Chương 20: Bắt Đầu Lắc Lư!
Nghe Ngân nói ngắn gọn xong sự việc, bà chủ tịch hơi nhíu mày nhìn về phía Bích:
"Cùng cô nói chuyện riêng một chút!"
Nói xong, Hạnh quay người đi về phía khu văn phòng, hai tên vệ sĩ vội vàng theo sát.
Bích ánh mắt khá phức tạp nhìn Trần Long một chút, sau đó cũng đuổi theo bà chủ tịch.
Mọi người cũng tản đi hết, chỉ để lại Trần Long cùng cô thư ký tên Ngân đang không biết phải làm sao!
Độ hảo cảm -20 điểm, đã xuất hiện cảm giác chán ghét thì ngay cả muốn bắt chuyện cũng khó.
Có điều thái độ của bà chủ tịch hơi lạ à nha!
Bình thường mẹ chồng bất được con dâu ngoại tình, không có khả năng bình tĩnh như thế, hay là do người ngồi ở vị trí cao quá lâu, tính nhẫn nại cao tới mức ngay cả người nhà bị cắm sừng đều bình thản như vậy?
Nghĩ nghĩ, Trần Long vẫn là quan sát một chút.
Hạnh đi vào một cái văn phòng cách đó không quá xa, vẫn nằm trong tầm theo dõi của Trần Long. Trần Long thấy hai tên vệ sĩ bị sai đứng chờ ngoài cửa, Hạnh đi vào, Bích cũng đi vào theo.
Chờ cho cửa phòng đóng lại, Hạnh thở dài, ánh mắt nhìn Bích rất phức tạp.
"Con thích người kia?"
Bích nghe vậy liền ngay lập tức lắc đầu.
Ai thích hắn, hắn quả thực là quá xấu xa, quá thích khinh dễ người, háo sắc, vũ phu, nói chuyện bẩn thỉu...
Bích cơ hồ là không cần suy nghĩ mà nói ra đủ 100 điểm xấu của Trần Long.
"Vậy sao con còn cùng với cậu ta...?"
Nửa câu sau không cần nói thì mọi người đều hiểu.
Bích cúi thấp đầu, nhỏ giọng:
"Con xin lỗi cô!"
Hạnh lại thở dài:
"Là cô hại con, có thể là cô cũng xin con giữ thể diện cho Thành một chút, chuyện hôm nay nếu truyền ra ngoài thì hậu quả sẽ như thế nào à?"
Bích cúi đầu thấp hơn, nước mắt cũng lã chã rơi xuống đất.
"Con thực sự xin lỗi ạ!"
"Tốt! Đứa nhỏ ngoan, cô cũng không trách con. Mau lại đây à! Đã lâu rồi hai cô cháu ta không cùng nhau tâm sự."
Bên ngoài Trần Long hít sâu một hơi.
Thời gian ngắn như vậy hắn cũng nghĩ không ra lý do vì cái gì bà chủ tịch lại bỏ qua chuyện này dễ dàng đến thế, có điều là bà chủ tịch đã không truy cứu thì mọi chuyện cũng sẽ trở nên rất đơn giản.
Trần Long nhìn qua Ngân, ánh mắt lóe lên.
"Cái kia.. Cô thư ký! Cô làm việc ở đây bao lâu rồi?"
"Hai năm! Mà cậu hỏi chuyện này làm gì? Đừng nghĩ dùng mấy lời nói liền có thể tranh thủ sự thương hại của tôi!"
Trần Long nghe vậy liền lắc đầu, thở dài liên tiếp mấy lần.
"Cậu làm cái gì mà thở dài như vậy?"
"Cô sắp bị đuổi việc à!"
"Cậu đừng có mà ăn nói lung tung, tôi làm việc rất chăm chỉ, lãnh đạo cũng rất hài lòng, làm sao có thể bị đuổi việc?"
Trần Long lại thở dài:
"Bởi vì cô đã nhìn thấy chuyện không nên thấy!"
Ngân nhíu mày:
"Cậu nói là chuyện kia? Không có khả năng! Tôi cũng sẽ không cho phép người khác ở ngay trong công ty này làm bậy!".
"Cô gái! Cô thực sự quá ngây thơ rồi! Cô gặp bà chủ tịch bao nhiêu lần? Cô gặp con bà chủ tịch bao nhiêu lần? Cô có thấy thái độ vừa nãy của bà chủ tịch hay không? Tôi nói cho cô biết, nếu khi nãy không có người ngoài đứng xem, cô có thể ngay lập tức bị cho thôi việc đấy."
Ngân nghe vậy trong lòng lộp bộp, bà chủ tịch xưa nay nổi tiếng là tính tình nghiêm khắc, không cho phép trong mắt có dù chỉ là một hạt bụi nhỏ, thế nhưng vừa nãy thái độ của bà chủ tịch có phần quá bình thản.
Trần Long nhếch miệng lên cười, lại nói tiếp:
"Cô nữ sinh ban nãy chính là vợ chưa cưới của Nguyễn Văn Thành!"
"Cái gì?" Ngân kinh hãi đến tột độ.
Trần Long ngữ khí bình thản:
"Nhìn cô xinh đẹp lại làm việc chăm chỉ như vậy, tôi quả thật là có chút không nỡ để cô ra đi không minh bạch như vậy, thế nhưng...Ai... Nói với cô chuyện này cũng không sao, vì dù gì thì ngày mai cô cũng không còn làm việc ở đây nữa!"
Ngân nghe rõ không nhiều lắm, thế nhưng cô vẫn là hiểu nội dung mà Trần Long muốn nói, cũng đúng như hắn nói, cô sẽ rất không cam lòng ra đi như vậy, cho nên Ngân ngoan ngoãn:
"Vì sao?"
"Vì Nguyễn Văn Thành không được à, cho nên mới để cho ta cái này bạn thân nhất tới an ủi vợ chưa cưới à!"
"Đệt mẹ hoang đường!"
"Ký chủ bôi nhọ thành công, ban thưởng 100 điểm phản diện."
"Vậy nếu không cô nghĩ vì sao hiện tại tôi còn bình an vô sự đứng chỗ này, bà chủ tịch rõ ràng là biết chuyện này, rõ ràng là không phản đối chuyện này, có điều là vì mặt mũi cho nên bà ấy tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này truyền ra ngoài."
Ngân lắc đầu nói:
"Thế nhưng là chuyện cậu nói quá mức khó tin, làm sao có thể có người đàn ông bằng lòng cho người phụ nữ của mình qua lại với người đàn ông khác?"
"Cảm thấy hoang đường đúng không? Cảm thấy không thể hiểu nổi đúng không? Đó chính là lý do mà cô còn ở đây làm thuê, mà họ thì làm chủ một tập đoàn!"
Phốc...
Lời này quá đâm tâm, làm sao nói tiếp?
Trần Long rất hài lòng với biểu hiện của Ngân lúc này, cho nên hắn nói tiếp:
"Cô thử đặt mình vào vị trí Nguyễn Văn Thành mà nghĩ xem, ngay tại bữa tiệc mà mình tổ chức, vợ mình lại bị bạn thân của mình kéo vào nhà vệ sinh làm bậy, có cảm thấy kích thích hay không?"
"Biến thái!" Ngân hơi hơi tưởng tượng một chút liền đỏ mặt gay gắt.
"Đúng! Nếu không phải vì sở thích biến thái của Nguyễn Văn Thành, tôi tội gì phải lén lút khổ sở như vậy? Cô thử nghĩ xem, nếu tôi quả thực có ham muốn sắc đẹp của con dâu bà chủ tịch, vậy thì tôi cũng nên rủ nữ sinh kia vào nhà nghỉ có phải tốt hơn không? Vừa có thể thoải mái hò hét chơi đùa mà vừa không lo bị ai phát hiện."
"Anh chính là biến thái như vậy, đồ tinh trùng lên não!"
Trần Long nghe vậy lắc đầu:
"Cô lại nhầm! Tôi là người đã có bạn gái cho nên không có thiếu thốn ȶìиɦ ɖu͙ƈ tới mức đó. Bạn gái tôi chính là cô bé tên Kiều Linh đó, gu của tôi cũng là những cô gái ngực bự ɖú to như vậy!"
"Ký chủ lừa gạt thành công, ban thưởng 100 điểm phản diện."
"Ký chủ triệt để làm cho người khác mang tiếng xấu, ban thưởng 200 điểm phản diện."