Chương 99
Nhắc tới Mộ Dung Tể Tướng cùng phu nhân ở thành Vân đô mấy năm nay, Mộ Dung Quân cùng Mạc Như Nghiên nói chuyện không hết. Tính tình hai người đều là không nhanh không chậm, nói chuyện êm tai, nói cười ríu rít.
Hai người đều có hiểu ngầm không nhắc tới tình cảnh khả năng tân hoàng cùng Hạ Trăn sẽ đứng sóng đôi. Thật giống như, tất cả nguy cơ cũng không tồn tại, các nàng vừa vặn chỉ là bạn hữu lâu ngày xa cách, chỉ cần trò chuyện thoải mái là được.
Trên thực tế, tân hoàng cùng Hạ Trăn gặp mặt, vẫn chưa có khẩn trương như người ngoài nghĩ.
Ít nhất trên mặt Hạ Trăn, nhìn không ra chút kinh ngạc nào. Trên mặt tân hoàng, cũng không có chút đe dọa cùng giận dữ nào.
Hai người chỉ đem thế sự năm năm qua nói lại cho nhau, sau đó, liền cùng nhau đi tới trước tẩm cung Hoàng Hậu.
Lúc Tân hoàng cùng Hạ Trăn tới, vì Tân hoàng căn dặn, vẫn chưa kinh động tới ai.
Liếc mắt một cái nhìn thấy Mộ Dung Quân cùng Mạc Như Nghiên ngồi đối diện nhau nói chuyện phiếm về thành Vân đô, trên mặt Tân hoàng không có phản ứng gì lớn. Nhưng đợi đến khi nhìn thấy Đại hoàng tử đang chơi đùa cùng Hạ Vân Đô và Hạ Tĩnh Du, Tân hoàng không khỏi nhíu mày.
“Hạ Trăn, ngươi biết không? Đại hoàng tử này của Trẫm, hoàn toàn giống phiên bản của ngươi, từ nhỏ liền không thích nói chuyện, cũng không thích tiếp xúc với người khác. Không nghĩ tới hôm nay lại khác rồi.” Cho dù biểu tình Đại hoàng tử không lộ ra ngoài như Hạ Vân Đô, Tân hoàng vẫn nhìn ra nét vui vẻ trên mặt Đại hoàng tử.
Theo tầm mắt Tân hoàng, Hạ Trăn cũng thấy được ba đứa nhỏ. Ngoại trừ con trai và con gái của mình, không thể nghi ngờ Đại hoàng tử đứng ở nơi đó là cực kì dễ thấy.
Nhưng hoàn toàn khác với chú ý của Tân hoàng, Hạ Trăn nhìn ra, Đại hoàng tử cực kì chiếu cố Hạ Tĩnh Du.
Rất khó tưởng tượng vị hoàng tử cao quý vậy lại chú ý chăm sóc cho người khác, đến ngay cả Thái tử điện hạ lúc trước, lúc vừa mới quen, cũng không làm được điểm này.
Đương nhiên, dù sau khi quen biết, Thái tử điện hạ cũng đối tốt với Hạ Trăn mà thôi. Đổi lại là người ngoài, cho dù là Hạ Trăn một lòng cưới Mạc Như Nghiên, cũng rất khó được Thái Tử đối tốt dù nửa phần.
Nhưng hiện nay Đại hoàng tử không phải như vậy. Chỉ quan sát trong chốc lát, Hạ Trăn liền thích vị Đại hoàng tử lần đầu gặp mặt này.
Người đầu tiên phát hiện ra Hạ Trăn cùng Tân hoàng, không phải Mạc Như Nghiên cùng Mộ Dung Quân, cũng không phải Đại hoàng tử hay Hạ Vân Đô, ngược lại là Hạ Tĩnh Du.
“Phụ thân.” Nhìn thấy Hạ Trăn, Hạ Tĩnh Du liền chạy đến.
Sợ Hạ Tĩnh Du bị ngã, Đại hoàng tử một đường hộ tống, cũng đi tới trước mặt Tân hoàng: “Nhi thần thỉnh an phụ hoàng.”
“Miễn lễ.” Một tay Tân hoàng để ở sau lưng, một tay đỡ Đại hoàng tử, vẻ mặt nghiêm túc, cũng mang theo cảm giác xa cách của bậc đế vương cao cao tại thượng.
Hạ Trăn không chú ý Tân hoàng trong phút chốc trở nên cao cao tại thượng, chỉ cúi người ôm lấy Hạ Tĩnh Du bổ nhào qua hắn, nhẹ giọng hỏi: “Tĩnh Du làm quen bạn mới rồi hả?”
“Không phải bạn.” Hạ Tĩnh Du vừa nói ra, sắc mặt Đại hoàng tử thay đổi, kinh ngạc lại tràn đầy vẻ không dám tin nhìn về phía Hạ Tĩnh Du.
Nhưng mà ngay sau đó, Đại hoàng tử liền nghe tiếng nói rất kiên định của Hạ Tĩnh Du: “Là ca ca, Đại hoàng tử ca ca. Nương đã nói, ca ca ở Đế đô, Đại hoàng tử ca ca ở trong Hoàng cung.”
Kinh ngạc trong mắt Đại hoàng tử nháy mắt tản đi. Lập tức, liền tràn đầy vui mừng đến chính nó cũng không ý thức được.
“Ca ca?” Tân hoàng lại không nghĩ tới, Mạc Như Nghiên thường dạy con như vậy.
Tò mò nhìn Hạ Tĩnh Du, Tân hoàng chọc chọc mặt Hạ Tĩnh Du. Cực kì ngoài ý muốn, cảm giác khó có thể tưởng tượng được.
Nhìn thấy Tân hoàng làm vậy, Đại hoàng tử khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Tân hoàng có chút bất mãn.
Tuy Đại hoàng tử tuổi còn nhỏ, nhưng che giấu cảm xúc có thể thu phóng tự nhiên rồi. Mới vừa rồi nếu không bởi vì Hạ Tĩnh Du phủ nhận quá mức đột nhiên, khẳng định Đại hoàng tử sẽ không lộ ra vẻ mặt không dám tin kia.
Giờ phút này bất mãn với Tân hoàng, Đại hoàng tử vẫn rất nhanh liền che dấu đi cảm xúc không vui đi. Chỉ là lần tiếp theo nhìn về phía Tân hoàng, liền theo bản năng mang theo đề phòng.
Tân hoàng đương nhiên không nghĩ tới, hắn chỉ tùy ý nhéo nhéo mặt Hạ Tĩnh Du một cái, liền khiến Đại hoàng tử không vui. Giờ phút này, lực chú ý của hắn đều bị hai má mềm mại của Hạ Tĩnh Du hấp dẫn rồi.
Hạ Tĩnh Du trả lời câu hỏi của Tân hoàng, mà trả lời rất thật: “Đúng vậy! Là Đại hoàng tử ca ca của Tĩnh Du. Lúc Tĩnh Du về thành Vân đô, sẽ dẫn theo Đại hoàng tử ca ca làm khách của nhà chúng ta. Tĩnh Du cực kì thích Đại hoàng tử ca ca, Đại hoàng tử ca ca muốn ở lại nhà chúng ta bao lâu cũng không sao cả.”
Hai tay Đại hoàng tử nắm thành quả đấm. Vì thích Hạ Tĩnh Du, càng vì nội dung trong câu nói của Hạ Tĩnh Du.
Đại hoàng tử cũng đã từng vô ý nghe Mộ Dung Quân nói, nếu như có thể, rất muốn dẫn nó đến thành Vân đô xem chút. Bởi vì thành Vân đô có bạn hữu tốt nhất của mẫu hậu, cũng có ông bà ngoại của nó, lại có Thanh Viễn đại tướng quân được cả Thanh Vân quốc người người tôn kính nữa.
Nhưng Đại hoàng tử cũng biết, này chỉ là suy nghĩ thôi. Cho dù là nó, hay là mẫu hậu, đều rất khó rời hoàng cung, càng khó tới thành Vân đô.
“Để Đại hoàng tử đến thành Vân đô nhà các ngươi?” Hoàn toàn không dự liệu Hạ Tĩnh Du có thể nói như vậy, Tân hoàng bỗng nhiên hứng thú rồi, “Được thôi! Để Đại hoàng tử ca ca đến thành Vân đô nhà các ngươi, tiểu nha đầu ngươi ở lại hoàng cung, thế nào?”
Hạ Tĩnh Du chớp mắt mấy cái, giống như đang tự hỏi câu Tân hoàng hỏi vậy, lại coi như bị làm khó rồi.
Hạ Trăn nhếch miệng, đang muốn thay Hạ Tĩnh Du trả lời, liền nghe Hạ Tĩnh Du đáp: “Không thể. Đại hoàng tử ca ca muốn cùng Tĩnh Du cùng nhau về thành Vân đô, Tĩnh Du mới có thể dẫn Đại hoàng tử ca ca đi chơi. Giống như Tĩnh Du tới hoàng cung, cũng cần phải có Đại hoàng tử ca ca đi cùng, mới có thể chơi vui được.”
Lần này Tân hoàng giật mình rồi. Hắn không nghĩ tới Tĩnh Du nhỏ như vậy, liền biết như vậy.
Khẳng định không phải tác phong của Hạ Trăn. Như vậy, chính là Mạc Như Nghiên dạy khuê nữ rồi hả?
Nghĩ tới đây, Tân hoàng lườm Mạc Như Nghiên đã đứng lên một cái, lập tức vươn đầu ngón tay ra với Hạ Tĩnh Du: “Nếu Tĩnh Du đáp ứng ở lại hoàng cung một tháng, Trẫm sẽ cho Đại hoàng tử ca ca theo ngươi về thành Vân đô một tháng, thế nào?”
Nhìn ngó đầu ngón tay Tân hoàng, Hạ Tĩnh Du chớp chớp mắt: “Vậy dì cũng có thể đi cùng sao? Tĩnh Du cùng phụ thân cùng mẫu thân còn có ca ca có thể cùng tới hoàng cung.”
Tân hoàng hơi cong môi một cái, ánh mắt nhìn về phía Hạ Tĩnh Du càng phát ra ý vị hơn. Nếu như lời này không phải Mạc Như Nghiên dạy, như thế tiểu nha đầu này lớn lên khẳng định không tầm thường.
Tiểu nha đầu lợi hại như vậy, hắn thật sự rất muốn giữ ở lại hoàng cung làm sao bây giờ?
Chỉ là, nhìn Hạ Trăn đang ôm Hạ Tĩnh Du một cái, Tân hoàng than nhẹ một tiếng, ngoài miệng trả lời Hạ Tĩnh Du: “Nếu dì trong miệng ngươi nói là Hoàng hậu của Trẫm, như thế Trẫm chỉ có thể nói, không thể. Nhưng mà Trẫm có thể hứa với người, nếu Trẫm rảnh, chắc chắn sẽ mang theo Hoàng hậu tới thành Vân đô thăm ngươi, thế nào?”
“Vậy được rồi! Trước hết để Đại hoàng tử ca ca cùng Tĩnh Du đi thành Vân đô chơi đi.” Mang theo chút thỏa hiệp, Hạ Tĩnh Du vươn đầu ngón tay ra, ước định cùng Tân hoàng.
Mạc Như Nghiên đã không muốn nói gì rồi. Lúc ở thành Vân đô, Hạ Tĩnh Du cũng không tinh như vậy. Hôm nay Hạ Tĩnh Du không những để Tân hoàng bất ngờ, đến Mạc Như Nghiên cũng bị kinh sợ rồi.
Nhưng không thể phủ nhận, Tĩnh Du nhà nàng rất lợi hại. Đối mặt với Tân hoàng có thể mồm miệng rõ ràng biểu đạt điều mình muốn, không thích cũng trực tiếp từ chối. Cuối cùng, vẫn được lời hứa để Đại hoàng tử tới thành Vân đô ở một tháng.
Nghĩ tới đây, Mạc Như Nghiên vốn định xen vào liền ngừng lại. Đứng ở một bên, để Hạ Tĩnh Du nói chuyện với Tân hoàng.
Mộ Dung Quân cũng có chút kinh ngạc. Vì Hạ Tĩnh Du thông tuệ, càng là vì Tân hoàng kiên nhẫn.
Trong hoàng cung nhiều hoàng tử công chúa như vậy, Mộ Dung Quân chưa bao giờ thấy Tân hoàng có kiên nhẫn như vậy với bất kì đứa nhỏ nào. Đến ngay cả Đại hoàng tử, cũng chưa được hưởng thụ đãi ngộ này.
Nhưng hôm nay, với Hạ Tĩnh Du, Tân hoàng đã có ngoại lệ rồi.
Chỉ vì Hạ Tĩnh Du đáng yêu, hay là Hạ Tĩnh Du là con gái của Hạ tướng quân? Trong phút chốc, tâm tư Mộ Dung Quân đã chuyển đổi trăm ngàn suy nghĩ, chỉ chờ đoạn kết của Tân hoàng.
Tân hoàng kì thật không có lời nào muốn nói nữa. Đã đáp ứng Hạ Tĩnh Du để Đại hoàng tử đến thành Vân đô ở một tháng, quả thật là hắn nhất thời hứng khởi. Nhưng đồng thời, cũng là hắn vui vẻ nói.
Tình nghĩa hắn cùng Hạ Trăn sống ch.ết, nếu như có thể kéo tới trên người Đại hoàng tử và