Chương 9: Tu luyện nhiều gian nan đến thế

Trong Linh Tê động quanh co sâu thẳm, sau trăm vòng xoay ngàn vòng rẽ, lại là một khoảng thiên địa không động khác, không gió không trăng, nhưng lại có một âm thanh trong lành yên tĩnh dào dạt không dứt. Đá lớn tựa ngọc to to nhỏ nhỏ, tạo nên rất nhiều giường đá thiên nhiên. Chính giữa còn có một cái đầm bích thủy, giống như gương chiếu ra thế giới ngoài kia.


Đây chỉ là một trong rất rất nhiều động phủ, Thẩm Thanh Thu cũng rất vừa lòng, không tính tìm nơi khác.
Thẩm Thanh Thu sớm đọc một lượt điển tịch, ngồi xuống trên giường đá, bắt đầu dốc lòng tu tập.


Nhưng mà, giống như ông trời không chịu để cho hắn thành thực cày điểm, ngồi xuống không bao lâu, hắn liền nghe được một hồi động tĩnh khác thường.
Đó là tiếng thở thấp đầy khó nhọc của con người.


Không riêng gì thính lực sắc bén của hắn cảm thấy khác thường, linh lực trong cơ thể của hắn cũng cảm thấy được một cỗ linh lực gần như phát bạo.


Được rồi. Thẩm Thanh Thu biết xảy ra cái gì. Linh Tê động lớn như vậy, tất nhiên không thể chỉ có một mình hắn được thông qua để vào bế quan, nơi này còn có người khác cũng đang tu luyện, hơn nữa… còn tẩu hỏa nhập ma, hiện tại đang là thời điểm mấu chốt.


Ta! chỉ! muốn! bế! quan! tu! luyện! để! cày! điểm! võ! công! mà! thôi! Có cần phải vậy không? Có! cần! không!
Thẩm Thanh Thu nhanh chóng mở hai mắt, quyết định đi tr.a xét một phen. Hắn đi đến phương hướng âm thanh và linh lực đó truyền đến, xoay bảy tám vòng trong động, động tĩnh càng lúc càng lớn.


available on google playdownload on app store


Cuối cùng, hắn tiến nhập một huyệt động khác. Đi vào liền nhìn thấy một thân ảnh bạch y đưa lưng về phía hắn, một thanh trường kiếm rơi trên mặt đất.


Bốn vách tường trong động đều là dấu vết lưỡi kiếm lạnh thấu xương chém qua, máu tươi văng khắp nơi giống như hiện trường hung án, ngay cả trên người bạch y nhân kia cũng đều là vết máu loang lổ.
Xem ra tẩu hỏa nhập ma đến mức tương đối thảm khốc a!


Thẩm Thanh Thu cân nhắc cách giải quyết loạn trời loạn đất của mình, nếu đi lên làm lưu thông linh lực của đối phương, rốt cuộc khả năng hỗ trợ lớn hơn hay là khả năng làm ch.ết đối phương lớn hơn, đúng lúc này, hắn liếc mắt một cái thoáng nhìn chuôi kiếm trên mặt đất.


Thân kiếm thon dài, giờ phút này bởi vì linh lực chủ nhân phát bạo khiến cả vật thể phát ra ngân quang chói mắt, chú văn và hoa văn cổ trên lưỡi kiếm sáng không ngừng.
Thẩm Thanh Thu liếc mắt một cái liền nhận ra đây là kiếm gì, kiếm thuộc về ai.
Mẹ nó!
Có ch.ết hay không, gặp phải người này!


Nếu vừa rồi hắn có tâm hỗ trợ, giờ chỉ còn tâm chạy trối ch.ết. Nhưng mà đã muộn. Bạch y nhân kia mạnh mẽ quay đầu, đã phát hiện sự có mặt của hắn!


Thẩm Thanh Thu căn bản không có tâm tư khen một câu “mỹ nam tử”, mỹ nam tử đẹp đến đâu, nếu hai mắt đỏ ngầu trán nổi gân xanh mà trừng mắt ngươi, cũng phải quỳ được không!


Hắn phất tay áo bỏ chạy, nam tử kia đánh một quyền vào thạch bích, đá vỡ văng khắp nơi, trường kiếm dưới đất xé gió bay tới, vừa vặn ghim trên tảng đá trước đường lui của Thẩm Thanh Thu, cắt đứt đường hắn đi trong nháy mắt, bạch y nhân mất đi lý trí đã tiến lại.


Thẩm Thanh Thu thấy chạy không kịp, đành cứng cỏi lên. Hắn hội tụ linh lực bên tay phải, được ăn cả ngã về không mà vỗ vào ngực đối phương,


Nếu người này thật sự giống trong truyền thuyết, có thực lực gần như có thể chiến đấu một trận với nhân vật chính, vậy một chưởng này chắc chắn là đếch có tác dụng. Chẳng những đếch có tác dụng, nói không chừng Thẩm Thanh Thu còn sắp bị đánh bay xa ba trượng, miệng phun máu tươi gì gì đó.


Nhưng mà, cư nhiên hữu dụng, bị đánh bay xa ba trượng, miệng phun máu tươi, cư nhiên không phải Thẩm Thanh Thu, mà là đối phương!
Một khắc kia, Thẩm Thanh Thu giơ tay phải của mình, nhìn bạch y nhân bị mình một chưởng đánh ngã, cảm khái sâu sắc, sao anh đây ngầu vờ lờ!


Kỳ thật người tẩu hỏa nhập ma phát cuồng tất nhiên đáng sợ, nhưng cũng rất yếu ớt, nếu vận khí ngươi đủ tốt, không chừng chỉ một chưởng cũng đủ làm gãy sự chống cự cuối cùng của hắn.


Thẩm Thanh Thu biểu cảm bối rối mà nhìn người đó thống khổ nửa quỳ trên mặt đất, mạnh mẽ giãy dụa muốn đứng lên, đầu gối lần nữa rơi thật mạnh xuống đất, cuối cùng vẫn thở dài, đưa tay đặt lên lưng hắn.


“Nói rõ trước.” Thẩm Thanh Thu cũng mặc kệ hắn có nghe hiểu hay không, cứ mặc kệ nói: “Cái trò này ta cũng không quen, ngộ nhỡ chỉnh ngươi ch.ết, tốt xấu gì ta cũng coi như tận lực, ngươi ngàn vạn lần đừng trách ta.”


Không biết qua bao lâu, Thẩm Thanh Thu cảm giác linh tức trong cơ thể người đó từ từ bình phục, lưu thông bình thường, trái tim mới chầm chậm buông lỏng, rút chưởng tay về.
Bạch y nhân khôi phục bình thường cúi thấp đầu, còn chưa thanh tỉnh.


Thẩm Thanh Thu kỳ thật đã đoán ra thân phận người này, nhưng âm thanh thông báo của hệ thống khiến hắn hoàn toàn xác nhận.


【 Chúc mừng! Hệ thống nhắc nhở: Thay đổi tình tiết ‘Liễu Thanh Ca ch.ết’, giá trị tìm đường ch.ết và giá trị thù hận của nhân vật phản diện ‘Thẩm Thanh Thu’ giảm xuống, chỉ số ngầu +200! 】
Quả nhiên. Đây là đồng môn sư đệ của hắn, cũng là một kẻ ch.ết oan dưới tay Thẩm Thanh Thu nguyên tác.


Chủ nhân Bách Chiến Phong của mười hai đỉnh Thương Khung Sơn phái, Liễu Thanh Ca.
Liễu Thanh Ca là một nhân vật rất trâu bò.


Thiên cung mười hai đỉnh, mỗi đỉnh mỗi vẻ, đặc sắc rõ ràng. Chẳng hạn như, Khung Đỉnh Phong đứng đầu thống lĩnh đại cục, quan sát các đỉnh; Thanh Tĩnh Phong của Thẩm Thanh Thu là nơi ưa thích nhất của phần tử tri thức và thanh niên văn nghệ; Vạn Kiếm Phong nhờ thiên thời địa lợi nhân hoà, từ xưa đã sinh ra nhiều đại sư đúc kiếm; Khổ Hành Phong vừa nghe tên đã biết là làm cái gì, lấy roi quất Thẩm Thanh Thu hắn cũng không muốn đi...


Trong mười hai đỉnh, Tiên Xu Phong là sự tồn tại khiến người ta siêu cấp thèm thuồng.


Bởi vì đỉnh này chỉ lấy nữ đệ tử. Hơn nữa, trước nay chỉ số dung nhan đệ tử rất cao, mỹ nữ như mây. Méo hiểu sao độc giả viết đồng nghiệp văn YY ùn ùn, trăm hoa đua nở, trong đó các tác phẩm xuất sắc như 《 Bá đạo Tiên Xu yêu phải ta 》, 《 Những năm tháng ở Tiên Xu Phong trái ôm phải ấp 》 có thể nói là kiệt xuất, lưu truyền rộng rãi với sức ảnh hưởng to lớn, thậm chí có thể sánh vai cùng nguyên tác.


Thế nhưng trong đó được người trẻ tuổi thích nhất, sùng bái nhất, vội vàng muốn gia nhập nhất, tuyệt đối là Bách Chiến Phong do Liễu Thanh Ca thống lĩnh!
Đây là nhất mạch hiếu chiến nhất của Thương Khung Sơn phái, cũng là nhất mạch có sức chiến đấu mạnh nhất.


Lịch đại phong chủ Bách Chiến Phong không có ai không phải nhân vật kiếm thuật tuyệt đỉnh, bách chiến thường thắng, thần thoại bất bại, dữ dội nhiệt huyết, phong cách!


Bởi vậy, Thẩm Viên khá say mê nhân vật này. Nam nhân thường cực kỳ coi trọng kẻ mạnh. Mặc dù nguyên tác không có miêu tả chính diện, hình tượng Liễu Thanh Ca mà Thẩm Thanh Thu bổ não đều là một khuôn mặt hán tử sắc bén. Chiến thần mà!


Thẩm Thanh Thu cúi đầu nhìn nhìn khuôn mặt đẹp như con gái kia, cảm giác ảo tưởng trong lòng mình từ trước tới nay đều tan biến.
Chủ nhân của Bách Chiến Phong bách chiến bách thắng, tại sao phải mang cái mặt của công tử văn nhã thiếu niên lang?


Nhưng cũng phải nghĩ lại, Liễu Thanh Ca là ca ca của nữ chính hàng đầu, tuyệt thế đại mỹ nữ Liễu Minh Yên. Bà xã của nhân vật chính chất lượng khẳng định chuẩn không cần chỉnh, sức mạnh của gien là mạnh nhất, khoa học đó chứ!


Bách chiến bách thắng, tính cách kiêu căng cuồng ngạo, hơn nữa tướng mạo như Phan An, khó trách tác giả sớm viết cho hắn ch.ết.
(Phan An: mỹ nam tử nổi tiếng Trung Quốc cổ đại)


Người không phải nhân vật chính mà cũng dám ngầu lòi như vậy? Chia cho chỗ khác thì ngươi sẽ ch.ết chắc! Mẹ nó vừa rồi không cân nhắc đến nước này, hiện tại ngẫm lại, hắn cứu người này liệu có ảnh hưởng đến độ sướng của Lạc Băng Hà không a?


Nhân vật phong cách thế này không tốn nhiều giấy mực, ngoại trừ chiến tích hắn bày ra dọa vãi đái người ta, hắn còn có một ý nghĩa tồn tại rất quan trọng, chính là dùng để phụ họa bản chất cặn bã của Thẩm Thanh Thu.


Liễu Thanh Ca và Thẩm Thanh Thu là sư huynh đệ đồng môn, giữa hai người lại luôn có xích mích.


Đó cũng là nguyên nhân tại sao vừa rồi Thẩm Thanh Thu vô cùng muốn chạy trốn. Hai người vốn bình thường đã không hợp, một bên tẩu hỏa nhập ma, hoặc là hắn đuổi theo chém ch.ết Thẩm Thanh Thu, hoặc là Thẩm Thanh Thu giống nguyên tác đâm ch.ết hắn.


Tuy rằng không biết rốt cuộc có thâm cừu đại hận gì, nhưng nguyên tác Thẩm Thanh Thu là hung thủ giết Liễu Thanh Ca, là sự thực không thể chối cãi. Sự việc này bị tố giác, cũng là (một trong những) nguyên nhân trực tiếp khiến Thẩm Thanh Thu thân bại danh liệt. Nguyên tác chỉ nói Thẩm Thanh Thu “thừa dịp tu luyện có chút sai sót, vậy mà lại có thể nhẫn tâm dồn vào chỗ ch.ết”, hiện tại ngẫm lại, đại khái chính là động thủ ở chỗ này đi…


Thẩm Thanh Thu giết thân nhân duy nhất của nữ chính, đương nhiên Lạc Băng Hà phải báo thù cho bà xã y rồi.
Lại nói tiếp, điểm thù hận của nhân vật Thẩm Thanh Thu này không phải nhiều vừa đâu!


Thẩm Thanh Thu đang ở bên này lo lắng không nguôi cho tương lai của mình, bên này Liễu Thanh Ca hộc xong máu, rốt cuộc từ từ tỉnh lại.


Liễu Thanh Ca vừa mở mắt, liền nhìn thấy Thẩm Thanh Thu thần sắc an nhàn ngồi ở gần đó, nghiêng đầu nhìn hắn, dáng vẻ kia nhìn thế nào cũng không thấy có ý tốt, theo bản năng cảnh giác mãnh liệt, muốn ngồi lên phòng bị thật mạnh, lại tác động đến nội tạng vừa mới được trùng kiến lại, nội tức đại loạn, lại phun ra một ngụm máu.


Bên này Thẩm Thanh Thu lành lạnh nói: “Hầy, đừng kích động như vậy mà. Dù gì cũng là chủ nhân Bách Chiến Phong, làm gì mà biến thành khó coi như vậy, ngươi không thấy ngại sao? Nào nào, lau đi.” Nói xong đưa một cái khăn tay qua.


Liễu Thanh Ca vừa hộc máu vừa nói: “Thẩm… Ngươi lại muốn làm cái quái gì…”


Thẩm Thanh Thu nhìn hắn thật sự gian nan, vỗ nhẹ một chưởng trên lưng hắn. Vốn Liễu Thanh Ca cho rằng hắn muốn gia hại, kiểu gì cũng trốn không thoát, đợi tiếp xúc với một chưởng kia mới cảm giác một đạo linh khí thanh hòa bình thuận quán nhập, chạy theo quy luật tứ chi, giúp hắn điều hòa hơi thở. Như thế này, Liễu Thanh Ca quả thực còn hoảng sợ hơn là Thẩm Thanh Thu sau lưng hãm hại hắn.


Thẩm Thanh Thu vừa vỗ cho hắn vừa nói: “Liễu sư đệ à, kỳ thật, gần đây sư huynh bế quan có nhiều điều hiểu ra, nghĩ đến những chuyện trước kia, sư huynh cũng hết sức hổ thẹn.”
Liễu Thanh Ca tựa hồ hộc càng nghiêm trọng.


Nếu hiện tại hắn không có giết Liễu Thanh Ca, tình tiết kéo giá trị thù hận đã thay đổi, tại sao không làm triệt để một chút, thẳng tay xây dựng quan hệ tốt với Liễu Thanh Ca, nói không chừng còn có thể thành hậu thuẫn cho mình thì sao?!
Liễu Thanh Ca: “... Ngươi nghiêm túc?”


Thẩm Thanh Thu: “Thật. Không thể thật hơn, nhìn ánh mắt sư huynh mà xem, cảm động chưa?”
Luôn cảm thấy sau khi công năng OOC tan băng, nhân vật của Thẩm Thanh Thu khỏi cần băn khoăn, đã bước lên con đường đổ vỡ hình tượng một đi không trở lại rồi...


Liễu Thanh Ca sắc mặt cực kỳ kém, làm theo mong muốn của Thẩm Thanh Thu, nhìn ánh mắt của hắn trong chốc lát, rốt cuộc giống như không thể nhịn được nữa nói: “Ngươi, đi xa chút.”
Thẩm Thanh Thu tỏ vẻ lý giải.


Dù sao ghét nhau nhiều năm như vậy, trong chốc lát khẳng định không thể cày lên độ hảo cảm được, chuyện này không thể vội, phải từ từ mà đến.


Hắn gật gật đầu, nói đi là đi, vừa đi vừa không quay đầu lại mà phất tay nói: “Nếu khi sư đệ luyện công lại đi sai đường, chớ có ngại, cứ hô lớn gọi sư huynh đến hỗ trợ. Mọi người cách nhau gần như vậy, cũng nên chiếu cố nhau một chút.”


Liễu Thanh Ca giống như nghe hắn nói thêm hai câu thì sẽ hộc máu, ánh mắt làm cho người ta sợ hãi.
Thẩm Thanh Thu thức thời mà câm miệng. Còn lại một mình Liễu Thanh Ca bồi hồi trong gió.


Hai người họ xưa nay không nhìn nhau, khi Liễu Thanh Ca còn niên thiếu đã không thể nào chịu nổi cách làm người của Thẩm Thanh Thu, cả hai đều chán ghét đối phương đến cực điểm.


Loại chán ghét này cũng không phải là cái kiểu cãi nhau đánh nhau như oan gia hoan hỉ, mà là loại một câu không hợp là sẽ vung tay đánh. Thẩm Thanh Thu không đục nước béo cò mới là lạ, cư nhiên còn giúp hắn?!
Nhưng mà, sự thật bày ra trước mắt, khiến biểu cảm khuôn mặt của Liễu Thanh Ca hơi hơi lệch lạc.


Ký ức của hắn chỉ dừng ở khoảnh khắc luyện công mất khống chế. Nhưng hiện tại hắn linh tê bình thuận, tuyệt đối không thể trong lúc cuồng loạn tự mình đả thông điều hòa được, tất nhiên có ngoại lực tương trợ.
Chẳng lẽ, thật sự là Thẩm Thanh Thu giúp mình?


Vừa nghĩ tới thực sự có khả năng này, Liễu Thanh Ca liền cảm giác ghê tởm giống như eat crap vậy.






Truyện liên quan