Chương 4: Chơi Quỵt Tiền Phòng!
Trần Long thản nhiên nói:
"Có gì phải nói? Tôi cho dù không cần quay phim cũng có cách để cho người ta tin giữa chúng ta có chuyện mờ ám!"
Thực ra Trần Long có hình ảnh cuộc vụng trộm vừa rồi, hệ thống đều ghi lại xong, có điều là Bích đã biết hắn không mang điện thoại cho nên không thể giải thích hình ảnh ở đâu ra à!
Cho lên Trần Long lục lọi một chút liền nói:
"Cô nhìn cái này!"
Dứt lời, anh đem màu tìm tiểu qυầи ɭót đưa ra, Bích muốn giật lấy, thế nhưng Trần Long nhanh tay rụt lại.
"Anh muốn như thế nào mới chịu bỏ qua cho tôi?" Bích cơ hồ là muốn khóc lên.
Đối với chuyện Trần Long đã làm, cô rất tức giận nhưng cũng không đến mức quá bi quan.
Là một cô gái hiện đại, Bích rất nhanh liền nghĩ thông suốt. Chuyện dù gì cũng xảy ra rồi, cô chỉ muốn đảm bảo xóa sạch dấu vết, tránh để bạn trai biết là được rồi.
Trần Long hít sâu một hơi sau đó lại nói:
"Vậy đi nhà nghỉ, xong việc tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì?"
"Anh vô sỉ!"
"Cảm ơn đã quá khen!"
"Ký chủ uy hϊế͙p͙ thành công, ban thưởng 200 điểm phản diện."
Cảm ơn hệ thống ba ba!
...
Nhà nghỉ Hoa Hồng!
Trước quầy lễ tân, Trần Long cứ như vậy đứng nhìn Bích, ánh mắt liếc liếc.
Bích giậm chân một cái, sau đó từ trong bọc móc ra thẻ căn cước công dân, lớp 12 là đã làm xong thẻ CCCD.
"Một phòng vip! Một giờ!"
Trần Long đứng bên cạnh khẽ lắc đầu.
"Cô nghĩ sao mà thuê một giờ hả? Tối thiểu phải hai giờ!"
Phốc....
Cô nhân viên cười trộm một cái, trong đầu chỉ nghĩ đây là một đôi trai gái đang giận dỗi nhau, sau đó đưa một bộ chìa khóa.
"Chúc anh chị vui vẻ!"
Phốc...
Bích vừa quay đầu liền lảo đảo suýt ngã, cũng may có Trần Long nhanh tay đỡ kịp.
"Cẩn thận em yêu! Anh đã nói sau khi phá thân xong phải chịu khó nhịn một chút, thế mà em không chịu."
Phốc...
Ngươi muốn đem ta chơi hỏng mới vui lòng có đúng hay không? Ân, cả tinh thần lẫn thể xác đều hỏng!
Cửa phòng vừa mở ra, Trần Long vội vàng lao lên giường lăn lăn mấy cái.
"Oa! Thật êm à! Nếu không đêm nay chúng ta qua đêm ở đây?"
Bích hít sâu một hơi, không nói chuyện, thế nhưng cũng ngồi yên tại bàn trang điểm.
Trần Long sốt ruột.
"Cô còn ngồi đó làm gì? Không nghe qua câu nói xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng sao?"
Phốc...
Bích quay đầu lại, nước mắt chảy xuôi, miệng gằn từng chữ:
"Anh muốn tôi tức ch.ết thì mới vừa lòng đúng không?"
Trần Long vội vàng lắc đầu, sau đó đưa màu tím tiểu qυầи ɭót lên miệng hít một hơi.
Bộ dạng của hắn bây giờ giống như phê cần vậy!
Bích thấy vậy nhịn không được liền bất chấp nhào đến.
"Đây là anh muốn đúng không? Xem tôi hút ch.ết anh!"
"Nha! Chậm chút kẻo lại rách quần bây giờ!"
Đem Trần Long lột thành trần truồng bóng loáng, Bích hóa thân thành nữ vương nhảy lên phi ngựa.
Đáng tiếc Trần Long vốn là ngựa, thích nhất chính là được cưỡi như vậy, thấy Bích cố cắn răng để bản thân không phát ra âm thanh kỳ quái, Trần Long nói nhỏ:
"Cô việc gì phải khổ như vậy? Nam nữ thân mật mà cứ làm như nhảy vào địa ngục không bằng ý!"
Bích nhắm mắt, nếu có thể, cô còn muốn đóng lại thính giác của mình.
"Đồ chơi của anh so với thằng Thành thế nào?"
Bích trợn mắt:
"Thành còn chưa bao giờ thô lỗ với tôi như vậy?"
Trần Long sững sờ:
"Làm sao có thể? Cô làm bạn gái của nó lâu như thế mà hai người vẫn chưa làm chuyện kia? Không phải chỗ đó của nó có vấn đề đấy chứ?"
"Anh im đi!"
Trần Long không im:
"Nhìn nó ẻo là như thế, cho dù cứng lên được cũng không dùng được.. Chậc, chậc, có bạn gái xinh đẹp như thế mà không làm được gì, đáng tiếc!"
"Không đúng à! Cô rõ ràng là không còn lần đầu, không lẽ trước Thành, cô còn có bạn trai khác?"
Phốc...
"Tôi chơi thể thao bị rách, không được sao?"
Trần Long nghe vậy gật gù:
"Nói như vậy thì tôi là người đàn ông đầu tiên của cô? Cũng phải! Không trách gì kỹ thuật cưỡi ngựa kém như vậy!"
Phốc...
"Anh vừa mới nói cái gì?"
"Không cần chối cãi! Bây giờ nha, cô đừng có cong mông như vậy, hãy đem mông đẩy ra sau... Đúng thế... Làm vậy thì sẽ không bị đau."
"Độ hảo cảm +20!"
Ý! Xem ra có thể mở thêm vài tư thế lạ thuận tiện tăng lên hảo cảm.
Trần Long cũng không quá mơ tưởng cô gái này sẽ yêu mình, thế nhưng cũng phòng ngừa trường hợp độ hảo cảm sẽ xuống tới -100, chính là không ch.ết không thôi loại kia.
Thường nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, Trần Long cũng không muốn bị một người đàn bà căm thù.
"Hừ! Chỉ giỏi mồm mép! Chê tôi không có kinh nghiệm sao? Anh cũng yêu con Kiều Linh gần một năm trời mà cũng có làm gì được đâu?"
Phốc...
Trần Long ngơ ngác, Bích bất ngờ làm ra hồi mã thương làm hắn không thể tránh né.
"Hừ! Có kỹ thuật hay không thì nói miệng không tính, tôi sẽ dùng hành động chứng minh cho cô thấy!"
Trần Long vùng lên, đem Bích nằm ngửa, hai tay bắt lấy hai chân cô đặt lên vai, hạ thể đẩy mạnh một cái.
"Hừ! Tê... Sướng thiệt đó...Không ngờ huyệt động của cô lại sâu như vậy nha!"
"Hừ...Anh có giỏi.. Lại đến nữa nha... Xem tôi... Có kẹp ch.ết anh không... Ân.."
"Độ hảo cảm +20!"
Tê! Lên giường chính là cách tốt nhất để tăng lên độ hảo cảm nha!
Trần Long nghe vậy liền cố nén xúc động muốn bắn, mông eo nhấc lên cao, hắn hít sâu một hơi sau đó là như mưa rào đổ xuống.
Mông thịt va chạm phát ra tiếng ba ba giòn vang, trong một thời gian ngắn, Bích cũng cao trào phun ra tới mấy lần.
Lại cũng không chờ lâu lắm, Trần Long gầm nhẹ một tiếng, hạ thể rút ra, tay trái lập tức nắm chặt lấy mệnh căn sóc sóc thật nhanh, tinh hoa theo đó cũng như mạch nước ngầm phun đầy lên người của Bích.
Lại vẩy vẩy thêm mấy cái đem chất lỏng màu trắng đục vung sạch sẽ, Trần Long gục xuống thở hồng hộc.
Bà mẹ nó! Chủ quan!
Không ngờ cô nàng này lại có thể thủ dai đến thế, làm một cái thanh niên đã 25 tuổi mà còn không thể khiến cho một thiếu nữ phải cầu xin tha thứ, có chút mất mặt.
Cũng may độ hảo cảm tăng lên lại thành 40, nếu không thật là bắn tinh vô ích.
Vài phút trôi qua, trông thấy Bích vẫn nằm yên, đôi mắt khép hờ, Trần Long nhẹ nhàng với lấy chiếc quần ở đầu giường, sau đó khom người muốn chuồn.
Đúng lúc này, giọng nói của Bích bình thản truyền tới.
"Chớ có quỵt tiền phòng, nếu không tôi liền coi thường anh."
Phốc...
"Cô nói vớ vẩn cái gì đấy? Tôi thấy cô mệt nên định xuống trả tiền phòng để cô thoải mái nghỉ ngơi đấy thôi!"
"Phải không?"
...