Quyển 1 - Chương 2: Đồng 2 tệ nghèo túng

Edit:Heidi
Đường Linh đang ngồi tại khu nghỉ ngơi, đang tiêu hóa sự thực mình đã trùng sinh, giơ tay lên day huyệt thái dương, cô kinh ngạc phát hiện bàn tay chảy máu trước đó, giờ lại hoàn hảo không chút thương tổn, ngay cả một vết xước da đều không có!


Cô nhớ rõ ràng là tay bị chảy máu, tại sao lại như vậy?
” Đường Linh, cậu bị gì vậy? Nãy sao tự dưng té lăn quay ra? ” Bé trai vừa dùng khăn mặt lau mồ hôi vừa hỏi, uống gần nửa bình nước trong tay, tiến đến cạnh Đường Linh tùy ý ngồi xuống nghỉ ngơi.


Đường Linh nghe vậy liền thấy quẫn bách, ngã chổng vó nằm trong đống rác, thực sự nghĩ lại mà kinh!
” Uhm, không cẩn thận bị ngã. “


Cô hơi nghiêng đầu nhìn bé trai một chút, Đường Linh lắc đầu, không phải không thừa nhận thế giới này quả thực kỳ diệu, bạn vĩnh viễn sẽ không tưởng tượng nổi giây tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì!
” Không té bị thương chứ? ” Bé trai tùy tiện hỏi một câu, lại uống một hớp nước lớn.


Đường Linh cong khóe miệng, bé trai này cũng không tệ lắm, không vì chuyện mình bị ngã trong đống rác mà cười nhạo mình.
” Không sao, không có việc gì! Vừa nãy cám ơn nhé! “
” Không có gì, đều là bạn học, nên làm! “


Đường Linh gật đầu, không đáp lời tiếp, bởi vì cô vẫn không nhớ lại được bé trai này là ai, chỉ cảm thấy nhìn quen mắt.
” Chu Nghị cậu chạy thế nào a? Xếp thứ mấy? “
Một giọng nói thanh lệ của nữ sinh từ đằng xa truyền đến, đi theo bên cạnh là vài nam sinh, ồn ào hò reo đi về hướng bên này.


available on google playdownload on app store


Đường Linh ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện mấy người này cô đa số đều nhận ra, là bạn học thời tiểu học của cô, mà nữ sinh vừa mới nói chuyện là Vương Tử Thông.


” Cũng tạm được, xếp thứ 6, không vào được top 5 vị trí đầu! ” Chu Nghị, cũng chính là bé trai vừa mới kéo Đường Linh cùng nhau chạy có chút tiếc hận nói.


” Thứ 6 nha, cũng tốt mà, tiến vào top 10 mười vị trí đầu rồi, phải biết lần tranh tài này toàn thành phố mình có một ngàn người cùng tham gia đó! ” Vương Tử Thông tiến đến cạnh Chu Nghị, giơ lên chai nước trong tay, ” Uống chút nước đi, chạy lâu như vậy khẳng định là khát rồi! “


Vương Tử Thông thấy Chu Nghị nhận nước trong tay mình, cười rất ngọt ngào, tiếp đó con mắt hơi chuyển động, nhìn thấy Đường Linh, tựa như nghĩ tới điều gì, ” Đường Linh, cậu chạy xếp thứ mấy a? “


Đường Linh thấy tầm mắt của mọi người đều chuyển đến trên người mình, thuận miệng nói: “Thứ 12. “


Đường Linh nhớ tới kiếp trước lần tranh tài này mình đứng thứ 3 giải nữ, mà kiếp trước cũng không có chuyện ngã chổng vó khi nãy, nhất thời có vẻ nghi hoặc, Sao lại xảy ra loại chuyện này? Quá kỳ quái đi! Nhưng mà truyện trùng sinh vậy mà lại xảy ra trên người mình, như vậy lịch sử thay đổi cũng bình thường thôi.


” Ai nha! Sao lại xếp thứ 12 a! “
Vương Tử Thông có chút cười trên sự đau khổ của người khác, ” Còn tưởng rằng cậu có thể tiến vào top mười vị trí đầu đấy, sớm biết vào không được, còn không bằng để Trương Văn Văn thi đấu cho rồi, thực sự là hoang phí chỉ tiêu! “


“Đúng vậy a, xem ra trường chúng ta không thể giành được hạng nhất tổng hợp rồi! ” bé trai bên cạnh Vương Tử Thông có chút buồn bực nói.


Đường Linh liếc nhìn bé trai kia, cậu ta gọi là Tư Đồ Hạo, cô có ấn tượng rất sâu với bé trai kia, không phải vị họ kép của cậu ta, mà vì Tư Đồ Hạo và Tư Đồ Văn là anh em song sinh, hai bé trai có bộ dáng rất xinh đẹp, hơn nữa thành tích học tập còn rất giỏi, lúc học tiểu học, rất nhiều nữ sinh đều thích cặp anh em song sinh này, vừa mới nói chuyện là Tư Đồ Hạo, là em trai.


” Đường Linh khi chạy bị vấp ngã, mới chạy không tốt, thành tích xếp thứ 12 cũng rất tốt rồi! “
Chu Nghị so với đám học sinh trước mặt lớn hơn hai năm, năm nay là năm lớp năm, cho nên lời của hắn nói mọi người vẫn chịu nghe.


Đường Linh quét mắt một vòng, phát hiện khi cô dừng tầm mắt trên người Vương Tử Thông thì cậu ta rõ ràng có chút né tránh, thông minh như Đường Linh, sao lại không nghĩ tới nguyên nhân trong đó, cô cúi đầu, khóe miệng mang theo nụ cười có chút nghiền ngẫm, ẩn dưới tinh quang trong mắt.


Làm như cảm thấy tầm mắt Đường Linh, Vương Tử Thông chột dạ, bật thốt lên, ” Tớ không phải cố ý, chỉ là không cẩn thận đụng vào cậu mà thôi! ” Giọng nói có chút yếu, thế nhưng vẫn nhõng nhẽo như cũ.
Đường Linh vẫn cúi đầu, không nói gì, giống như bị ủy khuất!


Mọi người nhìn thấy, đều đồng tình với Đường Linh, có chút trách cứ nhìn Vương Tử Thông!
Vương Tử Thông thấy mọi người đều nhìn mình, tức khắc trên mặt không nén được giận, gương mặt nhỏ nhắn có chút đỏ lên!


Lúc này Đường Linh mới sâu kín mở miệng nói, ” Thực xin lỗi, hôm nay đã liên lụy đến mọi người! “
” Không sao đâu, không có gì! ” Tư Đồ Hạo xua tay, ” Cũng không thể trách cậu, cậu té bị thương vẫn có thể kiên trì chạy tiếp, đã rất tốt rồi! “


“Đúng vậy a, không té bị thương chớ? ” Tư Đồ Văn thấy em trai vừa nãy không hỏi nguyên do, phụ họa Vương Tử Thông trách mắng Đường Linh, trong lòng có chút áy náy, thế mới tiếng quan tâm tới thương thế của Đường Linh.


” Bạn cùng bàn! Bị thương ở đâu thế? ” Một bé trai anh tuấn khoa trương tiến đến bên cạnh Đường Linh, lôi kéo cánh tay cô nhìn trái nhìn phải, gương mặt đẹp trai so với nữ sinh còn tinh xảo hơn.
Bạn cùng bàn?


Đúng rồi, nhóc xinh trai này gọi là Đoàn Ngọc, đúng là bạn cùng bàn của Đường Linh cô, người này bộ dạng soái khí, thể thao lại tốt, tính cách vui vẻ, chỉ là học tập hơi tệ chút, thế nhưng nhân duyên lại không tệ, rất nhiều tiểu nữ sinh đều thích cậu ta!


Lông mày Đường Linh giãn ra, kéo cánh tay về, tuy rằng vết thương trên tay không còn nữa, nhưng cánh tay của cô vẫn là rất đau đó, thằng nhãi này lôi kéo cánh tay mình lắc qua lắc lại, quả thực bó tay!


” Tớ không sao! ” Đường Linh không dám nói quá nhiều, bởi vì hồi nhỏ cô không thích nói chuyện, đột nhiên biến đổi quá nhanh, dễ dẫn đến hoài nghi!


Đoàn Ngọc trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm Đường Linh, nửa ngày mới gật gật đầu nói, ” Không bị gì là tốt rồi, không thì cuộc thi chiều nay tớ thảm chắc rồi! “
Bạn nhỏ cùng bàn với hắn chính là không thích nói chuyện!
Khóe miệng Đường Linh giật giật!


” Hừ! Không phải chỉ ngã nhẹ có một cái thôi, nhõng nhẽo thấy sợ! “


Nhìn thấy bạch mã hoàng tử trong lòng và Đường Linh thân cận như vậy, sự chú ý của mọi người dĩ nhiên đều tập trung về trên người Đường Linh, trong lòng Vương Tử Thông cảm thấy không vui! Rõ ràng cô mới là người được mọi người coi trọng được không hả.


Chạy cự li dài cuối cùng đã kết thúc, xếp thứ nhất là trường tiểu học Thắng Lợi, tiểu học Cảnh Dương nơi Đường Linh theo học xếp thứ hai.


Buổi trưa cơm nước xong, mẹ Đường Linh cho cô 2 tệ xong mới đi về nhà, ở thời điểm này một xu có thể mua mấy cái kẹo, 5 xu có thể mua được một bình lớn nước ngọt có ga, 2 tệ này cũng coi như là tiền tiêu vặt khá lớn!


Xem đồng 2 tệ trong tay, Đường Linh cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, khóe miệng cong lên, lông mày giãn ra, nếu muốn thay đổi, vậy trước tiên phải bắt tay từ thu nhập của gia đình, kiếp trước cha mẹ làm lụng vất vả cả đời, sinh hoạt vẫn thường thường, khi cha mẹ lớn tuổi thân thể đều không tốt, đời này cứ để con gái vì hai người tạo ra một cuộc sống thoải mái an ổn!


Đường Linh chậm rãi xoay người, ngước đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm, ánh mắt nheo lại, cảm thụ sự khoan khoái chưa từng được trải qua.


” Ôi! Mẹ cậu cho cậu 2 tệ hả? Có thể mua cái gì nha! ” Vương Tử Thông trông thấy Đường Linh sẽ không thoải mái, lời nói ra miệng đều mang theo ý giễu cợt, cũng thật là nghèo túng! 2 tệ mà cũng cầm khoe trên tay!


Trong cuộc sống luôn không thiếu người phá đám, mà rõ ràng như thế, Vương Tử Thông vai diễn này diễn quá chuyên nghiệp đi!
Đường Linh cầm qua bình nước suối để bên cạnh, xoay mở nắp, nhấp một ngụm, hoàn toàn bơ lác người ” Chuyên nghiệp ” kia.


Vương Tử Thông thấy Đường Linh không đoái hoài gì đến mình, có chút lộ vẻ tức giận, Đường Linh không thích nói chuyện mọi người đều biết, ngược lại hưng trí bừng bừng quay ra nói với mấy nam sinh khác, ” Dù sao thời gian còn sớm, nhóm chúng ta về trường vẫn phải lên lớp, không bằng chúng ta cùng đi phố Trung Hoa đi dạo đi! “


” Được a, tán thành! ” Đoàn Ngọc là người thứ nhất nhấc tay tán thành, ai bảo hắn ghét nhất lên lớp, đi học bớt đi một chút cũng tốt!


” Cũng tốt, nghe nói quảng trường phố Trung Hoa kia có chương trình rút thăm trúng thưởng, hình như rất thú vị! ” Tư Đồ Hạo đối với chuyện dạo phố không có hứng thú, ngược lại đối với chương trình kia lại cảm thấy rất hứng thú.


Mọi người cũng chưa từng thấy rút thăm nhận thưởng, thật mới mẻ, đều muốn đi xem.
” Bạn cùng bàn, cậu chắc sẽ đi chứ! ” Đoàn Ngọc cười hì hì nói.


Đường Linh lắc đầu một cái, cô quá hiểu vé rút thăm xổ số rồi, biết bao nhiêu người mơ giấc mộng đẹp trúng đặc biệt, bỏ một khoản tiền lớn ném vào việc mua vé xổ số, cũng không thấy mấy người thật sự trúng, trúng độc đắc? Xác suất kia hi hữu thế nào!


” A? ” Đoàn Ngọc kêu thảm một tiếng, lôi kéo tay Đường Linh, ” Bạn cùng bàn! Cậu không thể không đi a! Nếu như một mình cậu quay về lên lớp, chúng ta khẳng định sẽ bị lão sư bắt được! Đi đi, đi đi mà! “


” Đường Linh, sao cậu luôn làm trái lại ý mọi người! Tất cả mọi người đồng ý đi, nếu cậu không có tiền mua vé số, tôi mua cho cậu, coi như cho cậu! ” khuôn mặt Vương Tử Thông lộ ra vẻ khinh thường, người nghèo thật đúng là phiền phức!


” Cùng đi xem đi, không mua thì tham gia chút náo nhiệt cũng được! ” anh em song sinh người anh Tư Đồ Văn cũng gia nhập hàng ngũ khuyên bảo.
Đường Linh gật đầu, hiện tại cô tuổi nhỏ, cơ hội có thể đi ra ngoài rất ít, lần này có lẽ là cơ hội!






Truyện liên quan