Chương 55: Mở đầu hài lòng

Hơn nửa thể trọng của Hình Chiến đều dồn lên Cố Khâm, tư thế của hai người đặc biệt thân mật, hô hấp ấm áp nhẹ lướt qua gò má, khiến cho bên tai của Cố Khâm trở nên mẫn cảm dị thường, cảm giác tê ngứa khiến cho cả nửa người của hắn đều có chút mềm nhũn.


“Lỗ tai cậu thật nóng.” Giọng nói trầm thấp ám ách của Hình Chiến vang lên, Cố Khâm thậm chí có còn có ảo giác môi đối phương đang dán sát vào tai hắn mà nói chuyện.


Máu nóng lần thứ hai dồn lên trên đầu, lúc này cả mặt cũng đã đỏ. Cố Khâm cắn răng nhả ra hai chữ, “Câm miệng.” Kỳ thực hắn đáng nhẽ phải bảo đối phương dịch đầu sang một bên, thế nhưng không biết tại sao lại cứ không nói ra —— Hắn mới không thừa nhận là mình không thấy ghét cảm giác này. Nhất định là bởi vì phòng tắm ở rất gần, đi vài bước là tới, không cần nói mà thôi!


Hai người đi vào trong căn phòng tắm nhỏ hẹp. Hình Chiến đột nhiên đẩy Cố Khâm một cái, nghiêng người tới gần, trực tiếp vây hắn vào giữa mình và tường, tiếp theo ngón tay với lấy mở vòi hoa sen, nước chảy từ trên xuống cũng đồng thời xối ướt luôn cả Cố Khâm.


“Cậu làm gì? Tôi không định cùng cậu tắm đâu!” Cố Khâm theo phản xạ muốn đẩy đối phương ra, kết quả vừa nhìn thấy mảng bầm tím lớn trên người đối phương, tay vừa mới chạm lên lại không nỡ dùng sức.


Hình Chiến được đằng chân lên đằng đầu mà chen một chân vào giữa hai chân Cố Khâm, khiến cho cơ thể hai người dán đến càng sát hơn, một tay nâng cằm Cố Khâm lên, hôn môi hắn, lưỡi thô bạo mà xông vào khoang miệng của hắn.


available on google playdownload on app store


Lần hôn môi thứ hai này Hình Chiến rõ ràng đã thông thạo hơn so với lần đầu tiên rất nhiều. Nguyên bản y chỉ biết dựa theo dục vọng bản năng mà lung tung chiếm đoạt, lần này đã học được triền miên, động tác không kịch liệt như trước, quấn lấy đầu lưỡi Cố Khâm, cẩn thận ɭϊếʍƈ qua mỗi một nơi mẫn cảm trong khoang miệng, khiến Cố Khâm không nhịn được mà đáp lại, theo bản năng mà quấn lấy nhau.


Dần dần, hai người cũng không thỏa mãn với kiểu dây dưa yếu ớt này nữa, động tác càng lúc càng mạnh, càng ngày càng kịch liệt. Chiến trường chuyển từ trong miệng Cố Khâm sang phía bên Hình Chiến, không bao lâu lại bị đẩy về nơi ban đầu, tiếng hôn môi giao hòa với tiếng nước chảy, đan dệt thành một giai điệu ám muội.


Tựa như muốn phân thắng bại rõ ràng, hai bên không ai nhường ai, muốn khiến cho đối phương hoàn toàn nhiễm phải hơi thở của mình, lưu lại mùi vị chỉ thuộc về mình. Nước bọt tràn ra từ khóe miệng, chảy xuống dọc theo cần cổ, lại bị dòng nước cuốn đi. Hơi thở gấp gáp giao hòa vào nhau, không khí trở nên ít ỏi, mãi tới cuối cùng sắp nghẹt thở đến nơi, hai người mới không còn cách nào khác mà tách ra.


Cũng không biết là do hơi nước hay do không gian quá nhỏ, Cố Khâm cảm thấy rất nóng, quần áo ẩm ướt dính chặt lên người lại càng không thoải mái. Hắn vừa thở hổn hển vừa cởi ra cúc áo trên đồng phục, từng chút từng chút, mãi tới khi lồng ngực trần lộ ra ngoài thoát khỏi trói buộc, thoát ly khỏi trạng thái thiếu khí, đại não hỗn độn của hắn mới tỉnh táo hơn chút, đột nhiên lại có giác ngộ bị Hình Chiến trêu chọc. Với cái tư thế đại chiến ba trăm hiệp khi nãy, cái tên này làm gì còn giống một người bị thương nặng nữa!


“Cố Khâm…” Hình Chiến thấp giọng gọi hắn, vẫn dùng âm thanh khiến cho người khác mơ màng kia, cơ thể nghiêng về phía trước, trán hai người chạm vào nhau, “Tôi rất khó chịu…”


Ngữ khí mang theo oan ức khiến cho Cố Khâm bắt đầu hoài nghi phán đoán của bản thân, dù sao một thân thương tích của đối phương kia quả đúng là thực. “Chỗ nào…” Cố Khâm mở miệng, mới phát hiện giọng mình trở nên đặc biệt khàn, gần như không còn giống giọng mình. Hắn hắng giọng một cái, “Chỗ nào khó chịu?”


Hình Chiến gối cằm lên vai hắn, nắm tay hắn đè lên nửa người dưới chỉ còn sót lại mỗi chiếc qυầи ɭót của mình. Một tầng vải mỏng bị nước thấm ướt cơ bản không che nổi dục vọng đang sắp bùng nổ kia. Cố Khâm cứng người, thứ dưới tay cực nóng, tựa hồ còn có thể cảm giác được mạch đập đang phấn khởi mà nhảy lên ở mặt trên, mà sau khi hắn theo bản năng nắm ngón tay lại thì lại càng thêm kích động mà to lên thêm một chút.


Hình Chiến ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ vành tai đỏ chót của Cố Khâm, không ngoài dự đoán thấy được cơ thể đối phương theo bản năng mà run rẩy, giọng nói của y từ tính mà mê người, “…Giúp tôi.”


Cố Khâm hít một hơi thật sâu, hai mắt bị hơi nước bao phủ lại đặc biệt sáng rực, chỉ tiếc rằng Hình Chiến đang chôn đầu tại cần cổ hắn cũng không nhìn thấy được. Cố Khâm nheo mắt, “Được, tôi giúp cậu.” Hắn trước tiên nắm lấy nơi đó nhẹ nhàng di chuyển lên xuống hai lần, cảm giác hô hấp của Hình Chiến lần thứ hai trở nên dồn dập, lại đột nhiên dùng sức siết chặt năm ngón tay.


“Shh…” Hình Chiến đau tới mức phải lùi lại hai bước.


“Mềm rồi?” Cố Khâm lạnh nhạt mà liếc nửa người dưới của đối phương, tiện tay đóng vòi hoa sen lại, dùng máy làm khô hơ khô nước trên người, đi thẳng ra khỏi phòng tắm, cũng tốt bụng đóng cửa lại, “Còn lại cậu tự mình giải quyết đi.”


Có điều hắn cũng không có bình tĩnh như bề ngoài hắn thể hiện. Cố Khâm quay lưng về phía phòng tắm ngồi trên mép giường, cúi đầu nhìn chằm chằm giữa hai chân mình. Đến khi kích động quả thực là không có cách nào để khống chế, đặc biệt khi đối tượng lại là người có thể khiến cho mình động lòng.


—— động lòng sao? Cố Khâm suy tư, hồi tưởng lại nụ hôn nóng rãy kia, còn có cơ thể của Hình Chiến, giọng nói hấp dẫn, dục vọng vốn đã áp xuống lại lần thứ hai xông tới. ch.ết tiệt! Hắn đưa tay mò mẫm về nơi đó, nhưng thủy chung lại không hạ nổi quyết tâm làm việc vừa nãy mới làm với Hình Chiến để cho mình mềm xuống, không thể làm gì khác ngoài việc thở dài, cởi quần cởi áo chui vào chăn, dùng chăn bọc cả người lại…


Tắm nước lạnh xong, Hình Chiến mang theo một thân cảm giác mát mẻ đi ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy cái kén lớn bằng chăn ở trên giường kia, phía trên lộ ra mái tóc màu đen, người bên trong không có động tĩnh, tựa hồ đã ngủ rồi. Ánh mắt của Hình Chiến tối sầm nhìn chằm chằm cái kén, có kích động muốn kéo đối phương ra, dùng vị trí nào đó suýt chút nữa đã bị thương mà tàn nhẫn dạy dỗ đối phương một trận.


—— Còn chưa phải lúc, cũng không phải nơi thích hợp. Hình Chiến rũ mắt xuống.
Ngày thứ hai, kỳ thực tập tại tiền tuyến của các tinh anh trường quân sự chính thức bắt đầu.


Các nhân viên kỹ thuật lấy Mina dẫn đầu vừa mới bắt đầu đã bị ném vào ban duy tu cơ giáp, cuộc sống của họ cũng không vì không cần huấn luyện không phải lên chiến trường mà dễ dàng hơn bao nhiêu. Bị phong cách của đơn vị này ảnh hưởng, ngay cả ban kỹ thuật ở đây cũng không dễ ở chung, ném hết mọi việc cho những quân giáo sinh này, bản thân thì lại bắt chéo hai chân ngồi một chỗ bới móc đủ thứ, miệng tiện hùng hùng hổ hổ, làm sai chỗ nào liền lập tức mắng chửi một trận.


Mina là nữ giới duy nhất, tất nhiên phải chịu quan tâm trọng điểm, ai cũng đều muốn sàm sỡ cô. Chỉ có điều kỹ thuật của cô thật sự vững chắc, làm thế nào cũng không tìm ra lỗi, khiến cho những người kia lại càng thấy ngứa ngáy trong lòng. Mina không để ý mình bị chiếm tiện nghi ngoài miệng, nhưng động tay động chân tất nhiên khiến cho cô không vui vẻ gì. Thân là một nhân viên kỹ thuật, tìm cứu viện từ bên ngoài hoàn toàn không bị coi là mất mặt gì, cho nên cô lập tức gọi hai tôn đại thần trong mắt cô tới – Thương Lang và Z.


Sau khi được Mina chỉ ra và xác nhận, Hình Chiến và Cố Khâm cũng không có chút áp lực nào mà đánh hai, ba tên dám động thủ với cô vào nằm trong khoang chữa trị một ngày. Đám người đã sớm hiểu được sự lợi hại của hai người này nhất thời im lặng, thậm chí cũng không dám phân nhiệm vụ cho Mina nữa, cuối cùng, Mina bởi vì không có việc gì làm đành tự mình tìm việc. Còn những người khác, tuy rằng không có đãi ngộ này, nhưng đa phần cũng đều học theo Mina, buồn thì buồn, nhưng có thể tích lũy kinh nghiệm học được kiến thức cũng không tồi.


Ở một bên khác, vào lúc không cần phải lên chiến trường, lịch trình của các quan quân tương lai của quân bộ cả ngày đều là huấn luyện khô khan. Hứa Thiếu Phong đối xử bình đằng giữa binh sĩ và bọn họ, nhưng tại nơi này, đối xử bình đẳng với họ lại trở thành tai họa.


Khiêu chiến đầu tiên họ gặp phải chính là cường độ huấn luyện. Khác với đội hộ vệ thường trú trên chiến hạm vận tải, bởi vì thường thường giãy dụa tại ranh giới sinh từ mà thể chất của các binh sĩ tại đơn vị này thường tăng rất nhanh, phổ biến đều tập trung tại cấp B, ngay cả B- cũng khá ít. Mà quân giáo sinh lại phần lớn dừng lại tại B-, còn có vài người dừng tại cấp C, vì thế nên huấn luyện cường độ siêu nặng khiến cho họ rất vất vả. Có điều các tinh anh có thể bộc lộ tài năng tại Giải đấu liên trường ngoại trừ có thiên phú cao ra cũng không thể không nói tới huấn luyện liều mạng, vì thế nên bọn họ còn có thể cắn răng kiên trì. Nhưng đối với huấn luyện chiêu thức cơ sở, họ chỉ có thể bắt đầu từ con số không.


Bởi vì trong trận đối chiến lần trước, chiêu thức Hình Chiến dùng đều là chiêu thức trong quân đội, Hứa Thiếu Phong lười biếng liền trực tiếp ném họ cho Hình Chiến. Trước khi sống lại, vì xuất thân của mình nên Hình Chiến vẫn luôn được người khác kính ngưỡng, không có ai lại đi giao nhiệm vụ dạy lính mới chiêu thức cơ sở cho y cả, bởi thế mà y vẫn chưa từng làm loại việc này bao giờ. Hơn nữa với tính cách đánh nửa ngày không kêu một tiếng kia, nhiều nhất cũng chỉ là diễn luyện tất cả chiêu thức một lần để lính mới tự nhìn học mà thôi. Cũng may còn có một Cố Khâm. Cố Khâm là từ tầng dưới cùng leo lên, gần như cái gì cũng từng làm, dạy các quân giáo sinh này tất nhiên là thông thạo, mọi người cũng đồng ý theo hắn học.


Ngoài ra còn có một nhiệm vụ học tập trọng yếu khác, chính là mã chuyên dụng của quân bộ. Cái này đơn giản hơn, Hứa Thiếu Phong ném thẳng cho bọn họ một ít sổ tay mã chuyên dụng để bọn họ đi học. Các học viên kêu khổ thấu trời, mỗi ngày huấn luyện đều mệt muốn co giật, trở về lại còn phải học thuộc mã, những ngày tháng này đúng là không có cách nào mà qua!


Nhưng rất nhanh, mọi người phát hiện, so với khiêu khích từ các binh sĩ, mấy thứ này căn bản không tính là gì cả.


Mới đầu, đám binh sĩ côn đồ này cũng không dám hướng bàn tay về phía mấy quả hồng mềm được hai cây đại thụ che chở để khôn lớn trưởng thành này. Nhưng theo thời gian, quả hồng mềm lại càng tươi ngon mọng nước, các binh sĩ lưu manh này không kìm nén được bản tính của mình, bắt đầu thăm dò phản ứng của đại thụ, thỉnh thoảng gây xích mích với một quả hồng mềm xem thế nào. Kết quả hai cây đại thụ hoàn toàn không nhìn tới hành vi của họ, lá gan của họ cũng càng lúc càng lớn, lời nói cũng ngày càng càn quấy hơn.


Các quân giáo sinh đang tuổi ngựa non háu đá, lòng tự ái rất nặng, ai mà chống được khiêu khích cùng kích tướng mỗi giờ mỗi khắc kia, học viên đạt giải quán quân hạng mục đối kháng cơ sở trong thi đấu cá nhân liền chủ động đề xuất khiêu chiến với các binh sĩ. Bởi vì quân giáo sinh vẫn chưa chính thức gia nhập quân đội, số ID của họ không thể nào dùng để tiến vào mạng chiến đấu quân khu được, cho nên chỉ có thể lựa chọn đối kháng. Kết quả có thể nghĩ ra, mấy chiêu khoa chân múa tay của quân giáo sinh căn bản không bằng được mấy sát chiêu đơn giản mà hữu hiệu kia của quân đội, vị học viên này bị hung hăng ngược một trận, nằm trong khoang chữa bệnh cả nửa ngày.


Đã có người thứ nhất, những binh lính khác cũng từng người từng người rục rà rục rịch làm nóng người. Sinh hoạt trong quân khá khô khan, việc các tinh anh trường quân sự gia nhập lại giống như tiêm thuốc kích thích vào bọn họ, khiến cho bọn họ trở nên sôi sục hẳn lên. Không có việc gì làm thì lại đi ngược đóa hoa của liên minh, trụ cột của quân bộ, quan quân trong tương lai một trận! Cảm giác thành tựu đến vô cùng! Mà các vị trụ cột này thì không thoải mái gì, ở trước mặt họ chỉ có hai lựa chọn, hoặc nuốt giận vào bụng, hoặc là bị đánh một trận.


Đúng như Cố Khâm nói, hắn và Hình Chiến sẽ không nhúng tay vào mấy trận quyết đấu này. Thế nhưng trời vừa tối, hắn sẽ tập trung mọi người lại, phân tích mỗi một động tác của đối thủ một cho bọn họ, dạy bọn họ ứng phó thế nào cho chính xác nhất.


Đối thủ mạnh mẽ, tự thể nghiệm thực tiễn, thêm vào huấn luyện viên ưu tú cùng với thiên phú của bản thân, ý thức tác chiến của nhóm tinh anh trường quân sự nâng cao nhanh vô cùng. Cho dù có nhiều lúc thân thể không theo kịp tốc độ suy nghĩ của đại não, nhưng đó chỉ là vì thời gian huấn luyện chưa nhiều nên vẫn chưa hình thành bản năng được mà thôi. Tất cả đều đang cùng phát triển về hướng tốt đẹp.






Truyện liên quan