Quyển 2 - Chương 30-3: Nửa bức bút tích thực (3/3)
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“Nụ hoa” kia đến cả Nguyên thiếu đều bị đùa giỡn, tuyệt đối là một con nhóc khó trị!
Hạ Văn Dịch áp hẳn lưng trên sô pha, thở dài, trộm gà không được còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang, có phải chính là đang hình dung tình hình hắn bây giờ không!
Trong phòng làm việc tầng cao nhất của Đế Hào
“ Lão đại, vụ người công nhân kia bị tai nạn tạm thời được đè xuống rồi, đã bồi thường chút tiền, hẳn là sẽ không làm lớn chuyện lên!”. Lôi Tử hôm nay chạy tới chạy lui tất bật suốt một ngày, bỏ ra chút tiền đã xử lý xong việc!
Thiếu nữ thanh tú đang vùi đầu trong một xấp văn kiện ngẩng đầu lên, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại, “Chuyện này do người cố ý làm hay ngoài ý muốn?”
Lôi Tử sững sờ, đây không phải đơn thuần chỉ là tai nạn lao động sao? Còn có thể bị người ta cố ý tạo nên?
Nhìn Lôi Tử ngây người, Đường Linh ngồi thẳng người, tựa lưng vào ghế, để văn kiện trong tay qua một bên, “Chỉ làm mấy công việc trang trí đơn giản, chẳng phải làm xây dựng, khả năng xảy ra tai nạn không lớn, huống hồ tiến độ trang hoàng tại giáo dục Hoa Đà nơi đó tiến triển rất nhanh, lượng công việc chủ yếu cũng đã hoàn thành, còn dư lại toàn là mấy công việc vặt sắp hoàn thiện, tại sao lại bị thương? Anh nói xem người bị thương đó bị thương thế nào?”
Lôi Tử lập tức nhớ lại nói, “Bị thương thật nặng, đầu và bả vai đều bị chấn thương, nói là bị thùng sơn trên cái thang rơi xuống nện trúng!”
Đường Linh gật đầu, “Lúc đói có người khác ở đó không?”
Lôi Tử lắc đầu nói, “Không có, lúc đó chỉ có mỗi anh ta ở đó, những người khác sau khi nghe được tiếng kêu mới chạy qua, người bị thương kia đã nằm trên đất!”
Lôi Tử cau mày, nhìn về phía Đường Linh, ánh mắt hơi trợn to, “Ý của Lão đại, chính là hắn cố ý tự gây ra thương tích?”
“ Tôi chỉ là hoài nghi!” Đường Linh suy tư một chút, “Người bị thương bên kia anh để ý chặt vào, phái mấy người đi theo dõi, tuyệt đối không thể để cho hắn gây sự, còn nữa chú ý dạo gần đây có người nào tiếp xúc với hắn không!”
“ Vâng, lão đại!” Lôi Tử lập tức đáp, “Nhưng sao lão đại lại hoài nghi hắn là có người chỉ điểm?”
Đường Linh chỉ cười nhạt, không lên tiếng, Lôi Tử biết Đường Linh đang suy nghĩ, cũng không có quấy rầy, đi ra khỏi cửa văn phòng, đem các việc Đường Linh vừa mới phân phó an bài xong xuôi!
Đường Linh tựa lưng trên ghế, một cánh tay đặt lên bàn, ngón tay gõ trên mặt bàn rất có quy luật, phát ra thanh âm lộc cộc!
Giáo dục Hoa Đà mua mảnh đất trống kia, sợ rằng có không ít người đều dán mắt đến, do biết tin tức nội tình bên trong, mảnh đất trống kia bị Lôi Tử tiên hạ thủ vi cường mua lại!
Vào cái ngày tại Đế Hào, lúc vô tình nghe thấy có người bàn luận chuyện mảnh đất trống kia, thính lực của cô lợi hại, vì thế nghe rành mạch nội dung họ nói chuyện, thì ra có người cố ý nhằm vào khu đất định mở giáo dục Hoa Đà kia!
Cho nên lần này có công nhân đột nhiên bị thương, cô liền liên tưởng đến chuyện ngày đó, bởi vì thật sự quá trùng hợp, chuyện đời đâu có trùng hợp nhiều như vậy! Nếu có người cố ý đem chuyện này làm lớn lên, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tiến độ của giáo dục Hoa Đà !
Tầng cao nhất của Đế Hào có bài trí hai gian phòng làm việc, một phòng là của Đường Linh, một phòng là của Phùng Tam và Lôi Tử, nhưng phần lớn thời gian Lôi Tử đều đi theo Đường Linh, cũng không thường xuyên ngồi ở phòng làm việc của hắn!
Bây giờ sản nghiệp trong tay càng ngày càng nhiều, toàn bộ hồ sơ văn kiến đều được đưa đến nơi này, cho nên Đế Hào trở thành nơi Đường Linh thường xuyên đến!
Văn kiện xem xong tương đối, xem đến mệt cả người, cô đứng lên hoạt động một chút, đi ra khỏi phòng, đi dạo khắp nơi!
Tại Đế Hào, ngoại trừ Phùng Tam và Lôi Tử biết thân phận của cô ra, thì chỉ có quản lí cô đã trả mức lương cao mời về làm việc là biết, Đường Linh mới đúng bà chủ chân chính của Đế Hào!
Một số công nhân viên kỳ cựu đều nhận ra Đường Linh, nhưng cũng chỉ biết Đường Linh có thân phận đặc biệt, ngay cả ông chủ Phùng Tam cũng phải nể mặt ba phần, cho nên chính bọn họ đối với Đường Linh cũng thập phần cung kính y chang! Công nhân viên kỳ cựu nhận ra Đường Linh, cũng không có nghĩa là người mới cũng nhận biết cô!
Thủ hạ được Tần Phổ Dương phái đi ra ngoài tìm mỹ nữ, từ trong đám các cô gái ngồi sofa lựa chọn kĩ càng, hắn dẫn theo vài người về phòng bao riêng, lúc đi tới chỗ rẽ, một cô gái sofa vì gót giầy rất cao, bị trượt chân té ngã, vừa vặn ngã chổng vó trước mặt Đường Linh!
“ Ai nha! Tiểu Hồng, cô thế nào rồi? Có nghiêm trọng không?”
Mấy cô gái sofa kéo Tiểu Hồng đang nằm sấp trên đất lên, lại chứng kiến Tiểu Hồng bởi vì bị ngã chổng vó, mà miếng độn ngực dầy cộm bị văng ra ngoài, mấy người họ thấy vậy đều phì cười!
“ Trời! Thì ra ngực của cô ấy là giả!”
“ Xời! Cô mới biết sao! Tôi đã sớm nhìn ra, lần trước còn thấy cô ta nhét hai miếng dày cộm vào trong ngực!”
Vài cô gái sofa khác nhỏ giọng xì xào nói, giọng nói không lớn, nhưng cũng có thể khiến người ta nghe rõ ràng!
“ Ôi! Thì ra là độn ngực, tôi cứ tưởng size bự!”
Thủ hạ Tần Phổ Dương lớn tiếng hét lên, tiến lên giơ tay túm lấy miếng độn ngực còn lại đang lấp ló trên ngực cô ta, hắn nắm ở trên tay mân mê, khuôn mặt ti bỉ!
“ Ha ha! Đồ chơi này xúc cảm cũng không tệ lắm!”
Bị mấy cô gái sofa cười nhạo và gã bỉ ổi kia làm nhục, Tiểu Hồng giận dữ và xấu hổ không thôi, nhìn thấy Đường Linh đang đứng trước người cô, vẻ mặt thản nhiên nhìn hết thảy mọi chuyện, tức khắc giận dữ như vớ được chỗ phát tiết!
Vừa nãy nếu không phải do con nhóc này đột nhiên xuất hiện, cô làm sao bị té ngã được! Dường như tìm được chỗ trút giận, tức khắc cô ả đem tất cả oán khí vẩy hết trên người Đường Linh!
“ Đụng vào người ta mày có biết không! Mày không có mắt à!”
Tiểu Hồng vừa tới nơi này làm việc không lâu, bởi vì bộ dạng xinh đẹp, không ít khách đều điểm danh cô, dần dà cô ả trở nên kiêu ngạo, thấy Đường Linh mặc đồ bình thường, nghĩ rằng chỉ là con nhóc chưa vị thành niên, liền không để Đường Linh trong mắt!
“ Anh trai ơi, anh nhìn con nhỏ đó đi, hại người ta bị ngã nè, đầu gối hiện tại rất đau! Anh trai phải làm chủ cho người ta nha!”
Tiểu Hồng cầm trên tay miếng độn ngực giọng điệu làm nũng, bĩu môi, hướng về phía thủ hạ Tần Phổ Dương liếc mắt đưa tình!
Tên đó thấy cô ả dáng vẻ lả lướt, tâm tính đàn ông tức khắc dâng trào, mặt lạnh nhìn về phía Đường Linh, “Ở đâu ra con nhỏ nhà quê này! Mắt bị mù hả! Mau xin lỗi người ta đi!”
Đường Linh thản nhiên quét mắt qua đám người đó, dĩ nhiên phát hiện Phương Tình Tình cũng đang ở đó, hiển nhiên cô ta không nhận ra Đường Linh, dưới tình huống hỗn loạn lúc trước, cô ta sợ hãi luôn trốn trong lòng Ngô Quang Viễn, làm sao còn tâm tư đi quan chiến!
Tầm mắt cô quay lại trên người tên thủ hạ kia, trong mắt ẩn chứa sự kìm nèn phun trào, không mở miệng.
“ Mẹ! Con mẹ mày, mày điếc hả! Hỏi mày mày không nghe thấy à!” Tên thủ hạ kia thấy Đường Linh căn bản không coi hắn ra gì, cảm thấy rất mất mặt, lập tức nổi nóng!
Đường Linh chỉ nhìn hắn, nơi khóe miệng, thời điểm người ta không chú ý đến, nhẹ nhàng giương lên.
“ Tiểu Lục Tử, làm sao vậy, lề mề nửa ngày! Mau mau dẫn đám mỹ nữ này đi vào! Dương thiếu đợi không kiên nhẫn rồi!”
Cửa phòng bao bị mở ra, một tên khác từ trong phòng bước ra, trông thấy một đám mỹ nữ, liền thúc giục đẩy họ vào phòng bao, mà Đường Linh lại cũng bị xô đẩy vào!
So với cách nói cô bị người ta đẩy vào, thì không bằng nói là cô tự nguyện tiến vào!
Đúng vậy! Cô đúng là tự nguyện tiến vào!
Trong phòng có chút tối, sương mù tràn ngập, Đường Linh cau mày lại, cô cũng không chê đàn ông hút thuốc, thế nhưng không có nghĩa là có thể chịu được tràn ngập bầu khói thuốc!
“ Nguyên thiếu! Ngài nhìn một chút, những mỹ nữ mới tới này thế nào? Nhất định ngài sẽ thấy hợp mắt!” Tần Bạc Dương cười ha hả khoe khoang.
Triệu Nguyên lười biếng ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt phượng như mắt chim ưng trực tiếp vồ lấy Đường Linh, cặp mắt màu đen lập tức trở nên vô cùng lãnh ngạo, trong nháy mắt nhiệt độ chung quanh đều giảm xuống rất nhiều!
Ánh mắt Tần Bạc Dương lưu chuyển, nhìn một chút Đường Linh, ngẩn người, không nghĩ tới Nguyên thiếu hảo loại này, thiếu nữ vị thành niên? Cười hắc hắc một tiếng, vội vàng ra dấu bằng mắt cho Tiểu Lục Tử nói, “Mau kêu mỹ nữ kia qua ngồi chỗ Nguyên thiếu lẹ!”
Đường Linh nhìn đánh giá một chút Tần Bạc Dương, nở nụ cười yếu ớt, đi tới bên người Triệu Nguyên, cứ như vậy trực tiếp ngồi xuống, động tác tự nhiên trôi chảy, so với tư thái của các cô gái sofa hoặc là nhiệt tình hoặc là nhăn nhó hoàn toàn khác nhau!
Triệu Nguyên vẫn nhíu lông mày, sắc mặt âm trầm, hắn cũng không biết vì sao, vốn trông thấy Đường Linh, hắn đáng ra phải cảm thấy thật vui vẻ, nhưng lập tức nhớ tới, thủ hạ Tần Bạc Dương mang tới những cô gái này đều là cô gái sofa, trong bụng nảy sinh sự tức giận vô cớ!
Hạ Văn Dịch thấy vậy trong bụng cũng đầy kinh ngạc, đây là tình huống nào? Đường Linh là cô gái sofa của Đế Hào? Làm sao có thể chứ! Hắn điều tr.a Đường Linh rồi, gia thế của cô rất trong sạch!
Nội tâm Triệu Nguyên thật mâu thuẫn, một mặt cảm thấy Đường Linh mới nãy còn đùa giỡn hắn, hiện tại vẫn phải ngồi sofa cùng hắn, trong lòng cảm thấy hả giận, mặt khác nghĩ đến chuyện Đường Linh là cô gái sofa của Đế Hào, trong lòng ngọn lửa vô cớ bị đốt lên!
Trong lòng phiền muộn, hắn phiền não dụi tắt điếu thuốc trong tay ném lên bàn, thuận tay cầm lên một bên ly rượu, uống một hơi cạn sạch rượu trong cốc!
“ Hay! Nguyên thiếu quả nhiên hào sảng!”
Tần Bạc Dương nịnh bợ nói, sau đó trừng mắt Đường Linh đang lẳng lặng ngồi ở một bên, “ Còn không mau rót đầy cho Nguyên thiếu!”
Đường Linh nghiêng đầu, lạnh lùng liếc mắt nhìn Tần Bạc Dương, Tần Bạc Dương tức khắc cảm thấy sống lưng mát lạnh, cả người không thoải mái, không tự chủ nuốt nước miếng, nhưng hắn vẫn chau mày thúc giục, “ Hầu hạ Nguyên thiếu cho tốt vào, đợi lát nữa sẽ không thiếu phần tiền boa của cô đâu!”
Thu tầm mắt lại, rất ra dáng rót rượu cho Triệu Nguyên, Triệu Nguyên như đang hờn giận, Đường Linh vừa đổ đầy, hắn liền uống một hơi, sau đó Đường Linh rót nữa, hắn lại uống nữa! Chỉ trong chốc lát, không ít rượu đều bị Triệu Nguyên nuốt xuống bụng, khiến người ta kinh ngạc!
Cuối cùng Hạ Văn Dịch thực sự không nhìn nổi nữa, cau mày chặn lại bình rượu trong tay Đường Linh!
“ Nguyên thiếu, không bằng chúng ta chơi trò chơi, chỉ uống rượu có thú vị gì đâu!”
Hướng về phía Tần Bạc Dương liếc mắt ra hiệu, Tần Bạc Dương kêu mấy người khác lại, nói muốn chơi trò chơi!
“ Được đến đây đi! Chỉ uống rượu quá đơn điệu, Đế Hào có không ít trò chơi, bảo đảm hai anh chưa chơi qua!”
Mấy cô gái sofa cũng liền vội vã tiến lên, mấy người họ vây lại với nhau, một nam một nữ phối hợp một tổ! Càng nhiều người càng náo nhiệt, thủ hạ Tần Bạc Dương là Tiểu Lục Tử cũng tham dự vào!
Thời điểm năm 90 trò chơi cũng không có gì ý mới, nhưng Đế Hào phát minh trò chơi cũng rất mới mẻ độc đáo, hấp dẫn không ít người trẻ tuổi!
Một số trong đó chính là trò chơi sắp bị mục nát- – lời thật lòng hay mạo hiểm lớn!
Hai người một tổ, lời thật lòng hay mạo hiểm, Triệu Nguyên cùng Hạ Văn Dịch chưa từng tới Đế Hào, cho nên lần thứ nhất chơi trò này, mấy cô gái sofa thập phần nhiệt tình giới thiệu quy tắc trò chơi, hai người bọn họ chưa chơi qua nên cảm thấy mới mẻ, liền bắt đầu chơi!
Cách chơi rất đơn giản, mỗi tổ sẽ quay chiếc chai, chỉ đến ai người đó liền thua, mà người thua phải tiếp nhận trừng phạt, lựa chọn lời thật lòng hoặc mạo hiểm lớn, đều là người thông minh, đại khái nói qua chút, sẽ hiểu cách chơi, Tần Bạc Dương nịnh nọt, để Triệu Nguyên ưu tiên xoay chuyển chiếc chai, chuyện như vậy đương nhiên hắn sẽ không tự mình động thủ, Đường Linh liền bắt đầu quay vòng!
Chiếc chai xoay tròn ở trên bàn, chỉ chốc lát sau tốc độ chậm lại, rung rung, cuối cùng miệng chai chỉ về phía Tần Bạc Dương!
Tần Bạc Dương sững sờ, sau đó miệng nở nụ cười, “Không nghĩ tới đêm nay vận khí của tôi không tệ, vậy mà đoạt được lần đầu tiên! OK! Vòng này tôi chọn mạo hiểm lớn!”
Ở trước mặt Triệu Nguyên biểu hiện một chút hào khí, Tần Bạc Dương vòng đầu đã chọn mạo hiểm, bởi vì Triệu Nguyên cùng Đường Linh một tổ quay chai, cho nên ra đề bài cũng do chính họ!
Đường Linh tiện tay cầm một bình rượu, đặt tới trước mặt Tần Bạc Dương, vừa nãy cô dùng ánh mắt quét một vòng, lấy chai rượu vẫn còn đầy nhất cho Tần Bạc Dương!
“ Cạn chai rượu này!”
Đường Linh tùy ý mở miệng nói, kiểu như cạn một chai rượu là chuyện rất bình thường!
“ Chuyện này…”
Trên mặt Tần Bạc Dương có chút xấu hổ, chai này là rượu cao độ, uống cạn một chai đủ để hắn chịu khổ, lời đã nói khỏi miệng, hiện tại thu hồi lại mặt mũi biết để đâu!
“ Tôi nói Dương thiếu, không phải là đổi ý chứ?”
Hạ Văn Dịch cười trêu ghẹo nói, không đếm xỉa tới đánh giá Đường Linh, thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là một quả ớt hiểm! Không dễ đụng tới à!
Khóe miệng Tần Bạc Dương co rút, nhìn một chút Triệu Nguyên đang khoanh tay trước ngực, mất tự nhiên cười, lớn tiếng nói, “ Nào sẽ đổi ý! Không phải là một bình rượu thôi mà, chút lòng thành!”
Hào khí cầm bình rượu lên, mở nắp, ừng ực uống, nhìn vẻ uống rượu kia trông rất thống khoái, thật đúng là có chút hào sảng khí khái!
Một bình rượu trút xuống bụng, trên mặt Tần Bạc Dương có chút say, rượu này là loại say chậm, cho nên hắn thoạt nhìn trên mặt có chút hồng, cái khác cũng còn coi như bình thường!
Tần Bạc Dương thua, sau đó liền do hắn đến xoay chiếc chai, không biết có phải do ông trời, miệng bình vậy mà chỉ hướng về phía Đường Linh! Trong bụng Tần Bạc Dương hả dạ, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ kỹ nhiều cách trừng trị Đường Linh, trên mặt vui rạo rực, hiện rõ lên mặt khiến người ta thật không thoải mái!
“ Ai nha! Thực sự là không khéo a!” Tần Bạc Dương nhìn Đường Linh, trong mắt mang theo chút u ám, mang theo chút cười trên sự đau khổ của người khác!
“ Dương thiếu, uy vũ!”
“ Dương thiếu, khá lắm!”
“ Dương thiếu, anh thật giỏi nha ~ người ta rất sùng bái anh nha!”
Mấy tên thủ hạ và cô gái sofa vỗ tay hoan hô, Tần Bạc Dương nghe thấy mà trong lòng vui vẻ!
Đường Linh nhìn bọn họ một cái, đám người kia cũng thật là rất biết cách cổ động! Xoay chiếc chai thôi mà cứ như đoạt được danh hiệu vô địch thể thao không bằng!
“ Tôi cần phải cẩn thận suy nghĩ, kêu cô làm cái gì mới tốt đây!” Vẻ mặt Tần Bạc Dương cười ɖâʍ đãng, mấy tên thủ hạ nghe vậy cũng náo loạn gây rối một trận!