Chương 41: Tiểu sắc lang

Bỏ qua những suy nghĩ lộn xộn trong đầu ra ngoài, Hồ Tiểu Linh suy nghĩ nói:
- Vu Đồng, cậu nói không sai, chuyện này rất có thể là có người sắp đặt trước.
- Wow.
Hồ Tiểu Phượng la lên:
- Tiểu ca ca, thì ra anh chính là Vu Đồng, là đại phôi đản, tiểu sắc lang…
- Chị!


Hồ Tiểu Linh vội vàng cắt đứt lời chị mình, nói:
- Chúng ta về nhà thôi, việc hôm nay em phải điều tr.a cho rõ ràng, không rảnh đi chơi với chị nữa.
- Không liên quan nha.
Hồ Tiểu Phượng cười nói:
- Em mau đi đi, chị sẽ đi chơi với tiểu ca ca.
Vu Đồng cũng cười nói:


- Nếu như cô yên tâm thì hôm nay cứ giao Phương nhi cho ta.
Hồ Tiểu Linh thầm nghĩ yên tâm tiểu sắc lang như ngươi mói là lạ. Nhưng nghĩ lại người ta vừa giúp mình, chị mình cũng ưa thích hắn, chắc cũng không phải là người xấu, vì vậy nói:


- Được rồi, vậy chiều nay làm phiền ngươi đưa chị ta về nhà, chị ấy biết rõ địa chỉ đấy.
Nói xong, cô vội rời đi.
- Phương nhi muốn đi đâu chơi?
- Ta muốn đi sân chơi.
Hồ Tiểu Phượng vui vẻ nói:
- Sớm muốn đi rồi, nhưng em gái ta không có thời gian, hôm nay tiểu ca ca dẫn ta đi được không?


- Đương nhiên, chúng ta đi thôi.
Vu Đồng nhớ tới lời nàng vừa nói, hỏi:
- Phương nhi, trước kia cô nghe nói về ta rồi hả?
- Đúng nha.
Hồ Tiểu Phượng vừa nắm tay Vu Đồng đi tới vừa nói:
- Hay ngày nay, em gái ta luôn vụng trộm nhắc đến anh, hì hì, em gái ta còn tưởng là ta không nghe thấy.
- Hả?


Vu Đồng tò mò hỏi:
- Nàng nói gì về ta vậy?
- Vu Đồng! Cậu là đại phôi đản, tiểu sắc lang.
Hồ Tiểu Phượng bắt chước giọng của Hồ Tiểu Linh:
- Tức ch.ết ta, sao lão nương không thể quên được tiểu bại hoại này chứ?


available on google playdownload on app store


Vu Đồng cười thầm, không ngờ được chỉ mới gặp mặt một mà bản thân đã chiếm vị trí lớn như vậy trong lòng vị nữ cảnh sát này a.
- Đêm qua, em gái ta còn nói mớ.
Hồ Tiểu Phượng lại bắt chước giọng em mình:
- Ah… Tiểu sắc lang… Linh nhi muốn con c


c lớn của ngươi, chị Vận nhi, chị cho phép anh Đồng đ
t em nha.!
- Tiểu ca ca, con trym lớn là gì vậy? Em gái ta còn cho anh đ
t nàng, đ
t nghĩa là gì vậy?


Đầu Vu Đồng đầy hắc tuyến, không ngờ Hồ Tiểu Linh lại nhìn ra quan hệ giữa mình và Tần Vận, càng không tưởng tượng được là quan hệ giữa mẹ con lại kích thích nàng. Ừm, Hồ Tiểu Linh này có hơi biến thái nha, nhưng mà ta thích, cạc cạc!


Vu Đồng giải thích lung tung vài câu, rồi lôi kéo Hồ Tiểu Phượng đi sân chơi.
Trên đường, hắn gọi điện thoại cho Thiên Nhất, lệnh cho hắn điều tr.a tư liệu về Hồ Tiểu Linh. Không đến nửa giờ, Thiên Nhất nhắn tin đến:


- Hồ Tiểu Linh, 25 tuổi, năm 10 tuổi mẹ mất, 16 tuổi bỏ học cao trung đi cảnh hiệu, đạt nhiều thanh tích cao, 20 tuổi tốt nghiệp cảnh hiệu. Sau đó đến thành phố Tô gia nhập cục công anh đội cảnh sát hình sự, cùng năm, chị nàng bị người giết ch.ết, Hồ Tiểu Linh chịu kích thích phá án không quan tâm bản thân nên liên tục lập nhiều công lớn. 5 năm sau, thăng chức thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố, trước mắt đang bị một đội phó đội cảnh sát hình sự thành phố Lý Chí điên cuồng theo đuổi. Có chị là Hồ Tiểu Phượng, 27 tuổi, năm 8 tuổi lúc phát sốt làm cho đầu óc có vấn đề, chỉ số thông minh chỉ dừng lại năm 8 tuổi.


Lý Chí? Lý công tử? Vu Đồng chợt nhớ tói mấy tiểu lưu manh thấp giọng nói, chẳng lẽ… Vì vậy hắn giao cho Thiên Nhất điều tr.a Lý Chí.
- Lý Chí: Đội phó đội cảnh sát hình sự thành phố Tô, là con trai của phó thị trưởng thành phố Tô, làm người háo sắc, có liên quan nhiều tới xã hội đen.


Xem ra có khả năng là hắn a, vì vậy hắn giao cho Thiên Nhất điều tr.a chuyện này rồi đi chơi với Hồ Tiểu Phượng.
Hai người chơi đến 6 giờ chiều, Hồ Tiểu Phượng mới thỏa mãn, lúc này, cô đã mỏi mệt, ngồi trên ghế dài, tựa đầu lên vai Vu Đồng thở gấp nói:


- Chơi vui quá, tiểu ca ca, sau này chúng ta còn được đến đây chơi nữa không?
- Đương nhiên.
Vu Đồng cười nói:
- Đến cuối tuần a, lúc cho chúng ta lại đến đây chơi.
“chụp”
Bất thính lình, Hồ Tiểu Phượng hôn lên má Vu Đồng một cái:


- Tiểu ca ca, anh đối với Phượng nhi thật tốt, Phượng nhi rất thích anh, đợi khi nào Phượng nhi lớn lên gả cho anh là vợ được không?
Vu Đồng vô ý thức nhìn vào bộ ngực có chút hơi lớn hơn Tần Vận của nàng, trong lòng tự nhủ, Cô cũng đã lớn lên rồi.
Hắn nhẹ gật đầu nói:


- Tốt, đợi Phượng nhi lớn lên anh sẽ lấy em là vợ. Bây giờ anh đưa em về nhà a.
Thấy Vu Đồng đồng ý, Hồ Tiểu Phượng hoan hô, theo hắn về nhà.


Hai chị em Hồ gia ở trong một căn nhà nhỏ có hai phòng, khi hai người tới nơi thì Hồ Tiểu Linh đã ở nhà rồi. Thấy hai người trở về, cô vội vàng kéo chị mình tới kiểm tra, để cho nàng xoay hai vòng nhìn thấy không có gì bất thường mới yên lòng.
Vu Đồng cười khổ nói


- Ta nói Hồ cảnh quan này, ta là người không đáng tin vậy sao?
- Hừ, chị của ta đơn thuần như vậy, ai biết tiểu sắc lang như ngươi có lừa gạt nàng hay không?
Nói xong, nàng cũng ngẩn người, cái giọng điệu này, sao giống như đang làm nũng vậy?
- Khục khục.
Vu Đồng hô khan nói:


- Anh phải đi rồi, Phượng nhi, em ở nhà nhà nhớ nghe lời em gái nghe chưa, cuối tuần anh sẽ đến dẫn em đi chơi.
Đi ra tới cửa, hắn dừng lại nói:
- Hồ cảnh quan, chú ý Lý Chí.
Nhìn thấy bóng lưng Vu Đồng rời đi, Hồ Tiểu Linh tức giận dậm chân xuống đất, chu miệng:
- Bại hoại, lại tới quấy rầy sinh hoạt của ta.


- Em gái, em đang tức giận tiểu ca ca hả?
- Đúng vậy, cài này bại hoại!
- Vậy bây giờ làm sao?
Hồ Tiểu Phượng buồn rầu gãi đầu:
- Chi rất thích hắn nha, còn muốn cùng em gái gả cho hắn.


Gả cho hắn? Hồ Tiểu Linh quay mặt chỗ khác, khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, phi, ai thèm gả cho tên sắc lang này, bản cô nương không bao giờ!
Vu Đồng trực tiếp đi về biệt thự nhỏ của Tạ Vũ Hân, hôm nay, Tần Vận cũng tới đây, bọn họ ở chung một chỗ mặc dù không sai, mà dù sao cũng không bằng một biệt thư tách biệt a.


Nghĩ tới đây, Vu Đồng gọi điện thoại cho Thiên Nhất, phân phó cho hắn tự mình tìm một biệt thự lớn một chút, còn đặt biệt dặn dò hắn phòng ngủ nhất định phải lớn, hơn nữa không cần giường chỉ cần nâng sàn nhà cao lên một chút để cho khí lạnh không truyền lên là được. Đến lúc đó, hắn và các nàng có thể trong một phòng vài chục mét vuông tùy ý điên loạn, trong lòng Vu Đồng nhộn nhạo lên.


- ------------------------------------------&&----------------------------------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền cho xin một tim.
Mong các vị đạo hữu đi ngang qua ghé lại ủng hộ tại hạ một tim để tại hạ có động lực dịch tiếp.






Truyện liên quan