Chương 90: Cậu ấy chính là người của tôi 3

Trong lòng có dự định của mình, tuy rằng Thiên Lạc cũng không xác định mình có thật sự muốn làm người của Cố Kinh Thế hay không, có điều, cô vẫn có một điểm rất xác định.
Chính là, cô có thể thông qua cơ hội này, thoát khỏi ngày mù vô tận.


Tuy Thiên Lạc giả trang đàn ông, nhưng cô không định cả đời đều dùng thân phận đàn ông để sống.
bây giờ tạm thời thực lực của cô không đủ, vẫn chưa thể khôi phục thân phận phụ nữ.


Lúc đó mẹ của cơ thể này từng thật lòng căn dặn cô như vậy, Thiên Lạc biết trong chuyện này nhất định có một ngọn nguồn nào đó.
Mẹ của cô sẽ không hại cô, vì vậy Thiên Lạc cũng là quyết định tạm thời vẫn dùng thân phận đàn ông sống sót.


Nhưng, một ngày nào đó, cô sẽ trở nên mạnh mẽ, sau đó khôi phục giới tính thật sự của cô.
Cô thích đàn ông, không muốn tìm vị hôn thê gì.
Cố Kinh Thế như vậy, ngược lại cho cô một lý do rất tốt.


Nghe xong lời Cố Kinh Thế, Thiên Dư Phong cũng bị doạ, sau đó lập tức phục hồi tinh thần, nhìn Thiên Lạc, khuôn mặt mừng như điên, "Tiểu Lạc, con xem con này, việc quan trọng như thế, sao không nói cho ông nội biết!"


"Ừm... con, vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp để nói." Cũng không thể nói mình cũng mới biết tin tức này, Thiên Lạc tùy tiện nói một lý do.
"Thiên gia chủ, chuyện này liên quan đến tương lai của Thiên Lạc, vẫn hi vọng Thiên gia chủ có thể thứ lỗi, phối hợp một chút." Cố Kinh Thế nói với Thiên Dư Phong.


available on google playdownload on app store


Lập tức phục hồi lại tinh thần, Thiên Dư Phong vội vội vã vã gật đầu, "Được được được, phối hợp phối hợp, nhất định phối hợp, từ giờ trở đi, tôi không bận tâm."
Nghe xong lời Thiên Dư Phong, khóe miệng Cố Kinh Thế cũng nổi lên nụ cười thỏa mãn, sau đó hàn huyên vài câu với Thiên Dư Phong.


"Nói tới, vừa nãy Bạch Vũ Tâm tiểu thư cũng ở đây, Cố thiếu tướng và Bạch Vũ Tâm tiểu thư là vợ chồng chưa cưới? Thật là khiến người ta ước ao, nếu như tiểu Lạc nhà tôi cũng là con gái, khẳng định sẽ cố gắng tranh giành với Bạch tiểu thư một chuyến." Thiên Dư Phong nói đến chỗ này, cười rất sang sảng.


Người nói vô tình người nghe cố ý, ánh mắt Thiên Lạc khẽ run, nhìn như lơ đãng buông tầm mắt xuống.
Tầm mắt nhẹ nhàng đảo qua, nhìn thấy dáng vẻ Cố Kinh Thế thật giống như không thèm để ý, Thiên Lạc mới yên tâm.


"Đúng vậy, thực sự là quá đáng tiếc." Cố Kinh Thế nói như thế, cũng nhìn Thiên Dư Phong, "Thiên gia chủ, hôm nay tôi đặc biệt đến tìm Thiên Lạc, tôi và Thiên Lạc còn có chuyện phải thương lượng, không biết có thể đi trước một bước hay không."


Nghe xong Cố Kinh Thế, Thiên Dư Phong lập tức gật đầu, "Đương nhiên có thể, tiểu Lạc, chiêu đãi Cố thiếu tướng cho tốt."
Lòng nghĩ ông nội mình cũng quá để ý Cố Kinh Thế này rồi, Thiên Lạc không thể hiển lộ ra chút bất mãn nào, chỉ có thể gật gù, sau đó mang Cố Kinh Thế rời khỏi.


"Cố thiếu tướng, tôi dẫn anh về phòng khách, anh nghỉ ngơi thật tốt?" Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế, hỏi.
"Không vội, tôi nói rồi, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Cố Kinh Thế nói như thế, nhìn Thiên Lạc, "Chúng ta đi dạo một vòng ở Thiên gia, vừa đi vừa nói."
Gật gù, Thiên Lạc đi bên cạnh Cố Kinh Thế.


Dưới ánh trăng, cả người Cố Kinh Thế nhìn qua đều rất hoàn mỹ, trong lúc phất tay, đều làm người say mê.
Một người đàn ông yêu nghiệt như vậy, chẳng trách nhiều người phụ nữ đổ xô tới muốn trở thành người đàn bà của anh.


"Cố thiếu tướng, rốt cuộc là anh muốn nói cái gì?" Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế, từ từ hỏi.






Truyện liên quan