cũng nói rõ điểm này, ai sẽ tự làm mất mặt.
Lũ tiểu gia hỏa sớm có chuẩn bị.
Mang sổ ký tên, còn ồn ào muốn ký trên quần áo.
Alice nhiệt tình giao lưu, đồng thời thỏa mãn yêu cầu của các nàng.
Chỉ riêng cái tên này, đã khiến quần áo bình thường tăng mấy đẳng cấp, có thể bán không ít tiền.
Alice còn hỏi tên các nàng, viết vào sổ gửi Tống Bảo Nhi dễ thương vv, khiến ba tiểu gia hỏa kích động nhảy loạn.
Lâm Dịch cũng dở khóc dở cười.
Alice còn mỉm cười gật đầu với hắn.
Sau khi chụp hình với ba tiểu gia hỏa, Alice mới trở về hậu trường để chuẩn bị.
Bốn người tìm chỗ ngồi.
Lâm Dịch phát hiện phía sau ghế hàng thứ nhất có một khoảng rất lớn, kéo thành ranh giới, có chuyên gia phụ trách giữ trật tự.
Chắc vì Uông Tiểu Ngư và Xà Huệ muốn đến, nên chuẩn bị vị trí này.
Sau đó hội trường mở ra.
Các fan hâm mộ lục tục vào sân, tìm được chỗ ngồi của mình.
Công tác bảo an cũng đi vào quỹ đạo.
Không ít người phát hiện vấn đề này.
“Mau xem, rất nhiều địa phương có thủ vệ, nhìn không giống bảo an bình thường, chẳng lẽ là võ giả!”
“Một ca sĩ mà có đãi ngộ tốt như thế, võ giả phụ trách duy trì trật tự?”
“Ngươi không hiểu à, nói rõ thân phận của nàng không bình thường a. Không thấy từ khi xuất đạo đến nay, nàng chỉ ca hát không tham gia hoạt động thương nghiệp sao, đúng là tiểu thư nhà giàu trải nghiệm cuộc sống a!”
“Đây mới là bạch phú mỹ a, nếu có thể cưới được nàng, nhân sinh chẳng phải nằm thắng?”
“Ngu như bò, chỉ ngươi nghĩ vậy?”
......
Theo dòng người tiến vào, tình cảnh càng hỗn loạn, rất nhiều người bắt đầu đùn đẩy, nhưng từng vị trí đều có võ giả trấn giữ. Cho dù đối mặt dòng người, bọn hắn vẫn sừng sững bất động, nhanh chóng sắp xếp trật tự.
Lâm Dịch ngồi bên trái, ba tiểu gia hỏa theo thứ tự ngồi bên phải.
Sắp đến lúc biểu diễn, Đường Tư cũng vào ngồi bên trái Lâm Dịch.
Hình như Thẩm Bối Bối phụ trách cảnh giới xung quanh, không đến.
Hàng thứ nhất không đầy chỗ, vị trí bên trái còn có vài người mà Lâm Dịch không biết, chắc không đến cấp bậc tham dự thọ yến của Uông gia.
“Hàng thứ nhất còn chỗ trống kìa? Bao nhiêu tiền, ta muốn mua vé!”
Phía sau có người phát hiện hàng thứ nhất, bắt đầu kêu la.
“Không bán!”
Võ giả duy trì trật tự lạnh lùng nói.
Nói đùa, chỗ kia chỉ tạm thời bố trí, sao có thể bán vé.
“Ngươi có thái độ gì vậy, tài sản nhà ta hơn chục tỷ, đừng cho rằng ngươi là võ giả thì có thể phách lối. Ngươi thuộc bộ môn nào, ta muốn tố cáo!”
Một số người ỷ có tiền, bắt đầu kêu la.
Võ giả kia lặng lẽ quét qua đám công tử ca ồn ào này, há không biết đối phương đang nghĩ gì.
Mấy chục tỷ nhằm nhò gì?
Có thể ngồi ở vị trí kia, tiền vốn không phải vấn đề.
“Nếu nhà ngươi thật sự có tiền, ta đề nghị ngươi mau gọi điện hỏi mẹ xem vị trí kia cần thân phận gì, chứ đừng đứng kêu la!”
“Thái độ gì vậy, có tin ta xử lý ngươi không!”
Tình huống này quá phổ biến, đám võ giả cũng không dễ ức hϊế͙p͙. Tuy rất nhiều người kêu la, nhưng không ai dám xông lên.
Đúng lúc này, không khí sôi trào, mọi người vung vẩy que huỳnh quang, reo hò như sóng dậy.
Màn hình lớn xuất hiện động tĩnh, sau đó là khúc nhạc dạo.
Alice từ từ xuất hiện trên sân khấu, đồng thời giọng hát như tiếng trời vang lên, lập tức át đi tiếng ồn.
Nghe hát trực tiếp, giọng của nàng càng mê hoặc.
Lâm Dịch không nhịn được cảm thán, Alice hát thật êm tai.
Không ít người xem lăng xê, đến tham gia náo nhiệt.
Nhưng sau khi nghe trực tiếp thì triệt để say mê.
Ba tiểu gia hỏa vong ngã reo hò, Đường Tư cũng cảm thán: “Âm thanh này như ẩn chứa ma lực, người không quan tâm đến ca nhạc như ta cũng hứng thú.”
“Đúng đấy!” Lâm Dịch lên tiếng.
Thật sự là ma lực, nhưng hắn có thể cảm thấy Alice không động tay chân.
Nếu nàng muốn ảnh hưởng đến người khác, Lâm Dịch sẽ có cảm giác bị công kích thần hồn. Đây là năng lực của bản thân, xưng là tiếng trời cũng không quá đáng.
Một ca khúc trực tiếp làm nóng bầu không khí.
Tiếp một bài, rất nhiều người đã hò khản giọng.
Alice còn nói bằng tiếng Trung: “Rất vui được đến Đại Hạ, rất vui được gặp các khán giả dễ thương......”
Hâm nóng bầu không khí rồi tiếp tục hát.
Dựa theo dự tính, nàng sẽ hát khoảng hai tiếng.
Lâm Dịch không nhịn được cảm khái, ca hát đúng là công việc tay chân a!
Lúc chuyển đổi phong cách còn vừa nhảy vừa hát, vậy mà không phải hát nhép, không hổ là cao thủ Võ Sư.
Qua mấy bài, bắt đầu có khâu tương tác.
Không ít người có thể hô theo mấy tiếng, bầu không khí càng ngày càng nóng.
Hâm nóng bầu không khí, Alice còn vui vẻ nói: “Thật ra hôm nay còn chuẩn bị một tiết mục nhỏ, mời khán giả cùng hát một bài, ai sẽ là khán giả may mắn này đây?”
Có người đưa đến một quả cầu mây bằng lụa, nàng vui vẻ xách lên, ném về phía đám người.
Ấy, còn chơi tú cầu.
Lâm Dịch không nhịn được cười.
Cầu mây thả vào đám người, có người muốn bắt, có người muốn cướp. Quả cầu chập trùng lên xuống, lăn ra giữa, sau đó lại bị đẩy về phía trước.
Lâm Dịch nhạy bén phát giác Đường Tư phóng thích khí tức, dẫn dắt tú cầu rơi trên đùi hắn.
Lâm Dịch giật mình nhìn nàng.
Đường Tư giang hai tay, bất đắc dĩ nói: “Đừng nhìn ta, Alice muốn cho ngươi một kinh hỉ!”
Không sai, Alice còn mời nàng hỗ trợ. Cân nhắc thấy Lâm Dịch lên thì tốt hơn người không rõ thân phận, không cần lo lắng an toàn của Alice, cộng thêm nàng cũng rất có hứng thú với hắn, nên mới mừng rỡ tương trợ.
Lâm Dịch không ngờ bị Đường Tư tính kế.
Hắn sứt đầu mẻ trán: “Ta không biết hát, cũng không biết bài hát của nàng a!”
Mẹ nó Anh văn của ta chọn ABCD còn được, lấy đâu ra năng lực ca hát.
Đường Tư ngạc nhiên nhìn Lâm Dịch: “Ta cho rằng ngươi biết nàng, cũng sẽ biết một chút. Phiền toái rồi, nhưng ta có lòng tin với ngươi, tin tưởng ngươi nhất định có biện pháp!”
Lâm Dịch thấy, nàng rất vui lòng nhìn mình xấu mặt, khó chịu a.
Alice cũng nghịch ngợm nháy mắt với Lâm Dịch: “Bây giờ, chúng ta cùng hoan nghênh tiên sinh may mắn này lên đài được không?”
Tuy là màn đen do nàng làm ra.
Nhưng cầu mây lăn một vòng ở phía sau rồi mới về, ai dám nói nàng dùng thủ đoạn?
Biết xấu hổ không?