Chương 14: Trở về nhà cũ Lâm gia
Lâm Dịch phản ứng lại mới luống cuống tay chân kéo dây an toàn qua cài. Cậu thấy da mặt của người bên cạnh có thể so với da trâu, vừa nãy cậu có được xem như bị chiếm tiện nghi không? Lại nhìn về phía gương mặt nghiêm túc của Phương Húc Nghiêu, Lâm Dịch cảm giác bản thân nghĩ nhiều rồi, chủ tịch Phương có tiếng là nghiêm túc đó, sao có thể làm ra chuyện rớt giá vậy được? Cậu thắt dây an toàn xong, đợi bình tĩnh lại mới trả lời: “Bạn học của tôi nói dáng vẻ tôi giống như một quý tộc Vampire.”
Phương Húc Nghiêu cười ha ha mấy tiếng, không tiếp tục vấn đề này nữa, hiển nhiên hắn cũng biết người đó. Điều này khiến Lâm Dịch hoài nghi, anh không chỉ xem manga nhiệt huyết, anh còn xem cả anime thiếu nữ luôn hả! Cậu hoài nghi hỏi: “Anh không có ham mê đặc biệt đó chứ? Ví dụ như thích trang phục lạ thường, Lolicon, Shotacon, cosplay…”
Phương Húc Nghiêu bình tĩnh nhìn cậu, hỏi ngược lại: “Cậu có à?”
Lâm Dịch lắc đầu, cậu lại không phải biến thái, sao lại có loại ham mê này chứ?
Phương Húc Nghiêu lúc này mới bày vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm, “Không có thì tốt, nếu có thì nhanh thay đổi đi! Buổi tối muốn ăn gì?”
“Tôi ngoại trừ rau thơm ra thì mấy thứ khác đều được, tôi thấy bản thân rất dễ nuôi.” Lâm Dịch thở phào nhẹ nhõm, xem ra đối phương hẳn không có ham mê đặc biệt, chí ít về sau sống cùng nhau, không tự dưng vừa mở cửa đã nhìn thấy một ông chú biến thái ăn mặc quái dị.
“Không sao, cậu ăn gì tôi cũng đều nuôi được, đúng rồi, tôi không ăn ớt xanh và cà rốt.”
Lâm Dịch nhướng mày, đây là chắc chắn cậu sẽ ký tên, còn nói cho cậu cuộc sống sau khi kết hôn cần phải chú ý gì sao?
Nếu Lâm Dịch chẳng có yêu cầu gì về chuyện ăn cơm, Phương Húc Nghiêu bèn đưa cậu tới một nhà hàng trang hoàn lộng lẫy, Lâm Dịch cạn lời nhìn đối phương, hai người ăn cơm, anh cần phải làm đến mức này à?
“Đây là sản nghiệp của Phương gia, không có paparazi, hoàn cảnh cũng rất thanh tịnh, thích hợp để bàn chuyện, nếu cậu không thích, chúng ta có thể đến nhà hàng tình nhân ở đối diện.”
Lâm Dịch vội vàng nhanh chóng lắc đầu, “Không không, nơi này rất tốt, tôi thích nơi này!” Nhà hàng tình nhân gì đó, quá đáng sợ rồi!
Hai người chọn một phòng nhỏ, đóng cửa ngăn cách tiếng ồn ào bên ngoài, Lâm Dịch lấy hợp đồng ra, giống như bàn chuyện làm ăn vậy, nghiêm túc nói: “Về bản hợp đồng này tôi chỉ muốn nói một điểm, bên trong này có một điều song phương có thể tự do quản lý tình cảm của bản thân, nếu yêu người khác, có thể ly hôn.”
Phương Húc Nghiêu gật đầu, “Đúng vậy.” Đó là bởi vì hắn cảm thấy chỉ cần Lâm Dịch ký tên thì hoàn toàn không có cơ hội “ngoại tình”.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, “Tôi có thể đề xuất ý kiến không, con người tôi có chút thích sạch sẽ, nói thẳng, tôi là một người chủ nghĩa độc thân, tôi không tin tưởng vào tình yêu, càng không tin tưởng hôn nhân hoàn mỹ, nếu anh muốn liên hôn với tôi thì cần phải bảo đảm bên người anh không có người phụ nữ nào khác, đàn ông cũng không được. Nếu anh muốn có con, thì phải thụ tinh nhân tạo, bằng không tôi không thể tiếp thu được người là chồng chồng trên danh nghĩa với tôi đi chạm vào người khác, như vậy sẽ khiến tôi buồn nôn. Nếu anh muốn phát triển tình cảm với người khác, xin hãy báo cho tôi biết, chúng ta ly hôn trước. Nói ngắn gọn, trung thành, tôi muốn là hôn nhân trung thành, tôi biết yêu cầu này rất ngang ngược, thậm chí là rất không biết lý lẽ, nhưng rất xin lỗi, bởi vì một vài nguyên nhân cá nhân của tôi, tôi…”
Phương Húc Nghiêu không chờ Lâm Dịch nói xong đã cầm bản hợp đồng đó lên. Lâm Dịch có bóng ma tâm lý, là do hôn nhân bất hạnh của mẹ cậu tạo thành, nhưng mà không sao, thực ra trước khi chưa gặp được người thích hợp để kết hôn như Lâm Dịch, hắn cũng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn. Cho nên Phương Húc Nghiêu bày vẻ mặt tôi có thể hiểu, cầm bút viết thêm một điều: Người ngoại tình phải chuyển giao một nửa tài sản của mình cho bạn đời!
Viết xong, Phương Húc Nghiêu thỏa mãn gật đầu, như vậy thì Lâm Dịch cũng không thể ngoại tình rồi, Lâm Dịch để ý nhất là hai ông bà Dịch gia, sao có thể lấy sản nghiệp của Dịch gia ra để đùa giỡn, cho một like vì cơ trí của mình. “Bắt đầu từ bây giờ, em là của tôi rồi.” Vào khoảnh khắc này Phương Húc Nghiêu bị bá đạo tổng tài phụ thể, ngang ngược nghiêm nghị nói.
Lâm Dịch (-__-)b Bên dưới biểu hiện thành thục ổn trọng của người này, rốt cuộc đang chứa đựng một trái tim thế nào vậy!
Lấy được thứ mình muốn, Phương Húc Nghiêu rèn sắt khi còn nóng, nhét cho Lâm Dịch một xâu chìa khóa, “Tôi mua một căn nhà nằm giữa hai công ty, chờ tôi có thời gian chúng ta cùng đi xem, coi thử cần mua thêm gia cụ gì nữa.”
Lâm Dịch nhìn xâu chìa khóa trong tay bật cười, đối phương quả nhiên đã có chuẩn bị từ sớm, đây là đoán chắc cậu sẽ ký tên.
Hai người âm thầm ký một bản hợp đồng, người hai nhà tất nhiên đều không biết, chỉ biết hai đứa trẻ tan ca liền hẹn nhau chạy ra ngoài, coi bộ tình cảm rất tốt.
Lâm Dịch trở về đã được nửa tháng, nếu đã trở lại tiếp nhận công ty, cũng phải nên đến công ty nhìn thử. Có điều trước khi đến công ty, Lâm Dịch còn có một chuyện phải làm, trở về Lâm gia một chuyến.
Dịch lão phu nhân cũng biết Lâm Dịch đi làm gì, bởi vì lúc Lâm Dịch đi, còn dẫn theo một hạ nhân biết ăn nói, Lý Hạ. Có điều vì lý do an toàn, cậu nói một tiếng cho ông ngoại biết, nói cậu đi lấy di vật của mẹ về. Dịch lão thở dài, nói bản thân cháu tự nhìn mà làm, thực ra ông cụ không muốn để Lâm Dịch quấn quýt với quá khứ, người còn sống thì phải nhìn về phía trước. Mất đi con gái, hai ông bà chỉ muốn Lâm Dịch có thể khỏe mạnh hạnh phúc, cuộc đời này đã không cầu gì khác.
Lâm Dịch cũng vẫn đang sợ hãi, nếu hai ông bà biết nguyên nhân tử vong thật sự của mẹ cậu, sẽ có phản ứng thế nào. Có thể nào sụp đổ vì không thể tiếp nhận được hay không. Nghĩ đến đây đáy mắt Lâm Dịch chợt lóe một luồng sáng lạnh, biết được tình huống lúc đó chỉ có người Lâm gia, bọn họ sẽ không ngu ngốc đến mức tự mình hủy hoại bản thân. Nếu có người dám tiết lộ ra ngoài… Lâm Dịch siết chặc tay, sát ý điều chỉnh hơn hai tháng mới đè xuống được đột nhiên như bị mở phong ấn, khí tức lạnh lẽo quanh người khiến Lý Hạ đi theo bên cạnh cậu bị dọa đến run rẩy, khiếp sợ gọi: “Thiếu gia…”
Lâm Dịch hít một hơi, hoa tường trong vườn hoa Dịch gia vẫn còn đang nở, lúc hít thở có thể ngửi được mùi hoa thấp thoáng. Tất cả của Dịch gia, dường như đều là liều thuốc tốt chữa khỏi cho cậu, khiến tâm trạng của Lâm Dịch dần dần bình ổn trở lại. Vì để che đậy tâm tình tiêu cực bản thân trong lúc vô ý sẽ bộc lộ ra trên khuôn mặt, Lâm Dịch nuôi tóc dài đến vai, khoảnh khắc này chúng nó đã có đất dụng võ.
Sau khi lên xe, Lâm Dịch lấy di động ra liếc nhìn mấy toàn soạn báo mình liên hệ, khóe miệng nhếch lên.
Đường đến Lâm gia cũng không quá xa, chỉ mất 2 tiếng. Lúc Lý Hạ lái xe, Lâm Dịch vẫn luôn nhắn tin với một người gọi là Lão A.
I: Tư liệu tôi cần đã tr.a rõ rồi chứ?
Lão A: Cho tôi thêm ba ngày nữa.
I: Ba ngày sau, tôi muốn tất cả tư liệu về các công ty chi nhánh của Lâm gia ở Bắc Kinh.
Lão A: Được.
I: Tiếp tục thu mua cổ phiếu của Kim Đồ, có bao nhiêu thu mua bấy nhiêu.
Đối phương gởi tới một thế tay OK, Lâm Dịch nhắm mắt, xem xét lại một lần nữa kế hoạch sau này trong đầu.
Lâm Dịch suy nghĩ cả một đường, lúc đến được cửa lớn Lâm gia, Lý Hạ còn tưởng cậu đã ngủ, nhẹ giọng gọi tiếng thiếu gia. Lâm Dịch đột nhiên mở mắt, hoàn toàn không có chút buồn ngủ nào, cậu sửa sang lại quần áo của mình, tinh thần tràn đầy xuống xe.
Cậu mặc một chiếc áo khoác màu cà phê đậm dài đến đầu gối, Lâm Dịch ăn mặc có hơi hướng phong cách phương Tây, chiếc đai lưng dài bao quanh chiếc eo gầy buộc ở sau lưng, chân dài eo thon, hoàn mỹ khiến người thẹn thùng.