Chương 2
Sau 2 tiếng đồng hồ dài đằng đẵng lăn bánh, cuối cùng chiếc xe bus đã đến nơi mà Ngọc Linh cần đến – Trường THPT nội trú MD.
MD được viết tắt từ My Dream.
Ngôi trường này vô cùng rộng lớn, có đầy đủ thiết bị dạy học hiện đại, có đủ các sân dành cho các môn thể thao và các phòng dành cho CLB.
Trước đây, khi thành lập ngôi trường này vẫn còn ý nghĩ “trọng nam khinh nữ” nên MD chỉ giành cho nam sinh học.
Nam sinh trong trường này phải là những cậu ấm, con nhà quyền quý thì mới có đủ 20 triệu đồng để đóng học phí trong 1 tháng ( đó là còn chưa kể đến việc ăn ở trong kí túc xá của trường).
Năm nay, chủ tịch cũ của trường MD đã đến tuổi về hưu nên phó chủ tịch trường được lên thay.
Vừa nhận chức, ông đã cho đổi mới toàn bộ trường học từ kỉ luật cho đến cơ sở vật chất, ông đều cho đổi mới toàn bộ.
Trường nam sinh nội trú MD giờ đây đã trở thành trường THPT nội trú MD, cả nam sinh lẫn nữa đều có thể vào học nếu như có điểm tuyển sinh là 57,5 điểm.
Theo truyền thống của MD thì học sinh nào có điểm tuyển sinh cao nhất sẽ có cơ hội được miễn phí 100% tiền học phí, giảm 30% tiền điện nước ở kí túc xá và người may mắn đó không ai khác chính là Kiều Ngọc Linh với số điểm đầu vào là 60.
Khu kí túc xá của trường phải nói là vô cùng sang trọng, do không đủ thời gian để xây thêm khu KTX nữ nên chủ tịch trường đã xây thêm phòng vào kí túc xá nam, nam ở dãy phòng bên trái, nữ ở dãy phòng bên phải.
Mỗi phòng có diện tích hơn 50m2, trong phòng có giường ngủ, 1 cái tủ lạnh nhỏ đủ dùng, 1 chiếc giá sách, 1 chiếc tủ đựng quần áo giày, 1 chiếc ghế sô pha, 1 chiếc bạn kính đặt giữa phòng, 1 chiếc laptop được kết nối wifi của trường, 1 không gian bếp nhỏ và 1 phòng tắm có bình nóng lạnh và bồn tắm cao 50cm, dài 1m65.
Đương nhiên căn phòng sang trọng cũng không thể thiếu máy lạnh và quạt được.
Linh bước vào trường với sự ngỡ ngàng tột độ.
Ngôi trường quá rộng lớn so với những cô nghĩ.
Lang thang thăm quan mọi nơi, Linh thấy nơi này thật đẹp.
Cô đi mãi, đi mãi mà vẫn chưa thấy khu ký túc xá đâu cả.
Chợt cô nhìn thấy một người con trai rất điển trai, khá cao ráo đang bê 1 trồng sách khá nặng, cô liền nghĩ rằng: “Ôi vị cứu tinh của mình đây rồi!!^^” Linh kéo va li, chạy thật nhanh đến chỗ chàng trai, đặt va ly sang 1 bên rồi đỡ phân nửa trồng sách đó.
Cô sắp lại chỗ sách rồi lại kéo va ly đi.
Chàng trai ban đầu hơi ngạc nhiên song về sau cũng mỉm cười với Linh như lời cảm ơn.
Linh bắt chuyện:-Anh học sinh này, sao anh mang lắm sách thế?Chàng trai ngạc nhiên lần 2: Học sinh? Nhìn mình giống học sinh lắm sao? Mình là giáo viên có muôn vàn quyền lực cơ mà.
Ơ, tôi không phải… Linh chen ngang: - Anh có biết kí túc xá ở đâu không? Em là học sinh mới nên không rõ“Hóa ra là học sinh mới nên mới không biết mình là giáo viên, nếu mà không phải là học sinh mới mình sẽ trừ điểm tổng kết của cái con bé này” -À, cũng gần lắm, tôi đang trên đường tới khu đó nên em có thể đi cùng -Dạ, em cảm ơn.
Mà anh này, anh học ở đâu? Anh bao nhiêu tuổi rồi?Lúc này chàng trai mở to đôi mắt ngước lên nhìn cô học sinh gan to kia là ai mà dám gọi anh là “anh học sinh”.
Nhưng khi khuôn mặt của Linh đập vào mắt anh, chàng trai đã đứng hình bởi cô học sinh ấy.
Cô học sinh này thật đẹp, thật thánh thiện, mái tóc dài màu nâu mượt như suối, đôi mắt ánh tràm kia sao có thể bí ẩn và buồn như vậy, chiếc mũi cao mà không quá nhọn, đôi môi cánh anh đào đỏ hồng kết hợp với làn da trắng mịn kia tự hỏi là do công nghệ make-up quá tuyệt hảo hay là 1 vẻ đẹp tự nhiên thánh thiện không son phấn.
Chàng trai thầy giáo này hình như đã phải lòng cô học sinh gan to này mất rồi.
Mất khoảng 2 phút, chàng mới đáp lại:-Tôi … tôi … học ở tầng 3, khối 12, 17 tuổi.“ Ôi Hoàng Minh Nhật tôi ơi, sao mày có thể nói dối là 1 học sinh lớp 12 chứ, mày là thầy giáo dạy lớp 12 cơ mà.
Nhật ơi là Nhật, tao hận mày!!!”_ Chàng trai thày giáo tự chửi thầm mình-Vậy sao, em 15 tuổi, khối 10, chắc là em học tầng 1.
Hai người cứ vừa đi vừa luyên thuyên đủ chuyện, cuối cùng cũng đến kí túc xá.
Linh chào tạm biệt chàng trai rồi mỗi người 1 ngả, chàng trai thầy giáo thì về phòng kí túc của giáo viên, còn Linh thì chỗ quản lý kí túc để nhận chìa khóa phòng.
Cô ở phòng 340 đối diện phòng 360.
Linh mở cửa phòng, cô khẽ thốt lên.
Căn phòng này thật rộng và sang trọng.
Cô đi tham quan phòng, sắp xếp đồ đạc lại rồi lăn ra giường ngủ một giấc ngon lành.