Chương 31: Chủ nhân biệt thự lam dực
Cùng lúc đó tại biệt thự Triệu gia.
Trong căn phòng riêng tối tăm chỉ có một chút ánh sáng từ ánh trăng rọi vào, một người đàn ông ngồi trước cửa sổ hút thuốc lá trầm ngâm... dưới chân hắn rất nhiều đầu lọc thuốc vương vãi.
Hắn không tài nào hiểu được vì sao Diệp An, nữ nhân ngu ngốc kia lại muốn huỷ hôn với hắn. Dù hắn có công nhận cô ta thay đổi khá lớn sau khi xúc phát dị năng, nhưng thay đổi lớn đến vậy hắn quả thực không ngờ tới.
Bất ngờ nhất là cô ta lại chịu chắp tay để Diệp Hoa và hắn ở bên nhau. Điều mà trước đây cô ta ghét cay ghét đắng hận không thể xé Diệp Hoa thành từng mảnh nhỏ mỗi khi thân cận hắn.
Đương nhiên hắn cũng khá hài lòng với cái kiểu đột nhiên biết điều của cô ta. Suốt 10 năm trời cô ta gây ra cho hắn quá nhiều rắc rối, khiến nhiều mối quan hệ của hắn bị phá bỏ do những phút giây bốc đồng của cô ta.
Trầm ổn hơn thì sao, xinh đẹp hơn thì sao. Trí não và tính cách con người không thể dễ dàng thay đổi thế được. Dù cô ta có âm mưu tính toán gì, hắn cũng sẽ hoan nghênh tiếp đón.
Tâm của hắn đối với mọi tình cảm của Diệp An. Đã mất 10 năm không thể phát sinh thì bây giờ cũng thế mà thôi.
Sau đó người đàn ông nhấp một ngụm rượu cay nồng, hít thật sâu một hơi thuốc lá tiếp tục trầm ngâm trong những tính toán riêng của mình...
--- -----
Bữa tiệc tại khu biệt thự cổ đang diễn ra bình thường thì tiếng đàn bống chốc dừng lại, nhường một khúc cao trào tiết tấu nhanh hơn báo hiệu khách khứa nên hướng mắt đến trung tâm sân khấu đặt ở giữa sân.
Một người dẫn chương trình xuất hiện nhẹ nhàng cất lời chào đầu tiên đến những vị khách mời “ Các vị khách quý tại Lam Dực đêm nay, thật vinh dự khi biệt thự cổ Lam Dực trở thành nơi các vị ưa thích và đều tự giác đến đây đông đủ khi nhận được thư mời của chủ nhân chúng tôi. Đêm nay còn rất nhiều những vật phẩm đấu giá rất lớn mong chờ các vị trở thành chủ sở hữu, không uổng công quý vị lặn lội xa xôi đến Lam Dực để mong tận mắt thấy bảo vật của chủ nhân chúng tôi đâu”
Diệp An tay vẫn cầm một cái đùi ngỗng gặm gặm, mắt hướng lên sân khấu đánh giá tên dẫn chương trình. Lúc nãy cô đã kín đáo thả một sợi tinh thần lực mỏng như tơ nhện về phía hắn thì thật kinh ngạc kẻ kia có dị năng hệ Kim biến dị đã đến cấp 3 đỉnh phong, còn một chút nữa là đột phá cấp 4 rồi. Thể chất cũng rất mạnh mẽ đạt cấp 6. Đến dẫn chương trình cũng là cao thủ thì tên Nam Cung Lãnh Dạ kia kiếp này biến thái cỡ nào a...
Vĩnh Cơ mẹ cô kiếp trước không hề có dị năng, kiếp này sở hữu Không Gian hệ và một vài điều thần bí cô chưa tiện điều tra. Hẳn Nam Cung Lãnh Dạ kia cũng giống về gương mặt nhưng dị năng có thể khác. Tam hệ dị năng thì đã danh chấn thế giới ghi luôn vào trong sách rồi nha. Với lại dị năng hiếm 15 năm nay vẫn chưa được phát hiện tại Nam Đại Lục.
Một kẻ được cả thế giới nhìn theo từng bước đi, cô không tin dị năng của hắn có thể giấu được khỏi tất cả mọi người.
”Và sau đây tôi xin phép được mời vị chủ nhân của tôi, chủ nhân cao quý đứng đầu toàn Lam Dực.
Nam - Cung - Lãnh - Dịch đại thiếu của Nam Cung giaaaa!!!”
Diệp An hơi giật mình suýt đánh rơi cả cái đùi ngỗng. Kia.... kẻ vừa xuất hiện....
Dẫn chương trình sau khi dẫn tên chủ nhân khỏi miệng, liền đứng lui về một bên cung kính đưa bàn tay phải lên ngực đúng vị trí trái tim, cúi thấp người xuống 45 độ tiêu chuẩn về phía khoảng không trước mặt. Ngay sau đó một bóng dáng mặc đồ đen bỗng từ trên cao rơi xuống và cực kỳ nhẹ nhàng tiếp đất không cần dùng đến 1 ngón tay chạm đỡ lực. Từ từ ngẩng đầu lên nhìn xuống toàn thể người có mặt như con dân của mình, chậm rãi cầm một ly rượu đỏ tươi như màu máu mà kẻ dẫn chương trình đưa đến trước mặt.
”Cảm ơn các vị đã nhận thư mời của tôi không ngại đường xa đến biệt thự cổ Lam Dực. Chúc quý vị đêm nay thật vui vẻ và lấy đó làm tiền đề cho sự kết nối tương lai 10 năm tới của chúng ta. Cạn”
”MỜI NAM CUNG ĐẠI THIẾU. CẠN”
Tất cả mọi người trong bữa tiệc đều đồng loạt đứng dậy nâng ly với kẻ đang đứng trên bục kia, tao nhã xuất hiện từ trên trời đáp xuống không một tiếng động, và cũng không một ai dám tỏ ra bất ngờ với sự xuất hiện của hắn. Đều nhanh chóng làm theo lời hắn nói như đã tôn hắn làm Vua.
Kẻ cao cao tại thượng bất phàm đứng trên đó, không phải là kẻ cô đã chạm mặt ở Hồ Kim Cương Thất Sắc. Và cũng không phải hắn.
Không phải Nam Cung Lãnh Dạ!!