Chương 37
Thiên Tuyết ôm con chó nhỏ ngồi trong phòng, đứng bên cạnh cửa sổ sát đất,cảm nhận cái lạnh của mùa đông ở Pari. Cô ở đây cũng đã gần một tuầnrồi…vài ngày sau có lẽ nên đi thôi!
“Lacy, có muốn đi tắm haykhông?” Thiên Tuyết vuốt vuốt bộ lông giống như cục bông nhỏ của Lacy mở miệng. Cô thật sự rất thèm tắm, chỉ là không đồ thay nên mới không dám…
Khi cô xoay người lại lần nữa liền bị dọa cho hết hồn.
“Anh…anh…vào khi nào?” Xuất quỷ nhập thần! Người đàn ông này thật đáng sợ…
Lãnh Ngạo chính là không để ý đến câu hỏi ngớ ngẩn của cô. Đây là phòng của hắn, muốn vào khi nào cũng cần người quản sao?
“Lãnh Ngạo…” Giống như nghĩ đến điều gì, Thiên Tuyết bỗng nhiên cảm thấy có hi vọng.
“Gọi Ngạo!”
Tuy là thấy kì lạ nhưng mà cô vẫn chỉ “A” một tiếng sau đó tiếp tục.
“Cho tôi một bộ đồ có được hay không?”
Lần này thật sự hấp dẫn được ánh mắt của người đàn ông đang ngồi trên ghế.
“Mặc cái này có gì không tốt?”
Lãnh Ngạo đánh giá Thiên Tuyết một lượt từ trên xuống dưới. Nhìn thấy bóngdáng yêu kiều trong một chiếc sơ mi nam, hơn nữa còn là áo của mình.Trong lòng không khỏi cảm thấy thoải mái.
Không tốt rất nhiềuchỗ…tốt thì anh tự mặc đi! Thiên Tuyết trong đầu không ngừng lầm bầm.Nếu như không phải mấy ngày nay đã sớm quen cô cũng sẽ ngại ngùng cóđược hay không!
“Được rồi, tự em chọn đồ đi!” Lãnh Ngạo nhìn gương mặt nhỏ nghẹn uất của cô đành giao dịch. Cũng không thể để cô cứ như vậy….
Thiên Tuyết vui vẻ chọn một bộ đồ, ôm theo Lacy vào phòng tắm. Lướt mắt quamột vòng mà không khỏi thở dài chậc lưỡi. Như vậy mới gọi là người cótiền a!
“Nào, tao tắm cho mày trước…” Nói xong cô liền mang Lacytắm cho sạch sẽ qua một lần, sấy lông giúp nó rồi mới thả nó ra ngoài.Chính mình chuẩn bị tắm một chút.
Lacy sau khi được phục vụ liềnthoải mái bước ra, muốn nhảy lên giường chui vào chăn nằm. Thật khôngngờ lại nhìn thấy Lãnh Ngạo ngồi trên giường. Hơn nữa hắn còn liếc quamột lần khiến nó sợ hãi vội vã chui vào phòng tắm, đợi Thiên Tuyết tắmxong cùng ra ngoài!
“Bẩn ch.ết được!” Bên ngoài Lãnh Ngạo chánghét nhìn ga giường. Con súc sinh đó dám để lại lông trên giường củahắn…Chờ có cơ hội hắn nhất định lột da nó.
“Này, anh đang làmcái gì? Chúng ta đi ăn cái gì đó có được hay không?” Thiên Tuyết khóhiểu, hắn nhìn chằm chằm giừơng làm cái gì?
“Ừ, dưới lầu có đồ ăn, …”
Thiên Tuyết mặc kệ hắn, ra khỏi phòng. Con người này cô đoán không được.
Lãnh Ngạo bước vào phòng tắm, mang áo cô vừa mới thay ra ngoài, giao chongười giúp việc. Cô gái nhỏ này rõ ràng là đang ɖâʍ uế áo của hắn….
“Giặt lại”
Cô gái giúp việc có chút không hiểu. Chẳng phải trước đây chủ tử dùng xong đơn giản sẽ vứt bỏ? Lần này lại bảo giặt? Để mặc lại lần nữa sao?