Chương 41
Trang Hạo nguyên bản còn tưởng rằng Tà Y chỉ là sợ bị Dịch gia tìm phiền toái cho nên trốn đi, nhưng lâu ngày không thấy Tà Y, trong lòng Trang Hạo tức khắc có thêm vài phần bất an.
Sau khi Kỳ Thiếu Vinh trở lại biệt viện Kỳ gia phân phối cho mình, mấy ngày kế tiếp cũng không có người tới bái phỏng, nhưng một lần liền nghênh đón đến vài vị khách quý.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, cười như không cười nói: "Trang đại thiếu tới a! Gần đây Trang đại thiếu đúng thật là nhàn rỗi, cư nhiên có thời gian rảnh tới tìm ta, đúng là khó được!"
"Chuyện từ hôn sự, ta trân trọng biểu đạt ý xin lỗi."
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Không có việc gì, ta là hoa nở lâu năm, tr.a nam đã thấy nhiều, cái gì mà lục thân "(bao gồm cha mẹ, anh em, vợ con)" không nhận, lá mặt lá trái ("biểu thị sự tráo trở, lật lọng của con người)", chơi không trả tiền, trộm tiền của cô nương, một người càng cực phẩm hơn một người...... ngươi cũng chỉ là lười một chút, từ hôn không tự mình ra mặt mà thôi, không coi là chuyện gì."
Trang Hạo: "......"
Thẩm Nguyên: "......"
Ánh mắt Kỳ Thiếu Vinh chuyển tới trên người Thẩm Nguyên: "Thẩm thiếu, ngươi đúng là lúc nào cũng nhàn nhã, chỗ nào cũng có mặt ngươi."
Thẩm Nguyên: "......" Hắn nên không tới xem náo nhiệt như vậy.
"Tứ đệ, gần đây ngươi có khỏe không?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn về phía Kỳ Thiếu Phúc: "Khá tốt, tam ca, ngươi xem, ta lại càng thêm soái."
Kỳ Thiếu Vinh xoát cái móc ra một cái gương nhỏ, lại móc ra một cây bút kẻ, vẽ vẽ trên lông mày.
"Tam ca, hôm nay ngươi tới cũng không phải là vì quan tâm ta sống thế nào đi, có chuyện gì cứ nói thẳng." Kỳ Thiếu Vinh một bên nhìn gương tu bổ dung nhan, một bên nhàn nhạt nói.
"Thiếu Vinh, ngươi cùng Tà Y là bằng hữu, trước khi hắn biến mất có liên hệ gì với ngươi không?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đã nói qua."
"Hắn nói cái gì?" Trang Hạo có chút vội vàng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh chống cằm: "Hắn nói hoàng đô cũng không có gì chơi vui, bó tay bó chân, không thích hợp phát triển, hắn tính toán rời đi một đoạn thời gian."
Trang Hạo đột nhiên đứng lên: "Hắn đi rồi?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"
Trang Hạo cau mày: "Trước khi hắn đi sao không nói với ta một tiếng?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Cái này ta cũng không biết."
"Cáo từ." Trang Hạo đứng lên xoay người rời đi.
"Trang đại thiếu đi cẩn thận." Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay.
Sau khi Trang Hạo rời đi, Thẩm Nguyên cũng theo chân cáo từ, chỉ còn lại Kỳ Thiếu Phúc ở lại.
"Tam đệ, Tà Y thật đi rồi?"
"Hắn không đi chẳng lẽ còn chờ người Dịch gia tới tìm hắn phiền toái sao?" Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhạt nói.
Kỳ Thiếu Phúc thở dài: "Dịch gia bây giờ đã loạn thành một nồi cháo, ngươi biết chuyện Dịch Tầm trục xuất Dịch Phàm khỏi gia môn chưa? Còn lau cả tên trên gia phả."
Kỳ Thiếu Vinh có chút tò mò hỏi: "Dịch Phàm bị trục xuất khỏi gia môn? Sao lại như vậy?"
"Dịch Hỏa trúng độc, Dịch Phàm ở bên ngoài khắp nơi nói với người ta Dịch Hỏa sắp ch.ết, ch.ết cũng chưa hết tội, đây là báo ứng, Dịch Tầm dưới sự giận dữ liền trục xuất Dịch Phàm khỏi gia môn."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Thì ra là thế, tính tình Dịch Tầm thật sự là quá nóng nảy, Dịch Phàm nói vậy cũng không có gì sai a."
Kỳ Thiếu Phúc hoang mang rối loạn nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu Vinh, lời này không thể nói bậy bạ. Tiểu tử Dịch Phàm kia muốn vui sướng khi người gặp họa cũng không biết trốn tránh một chút, Dịch Hỏa đang đang gặp xui xẻo, hắn còn làm loạn khắp nơi."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười vuốt ve ly nước trên tay: "Dịch gia cũng không phải chỗ tốt gì, rời đi cũng tốt."
Kỳ Thiếu Phúc nghĩ đến tình cảnh của Kỳ Thiếu Vinh, ngượng ngùng cười cười.
Kỳ Thiếu Phúc cùng Kỳ Thiếu Vinh hàn huyên vài câu sau cũng đi.
............
Người vừa rời đi, một hắc y nhân từ phòng trong đi ra.
"Đi thật nhanh a! Đi rồi cũng tốt, nếu là bọn họ muốn ở lại ăn cơm, ta mới lười đến nấu cơm cho bọn họ." Kỳ Thiếu Vinh lạnh giọng nói.
"Bọn họ làm sao có thể xứng để thiếu gia ngươi tự mình xuống bếp a!" Dịch Phàm cười cười lên tiếng.
"Chúc mừng ngươi a! Cuối cùng là thoát khỏi Dịch gia." Kỳ Thiếu Vinh nhìn ua phía Dịch Phàm.
Dịch Phàm tùy ý ở ngồi xuống: "So với tưởng tượng còn dễ dàng hơn nhiều, chắc là có tiện nhân kia ở cạnh cổ vũ."
"Mặc kệ là như thế nào, ngươi cuối cùng cũng thoát ra khỏi Dịch gia."
"Đúng vậy! Không nói ta nữa, thiếu gia, sao ngươi lại đột nhiên từ bỏ thân phận Tà Y?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu, trực giác trong lòng loạn đến lợi hại, "Ta chỉ là cảm mọi chuyện có chút thoát khỏi khống chế."
"Vì chuyện gì, bởi vì Trang Hạo thích Tà Y?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm: "Đừng nói giỡn, ta nói cho Trang Hạo Tà Y đã bảy mươi tuổi."
"Chỉ là Trang đại thiếu người ta không ngại a! Kỳ thật hơn kém năm mươi hơn tuổi cũng không đáng bao nhiêu, ta thấy lần này Trang Hạo là nghiêm túc, ngươi cũng biết vì sao tiểu tiện nhân Dịch Sơ Tuyết kia muốn tìm ngươi gây phiền toái, bởi vì nàng bỏ ra số tiền lớn nghe được người Trang Hạo thích là Tà Y."
Kỳ Thiếu Vinh cười nhạo một tiếng: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, Trang Hạo mới bao lớn đâu, hắn cùng lắm xem như là niên thiếu khinh cuồng, bị hồ ly tinh mê mắt."
"Thiếu gia, ngươi lợi hại! Mặt cũng chưa lộ đã có thể làm hồ ly tinh." Dịch Phàm tràn đầy hài hước cười cười.
"Đừng chỉ nói ta! Ta nghe nói Mộ Tuyết Lam còn ở trong phủ ngươi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy, nữ nhân này cũng đủ kỳ quái, nói nàng không cốt khí, năm đó, bởi vì nhị hoàng tử chọn người khác, dưới sự giận dữ liền lựa chọn ta, nói nàng có cốt khí, bởi vì không có chỗ ở, vẫn luôn ăn vạ chỗ của ta."
Thời gian dài như vậy, hắn cũng thật sự là chịu đựng đủ ánh mắt hận sắt không thành thép* của Mộ Tuyết Lam cùng mấy lời lải nhải oán giận của nha đầu Hương Vân kia.
"*Hận sắt không thành thép: ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được."
"Thứ cốt khí này sẽ bị sinh hoạt chà sáng loáng." Kỳ Thiếu Vinh lắc lắc đầu thở dài.
"Thiếu gia, ngươi sắp khai giảng sao?" Dịch Phàm nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Lại nói tiếp, ngươi cũng coi như là học trưởng của ta, có kiến nghị gì không?"
"Thật xấu hổ, ta lăn lộn trong đó cũng không phải rất tốt, sợ là không cho ngươi được kiến nghị đúng trọng tâm nào, đáng nhắc tới chính là hiệu trưởng của Thiên Lan học viện có thiên hương thiên vị học viên bình dân hơn, ở học viện, nếu đệ tử quý tộc cùng đệ tử bình dân đánh nhau, hiệu trưởng sẽ thiên hướng bênh vực học viên bình dân, thiếu gia, ngươi ít nhiều cũng coi như là thiếu gia của Kỳ gia, tận lực không phát sinh xung đột với học viên bình dân trong học viện thì tốt hơn."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta đã biết, hiệu trưởng này cũng đủ bất công a! Dịch Phàm, ngươi biết ban đặc thù yêu cầu học cái gì không?"
"Người tiến vào ban đặc thù đều là con em quý tộc, hơn nữa đều là người có tư chất tương đối kém, học viện cung cấp không ít khóa học tự chọn."
"Tỷ như khóa y sư, có thể tiến hành cứu hộ khẩn cấp một chút, khóa linh dược dạy phân biệt linh dược, khóa giám định học dạy nhận biết một ít bảo vật kỳ kỳ quái quái, còn có khóa thương học, rất nhiều học viên sau khi tốt nghiệm ban đặc thù, hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ tiếp nhận một ít sản nghiệp gia tộc, học một ít tri thức thương nghiệp cũng có thể dùng được...... Trên thực tế, ban đặc thù đã dạy ra không ít nhân tài thương nghiệp."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm: "Học viện đúng là biết suy xét vì học viên a!"
"Muốn kéo tài trợ từ tay những quý tộc kia cũng không dễ dàng, tuy rằng tất cả mọi người đều biết ban đặc thù của Thiên Lan học viện chính là nơi mạ vàng cho con em quý tộc, nhưng nếu không lấy ra được một chút tác dụng, những quý tộc kia cũng sẽ không ngoan ngoãn bỏ tiền."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm: "Nếu ta không muốn đi học, có biện pháp gì không?"
"Đương nhiên là có, Thiên Lan học viện là một học viện thập phần khai sáng, cho dù ngươi không đi học, chỉ cần chọn đủ tám khóa học, sau đó cuối kỳ thông qua khảo hạch là được, nếu không thông qua khảo hạch cũng không sao, chỉ cần ngươi giao ra năm ngàn đồng vàng một môn, lão sư cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt để ngươi qua."
Kỳ Thiếu Vinh có chút tò mò hỏi: "Năm ngàn đồng vàng một môn? Yết giá rõ ràng sao?"
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy, yết giá rõ ràng."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Dịch Phàm cười cười: "Học viện mở ban đặc thù chính là vì chiêu mộ tài chính, nếu có thể tiền kiếm, cớ gì mà không làm đâu. Nói chung, học viên bị ném đến ban đặc thù trên cơ bản đều đã bị gia tộc mặc kệ, tuy nói rằng rất nhiều người tiến vào ban đặc thù đều là kẻ có tiền nhưng năm ngàn đồng vàng một môn đối với đại đa số học sinh vẫn là quá xa xỉ, học viên bình thường có dư dả, tiền tiêu vặt quanh năm suốt tháng cũng chỉ có hai ba ngàn."
Dịch Sơ Tuyết mặc dù có được sự yêu thích của Dịch Tầm nhưng một tháng nàng cũng chỉ có hai trăm đồng vàng tiền tiêu vặt.
"Ta cảm thấy cũng không tồi." Đại gia tộc tuy rằng có tiền nhưng người cần đại gia tộc nuôi cũng không ít, còn phải nuôi cả bảo vệ, tiền đến trên đầu mấy thiếu gia tiểu thư trong đại gia tộc đã ít lại càng ít.
"Không phải mọi người đều giống thiếu gia ngươi, tuổi còn trẻ đã lập ra một sản nghiệp to như vậy."
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Chút gia sản này của ta thật sự không coi là cái gì, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội phát tài."
Dịch Phàm cười cười: "Như đã như vậy, ta chờ đi theo thiếu gia ngươi phát tài."
......
Kỳ Thiếu Vinh mang theo hành lý tiến vào học viện.
Kỳ Thiếu Như đi ở bên người Kỳ Thiếu Vinh, lải nhà lải nhải, "Tứ ca, phụ thân vì đưa ngươi vào Thiên Lan học viện đã phải bỏ ra một số tiền lớn, ngươi ở Thiên Lan học viện tốt nhất là an phận một chút, nếu ngươi có thể thuận lợi tốt nghiệp, không chừng phụ thân còn có thể tìm cho ngươi một người tốt, tuy rằng không thể so với Trang Hạo nhưng tìm một người tướng mạo đoan chính vẫn là có thể."
Kỳ Thiếu Vinh nghe đến đầu đầy hắc tuyến, nha đầu Kỳ Thiếu Như này thật sự coi hắn thành nữ nhân sao, tuy trên phiến đại lục này, nam tử gả thấp là chuyện bình thường nhưng hắn cũng là có thể cưới lão bà được không?
Kỳ Thiếu Vinh dừng bước chân, quay sang nhìn Kỳ Thiếu Như: "Ngũ muội, ngươi không cần đi theo ta, ta có thể tự mình đi."
Kỳ Thiếu Như liếc mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái, không vui nói: "Tứ ca, ngươi cho rằng ta muốn đi theo ngươi sao, nếu không phải ngươi không biết cố gắng, ta cũng không cần theo ngươi mất mặt, nếu không phải phụ thân đã công đạo ta chăm sóc ngươi, ta mới mặc kệ ngươi. Tứ ca, tuy rằng người tiến vào ban đặc thù đều có chút không nên thân nhưng ma võ phế nhân giống như ngươi vẫn là số ít, tứ ca, vào trong học viện rồi, ngươi nhất định phải an phận một chút, nếu ngươi xảy ra chuyện, gia tộc cũng sẽ không bảo lãnh cho ngươi."
Kỳ Thiếu Vinh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Đã biết, ngũ muội, ngươi lăn qua lộn lại chính là mấy câu này, ngươi có thấy phiền hay không?"
Kỳ Thiếu Như: "......"
"Nghe nói Tà Y đã biến mất." Kỳ Thiếu Như làm bộ lơ đãng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh bỗng nhiên dừng bước chân, nói đông nói tây cảnh cáo mình nửa ngày, Kỳ
Thiếu Như cuối cùng cũng tiến vào vấn đề chính sao? "Hắn ra ngoài du lịch."
"Hắn đi nơi nào?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Tà Y thích dạo kỹ viện, có lẽ ngũ hồ tứ hải dạo kỹ viện đi?"
Kỳ Thiếu Như: "......"