Chương 31: Toàn viên tham gia, an nhiên tức giận
Đảo mắt liền tới thứ Sáu, bởi vì thứ Bảy sẽ tổ chức đại hội dã ngoại chuẩn bị cho cuộc thi sau 100 ngày, trường học phải cho học sinh ra về sớm hơn một tiếng đồng hồ so với ngày thường, vả lại cũng hủy luôn bài tập cuối tuần này, bất luận giáo viên nào cũng không được cho học sinh bài tập về nhà, việc này đã khiến cho toàn bộ học sinh sôi sục, náo loạn toàn trường.
“Nói đi, hôm nay sau khi tan học các cậu có đi lớp học thêm không?” thời gian nghỉ trưa, mọi người đều tập trung trong lớp học nhiệt tình thảo luận.
“Không đi!” Người trả lời là Kỷ Linh: “Không cho mẹ biết việc mình nhờ Ba của bạn gọi điện thoại đến lớp học thêm xin nghỉ phép, hắc hắc!”
“Mình cũng không đi.” Những học sinh khác cũng sôi nổi tỏ vẻ, muốn để cho bản thân có một ngày nghỉ thật vui vẻ, sau đó mới dốc hết toàn lực mà chạy nước rút trong 100 ngày tới.
“Lớp trưởng! Cậu thì sao?” Kỷ Linh hỏi Lục An Nhiên đang ngồi đọc sách cách đó không xa.
“Mình?” Lục An Nhiên ngẩn người một chút: “Mình vốn dĩ cũng không cần đến lớp học thêm a!”
“Vị gia sư quỷ quái gì đó mà nhà cậu mời tới tối nay sẽ không qua nhà cậu chứ?” Giọng nói của Sở Dao có chút chua.
“Tối nay sẽ không đến.” Lục An Nhiên không dấu vết liếc mắt nhìn Sở Dao đang ngồi đối diện với mình, Tần Thư Hàm cũng nói là hy vọng cô sẽ có thời gian thả lỏng thật vui vẻ. Thứ Hai tuần sau mới tiếp tục phụ đạo cho cô, để cho cô hẹn bạn bè đi chơi đâu đó.
“Vậy thì quá tốt rồi!” Kỷ Linh vẻ mặt hưng phấn: “Sau khi tan học chúng ta cùng nhau đi chơi đi! Mua mấy món ăn hay gì đó chuẩn bị cho ngày mai luôn!”
“Qủa nhiên vẫn phải đem theo mấy quyển truyện tranh mới được!” những bạn nam sinh ngồi ngay góc lớp cũng bắt đầu điên cuồng thảo luận: “Máy điện tử! Máy điện tử!”
Cả lớp học đều trong trạng thái hưng phấn, náo nhiệt, mọi người đều đang chờ đợi cho cuộc dã ngoại ngày mai.
“Lâm Đạt, hôm nay cậu cũng không đi lớp học thêm sao?” Lục An Nhiên hỏi Lâm Đạt cũng đang ngồi đọc sách bên cạnh.
“Ừm, không đi.” Lâm Đạt trả lời: “Không chống lại được Kỷ Linh năn nỉ, tối nay cùng với cậu ấy đi mua đồ ăn vặt rồi.”
Lục An Nhiên nhìn thoáng qua bên kia nơi mà Kỷ Linh đang khoa tay múa chân: “Hai cậu quen biết cũng lâu rồi nhỉ?”
“Đúng vậy! Hồi học tiểu học bọn mình học chung lớp, lên Trung học mặc dù chia lớp ra không học chung với nhau nữa, nhưng lại đăng ký chung một lớp học thêm, hiện tại lại học chung một lớp! Cũng xem như khá là có duyên!”
“Ồ...” Lục An Nhiên gật gật đầu.
“Buổi tối cùng nhau đi đi!” Lâm Đạt mời nói: “Hình như rất nhiều bạn học cũng sẽ cùng đi.”
“Mình...” Thực sự Lục An Nhiên đối với chuyện này cũng không cảm thấy có hứng thú lắm, kiếp trước cô đã chơi quá đủ rồi, hiện tại chỉ cần cố gắng học tập đàng hoàng là được.
“Cậu ấy làm sao lại sẽ đi chơi cùng với bọn mình chứ!” Người bạn cùng bàn với Sở Dao quay lại liếc mắt nhìn Lục An Nhiên, mấy ngày này cô ta cũng nghe Sở Dao kể rất nhiều chuyện xảy ra giữa bọn họ, thật sự là nhìn Lục An Nhiên không vừa mắt!
“Sa Sa!” Sở Dao nắm lấy tay áo của Tôn Sa Sa, lộ ra một khuôn mặt vừa ủy khuất lại bất lực: “Bỏ đi!”
“Không phải chỉ có mấy đồng tiền dơ bẩn thôi sao?” Tôn Sa Sa vẻ mặt phẫn nộ, dường như là muốn giúp Sở Dao làm chủ vậy.
“Sa Sa!” Sở Dao giữ chặt Tôn Sa Sa, sau đó mang vẻ mặt xin lỗi quay sang Lục An Nhiên cười: “An Nhiên, nếu như cậu có chuyện thì đi làm đi!” Ả ta thật sự cũng không hy vọng Lục An Nhiên sẽ đi cùng, đây thực sự là thời điểm rất tốt để Sở Dao xây dựng uy tín! Như vậy, sau khi thuận lợi giải quyết xong Lục An Nhiên, cô ta sẽ có thể thuận lợi quay lại vị trí Lớp trưởng trước đó. Cuộc sống của ả ta đáng lý ra phải rực rỡ đạp lên trên đầu tất cả mọi người như thế!
“Cậu ấy sẽ bận chuyện gì chứ! Chẳng qua chỉ là tham gia tiệc tùng của những gia đình giàu có mà thôi!” Trong lời nói của Tôn Sa Sa tràn đầy khinh thường cùng trào phúng.
“Sa Sa!” Từ lúc bắt đầu Sở Dao liền cảm thấy một người xuất thân từ một gia đình mọt sách lại nghèo khó như Tôn Sa Sa chính là người dễ lợi dụng nhất! Chỉ cần xoáy sâu vào điều mà cô ta ghét nhất sau đó mới nói những lời này đều là do Lục An Nhiên nói, rất dễ dàng làm cho Tôn Sa Sa hoàn toàn oán hận Lục An Nhiên, sau đó lại giả bộ giúp đỡ Tôn Sa Sa liền có thể làm cho người này hoàn toàn trở thành người bị mình lợi dụng. Sở Dao bày ra biểu tình khó xử mà nhìn Lục An Nhiên nói: “Xin lỗi nhé An Nhiên! Nhiều lúc Sa Sa rất tùy hứng, nói chuyện hơi có chút thẳng, cậu đừng giận nhé!”
“...” Đây đã không phải là thái độ nói chuyện quá thẳng rồi được không? Lục An Nhiên nhìn thấy Sở Dao cùng Tôn Sa Sa cô một câu tôi một câu nói chuyện vô vị, làm cho cô cảm thấy chán ngán.
“Sở Dao! Tại sao cậu lại muốn...” Tôn Sa Sa thật sự không muốn nhìn thấy bộ dáng thấp hèn của Sở Dao như hiện tại! Lục An Nhiên không phải trong nhà chỉ có mấy đồng tiền dơ bẩn thôi sao! Lại không phải do Lục An Nhiên cô tự mình kiếm được! Lại dựa vào chuyện này mà cáo mượn oai hùm đi khi dễ người khác sao!
“Hừ!” Sở Dao kéo Tôn Sa Sa lại, lại đối với Lục An Nhiên xin cười xin lỗi. Sau đó kéo lấy Tôn Sa Sa, lần nữa nhắc nhở cô ta không nên nói tiếp nữa.
Nhìn thấy biểu tình của hai người này, khóe miệng Lục An Nhiên không tự giác được mà nhếch lên, tẩy nảo rất thành công sao! Lục An Nhiên nhìn qua Lâm Đạt: “Mình đi chung với cậu đi! Vừa lúc cũng muốn thả lỏng một chút.”
“Hừ!” Tôn Sa Sa hừ lạnh một tiếng sau đó lại quay người đi cùng với Sở Dao hai người không biết đang khe khẽ trao đổi gì đó.
“...” Lục An Nhiên bất đắc dĩ cùng Lâm Đạt liếc mắt nhìn nhau.
Tiếng chuông tan học vang lên, Lục An Nhiên cùng Lâm Đạt đồng thời cùng nhau đeo cặp lên lưng.
“Lâm Đạt! GO! GO! GO!” Kỷ Linh kích động khoa tay múa chân: “Đi mau đi mau!”
“Vậy thì căn cứ theo kế hoạch mà chúng ta đã lên vào giờ nghỉ trưa nhé!” đối diện với những học sinh vây xung quanh, Lục An Nhiên vẫn là có chút xấu hổ, chức Lớp trưởng cái gì đó… thật sự không phù hợp với cô…
“Mặt Lớp trưởng đều đỏ lên rồi! Hahahaha!” Kỷ Linh cười chỉ vào Lục An Nhiên nói: “Các cậu mau xem đi! Hahaha!”
“Phụt…” Lâm Đạt nhịn không được cười phụt ra: “Ngoài ý muốn lại có điểm đáng yêu…”
“Ê!” Lục An Nhiên lại càng thêm xấu hổ, tại sao ngay đến cả Lâm Đạt cũng hùa theo bọn họ vậy!
Tất cả đều cười òa lên, mọi người cho rằng Lục An Nhiên vẫn luôn là người cao cao tại thượng, không nghĩ đến lại còn có một mặt dễ thương như thế!
“Ơ!” Hai má Lục An Nhiên như hai rặng mây đỏ, cô muốn ngăn cản mọi người, nhưng lại không biết nên nói cái gì mới được. Đến nỗi một người qua đường như Tần Thư Hàm cũng đi theo nở nụ cười.
“Cô Tần! Có muốn đi chung với chúng em không ạ!” Kỷ Linh lại mở miệng mời Tần Thư Hàm, hai ngày này, vị trí của Tần Thư Hàm trong lòng tất cả mọi người đều rất cao, bởi vì cách mà Tần Thư Hàm giảng dạy trên lớp rất đặc biệt, mọi người cũng rất dễ dàng tiếp thu, vì thế bọn họ đều rất thích vị giáo viên tài hoa này.
“Cô?” Tần Thư Hàm hơi do dự.
“Đi mà đi mà!” Mọi người đều rất hoang nghênh việc Tần Thư Hàm tham gia.
“Vẫn là thôi đi!” Tần Thư Hàm cười từ chối: “Hôm nay cô có hẹn với học sinh cũ, các em cứ đi chơi đi!”
“Vậy thôi vậy...” nghe Tần Thư Hàm có việc bận, mọi người cũng không cưỡng ép nữa, dựa theo kế hoạch đã bàn bạc hồi chiều mà xuất phát.
Địa điểm mà mọi người muốn đi chính là phố đi bộ mua sắm ở trung tâm thành phố, đồ ăn, phục trang, sách, đồ chơi, văn hóa tất cả ở đó đều có. Đi một lần đều thỏa mãn toàn bộ yêu cầu của mọi người, tự nhiên sẽ là địa điểm tốt nhất không nơi nào sánh bằng.
Dựa theo dự định vạch ra vào giờ nghỉ trưa, những bạn học không có tài xế đưa đón sẽ đi chung với những bạn học có tài xế đưa đón thẳng đến trung tâm thành phố, rồi tập trung lại tại cửa hàng thức ăn nhanh Marcdonal ở đầu đường phố đi bộ.
Ngồi trên xe của Lục An Nhiên là Lâm Đạt, Kỷ Linh và một bạn nam cùng lớp, tên là Ngô Cương. Lúc vừa mới lên xe, mọi người đều kiềm chế, ngay cả một người hướng ngoại như Kỷ Linh cũng trở nên ít ồn ào hơn, Ngô Cương là do bị phân lên chiếc xe toàn con gái, nên vẫn luôn cuối đầu không nói chuyện. Mà bình thường Lâm Đạt vốn cũng không thích nói chuyện, ở đây cũng sẽ là người không có khả năng làm ồn nhất.
“Đại tiểu thư, tối nay mấy giờ cô về? Tôi đợi cô ở đầu phố hay là đến giờ mới đến rước cô về?” tài xế như cũ vẫn là tài xế Trương người được Lục Kiếm Hào phái đến làm tài xế cho Kỷ Nhu và Lục An Nhiên.
“Chú cứ về trước đi!” Lục An Nhiên suy nghĩ chốc lát rồi nói: “Con sẽ gọi điện thoại cho chú trước khi con về!”
“Vâng thưa tiểu thư.” Tài xế Trương trả lời một tiếng rồi lại tiếp tục lái xe.
“Ngầu nha!” Kỷ Linh mở to hai mắt: “Thật sự là cùng với phim truyền hình cùng một dạng nha! Là một đại tiểu thư chân chính đó!” cô cùng với Lâm Đạt đều thuộc những gia đình bình thường dựa vào thành tích cao của mình mà thi vào Sơ trung Anh Hoa, bình thường đi học hay tan học đều đón xe buýt, vẫn luôn cảm thấy có tài xế đưa đón đã là một việc thần kỳ rồi, thật không ngờ lại giống như trên phim truyền hình còn phải kêu “đại tiểu thư” nha! Kỷ Linh giống như là phát hiện ra được một Đại Lục mới, thò người lên hỏi: “Ơ, chú tài xế ơi! Tại sao chú lại phải kêu Lớp trưởng là đại tiểu thư thế?”
“Bỏi vì cô ấy chính là đại tiểu thư mà!” Chú Trương vẫn là lần đầu tiên thấy ngoài Sở Dao ra Lục An Nhiên lại đi cùng với người khác, ngoại trừ kinh ngạc ông vẫn hy vọng Lục An Nhiên có thể kết giao thêm nhiều bạn bè.
“Vậy có phải hay không nhà chú cũng có nữ hầu chấp sự hay gì đó đúng không!” Khuôn mặt Kỷ Linh trở nên hưng phấn.
“Chấp sự! Là quản gia sao?” Lão Trương cũng là nghe con gái mình nói cái gì mà hắc chấp sự cái gì mà quản gia gì đó.
“Chú tài xế, chú thật sự rất biết cập nhật xu thế nha! Cả những chuyện này chú cũng biết luôn!” Kỷ Linh cười.
“Hahaha!” Lão Trương cũng cười lên, đã từng tuổi này rồi mà vẫn còn được người ta khen là biết cập nhật xu thế! Cô gái nhỏ này cũng thật sự rất thú vị
“Phụt!” Lục An Nhiên cũng nhịn không nỗi nữa mà cười thành tiếng, tính cách của Kỷ Linh cũng thật sự rất đáng yêu.
“Hahaha!” Ngô Cương cũng cười thành tiếng, bầu không khí trong xe nhờ vào Kỷ Linh, như được tiếp thêm sức sống.
Lát sau liền đến phố đi bộ mua sắm ở trung tâm thành phố, sau khi xuống xe Kỷ Linh vẫn còn nhiệt tình bắt tay tài xế Trương chào tạm biệt.
Lúc tiến vào tiệm Marcdonal phát hiện các bạn học sinh cũng gần như đã đến đông đủ rồi, sau khi chào hỏi mọi người xong, Lục An Nhiên liền ngồi xuống cùng với mọi người.
“Lớp trưởng có muốn gọi thứ gì đó ăn hay không?” có một bạn nữ hỏi.
“Mình không cần đâu, hihi...” Lục An Nhiên liếc mắt nhìn đến trên phần ăn của mọi người đều là Ham burger kẹp thịt gà trộn thêm vài món gì đó, liền từ chối: “Tạm thời mình vẫn không đói!”
“Thiên kim đại tiểu thư sẽ không ăn những món như thế này đâu!” Tôn Sa Sa vừa ăn bánh Ham Burger nhân phô mai mà Sở Dao mời vừa liếc mắt nhìn Lục An Nhiên đang được mọi người vây xung quanh, giọng điệu và thái độ đều cho thấy sự khó chịu, làm cho mọi người ngồi xung quanh đều cảm thấy ngại ngùng.
“An Nhiên, Sa Sa nói chuyện có phần hơi thẳng! Cậu đừng để trong lòng nha!” Sở Dao khống chế nụ cười trong mắt nói.
“Không sao.” Nhiều bạn học ở đây như thế, mọi người đều vì muốn được vui vẻ mới đi ra đây, Lục An Nhiên thật sự không muốn ngay lúc này mà phát tiết, vì thế áp chế cơn nóng giận mà giải thích: “Mình không ăn thịt.”
“Hả? Cậu không ăn thịt sao?” Kỷ Linh vẻ mặt lộ rõ kinh ngạc: “Trời ơi! Cư nhiên có người không ăn thịt ư?”
“Ừm!” Lục An Nhiên cười hiện tại nói ra việc này là tốt nhất, miễn cho sau này lại xảy ra chuyện hiểu lầm, gây ra chuyện không vui.
“Thiên kim đại tiểu thư so với chúng ta thật sự không giống nhau a!” giọng điệu chua lét của Tôn Sa Sa làm cho bầu không khí trở nên đông lại: “Ăn chút đồ cũng phải chọn qua chọn lại! Thật sự xem mình là công chúa sao! Hừ!”
“An Nhiên, Tôn Sa Sa thật sự không phải người xấu, chỉ là tính cách ngay thẳng tương đối thẳng thắn, miệng cũng hơi thẳng, cậu...” Sở Dao vẫn muốn nói những câu như trước cư nhiên bị Lục An Nhiên đánh gãy.
“À à! Đây gọi là thẳng thắn?” Lục An Nhiên thật sự nhịn không nỗi nữa, thật sự cho rằng cô là quả hồng mềm dễ nắn sao! Một lần tôi nhịn cậu, đó là do tính cách tôi tốt! Lần thứ hai tôi nhịn cậu, đó là do gia giáo của tôi tốt hơn so với cậu! Lần thứ ba, tôi tuyệt đối sẽ không nhường cậu như những lần trước nữa!