Quyển 2 - Chương 24: Buổi đấu giá ngọc thạch

Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Buổi đấu giá ngọc thạch của Đằng Việt, tổ chức ngay tại chỗ căn cứ ngọc thạch địa phương, có thể tưởng tượng được, buổi đấu giá này long trọng biết bao!


Tuy rằng Đường Linh đã có chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi đi tới buổi đấu giá này vẫn không khỏi kinh ngạc trong lòng! So với buổi đấu giá của Đằng Việt này, giao dịch đổ thạch của thành phố S quả thực giống bán vỉa hè, không thể đem khoe khoang nổi!


“Anh Lưu, buổi đấu giá lần này so với năm rồi có chút không giống, năm rồi buổi đấu giá này phải kéo dài mất mười mấy ngày, lần này lại chỉ tổ chức trong ba ngày!”
“Trong ba ngày?”. Lưu Triển Bằng nghe vậy sững sờ “Sao vội vã như vậy?”


Lục Tùng cười hì hì, “Đó không phải vì muốn bắt kịp hội giao lưu các dân tộc thiểu số của tỉnh Vân sao, cho nên buổi đấu giá ngọc thạch liền đổi thành trong ba ngày!”
“ Hội giao lưu các dân tộc?”. Đường Linh không hiểu nhìn Lục Tùng, cô đúng là chưa từng nghe nói!


Lục Tùng cúi đầu, cười giải thích, “Hội giao lưu các dân tộc này là do các dân tộc thiểu số ở tỉnh Vân tổ chức tự phát, cách mỗi năm năm thì có một lần, không phải người của tỉnh Vân thì đúng là có rất ít người biết đến, bình thường thôi! Nhưng tuy nói là tự phát tổ chức, nhưng chính phủ địa phương cũng vô cùng coi trọng! Phải biết phương châm lớn của quốc gia chúng ta, là có thể hy vọng các dân tộc đoàn kết lại với nhau, tỉnh Vân lại là khu tập trung của dân tộc thiểu số, hội giao lưu vừa vặn hợp với chính sách của quốc gia!”


Lưu Triển Bằng gật đầu, “Trách không được cả buổi đấu giá ngọc thạch này cũng phải nhường lối! Xem ra ảnh hưởng của hội giao lưu cũng thật không nhỏ!”


available on google playdownload on app store


“Đó là tự nhiên, tỉnh Vân nơi này không giống những tỉnh khác, dân tộc thiểu số cấu thành khá phức tạp, phương thức quản lý của quốc gia đương nhiên khác biệt!”


Thấy Lưu Triển Bằng gật đầu như ngộ ra vấn đề, Lục Tùng cười nói, “Đừng nói cái này nữa, nhóm người chúng ta vẫn nên vào sớm đi, hội đấu giá lần này thời gian có hạn, anh Lưu phải tranh thủ thời gian mới được!”


Đường Linh và Lưu Triển Bằng được Lục Tùng dẫn lối tiến vào buổi đấu giá, buổi đấu giá này tổ chức lộ thiên, nghe Lục Tùng nói, mỗi lần mao liệu từ Miến Điện chở tới đây, toàn đặt ở căn cứ ngọc thạch này, lựa chọn tổ chức buổi đấu giá ở đây, cũng là vì tiện lợi lựa chọn mua bán mao liệu!


Tiến vào căn cứ ngọc thạch này, Đường Linh bị từng tảng mao liệu trước mắt làm cho kinh ngạc không thôi, không hổ là căn cứ ngọc thạch! Mao liệu chất thành từng ngọn núi nhỏ, nhìn không thấy cuối đầu bên kia!


Người tới nơi đây nhiều vô cùng, không ít người trong tay cầm công cụ giám định ngọc thạch, đặt trên từng tảng mao liệu soi xét, cũng đã bắt đầu lựa chọn mao liệu rồi!


“Buổi đấu giá lần này chia làm ba ngày tiến hành, hai ngày trước là tự do lựa chọn mao liệu, chỉ cần nhìn trúng có thể mua bán, mà ngày thứ ba sẽ diễn ra bán đấu giá mao liệu, những mao liệu được bán đấu giá đều đã được mài ra lỗ hở, phần lớn đều là vật liệu tốt! Mà thời gian tổ chức lần này ngắn, cho nên sự cạnh tranh chắc chắn sẽ phi thường kịch liệt!”. Lục Tùng vừa đi, nói cho Lưu Triển Bằng nghe nội dung tổ chức buổi đấu giá ngọc thạch lần này!


Lục Tùng vẫn có chút lo lắng thay cho Lưu Triển Bằng, lần này thời gian ngắn như vậy, Lưu Triển Bằng chỉ có một mình đến lựa hàng, sợ là bị luống cuống tay chân! Trong mắt Lục Tùng, Đường Linh chỉ là trẻ nhỏ Lưu Triển Bằng dẫn theo du ngoạn mà thôi, không chỉ không giúp được gì, có thể còn làm chậm trễ công chuyện, cho nên lúc nghe thấy Lưu Triển Bằng nói phải dẫn Đường Linh đến buổi đấu giá ngọc thạch, hắn không tán thành mấy!


Lưu Triển Bằng nghe vậy, trong lòng quả thật cũng có chút sốt ruột, lần này thời gian có hạn, thật có chút làm rối loạn kế hoạch! Xem ra phải tranh thủ thời gian lựa hàng mới được!


Đường Linh vừa đi, vừa ngắm từng ngọn “núi nhỏ” kia, bên môi lộ ra một tia nụ cười như có như không, bảo bối nơi này tốt hơn nhiều so với thành phố S đây! Xem ra Trân Bảo Trai lần này lại sắp đưa tới một trận náo động rồi!


“Chú Lục, mao liệu nơi này cũng có thể mua chứ?”. Vẫn phải hỏi rõ ràng quy củ nơi này mới được!


Lục Tùng liếc mắt nhìn Đường Linh một cách quái dị, cũng không có nghĩ nhiều, mở miệng nói, “Chúng ta bây giờ nhìn thấy những thứ mao liệu này, đều có thể trực tiếp mua, mao liệu bán đấu giá ngày thứ ba, đương nhiên sẽ không ở đây!”


Đường Linh gật đầu, đã có thể trực tiếp mua, vậy cũng không cần cố kỵ!


Lục Tùng dẫn theo Lưu Triển Bằng cùng Đường Linh đi tới một gian phòng nghỉ ngơi riêng, ngoài phòng treo một bảng biển ghi ba chữ “Lưu Triển Bằng”, là chuẩn bị riêng cho Lưu Triển Bằng! Bây giờ Trân Bảo Trai triển khai toàn khu vực phương bắc, mà Lưu Triển Bằng lại là “ lão tổng” đương nhiên rất được tôn trọng!


Vừa định đẩy cửa đi vào, sau người truyền tới một trận náo động!
“Các người đều tránh ra cho tôi!” một thiếu nữ hoạt nhìn khoảng 20 tuổi, xảy ra tranh chấp với nhân viên an ninh bên cạnh gian phòng nghỉ ngơi!


“Quý cô này, phòng nghỉ ngơi của ngài không phải gian phòng này, đại hội của chúng tôi không cho phép lén xông vào phòng nghỉ ngơi người khác, quý cô xin vui lòng quay về chỗ của mình!”


Thiếu nữ thấy hai nhân viên an ninh ngăn cản mình, bỏ qua không giãy dụa nữa, đè xuống lửa giận nói, “Được! Tôi không vào nữa! Vậy anh kêu người ở bên trong đi ra!”
“ Quý cô, tiên sinh bên trong không muốn gặp ngài, ngài vẫn nên trở về đi!”


“ Không muốn gặp tôi?”. Thiếu nữ đó bật thốt rất cường điệu, “Không có khả năng! Các người tránh ra! Tôi hôm nay nhất định phải gặp anh ấy mới được!”


“Quý cô, ngài đừng làm khó dễ chúng tôi, nếu như ngài tiếp tục náo loạn, chúng tôi buộc phải phái người mời ngài đi ra ngoài!”. Một nhân viên bảo an lạnh lùng nói!


Mỗi lần đại hội đấu giá ngọc thạch, đều sẽ gặp phải đủ các loại người đủ các loại tình huống, người muốn lén xông vào khu nghỉ ngơi của người khác cũng không ít, phải biết người có thể đến nơi này đấu giá ngọc thạch, cũng đều là người có giá trị bản thân rất cao, trong mắt nhân viên an ninh, thiếu nữ này nhất định là muốn thấy người sang bắt quàng làm họ!


Thiếu nữ đó vẫn không nghe khuyên bảo, mấy lần muốn xông vào, cuối cùng bị vài nhân biên bảo an dẫn ra ngoài, khu nghỉ ngơi này cũng coi như an tĩnh lại!


Trải qua một chút náo động nhỏ, Đường Linh cũng không muốn nghỉ ngơi nữa, không bằng trước tiên đi quan sát mao liệu, bởi vì còn có một chút thủ tục cần làm, Lưu Triển Bằng ở lại trong phòng nghỉ!


Đường Linh một mình đi tới khu vực tự lựa chọn mao liệu khi nãy, nơi này có rất nhiều người bán, mao liệu đều chất đống trên mặt đất, nhìn trúng khối nào, chỉ cần đưa ra tấm thẻ có ghi rõ thân phận, sẽ có người đem mao liệu đưa đến tận phòng nghỉ ngơi, mà người mua chỉ cần đi đến nơi thanh toán quẹt một cái tấm thẻ bài đó, liền có thể thanh toán!


Nếu không cần giải thạch tại hiện trường, như vậy Đường Linh cũng không cần lo lắng quá mức rêu rao, nghe ngóng giá cả một lượt, liền bắt đầu hoả tốc quét hàng!


Tuy rằng hiện tại giá trị bản thân cô hơn trăm triệu, nhưng muốn kinh doanh Trân Bảo Trai, lại mở thêm cửa hàng đồ cổ, còn giáo dục Hoa Đà nữa, đương nhiên phải tiết kiệm dùng, cho nên Đường Linh chọn mao liệu đều là loại giá rẻ, nhưng bên trong dấu càn khôn! Những thứ “hàng giá rẻ” được Đường Linh dùng giá tiền cực thấp mua về! Trong bụng vui như mở cờ!


Thời gian đến giữa trưa, mao liệu lớn nhỏ đều không ngừng đưa đến chỗ phòng nghỉ ngơi của Lưu Triển Bằng, Lưu Triển Bằng bận bịu phân thân không nổi, trong lòng sốt ruột, cô chủ nhỏ của ông cũng hơi quá gấp rồi! Chỉ trong chốc lát vậy mà mua nhiều mao liệu như vậy, cho ông thời gian ba ngày, chưa chắc ông đã chọn ra được nhiều khối mao liệu thế này a!


Lục Tùng nhìn trận thế trước mắt này, sợ đến gào thét lên!
“Anh Lưu! Anh mau đi xem con bé nhà anh đi, chuyện này… Chuyện này quả thật là hồ đồmà!”. Lục Tùng đi tới đi lui ở trong phòng nghỉ, gấp đến độ giậm chân!


Buổi đấu giá ngọc thạch này hắn từng tham gia quá nhiều lần, nào có người mua như thế cơ chứ! Đứa nhỏ này cũng quá hồ đồ rồi, biết ngay mà dẫn theo trẻ con chỉ có bị cản trở thôi! Không nghĩ tới đứa nhỏ này gan to như vậy! Bao nhiêu tiền tài cũng sẽ bị con bé đổ sông đổ biển thôi!


“Anh Lưu, em trông chừng giúp cho, anh mau đi lôi con bé nhà anh về ngay đi!”


Lưu Triển Bằng suy nghĩ, nhìn mao liệu khắp phòng, lắc đầu một cái, nếu cô chủ nhỏ của ông đã mua những khối mao liệu này, tất nhiên có đạo lý của cô! Ông vẫn còn nhớ phong thái đổ thạch của Đường Linh tại thành phố S! Lựa một cái chuẩn một cái! Ông nên có lòng tin với Đường Linh mới đúng!


Lục Tùng thấy Lưu Triển Bằng lắc đầu, chợt cảm thấy khó mà tin nổi!
“Anh không đi em đi!”, Lưu Triển Bằng cũng không kịp gọi lại hắn, Lục Tùng đã vô cùng lo lắng chạy ra ngoài phòng nghỉ ngơi!






Truyện liên quan