Chương 27: Điều trị tâm lý
Edit: Lạc Yên
Lăng Sầm vẫn còn bị bộ dáng thống khổ của vị Omega kia dọa cho kinh sợ. Dù kiếp trước cậu và Lục Kiêu kết hôn trở thành vợ chồng, nhưng quan hệ của hai người vô cùng nát bét…hài tử tất nhiên cũng không có. Sau vì hổ thẹn lẫn hối hận, mạng của cậu do Lục Kiêu dùng tính mạng đổi về, cậu cũng không có mặt mũi nào mà sống tiếp nên đã gieo mình từ tầng 60 xuống, tự chấm dứt sinh mạng của mình. Cậu thật sự không biết để có thể mang thai một hài tử lại khổ sở như vậy, khó trách rất nhiều người lựa chọn dựng dục ở tử cung nhân tạo bên ngoài cơ thể ……
Tỷ lệ sinh dục ở Liên Bang mấy năm liên tục giảm đi, mặc dù khi kỹ thuật sinh dục bằng tử cung nhân tạo xuất hiện, tỷ lệ sinh dục có tăng lên một đoạn thời gian, nhưng hiện tại lại một lần nữa giảm xuống. Nguyên nhân thì một phần là do sự kiện di dân lên vũ trụ đã làm gen một số người phát sinh biến dị, rất khó sinh ra hậu đại, phần khác là do quan niệm sống thay đổi, một số cặp vợ chồng chỉ thích sống với nhau, lựa chọn không sinh con đẻ cái. Việc này từng khiến cho chính phủ Liên Bang điêu đứng, đã muốn ra sắc lệnh xử phạt những cặp đôi phá thai nhưng đến giờ vẫn còn đang tranh cãi.
Số lượng Omega rất ít. Omega kết hôn một số ít là cưỡng chế xứng đôi gen, cũng chính là giống như trường hợp của Lăng Sầm. Còn lại đa số là tự do yêu đương, tự do lựa chọn bạn đời. Nhưng vô luận là loại nào, đối tượng kết hôn của Omega nhất định phải là Alpha. Nếu không trung tâm chứng thực hôn nhân sẽ lấy lý do làm trái với pháp luật Liên Bang để từ chối đăng ký.
Nhân loại rời cổ địa cầu đã khoảng 700 năm, nhưng văn minh đang lùi lại không ngừng. Thể hiện rõ nhất ở chỗ Omega ở Liên Bang bị tước đoạt quyền tự chủ hôn nhân. Kiếp trước cậu phẫn hận Lục Kiêu, bởi vì chính cậu không có năng lực phản kháng. Tuy cậu may mắn, bởi vì Alpha xứng đôi với cậu là Lục Kiêu, nhưng còn những Omega thì sao…
Thân là một Omega, lại có được quyền lên tiếng nhất định trong giới giải trí, sau lưng cậu còn có chồng cậu duy trì… Cậu phải chăng cũng nên đứng ra vì Omega làm chút gì đó? Quyền bình đẳng không thể có trong một sớm một chiều, nhưng qua nhiều nỗ lực của các thế hệ, có lẽ con cháu cậu là có thể hưởng thụ đến chăng?
“Hailey, em có thể chia sẻ video này cho anh không? Còn có cái nào khác nữa không?” Lăng Sầm thu hồi suy nghĩ rồi quay sang hỏi tiểu trợ lý có khuôn mặt trẻ măng nhìn chỉ như mới 14,15 tuổi.
“Dạ vâng, Lăng ca, để em gửi cho anh.” Hailey đáp một tiếng rồi dùng đầu cuối cá nhân gửi ngay sang.
“Ai, sinh bảo bảo thật sự siêu cấp vất vả, em thật không hiểu vì cái gì bọn họ không lựa chọn dựng dục bên ngoài cơ thể. Lăng ca em còn có rất nhiều video, chờ trở về em gửi hết cho anh nhé?”
“Được, cảm ơn em.” Lăng Sầm cười đáp ứng, tiểu trợ lý này của cậu tuy tuổi không lớn, nhưng làm việc lại rất chu toàn.
Kỳ thật, cậu cũng không muốn lựa chọn dựng dục bên ngoài cơ thể, sẽ khiến cho tổng hợp tố chất thân thể cùng tinh thần lực của hài tử thấp một chút so với tự mang thai. Nói cách khác, nếu mang thai tự nhiên tổng hợp điểm là B+, còn mang thai bằng tử cung nhân tạo thì điểm tổng hợp liền có khả năng chỉ là B-. Nguyên nhân tại sao thì viện khoa học tại Đế tinh của chính phủ Liên Bang đã nghiên cứu nhiều năm cũng chưa tìm ra.
Bất quá, bình thường rất nhiều người dân Liên Bang cũng hoàn toàn không để ý đến điều này. Nguyên nhân rất đơn giản. Ở mức điểm chung của dân số chỉ từ điểm C đến điểm F, sự khác biệt này là không đáng kể. Chênh lệch lớn chỉ ở mức điểm thuộc đỉnh kim tự tháp, nhưng số lượng này lại rất ít ỏi. Tổng hợp điểm đến A trăm vạn người mới có một người, điểm S thì trăm triệu người mới có một. Lục Kiêu chính là một người trong trăm triệu người này. Dưới loại tình huống này, là điểm ‘+’ hay là ‘-’, liền vô cùng quan trọng, năng lực chênh lệch là không thể so sánh.
Lăng Sầm tổng hợp cho điểm là B-, cũng là một số điểm tương đối cao rồi. Kiếp trước mỗi ngày cậu đều suy nghĩ làm thế nào mới có thể càng ngoan độc nhục nhã Lục Kiêu, chưa từng suy xét qua chuyện con cái, nhưng hiện tại tuy rằng cậu không nói ra… Lục Kiêu cũng chưa từng nhắc tới quá vấn đề này, nhưng trong lòng cậu vẫn là có hơi tự ti, bởi vì so với Lục Kiêu, thì điểm của cậu thật sự kém xa……
Omega nếu cùng Alpha ưu tú kết hợp, hậu đại sẽ kế thừa tố chất thân thể cùng tinh thần lực của Alpha. Bất quá, có khoảng 5% sẽ kế thừa của Omega. Đây cũng chính là lý do khiến chính phủ Liên Bang công khai dùng văn bản pháp luật rõ ràng hạn chế Omega tự do kết hôn, bởi vì xét về mặt lâu dài, đây là duy trì ưu điểm của nhân loại.
Từ khi Lăng Sầm bắt đầu suy xét cùng Lục Kiêu sinh hài tử, liền thật không dám nghĩ đến tình huống hài tử sẽ kế thừa tố chất của cậu, chỉ được đến điểm B. Cho dù là trung bình của hai người, hài tử đạt đến A đi nữa thì trong lòng cậu cũng sẽ không thoải mái.
Lục Kiêu đối với cậu có bao nhiêu tốt, cậu biết rõ, mà cậu lại không thể sinh cho anh một đứa con ưu tú…… Vô luận kiếp trước hay hiện tại, kỳ thật cậu đều không phải là người ưu tú nhất, xứng đôi nhất với Lục Kiêu, cậu luôn có cảm giác như mình chỉ là tu hú chiếm tổ thôi. Cứ nghĩ vì tố chất của cậu có khả năng ảnh hưởng đến hài tử, tưởng tượng con sinh ra chỉ có thể đạt tổng điểm đến cấp B… Cậu thật cảm thấy thiệt là sợ đến nói không nên lời luôn.
Suy nghĩ này đối với người ngoài có thể xem như là thiên phương dạ đàm (không thể hiểu nổi), bởi vì cấp B đã có thể làm rất nhiều công việc có yêu cầu nghiêm khắc đối với tinh thần lực cùng tố chức thân thể. Tổng hợp điểm của Lăng Tư Thành là C+, đã là mức tiêu chuẩn của nhân dân Liên Bang. Đây cũng là lý do khiến Lý phu nhân có thể ở Lăng gia diễu võ dương oai…
Lăng Sầm nhẹ nhàng lắc đầu, cậu hiện tại đã ở bên Lục Kiêu, nếu mọi chuyện đã vô pháp thay đổi, thì cậu phải đối với Lục Kiêu tốt hết mức có thể, coi như bù đắp cho anh đi. Nhớ tới Lục Kiêu trong kiếp trước đã khiến cậu sợ tới mức nước mắt nước mũi giàn giụa, Lăng Sầm hơi hơi khép mi mắt, trong đầu tưởng tượng xóa dần đi vết sẹo trên mặt, mơ hồ thấy được bộ dáng nguyên bản của anh. Kỳ thật rất tuấn tú. Lăng Sầm nhịn không được cảm thán.
Tiếng xe chạy rầm rì, Hailey cẩn thận bật một bản nhạc nhẹ. Hai người bắt đầu nói chuyện phiếm để giết thời gian. Hailey cùng cậu nói đến chuyện công ty Danas, là đối thủ cạnh tranh của công ty Hòa Thịnh bọn họ, gần nhất đang nâng một ca sĩ Omega, điên cuồng tạo thế cho ca sĩ nọ.
Hailey đột nhiên ý thức được không đúng lắm nên lúng túng nói: “Nhưng hắn chắc không tạo nên được bọt sóng gì đâu, mọi người đều không chú ý hắn, số người follow quá ít.”
Lăng Sầm nghe Hailey chia sẻ bát quái đến say mê. cô nương Hailey này thật là một nhân tài bát quái, từ trong vòng đến ngoài vòng, cái gì cũng biết. Lăng Sầm phát hiện các tin tức đường nhỏ của nàng cùng với các ký ức tương lai của cậu có nhiều điều được chứng thực, chuẩn xác vậy mà vượt qua 70%. Rất nhiều lời của nàng như ‘Trên mạng tám’, ‘Nghe nói’, ‘Lâm tỷ, chuyên viên trang điểm của đoàn phim XXX nói với em’…bla, bla, bla…. thế nhưng trong tương lai đều bị khui ra tới.
Thật là quá lợi hại! Lăng Sầm không khỏi nghiêm túc mà cảm thấy thiệt bái phục nàng quá xá. Với năng lực xã giao như nàng mà làm trợ lý thật là nhân tài không được trọng dụng, nàng hẳn là nên đi làm đặc công, chuyên lo công tác tình báo cho Liên Bang. Cậu không khỏi hứng khởi, ôm gối dựa nghiêng đầu nghiêm túc nghe. Thấy bộ dáng Hailey xấu hổ lấp ɭϊếʍƈ lung tung, cậu mới phản ứng lại một chút lại.
Ca sĩ Omega kia tên là Đỗ Nhược, cũng là một người gốc Trung Hoa, hình tượng xây dựng là ôn nhu hiền lành kiểu tiểu bạch liên. Công ty Danas đem người này nâng lên, chủ trương là để cạnh tranh với công ty Thịnh Hòa, chính xác là đối đầu trực tiếp với cậu. Cậu cùng Đỗ Nhược đều là Omega, đều hình dáng đặc trưng phương Đông, nên tranh đoạt chính là fans, cùng hình tượng đại ngôn và điện ảnh.
Đỗ Nhược đầu tiên là ca sĩ, sau lại dần dần chuyển hình sang điện ảnh, thậm chí còn cực kỳ nổi danh ở các gameshow thực tế. Kiếp trước, người này đã gây cho cậu rất nhiều khó khăn, thậm chí đè ép danh tiếng của cậu. Trên Tinh Võng rất nhiều người đều lấy Đỗ Nhược cùng cậu so sánh, đưa hắn trở thành một thế hệ nam thần mới. Từ đại ngôn quảng cáo đến vai chính trong phim điện ảnh thậm chí là danh khí đều áp cậu một đầu, cậu cuối cùng không thể không chuyển sang hình tượng gợi cảm một phần cũng do nguyên nhân này. Địa vị nam thần của cậu đã không còn tồn tại nữa. Từ fans đến Alpha đều có mục tiêu mới để truy đuổi. Năm đó, cậu mỗi ngày phẫn hận đến cắn răng cắn lợi, hận không thể một đao chém ch.ết tên bạch liên nọ. Sau cùng, cậu phải thỏa hiệp với an bài của công ty, không thể không dùng hạ sách chuyển sang hình tượng gợi cảm, tuy rằng sau rất nhiều cố gắng cũng không đạt được thành công mà cậu mong muốn. Những ánh đèn flash, những tiếng ca ngợi cùng vỗ tay cũng không còn dành cho cậu, ngược lại là rơi xuống một người bắt chước hình tượng của cậu, khiến cậu trở thành trò cười một thời gian dài. Các âm thanh trào phúng đó cho dù khi cậu thành ảnh đế cũng đều không có biến mất.
Nghĩ lại, Lăng Sầm có chút hoảng hốt, làm sao mà kẻ thù trong quá khứ của cậu, người mà cậu từng hận không thể mỗi ngày đều uống huyết ăn thịt, thế mà hiện tại cậu thậm chí không nhớ rõ?
Sau khi trọng sinh, nghĩ lại chuyện cũ cậu càng thêm cảm thấy tính cách của chính mình lúc trước sao mà có thể cực đoan quá mức vậy… Chẳng qua là chút cạnh tranh trong sự nghiệp, do cùng theo hình tượng ‘mỹ mạo’, cho nên có cọ xát, đây cũng là sự tình thực bình thường trong giới này, kiếp trước cậu nghĩ gì mà từ sáng đến tối đều ghen ghét, phẫn hận với người khác?
Lực chú ý của Lăng Sầm hồi lâu không có chuyển đến những cái này, liền Hailey đều đã xấu hổ lấp ɭϊếʍƈ xong rồi, cậu mới miễn cưỡng nhớ ra đây là ai. Trong lòng cậu có cảm giác thật không biết nên khóc hay cười, thôi kệ, tùy đi. Cái gì mà ‘nam thần’, với chả ‘gay thần’ ai muốn làm, vậy thì làm đi. Cậu chỉ muốn ra ngoài thì đóng phim thật tốt, tôi luyện kỹ thuật diễn, về nhà thì có thể ân ân ái ái với chồng cậu, cuộc sống như vậy là cậu cảm thấy viên mãn rồi. Cái danh ‘Nam thần’ này, cậu cũng không ham.
Vốn dĩ cậu còn muốn lập tức công bố tin kết hôn, chỉ là Lục Kiêu kiên quyết không chịu, còn cùng cậu nghiêm túc nói chuyện một lần, hy vọng cậu phải quý trọng những nỗ lực mà cậu đã bỏ ra để đạt được đến sự nghiệp thành công hiện tại. Từ từ hai ba năm sau có thể chậm rãi đổi hình tượng một lần nữa.
Lăng Sầm hiểu rõ ý tứ của Lục Kiêu, kỳ thật cậu cũng từng có ý tưởng này, lấy kỹ thuật diễn hiện tại của cậu, rèn luyện thêm hai ba năm có thể chuyển sang phái ‘thực lực’ rồi. Hiện tại, fans của cậu thì Alpha chưa lập gia đình chiếm đại đa số. Nếu chuyển phái thực lực thành công, mở rộng fan ra toàn dân cư Liên Bang, từ các tầng lớp, đến các độ tuổi và giới tính, sau đó mới công bố tin kết hôn, thì sẽ giảm thiểu được số lượng fan rời đi.
Nhưng cậu lo lắng cho thân thể của Lục Kiêu, vốn là muốn trực tiếp công bố tin kết hôn rồi rời khỏi giới giải trí. Tuy rằng cũng có chút không cam lòng nhưng như vậy có thể khiến cho chồng cậu yên tâm, mau chóng khang phục thân thể thì cậu chấp nhận. Chỉ là không thể tưởng được, Lục Kiêu vậy mà cực lực phản đối… Anh kiên trì muốn cậu thành công chuyển hình tượng mới được công bố. Thậm chí anh còn tìm cho cậu dược phẩm có thể che lấp dấu hiệu lâm thời để không ai có thể phát hiện cậu đã kết hôn. Lăng Sầm thật không biết phải làm sao cho phải, cậu đứng ở vị trí của Lục Kiêu, suy xét rất nhiều mới quyết định nhượng bộ, anh thì ngược lại cho cậu không gian càng lớn để phát triển sự nghiệp.
Lăng Sầm thấy Hailey đứng ngồi không yên, xoắn đến xoắn đi, cẩn thận nhìn ánh mắt cậu, miệng còn ngớp ngớp như cá mắc cạn, chắc lại định lấp ɭϊếʍƈ gì nữa, nhịn không được cười phá lên.
“Ha ha, Hailey, em cũng đáng yêu quá đi mất.” Trong thanh âm của cậu còn mang theo ý cười vui vẻ.
Vốn dĩ trong đầu Hailey còn đang cố hết sức suy nghĩ làm sao vẽ một đường cong cứu quốc mà bỏ qua chuyện này, lại nghe được Lăng Sầm cười, không khỏi ngẩn ngơ. Đây rốt cuộc là không tức giận hay là giận quá hóa cười? Đang thử mình sao? Hailey trong lòng rối rắm. Xử lý không tốt không khéo công tác của cô liền phải chấm hết ở hôm nay mất thôi, cho mi nhiều chuyện. Hailey cảm thấy sự nghiệp của cô nghênh đón một khiêu chiến sống còn. Hailey ở trong lòng phát sầu, hận không thể xuyên qua trở về năm phút đồng hồ trước che lại miệng mình. Lăng ca tính tình tốt như vậy, làm trợ lý của cậu rất nhiều chuyện đều bớt lo, tiền đồ công việc cũng rộng mở.
Đáy lòng cô trái lo phải nghĩ vẫn là cảm thấy đây chính là giận quá hóa cười, quyết định chính diện thành khẩn nói.
“Lăng ca, thực xin lỗi, em không phải cố ý.”
“Không có việc gì, anh thật sự không để ý… Giới này là như vậy, ai có thể vĩnh viễn là nhân vật đầu đề mãi được? Người ta so với anh mà mạnh hơn, đương nhiên là danh khí của người ta sẽ cao hơn thôi.” Lăng Sầm đối với Hailey hòa hoãn âm thanh mà giải thích.
Rốt cuộc vẫn là một tiểu cô nương, ứng xử chưa đủ thành thạo. Lúc này sao lại đi xin lỗi, thế khác nào là đang khẳng định người khác tốt hơn, hoặc là ý nói cậu không đủ độ lượng. Biện pháp tốt nhất đương nhiên là phải lừa dối, lôi điểm xấu của người ta ra chê, lại khen cậu vài câu, rồi nhanh chóng chuyển sang chuyện khác mới không gây mất lòng chứ.
Nếu là trước kia, Lăng Sầm chắc chắn mặt ngoài không lộ ra tức giận, sau lưng sẽ đem nàng trả về công ty. Không chỉ là cậu không hài lòng, mang theo tiểu cô nương vậy ra ngoài dễ dàng đắc tội người khác. Nhưng hiện tại chính cậu cũng đã không quá coi trọng mấy thứ này thì sao có thể tức giận với Hailey. Huống chi nàng chỉ là nói một lời nói thật mà thôi. Cậu bây giờ ngược lại là cảm thấy cô thật ngây thơ đáng yêu, muốn xem cô như muội muội của mình mà đối đãi, mà với muội muội thì so đo mấy cái này làm chi.
“Lăng ca, anh thật là tuyệt!” Hailey thả lỏng, dựng cho cậu một ngón tay cái.
Lăng Sầm cười lắc đầu, rót cho cô một ly nước trái cây.
Địa điểm quay quảng cáo thực nhanh liền đến, Hailey đi theo phía sau cậu cùng tiến vào.
Lăng Sầm dựa theo yêu cầu của người quay phim bày ra các loại tư thế phù hợp. Người đại diện của cậu lấy lý do sức khỏe, cần phải phẫu thuật gì đó, nhưng cậu biết người ta là đi đào tân nhân. Đây cũng là thường tình, hợp đồng của cậu còn 3 năm, nếu cậu không ký tiếp thì người quản lý dù sao cũng phải tìm một người có thể thay thế vị trí của cậu. Nhân chi thường tình, không cần phải quá mức chú ý. Hơn nữa, thật sự thì từ trước đến giờ, người này đối với cậu rất không tồi, luôn tìm cho cậu những công việc tốt nhất dành cho Omega.
Kiếp trước cậu bị bắt buộc phải công bố tin kết hôn, nhân khí suy giảm, nên người đại diện đã từ bỏ cậu, đi tìm tân nhân. Lúc này, đoán chừng là nghe được tin tức từ cao tầng công ty. Chuyện lớn như vậy, Lục gia sẽ không cố ý giấu diếm cao tầng công ty. Cậu nắm giữ non nửa lợi ích của cả công ty Thịnh Hòa, công ty sợ cậu đột nhiên tách ra, đương nhiên sẽ muốn dần dần cắt giảm lực ảnh hưởng của cậu ở công ty. Sống lại một đời, thái độ của Lăng Sầm là bình tĩnh nghe theo sắp đặt của họ. Lúc trước, cậu nhìn mọi việc luôn thấy cái xấu trước, cảm thấy ai cũng không đủ hoàn mỹ, khiến cậu không thể chịu đựng được. Hiện tại, tâm cảnh bình thản, nhìn mọi việc cũng bình thản hơn rất nhiều.
—————
Ở Lục trạch, Lục Kiêu vừa kết thúc trị liệu tâm lý, bắt đầu chuyển qua xem tư liệu quân bộ do bạn tốt của anh truyền đến thông qua đầu cuối cá nhân. Bởi vì lý do ở nhà là ‘nghỉ bệnh’, nên anh vẫn giữ chức vụ tại quân bộ, vẫn có quyền tiến vào cơ sở dữ liệu trong một số phạm vi quy định.
Bác sĩ tâm lý vừa bước ra khỏi của phòng anh thì thấy có một người giúp việc đang đứng chờ ông.
“Watts tiên sinh, Lục lão phu nhân muốn gặp ngài, mời ngài theo tôi.”
“Được.” Bác sĩ gật đầu đi theo. Ông là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt nho nhã, hiền hòa với một mái tóc quăn đã lấm tấm sợi bạc, được chải ngay ngắn chỉnh tề.
Hai người một trước một sau đến phòng tiếp khách của Lục gia, Lục lão phu nhân đang ngồi chờ ông ở đó. Thấy ông đến nàng buông tư liệu đang cầm trên tay xuống, đứng lên mỉm cười, nâng tay:
“Mời ngồi.”
Bác sĩ gật đầu cười, không nói gì thuận theo ngồi xuống. Ông đã phụ trách theo dõi điều trị tâm lý cho Lục Kiêu một năm nay. Lục lão phu nhân cũng đã nhiều lần nói chuyện với ông để nắm tình huống của con trai nàng.
“Ansel, rất vui khi được gặp lại ngài.”
Lục lão phu nhân có chút cảm khái, từ khi Lục Kiêu cự tuyệt tiếp thu điều trị tâm lý, bọn họ đã mấy tháng không có gặp mặt. Nàng khi đó sứt đầu mẻ trán, tình huống Lục Kiêu ngày càng sa sút, nào dám nghĩ đến còn có thể có giống hôm nay tâm bình khí hoà, nhàn nhã mà cùng bác sĩ tâm lý nói chuyện.
Người giúp việc nhẹ nhàng bưng lên hai ly hồng trà cùng bánh cookie.
“Cảm ơn.” Ansel lịch sự nói với người giúp việc.
Ông nâng lên chén trà tinh xảo uống một ngụm rồi thong thả đáp lời Lục lão phu nhân: “Tôi cũng rất vui được gặp lại ngài.”
“Lần trước, vào lần trị liệu cuối cùng, ngài từng kiến nghị với ta nên đưa Lục Kiêu vào bệnh viện để có thể tìm ra phương án điều trị thích hợp….” Lục lão phu nhân hơi ngập ngừng, nhớ lại chuyện khi đó, nàng vẫn bị tâm trạng nôn nóng lây nhiễm. Nàng khẽ vuốt ve tay vịn của ghế sô pha bình ổn lại tâm trạng mới nói tiếp: “Không biết hiện tại, tình trạng của Lục Kiêu, ngài đánh giá thế nào?”
“Phu nhân, tình trạng hiện tại đã tốt lên rất nhiều, phải nói là ngài đã tìm được phương pháp điều trị thích hợp và hiệu quả rồi.” Ansel cười đáp.
Làm bác sĩ ông cảm thấy vui nhất khi bệnh nhân của ông khỏe lại. Trước đây, tình huống của Lục Kiêu không chỉ khiến ông cảm thấy khó giải quyết, mà về mặt cá nhân, bên cạnh chức trách của người thầy thuốc, ông còn có lý do riêng cấp thiết muốn giúp Lục Kiêu khôi phục.
Lúc ấy, công ty con trai của ông đang thực hiện một cuộc giao dịch ở trên hành tinh đó. Bởi vì bão từ quấy nhiễu, nên không nhận được thông báo cảnh giới của Liên Bang. Chờ đến khi phát hiện thì cả hành tinh đã thành tiền tuyến, không cách nào rời đi được nữa, hơn nữa con ông lại còn bị vây ở khi vực phía sau chiến tuyến. Các phi thuyền có thể di tản đều đã rời đi dưới sự bảo hộ của quân đội, phi thuyền dân dụng lúc này đã không được phép khởi hành, con ông chỉ có thể tiếp tục ở trong phạm vi bảo hộ của quân đội tuyến hai. Những ngày đó, trong nhà ông là mây đen bao phủ. Mọi người mỗi giờ, mỗi phút đều ngóng trông tin tức chiến tranh của Liên Bang. Một khi Trùng tộc công phá được tiền tuyến, con bọn họ chắc chắn không thể nào sống sót. Quân đội trực tiếp chiến đấu nơi đó thuộc quân khu Đệ Tam, do Lục Kiêu chỉ huy. Khi chính phủ tuyên bố tin thắng lợi, cả nhà ông đã ôm nhau mà khóc trong sự vui mừng. Con của ông đã trở về, lông tóc vô thương. Con người ta, là anh hùng, bảo vệ con họ, nhưng trở về lại mang theo thương tàn. Nên đối với ông, đây là một quá trình trị liệu rất gian nan. Về công, về tư đều bức thiết muốn có kết quả tốt. Thậm chí nhiều lần ông còn muốn nhờ đồng nghiệp tiếp nhận khi mãi mà chưa có hiệu quả, nhưng vẫn sợ ảnh hưởng xấu hơn cho Lục Kiêu nên ông vẫn cố kiên trì đến giờ.
“Ý của ngài là….” Lục lão phu nhân do dự, có chút không thể tin được. Thái độ lúc này so với bộ dáng Ansel bất đắc dĩ cúi đầu xin lỗi trong quá khứ thì khác nhau như trời với đất. Trong nội tâm nàng đã có suy đoán, có chút khấp khởi vui mừng nhưng vẫn muốn được nghe ông chính miệng xác nhận.
“Ý tôi là, dựa theo tốc độ khôi phục của Lục tiên sinh, có thể chỉ cần thêm từ ba đến bốn lần trị liệu, không đến một tháng, ngài đã có thể không cần yêu cầu tôi đến nữa.” Watts cười hiền hòa với nàng, hồng trà trong tay ấm dạt dào. Ông thật thỏa mãn khi nhìn thấy bệnh nhân của mình khang phục, đặc biệt khi người đó còn là Lục Kiêu, người đã bảo hộ con ông, mang lại cứu rỗi cho cả gia đình ông.
Lục lão phu nhân dùng tay che miệng, hốc mắt ửng đỏ. Watts là bác sĩ tâm lý có trình độ chuyên nghiệp xuất sắc nhất, nhì Liên Bang, đã giúp vô số người vượt qua các chướng ngại tâm lý. Lời ông nói ra, chắc chắn là kết quả chính xác.
“Điều gì đã tạo nên sự thay đổi lớn như vậy? Ngài biết đó, kết luận lần trước của ngài còn khiến ta lo sợ không thôi.”
Watts khẽ nhấp một ngụm hồng trà, cẩn thận suy nghĩ, tìm lời để giải thích với Lục lão phu nhân:
“So với lúc Lục tiên sinh yêu ngừng điều trị tâm lý, các mặt khác đều không có quá nhiều thay đổi.” Ông khẽ lắc lắc ngón tay, rồi nói tiếp. “Nhưng khi nhắc đến bạn lữ của mình, thì không có lảng tránh hay cố ý che giấu sự việc. Tuy rằng chỉ là kể đến một số hành động nhỏ nhặt khi họ ở bên nhau, nhưng trong đó lại mang theo những cảm xúc rất tích cực. Ta tin rằng, đây là điểm mấu chốt khiến cho tâm lý của Lục tiên sinh chuyển biến theo hướng tốt.”
Ông nhìn Lục lão phu nhân cười, vui vẻ mà có tâm trạng nói giỡn một câu: “Cái này, chắc gọi là ma lực của tình yêu, ha ha ha.”
Lục lão phu nhân nhìn ý cười sáng lạng của ông, tâm trạng lây nhiễm mà cũng càng thêm thả lỏng, nghĩ đến một chuyện liền hơi nhíu mày mà dò hỏi: “Ansel, con dâu của ta hiện đang đi làm ở bên ngoài, công tác của cậu ấy có chút đặc thù, mỗi lần đi công tác là phải đi từ một đến hai tháng… Hiện tại, theo lời ngài nói, tình trạng Lục Kiêu chuyển biến tốt đẹp là nhờ cậu ấy, vậy ta có cần yêu cầu cậu ấy trở về ở bên cạnh Lục Kiêu hay không?” Lục lão phu nhân vội vàng hỏi thêm, “Hiện cậu ấy cũng đang đi công tác rồi, không có ở đây, liệu có khi nào ảnh hưởng không tốt đến quá trình trị liệu của Lục Kiêu?”
Lúc ấy, nàng cũng tán đồng việc Lăng Sầm rời đi, không chỉ bởi vì Lục Kiêu lén tìm nàng nói chuyện. Nàng cho rằng Omega cũng có thể có sự nghiệp yêu thích riêng, chỉ cần cậu vẫn chiếu cố tốt cho Lục Kiêu là được. Hiện tại, tình huống đặc thù, không biết cậu có thể xin nghỉ về chăm sóc cho Lục Kiêu thêm một tháng nữa hay không? Khi bác sĩ tâm lý khẳng định Lục Kiêu không có vấn đề gì nữa, lại ra ngoài công tác cũng không muộn. Dựa theo thái độ chăm sóc cẩn thận của Lăng Sầm đối với Lục Kiêu, nàng tin tưởng chỉ cần nàng mở miệng Lăng Sầm chắc chắn sẽ đồng ý.
“Không, việc này không cẩn thiết đâu, phu nhân.” Watts phất tay thể hiện ý cự tuyệt, rồi cẩn thận giải thích cùng nàng: “Tình trạng như hiện tại, mọi thứ đều đang đi về hướng tốt nhất, nên chúng ta không cần can thiệp gì thêm, nếu không có khả năng khéo quá hóa vụng. Cứ để mọi chuyện diễn tiến tự nhiên.” Nói rồi ông lại cười, “Công việc của tôi ở đây mà có thể thuận lợi kết thúc, đối với chúng ta đều là tin tức tốt nhất.”
Lục lão phu nhân cũng vui sướng gật đầu, nàng tin tưởng vào trình độ chuyên nghiệp của Watts. Tình trạng Lục Kiêu chuyển biến tích cực, mặc kệ là đối với nàng, chồng nàng, Lục gia và cả Lăng Sầm đều là tin tức tốt nhất.
“Vâng, ta nghe theo ngài, thật sự vô cùng cảm ơn sự trợ giúp của ngài.” Nói rồi nàng đứng lên, ôm ông một cái phù hợp tiêu chuẩn lễ nghi, chân thành tha thiết mà cảm tạ.
“Ngài không cần khách khí với tôi như vậy, nhìn Lục Kiêu khôi phục, tôi cũng cảm thấy rất vui vẻ.” Lời này của ông là lời thật lòng.
Bạn đời của ông cũng rất quan tâm tình trạng của Lục Kiêu, người đã giúp con họ bình an trở về nhà. Khi Lục Kiêu khôi phục…Ông khi trở về nhà, đối diện với câu hỏi quan tâm của bạn đời mình: “Vị kia thế nào rồi?” cuối cùng đã có thể thẳng lưng, ngẩng mặt mà đáp: “Chồng em đã trị hết bệnh cho người ta rồi.” Ôi chu choa ơi, hãnh diện biết bao.
Lạc Yên: Không biết sao edit chương này đọc cứ thấy dở dở, từ ngữ cứ có cảm giác không thông thuận, câu chữ chạy đi đâu hết trơn (.. )… Mà chương này lại còn dài gấp đôi chương bình thường nữa chứ.