Chương 130 : Cho các ngươi cũng không nghiên cứu được

Uông lão gia tử lên tiếng: “Mau thử thuốc cho tiểu Dịch nghỉ sớm.”
Đường Tư gật đầu: “Đúng đúng đúng, mau thử thuốc.”
Cả đám vội vàng vào bệnh viện.
Ngoại trừ mấy người ở đây ra, không ai biết cả.
Trong phòng bệnh đặc biệt, Thẩm Thiến hô hấp đều đặn, đang ngủ.


Không khác gì trong mộng.
Lâm Dịch chưa từng gặp nàng, nhưng chắc nàng biết mình thông qua Tống Tình.
Cho nên Tống Tình và Đường Tư trong mộng mới bảo hộ mình.
Lâm Dịch không nhịn được cảm thán.
Tình tỷ rất giỏi kết bạn a!
Dẫn đến em trai này được nhờ rất nhiều.


Lâm Dịch đưa đan dược cho Tôn lão gia tử.
Tôn lão gia tử cầm đan dược xem, hình như muốn nghiên cứu gì đó. Không phải không nỡ cho Thẩm Thiến ăn, mà là bệnh nghề nghiệp.
Lâm Dịch dở khóc dở cười: “Lần này gia sư luyện chế ra nhiều.”


Tôn lão gia tử lập tức tỉnh ngộ, áy náy hỏi Lâm Dịch: “Đan dược dùng thế nào?”
“Nuốt vào là được.” Lâm Dịch nói gấp.
Thẩm Bối Bối đi tới nhận lấy đan dược.
Để cho Tôn lão gia tử cầm, sợ rằng nửa tiếng cũng không cho ăn được.


Nàng thương chị mình, cũng tin tưởng Lâm Dịch.
Nàng từng dùng đan dược mà Lâm Dịch cho, thấy đủ loại hiệu quả thần kỳ, chắc viên đan dược này cũng có hiệu quả không tưởng được.
Thẩm Bối Bối đưa đan dược vào miệng Thẩm Thiến, lại cho nàng uống chút nước.


Thẩm Thiến vẫn còn cảm giác, thấy yết hầu có dị vật, bản năng nuốt xuống, đan dược triệt để hòa vào cơ thể nàng.
Mọi người khẩn trương.
Lâm Dịch cũng thấp thỏm nhìn Thẩm Thiến, sợ đan dược không đạt được hiệu quả mong muốn, khiến mọi người mừng hụt.
“Có biến hóa!”


available on google playdownload on app store


Ở đây đều là võ giả, còn có Uông lão gia tử là Tông Sư và Đường Tư là Võ Tôn, phát hiện nuốt đan dược vào, thân thể Thẩm Thiến bắt đầu bộc phát ra lực lượng mãnh liệt.


Đường Tư là người lên tiếng, nàng cảm thấy lực lượng trong cơ thể mình đang hô ứng với lực lượng của Thẩm Thiến.
Lực lượng của nàng và Tống Tình cũng sẽ sinh ra hô ứng.
Loan phượng ba màu trong truyền thuyết, rốt cuộc là cái gì?


Chẳng lẽ ba màu đại biểu cho ba lực lượng. Tống Tình, mình và Thẩm Thiến được một phần, chẳng lẽ bọn mình từng thấy thần thú này?
Lâm Dịch hơi khẩn trương.
Không gây ra động tĩnh quá lớn chứ!


Phải biết lúc mình Trúc Cơ, động tĩnh lớn hù ch.ết người. Võ Sư đột phá thành Võ Tôn, Lâm Dịch chưa từng thấy, cũng không biết sẽ thế nào.
Thực tế chỉ là lực lượng trong cơ thể Thẩm Thiến tăng lên mà thôi.


Lúc đột phá cảnh giới, thân thể vốn khao khát lực lượng, điên cuồng hấp thụ lực lượng như khi Lâm Dịch trúc cơ.
Nhất là trong cơ thể Thẩm Thiến có một lực lượng không biết tên, luôn luôn khao khát lực lượng.


Khi đan dược tiến vào thân thể, lực lượng kia ăn như gió cuốn, không ngừng thôn phệ linh khí của Phá Cảnh đan.
Quá trình này, động tĩnh kém xa lúc Lâm Dịch trúc cơ.
Hắn dùng Vọng Khí thuật quan sát Thẩm Thiến.


Phát hiện lực lượng trong cơ thể nàng cuồng bạo rồi dần dần yên ổn, khí tức bắt đầu trưởng thành.
Đại khái do thân thể của võ giả hình thành vòng kín.


Cho nên thân thể Thẩm Thiến khát vọng lực lượng đột phá, nhưng không thể hấp thu thiên địa linh khí, chỉ có thể lợi dụng dược vật để chống đỡ.
Mà dược vật bình thường không có hiệu quả phụ tá kinh khủng như Phá Cảnh đan.


Võ giả đột phá không kinh thiên động địa, khá là bình thường.
Khi khí tức của nàng dần dần ổn định lại.
Mọi người ở đây không nhịn được hưng phấn.


“Thành công, đột phá!” Mấy người của thế gia danh y ôm nhau, hưng phấn như đứa bé, viên đan dược này mở ra cửa sổ hoàn toàn mới cho bọn hắn.
Với tiến độ nghiên cứu của bọn hắn, sợ rằng tốn thêm trăm năm cũng chưa chắc nghiên cứu đến cấp độ này.


Không liên quan đến năng lực, chủ yếu do khởi điểm.
Khởi điểm của Đại Hạ quá thấp, tu sĩ ngày xưa mạnh mẽ đến mở ra không gian như Thượng Võ vị diện mà vẫn không thể để lại truyền thừa.
Không......
Chưa chắc là không để lại, chỉ không tìm được mà thôi.


Giống như chỗ Trúc Cơ của mình, đẳng cấp truyền thừa có lẽ không cao lắm, nhưng ẩn giấu nhiều năm mà không bị phát hiện, chủ yếu do thủ đoạn của tu sĩ rất thần bí.
Mất truyền thừa cũng không mất mặt.


Không phải tiền nhân không truyền, mà vì tu sĩ tu luyện dựa vào thiên địa linh khí, không có linh khí thì phải dựa vào linh vật. Trải qua thời đại mạt pháp, tu không ra lực lượng, sợ rằng bị coi là lừa đảo.
Dần dà, cũng không còn ai tin, quả là tiên đạo thế suy.


Thượng Võ vị diện chẳng tốt hơn, chắc cũng có truyền thừa, có lẽ do tu sĩ nên linh khí tồn tại lâu hơn một chút, nhưng cũng mất sạch, trái lại võ đạo quật khởi.
Sau khi thuận lợi đột phá, Thẩm Thiến vẫn không tỉnh.
Chủ yếu là nàng còn bị thương cực nặng.


Phá cảnh thành công, thân thể của nàng sẽ không khao khát lực lượng dẫn đến tiêu hóa dược vật chữa thương nữa. Chậm rãi trị liệu, thân thể sẽ dần dần chuyển biến tốt đẹp.
Nếu không được thì hỏi Cổ Lan xem có đan dược chữa thương cho cảnh giới cao không, luyện chế cho nàng một ít.


Để xuống gánh nặng trong lòng.
Thẩm Bối Bối kích động nhào tới, không nhịn được khóc lên.


Lâm Dịch bình tĩnh lại, thân thể cũng dần dần mỏi mệt. Hắn nhanh chóng lấy ra bình Phá Cảnh đan, đưa cho Đường Tư: “Bởi vì tình hình của Thiến tỷ đặc biệt, cần đan dược cao phẩm, sư phụ ta cũng hao phí một chút tâm thần. Năm viên này thì phẩm cấp khá thấp, nàng bảo ta đưa tới, nói là Võ Sư đỉnh phong bình thường dùng thì có thể nâng cao tỷ lệ phá cảnh. Chị dùng thế nào thì dùng, ta muốn nghỉ ngơi một lát.”


Dốc hết sức lực mấy ngày, đã móc sạch sức lực của Lâm Dịch.
Giao phó xong chuyện cuối cùng, giọng hắn nhỏ dần, dựa vào Đường Tư.
Đường Tư cũng không tránh nghi ngờ, thấy Thẩm Bối Bối đi đến, nói gấp: “Ở bên chị ngươi đi, hắn chỉ quá mệt mỏi, ta mang sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi.”


Lâm Dịch rõ ràng là tâm lực tiều tụy, mấy ngày này chắc chịu không ít khổ. Nhưng với nền tảng của hắn, nghỉ ngơi một ngày hẳn có thể khôi phục.
Uông lão gia tử nói: “Gọi bác sĩ tới kiểm tra.”
Tôn Không Minh mới tỉnh ngộ, vội vàng chạy ra ngoài tìm người.


Vì tránh bại lộ chuyện này, không cho người của bệnh viện đến, lúc này nghe phân phó mới lục tục chạy tới.
Không bao lâu, trong phòng bệnh truyền ra tiếng kêu kinh ngạc.
“Khỏi, khỏi hẳn! Không có lực lượng kia quấy nhiễu, có thể dùng thuốc, chữa khỏi kiểu gì vậy?”


Các chuyên gia muốn làm rõ ràng quá trình trị liệu, nhưng đám Tôn Không Minh sao có thể lộ ra.
“Những ngày này, mấy bộ xương già chúng ta sẽ làm thêm giờ. Mọi người luân phiên chờ ở đây, xác định nàng hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm mới thôi.” Tôn lão gia tử đề nghị.


Người của thế gia danh y cũng gật đầu đồng ý, cảnh giới tuy đột phá, nhưng thương thế còn không chuyển biến tốt đẹp, xác thực cần chăm sóc.
Thẩm Bối Bối xác định Thẩm Thiến không sao thì chạy sang phòng bên cạnh.


Đường Tư ngồi bên Lâm Dịch, cười ôn hòa nhìn hắn chằm chằm. Sau khi Thẩm Bối Bối vào, Đường Tư vội đưa tay lên miệng, ra hiệu nàng bé tiếng thôi.
Thẩm Bối Bối mới rón rén vào.
Tuy lúc quen biết gia hỏa này không vui vẻ, mình từng rất ghét hắn, nhưng bây giờ không thể không vui vì quen hắn.


Tính ra cũng là tạo hóa của chị.
Nếu không nhờ quan hệ với Tống Tình, Lâm Dịch chưa chắc ra sức như thế, thỉnh cầu sư phụ của hắn luyện đan.
Cho dù là cao thủ như vậy, cũng cần tốn sáu ngày, có thể thấy đan dược kinh khủng đến mức nào.
Đường Tư và Thẩm Bối Bối giao lưu qua ánh mắt.


Hai người cộng sự hồi lâu, rất ăn ý. Đại khái là bảo Thẩm Bối Bối ở bên Lâm Dịch, nàng sang phòng bên.
Thẩm Bối Bối gật đầu, sau đó ngồi xuống bên cạnh.
Chờ Đường Tư ra ngoài, nàng mới nghiêm túc nhìn Lâm Dịch. Nhìn khuôn mặt tiều tụy đó, há miệng khẽ nói cảm ơn.


Sau đó quỷ thần xui khiến tới gần Lâm Dịch, vụng trộm hôn má hắn.
Hoàn hồn thì đỏ bừng mặt.
Không có ý khác, đúng rồi...... Chỉ là cảm tạ hắn cứu chị mà thôi.
Phòng bên cạnh.
Đường Tư ra hiệu mọi người ra ngoài để tránh quấy rối Thẩm Thiến.


Mọi người tụ tập lại, ngẩn người nhìn đan dược trong tay Đường Tư.
Đồ chơi này có thể tăng lên tỷ lệ phá cảnh, thậm chí có ròng rã năm viên, nghĩa là Đại Hạ rất có thể gia tăng năm cao thủ Võ Tôn.
Đám Tôn lão gia tử hận không thể lập tức lấy đan dược, nghiên cứu thành phần.


Nhưng mà đan dược tặng cho Uông lão gia tử lúc trước, bọn hắn vẫn chưa nghiên cứu ra. Cho dù dùng dụng cụ cũng không được, có vật chất kỳ quái quấy rối, chỉ có thể phân biệt một phần dược liệu, không nhìn thấy toàn diện.


Đường Tư thấy bọn hắn thèm đan dược như thế thì cạn lời: “Coi như cho các ngươi, cũng nghiên cứu không ra, trước đó đã thử rồi mà!”
Tôn Không Minh ấm ức: “Do Uông tông sư không nỡ, nếu cho một viên, khẳng định sẽ có thu hoạch.”
“Đúng đúng đúng!”


Đám bạn chí cốt cũng bày tỏ đồng ý, cho một viên khẳng định được.
Đường Tư phiền muộn: “Một viên có thể đại biểu một cao thủ Võ Tôn, ngươi có biết thế nghĩa là gì không?”


Đan dược có thể cho Võ Sư đỉnh phong thân kinh bách chiến, vô cùng có tiềm lực dùng. Bồi dưỡng ra Võ Tôn sớm, còn có thể xung kích cảnh giới Tông Sư, lợi ích to đến khó mà tưởng tượng.
“Ngộ nhỡ chúng ta nghiên cứu ra cách luyện chế, chẳng phải sinh ra nhiều Võ Tôn hơn.” Tôn Không Minh cố chấp.


“Ngươi sắp xết hết dược liệu cần dùng rồi nói, hơn nữa nhiều loại có độc như vậy, luyện chế kiểu gì mới loại trừ được độc tính?” Đường Tư trợn trắng mắt.
Thốt ra lời này, Tôn Không Minh ngậm miệng cạn lời.


Những dược liệu kia có kịch độc, hơn nữa là sản phẩm sau khi linh khí khôi phục, độc tố không rõ. Gia chủ đời trước của Tôn gia nếm bách thảo, đến bây giờ vẫn nằm trên giường đây.
Hắn không hiểu rõ, đan dược để phá cảnh, sao còn dùng đến độc dược.


Đường Tư lại nói: “Hơn nữa ta thấy ngươi không cần phải bỏ gần tìm xa, không hiểu thì hỏi thôi. Em trai ta không phải người hẹp hòi, có thể nói, chẳng lẽ không nói cho ngươi?”






Truyện liên quan