Chương 12: Đẹp Trai Là Có Thể Tùy Tiện Ghét Người Hay Sao?
9h sáng.
Trần Long đang ngồi vắt chân trong một quán cà phê Starbucks, bởi vì hắn mặc quần lửng áo thun cho nên mỗi một người khách đi vào đều không khỏi nhìn nhiều hơn một lần.
Đối với những ánh mắt như vậy, Trần Long mới mặc kệ, lại không có ai quy định đi uống cà phê phải mặc sơ mi đóng thùng.
Kiếp trước Trần Long có thói quen là cuối tuần đều ngồi giết thời gian ngoài quán cà phê như vậy, không ngờ xuyên việt xong đều mang theo thói quen này.
Đem trò chơi kiểm tr.a qua một chút, mới qua mấy tiếng đồng hồ nhưng lượt tải đã vượt 100 ngàn, Trần Long có một chút sững sờ, xong cũng ngay lập tức cảm thấy đương nhiên.
Dù sao đêm qua hắn đều đã đem trò chơi chạy khắp các diễn đàn và trang mạng chuyên về game trong ngoài nước thổi phá da trâu, một bộ trò chơi này có thể sắp thống trị thế giới này, không có người thử mới lạ.
Trò chơi lại có thể tùy chọn tất cả mọi thứ tiếng, 100 ngàn lượt tải tuy nhiều nhưng nếu so với toàn thế giới, vậy không đáng là bao nhiêu.
Đem điện thoại mở lên bấm vào hội nhóm, nhóm mới tạo đêm qua lúc này đã tăng thêm gần 5000 thành viên mới, mà lại đang không ngừng tăng thêm. Những người này chủ yếu là đã cảm thụ được chỗ tốt của trò chơi cho nên liền lập tức theo link tìm vào hội nhóm để thảo luận.
Chơi game là để chia sẻ sự vui sướng, rất ít người sẽ chỉ chơi một mình.
Lướt qua một loạt các bài viết mới, phần lớn trong số đó đều là quay lại khoảnh khắc xuất thần của người chơi, kiểu như một mình quét sạch team địch, mấy cái ảnh ACE, một vài chuyện dở khóc dở cười kiểu như:
_ Lạy chúa! Đêm qua ta bị con trai út giết liền 14 mạng, đồ bất hiếu!
_ Haha.. Đã thử xong tất cả các loại súng, liệt hai con chuột..
....
Bên cạnh đó cũng không ít thắc mắc, mà Trần Long vừa nhìn liền lập tức nhận ra vấn đề:
_ Chỗ nạp tiền ở đâu? Ta đã làm xong KO toàn team địch, xong chợt nhớ ra trong người chỉ có một khẩu súng lục.
_ Ai chỉ cho mình biết làm sao mua được khẩu súng kia?
_ Súng Vcoin, chờ đi cưng.
_ Nhưng mà ta đã chót bán thận.
_ Bọn chó nhà giàu, chớ đem tiền làm ô nhục NPH, có thể làm ra một trò chơi như thế này sẽ thiếu tiền sao?
...
Đọc đến đây, Trần Long mới chợt nhớ ra mình quên mở chức năng nạp thẻ à!
Còn có bạn nhỏ kia, ngươi nói sai, ta rất thiếu tiền, ta còn đang ở nhà trọ đây này, xin lỗi quý vị, ta muốn thu tiền rồi.
Thế nhưng làm sao có thể để người chơi nạp tiền?
Trần Long ấn mở giao diện nạp tiền, bởi vì tài khoản admin cho nên có thể tùy tiện viết ra số Vcoin.
Cuối cùng, Trần Long nhận ra mình chỉ cần đưa số thẻ ngân hàng vào là được, người chơi sẽ chuyển tiền trực tiếp qua ngân hàng, hệ thống thông qua lịch sử giao dịch liền trả ra số Vcoin tương ứng.
Việc cần làm bây giờ là thẻ ngân hàng, lần trước mua được "giấy tờ" trong thương thành vừa vặn có chỗ dùng tới.
"Chủ tài khoản: TRAN LONG.
Số thẻ: 9999..99.
Loại thẻ: Visa vip.
Ngân hàng thế giới WB.
...."
Chưa tới ba phút, Trần Long có trong tay một cái tài khoản ngân hàng hợp lệ, đem số thẻ ngân hàng điền vào tài khoản đích của trò chơi, nút nạp tiền chính thức sáng lên.
Đem hình ảnh chụp lại, Trần Long tiến vào hội nhóm viết một bài hướng dẫn nạp tiền, kèm hình ảnh, hơn nữa còn lợi dụng quyền admin đem bài viết đặt lên đầu.
Lập tức, có người phát hiện ra.
_ Oa! NPH cuối cùng cũng nhẫn tâm làm thịt chúng ta, thế nhưng ta vẫn yêu ngươi.
_ Haha! Ta đã nói hôm nay bán thận không sai, xin thông báo trùm vũ khí sever Châu Á online rồi.
....
Trần Long cũng vui sướng hồi phục từng người, đúng lúc này có một đôi trai gái trẻ đi về, Trần Long ăn mặc bắt mắt như vậy hiển nhiên là bị chú ý.
Trần Long cũng ngỡ ngàng, không khỏi nhìn nhiều một chút, khuôn mặt kia khá quen thuộc.
Mất vài giây hắn mới tìm trong ký ức được một cái khuôn mặt trùng hợp.
Tê! Không phải là Hà đây sao?
Đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì vãi nhiều phân, dáng người của Hà vốn đã rất tốt, trên khuôn mặt lại không có khuyết điểm, cho nên thay đổi từ đồng phục nữ sinh sang một bộ đầm sexy, lại trang điểm thêm một chút, Trần Long quả thực suýt chút nữa nhận không ra.
Đi bên cạnh Hà là một thanh niên trẻ khoảng 20 tuổi, khá điển trai, ăn mặc rất lịch sự, nhưng đập vào mắt của Trần Long đó là một cỗ khí tức nhà giàu mới nổi.
Kiếp trước Trần Long dù gì cũng đã đi ra xã hội không ít, điểm này vẫn là có thể nhận ra được.
"Nguyễn Lâm: 20 tuổi, ca sĩ.
Nhan trị: 95.
Lực Chiến: 70.
Độ hảo cảm: 0."
"Độ hảo cảm -10."
"Độ hảo cảm - 10."
Tê dại! Ta biết là ngươi đẹp trai, hệ thống cũng công nhận ngươi đẹp trai, nhưng đẹp trai là có thể tùy tiện căm ghét người sao?
"Ai vậy em?" Thanh niên trẻ quay sang hỏi Hà.
"Không có gì! Chỉ là bạn học cũ, chúng ta đi thôi anh!" Hà nói sau đó vội vàng kéo hắn tiếp tục đi ra ngoài.