Chương 136 : Trên người còn có mùi con gái

Sau đó, Altria tháo dây chuyền của Alice xuống.
Chất liệu rất phổ thông, luồn qua hai thẻ bạc nhỏ nhắn, mỗi tấm có một đồ án kỳ lạ khác nhau.
Altria lấy một cái ra, đưa cho Lâm Dịch.
“Minh chứng cho tình hữu nghị, mong ngươi nhận lấy thứ này.” Altria chững chạc đàng hoàng nói.


Lâm Dịch nhận lấy tấm thẻ có nhiệt độ cơ thể của Alice, bởi vì đeo lâu ngày, còn có mùi thơm của nàng.
Lâm Dịch đờ đẫn.
Tặng thứ riêng tư như thế?
Hắn nghi hoặc nhìn Alice, phát hiện nàng hơi lúng túng.


Không phải không muốn tặng, mà là nàng có không ít đồ tốt, vì sao Altria chọn thứ riêng tư như vậy.
Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Dịch, nàng cũng đoán được hắn đang nghĩ gì.
A, thật xấu hổ!
Altria không thấy mình làm vậy có gì sai.
Biểu cảm tự nhiên phóng khoáng, chắc không nghĩ tới mặt này.


Sau đó nhường lại thân thể, chiếm cứ thân thể trong thời gian dài sẽ có ảnh hưởng với Alice.
Sau đó Lâm Dịch lái xe đưa Alice về khách sạn.
Về nhà, gần mười giờ.
Đường Tư và Thẩm Bối Bối còn chưa ngủ.
Hai người ngồi trên ghế nghịch Trú Nhan đan.


Đến khi Lâm Dịch về, hai người hiếu kỳ nhìn sang, phát hiện hắn định đi tắm.
Đường Tư hoài nghi chạy đến hít hà: “Vừa về đã tắm, trên người còn có mùi con gái!”
Lâm Dịch dở khóc dở cười.
Thẩm Bối Bối hiếu kỳ: “Ngươi rất thích tắm a......”


“Không phải rất thích, mà là thói quen, ta có chị em gái a!” Lâm Dịch cảm thán.
Vận động một tý là hai người kêu hôi quá!
Cộng thêm khi còn bé cũng nghèo, nước tắm dùng chung. Các nàng tắm, mình tắm sau, chẳng phải lỗ lớn?


available on google playdownload on app store


Dần dà thành thói quen, sau khi vận động sẽ tắm, huống chi trước đó vận động dữ dội, người cũng bẩn.
“Về muộn như thế, đi gặp ai?” Đường Tư lại bắt đầu tr.a hỏi.
Lâm Dịch thành thật khai báo: “Lần trước hố Alice mà, bảo hẹn nàng đi ăn.”


“Ăn ở đâu, sao ta ngửi thấy mùi đồ nướng?” Đường Tư chững chạc đàng hoàng.
Lâm Dịch trợn mắt há mồm.
Cái mũi của ngươi làm từ gì vậy?
“Mời nàng ăn đồ nướng.”
Đường Tư giơ ngón cái khen: “Mời nàng ăn đồ nướng, chỉ ngươi dám làm.”


“Ta thấy nàng rất hài lòng.”
Không phải tiếc tiền, ăn bữa cơm có thể tốn bao nhiêu. Alice nói muốn ăn, nhưng không hề đòi hỏi, tùy Lâm Dịch sắp xếp.
Có thể tâm bình khí hòa ăn đồ nướng với mình, Lâm Dịch rất có thiện cảm với cô nương này.
Không hề như con cháu trong gia tộc lớn.


Được chị bỏ qua, Lâm Dịch mới tắm rửa thay quần áo.
Thư Ký cầm Trú Nhan đan trung phẩm nói: “Ta có thể ăn không?”
Lâm Dịch cạn lời: “Ngươi còn đẹp như thế, chưa đến lúc ăn. Nhưng nếu muốn thì ăn đi, vốn có phần của ngươi.”
Hắn không thể hiểu nổi.


Rõ ràng trông rất dễ thương, làn da tinh tế, vì sao phải nhìn chằm chằm Trú Nhan đan đây.
Cảm giác các nàng ăn như không ăn.
Sau khi được Lâm Dịch cho phép, Thẩm Bối Bối dự định nuốt vào.
Đường Tư vội vàng ngăn cản nàng, nói khẽ bên tai.


Ăn thứ này sẽ bài trừ tạp chất, không thể ăn trước mặt Lâm Dịch.
Lâm Dịch trợn trắng mắt, với thực lực của mọi người, thì thầm có ý nghĩa không?
Thẩm Bối Bối lui về nhà bên, Lâm Dịch nói chuyện phiếm với Đường Tư.


Đường Tư hỏi: “Đúng rồi, sư phụ của ngươi có giải được độc không?”
“Có một loại Giải Độc đan nhưng chưa thu thập đủ tài liệu, chị có bằng hữu trúng độc sao?” Lâm Dịch nghi hoặc nhìn nàng.


Đường Tư lắc đầu nói: “Gia chủ đời trước của Tôn gia trúng độc lúc thí nghiệm thuốc, mấy nhà khác cũng có không ít người trúng độc, muốn ngươi nghĩ cách giúp.”


Lâm Dịch trầm mặc một lát: “Giải Độc đan không phải vạn năng, có chút độc giải được, có chút độc không giải được, cho nên ta cũng không dám cam đoan.”


Lấy thân nếm thuốc cũng vì Đại Hạ, Lâm Dịch thấy có thể giúp một tay. Nhưng sợ bọn hắn nghĩ lầm Giải Độc đan là vạn năng, cho nên phải nói rõ ràng.


“Ngoại trừ một ít tư liệu lấy từ Thượng Võ vị diện, mặt khác toàn phải liều. Không ít người đã hi sinh, người sống cũng chịu đủ giày vò, dù chỉ có một chút hi vọng, chúng ta cũng phải thử.”


Lâm Dịch gật đầu nói: “Được rồi, sư phụ cũng muốn luyện chế Giải Độc đan, rất nhiều đan dược vẫn là lý luận, thiếu thao tác thực tế.”
Trước đây linh khí khô kiệt, căn bản không có loại dược liệu này.


Theo Đường Tư, vị kỳ nhân kia cũng chỉ có đan phương, nhờ linh khí khôi phục mới có khả năng luyện chế đan dược.
“Cụ thể cần dược liệu nào?” Đường Tư hỏi.


“Dược liệu có độc trong danh sách lần trước đều cần, phần bị thiếu cũng phải có, còn lại sư phụ đã chuẩn bị hết.” Lâm Dịch nói lập lờ nước đôi.


Không phải không tin Đường Tư, mà là nàng làm chuyện này, phải qua tay người khác. Cho nên bịa chuyện hợp lý, người bình thường đoán không ra đan phương.


Thủ đoạn nhỏ mà thôi, coi như bọn hắn biết đan phương, cũng không thể làm ra Giải Độc đan. Nhiều độc dược như vậy tụ lại, không thể đùa được.
Nếu chỉ ăn Độc đan mà không ăn giải dược, đan dược cứu người chính là độc dược đáng sợ nhất trên đời.


“Dược liệu khác chúng ta sẽ nghĩ cách, đúng rồi...... Chúng ta có thể đổi tài nguyên mà sư phụ ngươi cần để lấy đan dược không. Số lượng không cần nhiều, xem tâm tình của đối phương.” Đường Tư hỏi thăm.
Lâm Dịch suy nghĩ một lát.
Như vậy cũng tốt, coi như trao đổi tài nguyên.


Huyết Khí đan nhất phẩm phù hợp với Võ Đồ, Huyết Khí đan nhị phẩm phù hợp với Võ Sư, khiến số lượng Võ Đồ gia tăng rất lớn, cao thủ Võ Sư đỉnh phong cũng sẽ tăng nhanh.
Phá Cảnh đan có thể tăng tỷ lệ đột phá của Võ Sư đỉnh phong, Võ Tôn cũng sẽ nhiều lên.


Tình hình bây giờ, Võ Tôn đã là chiến lực cao cấp, chỉ thêm một người cũng là tăng trưởng cực lớn.
Tranh thủ luyện chế Phá Cảnh đan, cũng là chuyện tốt.
“Ta thấy chắc là được.” Lâm Dịch đồng ý, coi như xong chuyện này.


Đường Tư cười híp mắt: “Ngươi chăm chỉ học tập, sớm ngày biết luyện đan, chúng ta không cần làm phiền sư phụ của ngươi mãi.”
Lâm Dịch lầm bầm: “Ta sợ mình học được, không bị bên này bắt cóc thì bị bên kia bắt cóc, Tông Sư cũng sẽ hạ độc thủ với ta.”


Chỉ mấy loại đan dược đã đủ khiến người ta bí quá hoá liều.
Nếu để người khác biết Lâm Dịch nắm giữ cách luyện đan, sợ rằng sẽ phiền toái lớn.


Cướp được người thì cướp, không cướp được thì giết ch.ết, mình không đạt được, người khác cũng đừng hòng đạt được!
Một số người có tư duy cường đạo, căn bản không cân nhắc đến đại cục.
Lâm Dịch tin tưởng Đường Tư, không đại biểu tin tưởng người khác.


“Bọn hắn dám! Cho dù Tông Sư muốn động tới ngươi, ta cũng khiến hắn có đi không có về!” Đường Tư bao che cho con.
“Tông Sư là chiến lực đỉnh tiêm, bom khinh khí biết đi. Nếu bọn hắn muốn giết một người, có quá nhiều biện pháp.” Lâm Dịch không tin tưởng mấy.


Đường Tư sẽ bảo hộ mình, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng Tông Sư ra tay vỡ nát sơn hà. Cho dù bảo hộ trùng điệp, đối phương muốn liều mạng, mình cũng phải ch.ết oan ch.ết uổng.
Đường Tư cũng không nhiều lời, giết người đúng là đơn giản hơn bảo vệ nhiều.


Cũng là nguyên nhân nàng không muốn Lâm Dịch bại lộ.
Biểu hiện ra nhiều thủ đoạn như thế mà vẫn không bị quấy rối, toàn nhờ Đường Tư ảnh hưởng.


Hôm nay lúc ngủ, Đường Tư không khách khí, bò lên giường từ sớm. Lâm Dịch tâm viên ý mã, chỉ có thể vận chuyển công pháp, chờ ngủ cầu giải thoát.
Lần nữa tiến vào thế giới trong mộng.


Lâm Dịch đi bốn tiếng vẫn không thấy tận cùng của sa mạc, sau đó đánh dấu tiếp tục tu luyện, hai tiếng trôi qua trong chớp mắt.
Hình ảnh thỉnh thoảng bay qua, Lâm Dịch phát hiện một người quen.
Đây là lần đầu khai thiên tích địa, đương nhiên phải bắt lấy cơ hội, nghiệm chứng ý nghĩ của mình.


Động tâm niệm, ý thức hóa thành ánh sáng xung kích hình ảnh, cảnh tượng trước mắt lập tức biến đổi.
“Ta vào!”


Lâm Dịch không lo vào mộng của cảnh giới cao, bởi vì thực lực không đủ, mộng cảnh của đối phương sẽ bài xích mình. Bình thường có thể tiến vào mộng cảnh của người cùng cảnh giới, nếu thực lực thấp hơn mình, cũng có thể cưỡng ép đột nhập.
Giấc mộng này của người quen biết cũ - Takahisa Itoru.


Đại biểu của Nhật Bản bị Lâm Dịch một chiêu đánh bại, chỉ là Võ Đồ đỉnh phong mà thôi, tiến vào mộng cảnh của hắn dễ như trở bàn tay.
Đây là lần đầu Lâm Dịch chủ động nhập mộng.
Hắn càng rõ ràng tình trạng của mình.


Lúc đầu nằm mơ tới Cổ Lan, sau đó là mộng cảnh của người không quen biết. Thực lực của mình đề cao, nhập mộng cũng có biến hóa, bắt đầu tiến vào mộng cảnh của người bên cạnh.
Đến cuối cùng thì thoát khỏi cấu trúc ngẫu nhiên nhập mộng, tiến vào thế giới trong mộng này.


Cũng đại biểu theo tu vi gia tăng, Lâm Dịch có thể dần dần nắm giữ chủ động, mà không phải ngẫu nhiên đi vào.
Dường như thế giới trong mộng này bao hàm tất cả mộng cảnh trên thế gian, lúc trước Lâm Dịch có suy đoán, bây giờ càng xác minh suy nghĩ này.


Mảnh vỡ mộng cảnh ở đây, chỉ cần đủ thực lực là có thể nhập mộng.
Mộng cảnh của Takahisa Itoru cũng rất đơn giản.


Trong căn phòng Nhật Bản điển hình, không ít cô gái trẻ đẹp đang múa khỏa thân, một giấc mộng khá là sắc khí. Hắn thì ngồi trên người một ông lão, diễu võ giương oai, rất là sung sướng.
Lâm Dịch từ từ đi tới.
Takahisa Itoru phát hiện Lâm Dịch, sắc mặt lập tức biến đổi, kinh hô: “Là ngươi!”


Hô xong thì bật dậy, xem ra Lâm Dịch cho hắn bóng ma tâm lý không nhỏ.
Tự phụ như vậy mà bị một chiêu miểu sát trước mắt bao người, tâm tình sao mà tốt được.
Ông lão kia khoảng 60 tuổi , thoáng cái nhảy dựng lên, giết tới Lâm Dịch: “Đừng tổn thương cháu ta!”






Truyện liên quan