Quyển 1 - Chương 31: Có tất cả đối sách

Edit+Beta: Minh Miu
Lý Văn Triết ngồi trên ghế nghỉ ngơi trước phòng khu nghỉ dưỡng hưởng thụ ánh mặt trời ôn hòa của mùa thu, phía nam so với phía bắc ấm áp hơn nhiều, đã cuối thu nhưng không cần mặc áo khoác, hôm nay y chỉ mặc một bộ áo lông cao cổ.


Tuy ở đây chỉ có một người, người phục vụ ở bên cạnh y cũng chỉ có người máy của y, nhưng Lý Văn Triết biết rõ Trương Thiên Lâm nhất định đang canh giữ ở phụ cần gần y. Bắt đầu vòng quanh trái đất du lịch, công tác của Phan Lực Trì  và Trương Thiên Lâm  liền chuyển đổi, người ở bên cạnh bảo vệ y biến thành Trương Thiên Lâm, mà Phan Lực Trì thì canh giữ ở bên trong phòng nghỉ ngơi tiếp nhận nghe lén.


Năm ngày, còn có năm ngày nữa, Lý Văn Triết ngắm nhìn rừng núi xanh tươi tốt, trong nội tâm tính toán: Năm ngày sau đó, tài sản thuộc về y sẽ bị chính phủ đóng băng bảo vệ, cho đến khi thời gian một năm ở riêng chấm dứt. Chỉ cần tài sản thuộc về y được Chính phủ bảo vệ, hắc hắc, y có thể tiến hành bước tiếp theo rồi…


Quả nhiên chính mình không thích hợp coi giữ ở trong nhà, Lý Văn Triết nghĩ thầm, y hiện tại có thể vui vẻ nhiều hơn trước. Trước kia y có năng lực vì Hứa Hòa Thắng  kiếm tiền mở rộng gia nghiệp, hiện tại y cũng có thể đem tài phú tạo  dựng phá hủy. Lý Văn Triết nâng tay phải của mình nhìn xem, ngón tay thon dài trắng nõn, bảo dưỡng vô cùng tốt. Y năm nay 45 tuổi, luận kinh  nghiệm luận tố chất, so với năm y hai mươi tuổi càng có ưu thế hơn.


Thả tay xuống, Lý Văn Triết rủ xuống con mắt trong nội tâm cười lạnh. Bất quá ngoại nhân nhìn y là một người biết vâng lời luôn luôn ôn hòa điềm tĩnh.


Trương Thiên Lâm nhìn Lý Văn Triết bộ dáng tươi cười, con mắt không khỏi tối lại, hơi có vẻ lạnh lùng cắn chặc bờ môi hơn. Lý Văn Triết muốn làm gì hắn biết rõ, Việt Boss để cho hắn và Phan Lực Trì đến bảo vệ y, ngoài trừ thân thể Lý Văn Triết an toàn, những thứ khác hết thảy bọn hắn đều phải phối hợp.


available on google playdownload on app store


Lý Văn Triết tròng mắt xoay chuyển, tuy y không biết Trương Thiên Lâm đang trốn ở nơi nào? Nhưng biết rõ cậu bạn nhỏ nhất định lại đang vụng trộm nhìn y rồi.  dammy9694.wordpress.com


Từ sau khi thành niên người theo đuổi Lý Văn Triết rất nhiều. Nam nhân tốn rất nhiều tâm tư, lúc trước Hứa Hòa Thắng hấp dẫn y không chỉ bởi vì hắn không có chuyện xấu? Lúc trước cùng Hứa Hòa Thắng kết hôn cũng là bởi vì hắn dám kí cái hiệp ước hôn nhân kia? Nhưng cho dù chính mình đề phòng để ý đến như vậy rồi, vẫn là không thể tránh né mà bị lừa.


Lý Văn Triết than nhẹ, lúc này thiết bị điện tử trên cổ tay lóe lên một cái, Lý Văn Triết nhìn xem liền nở nụ cười. Chân tâm thật ý mà bật cười, Lý Văn Triết trên mặt che dấu toàn bộ u ám, cái ánh sáng chói lóa kia làm cho Trương Thiên Lâm đang núp trong chỗ tối tim đập với tuần suất nhanh hơn một chút…


Lý Văn Triết lập tức bước nhanh vào phòng nghỉ ngơi, người máy sau lưng giúp y đóng cửa lại.
Hứa Duệ nâng cằm ngồi trước bàn sách một bên chờ Lý Văn Triết hưởng ứng vừa nghĩ vừa lời nói Hứa Hòa Thắng nói với cậu.


Hứa Hòa Thắng muốn thông qua cậu khuyên Lý Văn Triết trở lại bên cạnh hắn Hứa Duệ đã chuẩn bị tâm lý rồi, ai bảo cậu là con của bọn họ? Nhưng là hai người ly hôn hay vẫn cũng một chỗ căn bản không tới lượt cậu quản, đương nhiên cậu càng không giúp Hứa Hòa Thắng. Lại muốn cậu đi khích lệ Lý Văn Triết quay trở lại Hứa gia. Chẳng lẽ hắn không biết một từ gọi là ‘Nước đổ khó hốt’ sao?


Nhưng Hứa Duệ tin tưởng ác nhân có ác nhân trị. Cậu không biết rõ Mạnh Minh là tự nguyện rời đi hay bị Hứa Hòa Thắng đuổi đi, Mạnh Minh đi có hay không mắc mớ gì đến bọn họ? Thời điểm Hứa Hòa Thắng đón hắn về cũng không hỏi qua Lý Văn Triết, hiện tại hắn đi, liền không thể chờ đợi mà thông tri cho cậu?


Hứa Nghĩa vẫn còn ở Hứa gia, Mạnh Minh sẽ cam tâm?
Nhưng vô luận như thế nào, Hứa Duệ vẫn cảm thấy nên thông báo cho cha biết rõ. Lý Văn Triết bước tiếp theo sẽ làm như thế nào Hứa Duệ chưa từng hỏi qua, nhưng cậu nhất định sẽ đứng ở bên cạnh cha.


Hình ảnh Lý Văn Triết xuất hiện trước mặt, Hứa Duệ lập tức nhào tới gọi: “Cha, người lại đẹp trai hơn rồi.”


Hứa Duệ cũng không biết chuyện gì xảy ra, cậu vừa thấy Lý Văn Triết liền tự động biến thành đứa trẻ, muốn được Lý Văn Triết vuốt ve an ủi. Có lẽ bởi vì trên thế giới này, chỉ có Lý Văn Triết là toàn tâm toàn ý vô điều kiện mà yêu thương cậu.


Lý Văn Triết nghe xong cười đến vui vẻ, y vươn tay ra vuốt đầu, ôn nhu đối với Hứa Duệ nói: “Vừa trở về như thế nào không nghỉ ngơi một chút?”


Xem! Cái này khác nhau như thế nào. Hứa Hòa Thắng tìm cậu liền vẻ mặt không kiên nhẫn cùng chất vấn, mà Lý Văn Triết tìm cậu giống như gió xuân ôn hòa an ủi cùng thương yêu. Vô luận ai cũng sẽ chọn người sau.


“Con không mệt, một lát nữa sẽ đi ngủ trưa.” Hứa Duệ quyết định nói thẳng: “Hứa Hòa Thắng vừa rồi tìm con, con đã cho người giám sát ông ta và điều khiển phạm vi, ông ta có thể đang lo lắng, hiện tại đang tìm cha khắp nơi.”


“Ha ha, cha biết.” Lý Văn Triết cười, trong nhà xảy ra chuyện gì Trương Thiên Lâm đều hướng y báo cáo, mà y cũng có cùng luật sư Hoàng liên lạc.


“Ông ta nói Mạnh Minh dọn đi rồi, hi vọng cha có thể tha thứ ông ta.” Hứa Duệ cười hắc hắc: “Tuy mọi chuyện đều nằm trong dự liệu, nhưng con cảm thấy nên chuyển lời cho cha nghe, không có phá hư tâm trạng vui vẻ của cha chứ?”


Lý Văn Triết cười: “Mạnh Minh không đi, làm sao làm cho Hứa Hòa Thắng yên tâm có lý do duy trì cuộc hôn nhân này.”
Hứa Duệ ha ha nở nụ cười, học giọng điệu của Lý Văn Triết nói: “Tài sản, không được đi, ta không thể rời bỏ ngươi.”


Hứa Duệ làm mặt quỷ, Lý Văn Triết không khỏi ha ha nở nụ cười. dammy9694.wordpress.com
Chủ đề Hứa Hòa Thắng dừng ở đây, hai cha con bắt đầu nói chuyện khác, nói chuyện liền nửa tiếng.


“Được rồi.” Lý Văn Triết đối với Hứa Duệ nói: “Một tuần lễ nữa cha liền trở về, bất quá ở chỗ này rất tốt, thời tiết ấm áp, không giống phương Bắc lạnh như vậy.”


Hứa Duệ lập tức bày ra bộ mặt, lần này đi du lịch vũ trụ cậu hiểu thêm nhiều kiến thức, nhưng như lời Việt Lăng Thiên, địa cầu mới là thiên đường của con người.
Lý Văn Triết ha ha cười, đối với Hứa Duệ nói: “Không cần phải gấp gáp, các con lần sau có thể tới chơi nữa.”


“Lần sau? Lần sau cũng không biết phải đợi tới khi nào?” Hứa Duệ tiếp lời nói, chủ ý ban đầu của cậu là Việt Lăng Thiên thật nhanh mang đi huấn luyện, đưa cậu đi học, cậu có thật nhiều thứ muốn học, có rất nhiều chuyện muốn biết, căn bản không có thời gian đi du lịch.


Nhưng Lý Văn Triết lại hiểu sai ý, thời gian Việt Lăng Thiên nghỉ kết hôn cũng chỉ còn lại mười ngày, y cho rằng Hứa Duệ không nỡ xa Việt Lăng Thiên. Vì vậy an ủi: “Tiểu Duệ, trước khi con gả cho Việt Lăng Thiên  cũng đã biết rõ thời gian các con ở bên nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều. Lăng Thiên là có quân lệnh trên người, tiệc tân hôn của con con không nỡ rời xa nó cha có thể hiểu được.”


Hứa Duệ đầu đầy hắc tuyến, cậu cũng không phải ý như thế được không?
Nhưng Lý Văn Triết lại tiếp tục nói: “Tiểu Duệ, con phải nắm bắt lấy Lăng Thiên, nam nhân tốt như vậy trên đời này ít có. Có quyền, có tiền, có bên ngoài, có bên trong, cơ hồ thập toàn thập mĩ rồi.”


“Cha.” Hứa Duệ đánh gãy lời Lý Văn Triết, nhắc nhở y: “Kì thật Việt Lăng Thiên là một người rất bá đạo, là nam nhân mang chủ nghĩa tự đại nam nhân rất lớn.”


Lý Văn Triết phốc một tiếng nở nụ cười: “Người ta cái đó gọi là khí phách, con chịu không được mới cảm thấy người ta bá đạo. Lăng Thiên có bối cảnh như vậy, nó căn bản khinh thường ứng phó với người tạp nham rảnh rỗi, nó đối với con bá đạo là vì nó coi trọng con thích con. Đứa nhỏ con còn nhỏ, chờ con trưởng thành thêm chút nữa con sẽ hiểu, Lăng Thiên là người đáng giá để tín nhiệm cùng dựa dẫm. Nếu như nó không thích con, không yêu con, nó ngay cả con mắt cũng chẳng thèm nhìn con. Hiểu chưa con trai? Các con cũng chỉ còn mười ngày ở chung một chỗ, chờ nó ngày nghỉ chấm dứt, con ít nhất một năm cũng không có gặp được nó đâu.”


Hứa Duệ há hốc mồm muốn phản bác, nhưng lại không thể nào nói lên. Cẩn thận ngẫm lại, Việt Lăng Thiên tuy rất bá đạo, nhưng chỉ cần theo ý anh, Việt Lăng Thiên đối với chính mình thật sự rất tốt. Hơn nữa anh còn có thể yêu ai yêu cả đường đi, tuy nghĩ vậy dường như rất coi trọng chính mình, nhưng Việt Lăng Thiên thật sự giúp Lý Văn Triết rất nhiều.


Lý Văn Triết nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang xoắn xuýt của Hứa Duệ nở nụ cười, tuy y nghĩ đến đoạn hôn nhân cùng Hứa Hòa Thắng mà kinh, nhưng Tiểu Duệ là bảo bối là tánh mạng của y, cũng là kiên trì và động lực của y. dammy9694.wordpress.com


Việt Lăng Thiên đang ở trong thư phòng bận bịu, anh biết rõ Hứa Duệ cùng Hứa Hòa Thắng nói chuyện sau đó sẽ đi tìm cha, liền không có đi quấy rầy cậu. Hơn nữa anh cũng bề bộn nhiều việc, công tác ở vũ trụ có chút không tiện, công việc chồng chất chỉ có thể từ từ giải quyết từng chuyện, hơn nữa anh còn muốn tìm cho Hứa Duệ một huấn luyện viên.


Huấn luyện quân sự nhất định là phải chịu khổ chịu và vất vả, Việt Lăng Thiên căn bản không muốn cho Hứa Duệ đi học trường quân đội, cũng không muốn cậu làm quân nhân. Nhưng anh tôn trọng quyết định Hứa Duệ, không phải vì lời Hứa Duệ từng nói qua mà cảm động, mà là anh cảm thấy mỗi người đều có quyền theo đuổi giấc mộng của mình. Tại thời điểm anh theo đuổi mơ ước của mình, người trong nhà ngoại trừ ủng hộ vẫn là ủng hộ, cho nên, Việt Lăng Thiên cũng sẽ không đi ngăn cản người yêu của mình hoặc con trai theo đuổi giấc mộng của mình. Chỉ có đụng chạm qua khó khăn mới có động lực vượt qua, từng trải qua mới có cảm giác vui sướng cùng thỏa mãn.


Sau khi Hứa Duệ và Lý Văn Triết nói chuyện xong thì tắt thiết bị điện tử đi ra ngoài, cậu không muốn bị Hứa Hòa Thắng quấy rầy, ông ta gấp thì lại để cho ông ta gấp.


Việt Lăng Thiên đã không còn ở trong nhà ăn, đoán chừng anh công việc bận rộn rồi, Âu Tuyết Nhi cũng đi ngủ trưa rồi, vì vậy Hứa Duệ dưới sự dẫn dắt của Việt Gia Đại quản gia mà đi vào phòng Việt Lăng Thiên.


Đây là lần đầu tiên Hứa Duệ đi vào phòng của Việt Lăng Thiên tại nhà lớn, có chút hiếu kì, lần trước cậu cũng đi vào phòng cất quần áo thay quần áo mà thôi.


Đẩy cửa đi vào, bên trong bài trí cùng Hứa Duệ tưởng tưởng có chút giống nhưng cũng không quá giống. Trong phòng lắp đặt thiết bị cực kì trật tự, giường lớn, cái bàn, tủ quần áo, gần bệ cửa sổ còn đặt một cái ghế nằm, trên bàn nhỏ còn đặt mấy cái thiết bị điện tử nhỏ.


Kéo ra bức màn màu xanh đậm, ga giường chăn, mền gối đầu cũng là màu xanh đậm, mười phần hương vị nam tính.


Hứa Duệ thập phần thích phòng như vậy, đây mới gọi là phòng của đàn ông. Cậu đột nhiên nhớ tới căn phòng tân hôn màu đỏ tại biệt thự Thanh Chuyên, vẻ mặt không khỏi đỏ lên. Chỉ là Việt Lăng Thiên nói, tân hôn thì phòng tân hôn phải như vậy, bộ đồ đỏ kia cũng phải giữ cho đến ngày nghỉ chấm dứt.


Những đều này đều là lấy cớ, Hứa Duệ không khỏi phun ra một ngụm máu. Mỗi lần ở phía trên, Việt Lăng Thiên đều nói bảo bối da trắng nõn như vậy nằm ở trên drap giường màu hồng quả thực xinh đẹp không gì sánh bằng, đẹp đến nổi muốn đem em một ngụm nuốt…


Hứa Duệ nhổ ra một bãi nước miếng hờn dỗi, thay đổi áo ngủ liền lên giường đi ngủ. Nói không mệt là gạt người, du lịch luôn luôn là hoạt động đau nhức cùng khoái hoạt, huống hồ cậu cũng không chỉ có chơi….Về sau cậu cũng bắt đầu huấn luyện, đích thật là mệt mỏi.


Mệt thì mệt, nhưng thu hoạch cũng không ít…Hứa Duệ nghĩ đi nghĩ lại liền ngủ mất.
Lúc Việt Lăng Thiên đem công tác xử lí hoàn tất, đã là bốn giờ chiều, anh vừa ra thư phòng liền trực tiếp hướng phòng đi đến.


Hứa Duệ đưa lưng về phía của sổ ngủ ngon lành, nhẹ nhàng hô hấp. Việt Lăng Thiên đi đến bên giường ngồi xuống, duỗi bàn tay ra sờ sờ cái mũi xinh đẹp của Hứa Duệ, lại sờ sờ đôi má trắng nõn mềm mại. Anh đã chọn huấn luyện viên tạm thời cho Hứa Duệ xong, chỉ cần hai ngày nữa, làn da Hứa Duệ sẽ rám đen, da thịt mềm mại….Theo ngày tháng huấn luyện tăng cường sẽ trở nên rắn chắc cứng cỏi.  dammy9694.wordpress.com


Nhìn Hứa Duệ ngủ, Việt Lăng Thiên ánh mắt tỉnh táo sắc bén trở nên ôn hòa. Anh muốn cùng Hứa Duệ phát triển, nhìn cậu lột xác trở thành một vị quân nhân xuất sắc. Mà Việt Lăng Thiên cũng tin tưởng Hứa Duệ làm được, cậu có một trái tim chân thành. Là người chuyên tâm chuyện gì thì cố chấp rất cao.


Đi đến bên cả sổ kéo rèm lên, Việt Lăng Thiên cũng ôm Hứa Duệ lên giường cùng một chỗ ngủ trưa.
Vẫn còn ở trong văn phòng  Hứa Hòa Thắng đi đi lại lại chờ tin của Hứa Duệ, đột nhiên đứng lại, hắn dùng lực mà lau mặt, rủ xuống mí mắt che dấu ánh mắt trở nên âm u ngoan độc.


Bắt đầu theo danh sách tài sản Lý Văn Triết liệt kê, Hứa Hòa Thắng đã biết rõ Lý Văn Triết đang tính toán cái gì. Hắn không thể ngồi chờ ch.ết, dùng biện pháp bình thường để vãn hồi là đảm bảo nhất. Thương nhân, vì giành lợi ích, trên mặt đều đeo theo một khuôn mặt giả thì sao? Xé toạc thì thế nào? Chờ đến lúc hắn đứng trên đỉnh cao, rất nhiều người đối với hắn khom lưng quỳ gối. Lý Văn Triết, đừng tự cho mắt cao hơn đầu, hắn còn không có thoái hóa đến thành phế vật. 


_________________






Truyện liên quan