Chương 40: Thực tế không có quần áo đổi, rút thưởng mới công pháp!
【Đinh!
【Chúc mừng túc chủ, thành công khóa lại thứ nhất thân tu đạo lữ!
【Đạo lữ tông môn thân phận: Trận pháp đường trưởng lão, Thiên Cơ Các phản đồ】
【Ban thưởng: Tông môn cống hiến 100, linh thạch 200】
【Đinh!
【Đại đạo hợp hoan! Thành công cùng đạo lữ hoàn thành nửa lần thân tu, âm dương bổ sung, đại ích tu hành!
【Ban thưởng: Tông môn cống hiến 20, linh thạch 50】
【...
【Ấm áp nhắc nhở: Túc chủ tông môn địa vị đã tăng lên; thành công khóa lại một thân tu đạo lữ, nhiều loại nội ngoại công pháp ban thưởng đã gia nhập rút thưởng hồ.
Giữa trận bóng nghỉ ngơi.
Sau khi Mạc Thượng Dĩnh rửa tay trở về.
Lâm Vũ tâm tình phức tạp nghe hệ thống nhắc nhở.
Hắn khổ sở giặt quần áo trong phòng vệ sinh.
Nhất định phải tranh thủ thời gian giặt!
Chờ tối nay sẽ không tốt giặt.
Nơi nào cũng muốn giặt, áo ngủ quần còn muốn đổi một bộ!
Hệ thống ban thưởng nói rõ là thật đạp Mã Nghiêm Cẩn...
Nửa lần thân tu?
Thì ra không có mở khóa, liền không coi là hoàn chỉnh một lần đúng không?
Không thể không nói.
Tiểu Hắc Khách lá gan thật to lớn, tiêu chuẩn càng lớn.
Trong hoàn cảnh gia trì.
Chậc chậc, hẳn là một phen tư vị ở trong lòng.
Rất có điểm dư vị vô cùng.
Đối với hệ thống tăng lên mang đến rất lớn ích lợi.
Rõ ràng nhất vẫn là tông môn thân phận tăng lên.
Lúc này.
Thông tin của Lâm Vũ trên bảng, đã biến thành:
【Tông môn thân phận: Nội môn đệ tử】
Không chỉ có từ ngoài cửa thăng cấp đến nội môn, còn bỏ đi hai chữ thực tập.
Nhờ vào thân phận tăng lên, rút thưởng hồ mới phát sinh biến hóa.
Sau đó khi rút thưởng, hẳn là có thể rút đến càng thêm thú vị đồ vật đi?
Nhanh chóng rửa sạch thay xong, Lâm Vũ mặc một bộ áo ngủ sạch sẽ, từ phòng vệ sinh trở lại bên giường.
Việc hắn thay áo ngủ giữa trận, gây nên sự chú ý hiếu kì của Diệp Mộng Phù.
Mạc Thượng Dĩnh thì ngồi ở một bên, cố nén ý cười trên mặt.
"Bộ áo ngủ kia mặc hơn một ngày, luôn cảm thấy có chút không thoải mái, đổi một bộ sạch sẽ."
Mạnh như Lâm Vũ, cũng chỉ có thể nghĩ đến lý do như vậy.
Có nghiêm túc hay không không quan trọng, có thể để cho Diệp Mộng Phù tin tưởng là tốt rồi.
Sự thật chứng minh.
Diệp Mộng Phù không chỉ có tin tưởng, còn có nhận thức cụ thể hơn về "bệnh thích sạch sẽ" của Lâm Vũ.
Áo ngủ mặc một ngày liền muốn đổi, đây chính là biểu hiện của bệnh thích sạch sẽ ở mức độ nặng.
Về sau nàng cùng Lâm Vũ giao tiếp, phải càng thêm chú ý mới tốt.
Tuyệt đối không thể lại phát sinh chuyện ngày hôm nay.
Lâm Vũ ngồi trở lại bên cạnh Mạc Thượng Dĩnh, Mạc Thượng Dĩnh hàm ý sâu xa nói:
"Sư phụ, ngươi nếu mệt mỏi, có thể ngủ một lát."
"Đợi đến khi trận bóng bắt đầu, ta sẽ gọi ngươi."
"Nhìn mặt của ngươi, giống như quá độ một dạng, hắc hắc hắc."
"Đồ đệ đối với ngươi tốt a?"
Lâm Vũ mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ: "..."
Xem ra người sư phụ này, hắn là làm chắc rồi.
Hắn có thể biểu hiện sự cường đại của sư phụ không nhiều, chỉ có trận chung kết tiếp theo.
Dùng một lần sư phụ... không chịu nổi a!
"Ngủ cái gì mà ngủ? Tuyệt đối không có khả năng ngủ, vi sư là tiểu vương tử thức đêm."
Lâm Vũ ngồi xếp bằng thẳng, biểu hiện tinh thần tuyệt hảo của mình.
Hắn hiện tại cũng không phải trung niên nhân ba mươi mấy tuổi.
Mà là một thiếu niên hai mươi tuổi đang độ tuổi phơi phới.
Ngươi đang đùa gì vậy!
Hai tay Mạc Thượng Dĩnh giơ ngón tay cái lên, liên tục khen:
"Sư phụ chính là sư phụ, thật lợi hại nha..."
Nói xong.
Nàng lại kéo chăn mỏng chuẩn bị đắp lên đùi của Lâm Vũ.
Lâm Vũ giật mình.
Vội vàng đẩy chăn ra:
"Khụ khụ, vi sư không lạnh."
Không phải Lâm Vũ không muốn thêm lần nữa.
Mà là mẹ nó không có quần áo dự bị để thay giặt!
Nghịch đồ, Thuần Thuần dụng ý khó dò.
Nhân lúc hiệp hai còn chưa bắt đầu.
Lâm Vũ mở giao diện rút thưởng của hệ thống.
Trải qua mấy lần tích lũy nhiệm vụ, số liệu hậu trường của hệ thống:
【Tông môn cống hiến: 400】
【Linh thạch: 590】
Đầy đủ để tiến hành hai lần rút thưởng.
Hệ thống đã nhắc nhở, có đồ mới gia nhập rút thưởng hồ, đương nhiên phải thử một chút.
400 điểm tông môn cống hiến được đầu nhập, bàn quay rút thưởng ảo lại lần nữa xuất hiện hai kim đồng hồ.
Sau khi vòng vo đại khái mấy chục giây, kim đồng hồ dần dần dừng lại...
【Đinh!
【Chúc mừng túc chủ thu hoạch được bí bảo ban thưởng: Bách thú khiến!
【Thuyết minh: Khiến khiếu sơn lâm nhiếp bầy yêu, pháp kích trời cao ngự bách cầm. Đắc này khiến người, bách thú thần phục, không dám không theo!
【Đinh!
【Chúc mừng túc chủ thu hoạch được ngoại công công pháp ban thưởng: Hóa cốt nhu quyền!
【Thuyết minh: Quyền như yếu liễu gỡ thiên quân, chưởng như mây trôi hóa vạn kình. Cương mãnh đều hoàn kia thân, tháo giáp toái binh đàm tiếu bên trong!
Vẻ nho nhã của câu thơ, đọc lên lại không khó hiểu.
Phần thưởng thứ nhất "Bách thú khiến" là một đạo lệnh bài ảo, trực tiếp dung nhập vào trong đầu.
Nếu như Lâm Vũ không giải thích sai.
Đại khái chính là... bùa để tiểu động vật ngoan ngoãn nghe lời!
Có nó, nếu gặp phải chuyện thú bông nhảy nhót, nên không cần xuất thủ, liền có thể nhẹ nhõm giải quyết vấn đề.
Sau khi dung nhập vào thể nội, Lâm Vũ tự giác có thêm một cỗ sức mạnh đặc thù mà huyền diệu.
Hiệu quả cụ thể thế nào, ngày mai ban ngày tìm tiểu động vật thử một chút liền biết.
Phần thưởng thứ hai khiến Lâm Vũ càng mừng rỡ.
Thật sự rút được công pháp!
Không nói trước hiệu quả thế nào.
Vừa mới gia nhập vào giải thưởng, liền có thể rút được.
Chứng minh xác suất trúng cũng không thấp.
【Hóa cốt nhu quyền】 cái tên này...
Để Lâm Vũ ngay lập tức liên tưởng đến chiêu thức Hóa Cốt Miên Chưởng trong một bộ tiểu thuyết võ hiệp hậu cung nào đó!
Chỉ nhìn miêu tả trong thuyết minh, hẳn là không có hiệu quả đáng sợ như có thể hòa tan cốt nhục của người khác.
Hẳn là công hiệu "tá lực đả lực, tá lực phá phòng".
Bộ ngoại công này, cần tìm cơ hội khác thử lại.
Trong căn hộ, những người bạn cùng phòng hiện tại không ai có thể làm đối thủ của hắn.
...
Sau khi hiệp hai bắt đầu.
Trận đấu vẫn bị đội Đức điều khiển.
Phút thứ sáu mươi chín ghi bàn thứ sáu!
Phút thứ bảy mươi chín ghi bàn thứ bảy!
Điểm số 0 - 7 khiến phòng ngủ của Lâm Vũ hoàn toàn điên cuồng.
Hắn vừa ra tay, vừa nhắc nhở bằng lời nói, để Mạc Thượng Dĩnh giữ vững tỉnh táo, hạ giọng.
Cuối cùng vẫn là chuyển ra thuyết pháp không trung thực, muốn "trục xuất sư môn" nàng, mới xem như triệt để ngăn chặn nàng.
Mạc Thượng Dĩnh ngoài miệng đích xác yên tĩnh.
Nhiệt huyết trong người, tất cả đều chuyển hóa thành động tác cơ thể.
Lúc thì nhảy nhót trên giường, lúc thì mắc tiểu chạy đến trên mặt đất, xích lại gần trước TV.
Trên mặt đất dưới mặt đất cùng nhau nhảy, rất giống một Rapper!
"Đã tám mươi sáu phút rồi, tính cả thời gian bù giờ, cũng chỉ còn lại không đến mười phút."
"Sư phụ a, ngươi không khẩn trương sao?"
"Một quả bóng, thế nhưng là khác biệt giữa số không và ba trăm chín mươi vạn!"
Mạc Thượng Dĩnh hồi hộp hơn cả Lâm Vũ.
Phảng phất người mua điểm số 7 - 1 là nàng vậy.
Lâm Vũ mới đầu có chút lo lắng, liệu có hiệu ứng cánh bướm nào sau khi trọng sinh không, liệu những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước có thay đổi hoàn toàn không.
Sau khi thấy điểm số như trận bóng rổ ở hiệp hai, hắn liền triệt để tiêu tan lo lắng.
Kiếp này, những "đại sự" nên xảy ra vẫn sẽ xảy ra.
Cái gì cũng chưa biến, chỉ có hắn là biến.
"Gấp cái gì? Trận đấu còn thời gian mà?"
"Bóng đá là tròn, đội Brazil còn chưa từ bỏ, an tâm xem thi đấu."
"Để bóng đá lăn một hồi..."
----------oOo----------