Chương 11: Một ngày Mệt Mỏi
-Em đã nói với thầy rồi,chính nó giở trò đánh chúng em.
-Em bị nó tung bột vào mắt cay đến không thể mở nổi.
-Thừa cơ nó đánh em bầm dập cả mặt mũi.
-Không sai đâu thầy.
Bốn nam sinh mặt đầy "hoa sim hoa súng" bị lôi lên phòng hiệu trưởng liền vô cùng ức chế mà thi nhau giãi bày "tâm sự".Mỗi miệng mỗi ý nhưng đều "đồng sức chung lòng" vạch trần sự thật.Mấy anh chàng còn đưa mặt mình ra làm bằng chứng.
Thầy hiệu trưởng ngồi ở ghế đối diện,vẻ mặt vô cùng nghiêm túc,nhìn những vết bầm tím trên mặt bốn nam sinh rồi lại hướng ánh mắt đến "thủ phạm" vừa bị "tố giác",thầy khẽ nhíu đôi mày lại.
-Một người đánh bốn sao?
-Vâng.
Bốn thanh niên đồng thanh khẳng định,chắc như đinh đóng cột,nhưng......tiếc là thầy hiệu trưởng lại cho rằng như vậy thì quá hư cấu.Thầy khẽ nhướn đôi lông mày nhìn về phía cậu nam sinh tên Triệu Thiên.Dáng người cậu ta nhỏ nhắn mảnh khảnh như con gái làm sao có thể một lúc đánh bốn người được.Đấy là thầy còn chưa nhắc đến việc chính cậu học sinh này đã đến đây để báo cáo về vụ đánh nhau.Thật vô lý,hết sức vô lý.
-Vậy các trò giải thích sao về việc bạn Triệu Thiên có thể lên thưa với chúng tôi về tình trạng các em đánh nhau sau trường?
-Việc này...Nói chung là nó đã làm bọn em hiểu nhầm rồi đánh nhau,thừa cơ nó lên mách thầy.
cậu nam sinh năm nhất kia có vẻ hơi bối rối không biết phải trả lời ra sao nhưng vì "sự thật chỉ có một",anh chàng quyết gân cổ cãi lý đến cùng.Về phần thầy thì thầy hiệu trưởng có vẻ không thỏa mãn trước câu trả lời này cho lắm,nghe khẩu khí của học sinh này có chút trẻ con ngang ngạnh cần được dạy bảo.
-Có là nói dối nhưng ta nghĩ em cũng nên tìm cái cớ nào nghe cho hợp lí một chút thì hơn.
-Em đang nói sự thật.
-vậy bạn học đây đã làm các em hiểu nhầm chuyện gì.
-Chuyện chúng em đánh nhau.
-đánh nhau?
-Vâng,nó đánh em xong lại nói là bạn em đánh em,xong nó lại đánh bạn em vậy mà nó nói là bạn em đánh bạn em,vậy là bạn em cáu nên bạn em đánh bạn em,rồi bạn em lại đánh nhầm vào em xong em lại cáu em đánh bạn em cuối cùng là cả đám đánh nhau.và thế là......
Thầy hiệu trưởng ngồi nghe mà đầu ong ong hết cả lập tức đưa tay lên ra hiệu cho cậu nam sinh kia ngừng lại.Một hồi thầy lại quay sang cậu học trò tên Triệu Thiên.
-Em có thể trình bày không.
-Dạ,em là học sinh chuyển trường nên muốn đi ngắm trường một chút,khi đi đến khuôn viên ở sau trường em nhìn thấy một đám học sinh đang gây gổ với nhau nên em mới hốt hoảng đi báo cáo giáo viên.
Thầy hiệu trưởng nghe vậy thì gật gật đầu,cho rằng lời giải thích này khá là hợp lí.Trầm ngâm một hồi thầy ra hiệu cho nó ra khỏi phòng hiệu trưởng.Vì là học sinh mới,ngày đầu đến trường thầy không muốn kỉ niệm đầu tiên là ngồi viết bản tường trình.Nó nhận được "lệnh" liền đi ra ngoài.
-Ơ thầy cậu ta mới chính là người có lỗi.
-Em có thôi ngay đi không, các em vừa vào trường mà đã dám gây chuyện,còn chưa biết lỗi?
-thưa thầy chúng em chẳng có lỗi gì.
-Các Em còn dám xấc xược tôi sẽ đình chỉ học các em.
-Thầy dám sao,nhà em quyền thế lắm.
-Vậy sao,thế để tôi xem nhà cậu có thể làm được gì.Nhà trường không chấp nhận những học sinh vô kỉ luật như thế này,chúng tôi cần gặp mặt và nói chuyện với gia đình các cậu,hãy xem xét lại thái độ của của mình.
-Thầy...
Một trường học danh giá thì người đứng đầu trường cũng sẽ phải là một con người đáng trọng.Thầy hiệu trưởng đúng là cứng nha.
-----------------------------------------
-Haizzzzz,chán thật đấy.
Nó nằm vật ra giường,lăn đi lăn lại mấy vòng miệng không ngừng than vãn.Hôm nay,nếu là học sinh mới đến chỉ để nhận trường còn nếu là học sinh năm hai trở lên đến trường cũng chỉ để chuẩn bị dọn đồ về kí túc xá mà thôi.Chán thật.Mới nhập học mà đã có nhiều chuyện xảy ra tệ xảy ra rồi đấy.Đầu tiên là thông báo nó ở chung với một bạn khác,sau là bị đi lạc,gặp cậu bạn Vũ Điềm,tệ hơn lại gây gổ với một đám nam sinh còn phải kéo nhau lên phòng hiệu trưởng.Ôi trời!
Thật mệt mỏi,nó cần phải ngủ tí đã.....
**********************************************
-Mới đó mà đã gần tối rồi ha.Sáu giờ rồi mà trời cũng không tối lắm nhỉ?
Nó nằm trên giường,đôi mắt hé mở.Mệt mỏi liếc đôi mắt đến chiếc đồng hồ treo trên tường,mới đây mà cũng sắp hết ngày rồi đấy.Hoàng hôn,hoàng hôn tắt chưa ta?
"Cạch"
Tiếng mở cửa vang lên tốt bụng kéo nó ra khỏi mớ suy nghĩ mông lung,ngay sau đó là một thân hình cao ráo bước vào.Sau 1 giây suy nghĩ,người nó như bị điện giật lập tức bật tung khỏi giường.Thật nóng lòng muốn biết bạn cùng phòng là ai.
Cảm giác lo lắng xen lẫn chút thích thú quan tâm,nó hồi hộp giương đôi mắt nâu nhìn về phía dáng người kia.A,cậu ta có thân hình thật quyến rũ a.Còn khuôn mặt?A,đẹp quá trời.Đẹp...Ừ,đẹp thật....
....CÁI GÌ?V...Vu..VŨ..Vũ Điềm!?Củ lạc giòn tan.Đậu!Đậu hũ,đậu phụ,đậu Hà Lan,đậu đỏ,đậu đen,đậu xanh,đậu trắng,đậu mốc.....Ôi đậu má cái cuộc đời!!!!!!
Nó đứng đực ra,ánh mắt trân trân nhìn con người đang đi vào.cậu ta mặc trên mình chiếc áo phông đen,quần thể dục,chiếc khăn trắng còn quàng ra sau cổ thấm mồ hôi.Mọi góc cạnh đều đẹp đến ch.ết người.Nó thận trọng nhìn về phía chàng trai đó,vẻ mặt đau khổ không thể đau khổ hơn.
-Xin chào,tôi tên Triệu Thiên,vừa mới vào trường.mong được giúp đỡ.
-..........
-Cậu có phải bạn cùng phòng với tôi không?
-Ai biết.