Chương 42
Editor: Snowflake HD
Ngọc Bạch Y chuẩn bị bước ra cửa, đột nhiên Diệp Đàn từ trên giường bật dậy.
“Không được!” Diệp Đàn mang giày vội vàng chạy vào phòng tắm, miệng lẩm bẩm, “Từ hôm nay trở đi, mị sẽ trở thành người vợ tốt, đằng sau sự thành công của một người đàn ông là một người phụ nữ giỏi giang, mà mị chính là người phụ nữ đó.”
Ngọc Bạch Y nhìn Diệp Đàn vội vã sửa soạn, trong miệng còn lầm bầm linh tinh.
“Đầu tiên, mị phải thức dậy cùng lúc với chồng ~ không được ngủ nướng, mị phải theo luật thôi ~ sau đó, cùng chồng làm cái gì đó vân vân mây mây, tất nhiên cần có một tinh thần hăng hái, rạng rỡ đầy sức sống.”
Diệp Đàn đội mũ, mặc áo len trắng, váy màu đỏ nhạt, sau đó thò nửa đầu ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn thấy Ngọc Bạch Y liền hỏi: “Tướng công đại nhân, hôm nay vợ ngài mặc đồ có đẹp không?”
Ngọc Bạch Y vẫn đứng im tại cửa, cầm lấy ba lô nhỏ mà Diệp Đàn vẫn luôn để đồ ăn vặt và trái cây, nghe Diệp Đàn hỏi, hắn lập tức ngước mắt nhìn cô.
Thực tế cô rất đẹp, bộ dạng cười tươi hăng hái như vậy, đôi mắt nhìn hắn chăm chú, Ngọc Bạch Y cảm thấy, đây chính là câu thời gian dừng lại ở khoảnh khắc tươi đẹp nhất.
Hắn vẫy tay gọi cô tới, “Lại đây.”
“Hả, không trả lời, không qua đâu.”
Diệp Đàn vừa dứt lời, thân thế của cô lật tức cách mặt đất hai ba centimet bị khống chế kéo bay tới trước mặt Ngọc Bạch Y, sau đó Ngọc Bạch Y ôm cô vào lòng.
Diệp Đàn kinh hoảng một chút, rồi ngoan ngoãn dựa vào vai hắn, sau đó bĩu môi, “Này, nam thần anh thật sự làm bừa rồi.”
Ngọc Bạch Y giơ tay, chạm vào cái mũ trên đầu Diệp Đàn.
“Nhìn rất đẹp.” Giọng điệu của hắn rất nhạt, bỗng dưng hỏi cô, “Tiểu cô nương em nghĩ thông suốt cái gì rồi?”
Diệp Đàn im lặng tựa vào vai Ngọc Bạch Y, cô suy nghĩ một lát, sau đó lùi lại vài bước, cách Ngọc Bạch Y ba bước chân.
“Tối hôm qua, tôi nằm mơ.” Diệp Đàn nghiêm túc nhìn Ngọc Bạch Y, “Trong mơ, tôi thấy anh cuối cùng cũng bỏ tôi ở đây, tôi rất đau lòng, cảm giác khi đó chính là không muốn rời xa anh, nhưng rồi tôi lại sợ anh sẽ phải ở lại đây mãi mãi, rất mâu thuẫn, tôi không rõ tại sao bản thân mong muốn như vậy.”
Cô cúi đầu, nhìn mặt đất, nhỏ giọng nói, “Có lẽ là, tôi vẫn muốn anh sống ở thời đại này.”
“Không biết vì sao, tôi cảm thấy rằng nếu bây giờ không quý trọng anh, về sau sẽ không còn cơ hội nữa.” Diệp Đàn nói xong liền nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn bộ dáng bình tĩnh của Ngọc Bạch Y, nhẹ nhàng nói tiếp, “Tôi không hiện diện trong quá khứ của anh, tôi cũng không thể sửa đổi quá khứ của chính mình, nhưng mà tôi đang ở thực tại, có anh ở thực tại.”
Diệp Đàn tiến lên vài bước, đưa tay ôm Ngọc Bạch Y, dựa đầu vào ngực hắn, ngửi lấy mùi hương yên bình trên người hắn, nói nhỏ: “Vừa nãy tôi nghe tiếng anh đứng dậy, đắp chăn giúp tôi, rót nước, thu xếp quần áo, đột nhiên cảm thấy, anh đúng là chồng của tôi, tôi có tài đức gì mà có được anh chứ.”
Giữa không khí yên tĩnh và vắng lặng.
“Cô gái ngốc nghếch.”
Ngọc Bạch Y nhẹ than, hắn vươn bàn tay ấm áp ôm cô, đặt một nụ hôn vào mái tóc cô, hắn mở miệng nói, giọng nói trầm tĩnh như nước, “Có được em, chính là ơn trời ban cho tôi.”
Diệp Đàn cầm góc áo Ngọc Bạch Y lau khóe mắt mình.
“Ừ.” Giọng cô nhỏ dần, “Chúng ta có thể ở chung một chỗ, đều là ơn trời ban.”
Hôm nay, Ngọc Bạch Y phải đến sớm để ghi hình, Diệp Đàn cũng rất ngoan ngoãn tìm một chỗ để khi nào Ngọc Bạch Y quay phim xong thì ngồi xuống nghỉ ngơi.
Ngô Đạo bất ngờ đi tới, nhìn Diệp Đàn, ông ta suy nghĩ gì đó rồi vỗ vai Ngọc Bạch Y.
“Thằng nhóc này.” Ngô Đạo cười hớn hở nói, “Tình cảm thắm thiết là rất tốt, tiếp tục phát huy.”
Ngô Đạo đi rồi, giám chế lại tới: “Người trẻ tuổi thật có tài, rất biết tiết kiệm tiền chi phí thuê diễn viên cho đoàn phim, còn nữa hai người các ngươi, giúp chúng tôi giảm luôn cả phí quảng cáo.”
Đường Khải Dương đi tới: “Ài, cái khuôn mặt không thể nhìn ra tuổi tác… ài… nghe lời cấp trên phải bắt quàng làm họ, quả thực không muốn kết các bạn với cậu gì hết.”
Lục Tịch Vân đi tới: “… Đừng hoang mang như vậy, tôi nghĩ… hai người tự xem trang thông tin hot nhất hiện nay đi.”
Diệp Đàn thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, yên lặng móc điện thoại ra.
Xem xong video Ngọc Bạch Y ôm mình đi qua cửa kiểm an, cô sâu sắc cảm thấy…
Thời đại này mọi người không có một cái khái niệm gì hết (no=O=)no.
Qua có cái cửa kiểm an thôi mà cũng trở thành trang nhất -_-||.
Ài, khuôn mặt rất có ích trong thời đại bây giờ.
Diệp Đàn buồn chán lật mấy cái bình luận ở dưới, mới biết được lý do tại sao chỉ qua của kiểm an thôi đã trở thành đề tài hot như vậy.
Trước khi qua cửa kiểm an người tung video đã quan sát thấy hành động thân mật của Ngọc Bạch Y và Diệp Đàn, vì vậy lấy điện thoại ra quay lại, cảm thấy hai người chính là cặp đôi vừa đẹp vừa lãng mạn số 1.
Đau đớn là một vòng người độc thân quanh đó… Thậm chí có mấy dân mạng đứng cách xa bảy tám mét vừa thấy Ngọc Bạch Y liền nhận ra hắn, còn có người đang bố trí vách ngăn cách… Ngô Đạo.
Lần này, trên mạng ráo riết truy lùng.
Lúc đoàn phim <> tung ra danh sách diễn viên, đối với diễn viên “Ngọc Bạch Y” đảm nhiệm vai Vô Lượng khiến cho mọi người đều bất ngờ, tất nhiên cũng tranh cãi rất lớn, hơn nữa không tìm ra thông tin “Ngọc Bạch Y”, tranh luận lại càng thêm sôi nổi, sau đó tốc độ loan truyền cũng nhanh gấp bội.
Đến khi Ngô Đạo tung clip.
Bịt kín ƈúƈ ɦσα: Ta dám cá người đàn ông tuyệt vời đó là “Ngọc Bạch Y” trong truyền thuyết!!!
Trong nội tâm có người ca hát: Trời ạ giết ta đi (#O) ta đang nhìn cái gì đây, không phải Vô Lượng sao? Trời ạ, trời ạ, nhìn phong thái này chỉ muốn quỳ xuống làm chó nhỏ lè lưỡi nịnh bợ. (-v-)/.
Dạ Dạ da da: Có đoàn phim đi cùng, xem ra không phải trùng hợp đâu, vẻ mặt thanh niên kia rất có phong độ, không làm Tiên Tôn đại nhân thì uổng a!
Dfhjk: Vừa nhìn một cái thì thấy nam thần người ta đã có chủ, không vui ->_-> xem cảnh lãng mạn này chỉ muốn đi đốt nhà (||3||).
Xuân Hoa muốn trèo tường: Thật ra anh chàng này rất đặc biệt, ảnh nhờ vào tình cảm mà nổi tiếng 0w0, không thể phân biệt đâu là thiệt đâu là diễn để nổi danh, nam minh tinh còn trẻ như vậy đã có người yêu, ta xác định tâm hồn của triệu thiếu nữ đã bị hủy hoại, nếu được hy vọng… ôi chao, thật mất mặt rồi. Ngồi chờ được làm vợ kế a ~~
An an Thiên Sứ: A a a a a a ta chỉ muốn ngắm cái mặt!! Quay quá ít rồi!! Ta muốn gả cho hắn ôi anh yêu ~~~~
Nguyên Bác rất tự tin vào người diễn vai Vô Lượng Tiên Tôn, càng lộ vẻ hưng phấn, lập tức nhảy ra làm chứng: Ta thề, ta thề lấy thị lực 5.2 của ta ra chứng minh tóc của anh chàng kia là thật, hắn quả thật là một người đàn ông tóc dài nhưng vẫn men lì! Cực kì đẹp trai! Tiên phong đạo cốt!
Nhưng mà, tất cả mọi người chỉ mê khuôn mặt của trai (gái).
Vì vậy càng có nhiều người chửi rủa nhân vật chính.
Cho dù là thấy bình luận nào, Diệp Đàn cũng không vui.
Bởi vì được quan tâm, nên không thể chịu được, bản thân giỏi nhất là lắng nghe người khác chửi rủa.
Ngọc Bạch Y nhìn khuôn mặt không thay đổi của Diệp Đàn, xoa đầu cô: “Không vui?”
“Không vui.” Diệp Đàn không chịu được nói, “Qúa nhiều người thích anh rồi, áp lực rất lớn.”
Cứ cho là nói cho vui đi, nhưng vẫn buồn rầu.
Nhiều người thích anh như vậy!
Lại xuất hiện thêm nhiều người giành giựt anh <-_<-.
Ngọc Bạch Y rút điện thoại Diệp Đàn ra để sang một bên, sau đó xoay người hôn lên gương mặt cô.
“Nhưng tôi chỉ thích một mình em.”
Diệp Đàn lắng nghe giọng nói nhàn nhạt bình tĩnh của Ngọc Bạch Y.
“A”. Diệp Đàn không nhịn được nhếch khóe miệng, sau đó ngước mặt, hôn lên miệng hắn một cái, “Nương tử rất cao hứng, thưởng cho tướng công đại nhân một nụ hôn.”
Đường Khải Dương quan sát toàn bộ quá trình: “… Tịch Vân, anh đau răng.”
Lục Tịch Vân đang cúi đầu đọc kịch bản, nghe thế liền ngẩng đầu, hơi lo lắng hỏi: “Làm sao vậy, anh không sao chứ? Có cần em tìm bác sĩ không?”
“Không sao đâu, chẳng qua do bị ngọt quá.” Đường Khải Dương nhe răng trợn mắt, “Tịch Vân em hôn anh một cái là khỏi à.”
Hắn không có người yêu! Nhưng hắn vẫn có một trợ lý!
Mấy cái trò lãng mạn! Hắn cũng biết!