Chương 20: Chuyện hàng ngày của Tiêu Tiêu và Tần Vũ
“Trước khi gặp em năm phút, thế giới nhỏ chỉ có mình anh.”
Cứ khi nào tôi đi làm mà Tần Vũ được nghỉ phép ở nhà, vở kịch chồng yêu xa vợ lại diễn ra.
Tần Vũ rất nhập vai, tôi chuẩn bị đẩy cửa ra khỏi nhà thì anh liền gào khóc như góa phụ.
“Vợ, sao em lại nỡ để anh một mình lẻ loi ở nơi hoang vắng này? Thiếu em anh sẽ ch.ết mất!”
“Chả lẽ em không có chút tình cảm nào với anh sao? Anh không hề có vị trí nào trong trái tim em sao?”
“Anh là chồng em mà...Em không có bất cứ cảm xúc gì với chồng em sao? Em không tiếc nuối sao?”
“Tiêu Tiêu đừng bỏ anh đi! Anh sẽ ch.ết mất, ch.ết mất thôi!”
Từng câu thê lương ch.ết đi được.
...
“Anh ở nhà ngoan nhé, em đi làm!”
Ngay sau đó Tần thiếu òa khóc như một đứa trẻ: “Vợ tôi bỏ đi rồi, vợ tôi bỏ tôi rồi! Sao số tôi lại khổ thế này?!”
83
Thứ 6 ngày 13.
Tôi rất ân cần dặn dò anh: “Anh ra đường phải đi đứng cẩn thận, đi gặp đối tác cũng phải chú ý lúc đi đường. Đừng có vượt đèn đỏ hay phóng nhanh nhé! Nhất là trên đường cao tốc! Oke, anh hiểu em nói gì chứ? Đừng có vướng vào vụ tai nạn gì đấy nhé?”
Tần thiếu ngoan ngoãn gật đầu lia lịa.
Buổi tối. Hai vợ chồng chuẩn bị tùm chăn đi ngủ, anh đột nhiên vòng tay qua eo tôi, mở miệng thủ thỉ: “Vợ, hôm nay anh rất nghe lời vợ! Không vướng vào bất cứ vụ tai nạn nào cả!”
“Tốt! Anh biết nghe lời là tốt!”
“...Nhưng mà…” Anh ngập ngừng, bỗng mạnh tay lên, nhoáng một cái anh nằm đè lên người tôi, dở giọng vô sỉ: “ch.ết thật, anh vướng vào tai nạn trên giường mất rồi! Tại em đấy nhé!”
Nói xong, anh vồ lấy, cắn cắn ʍút̼ ʍút̼ suốt cả đêm.
84
Tiêu đề: Sữa mẹ và sữa vợ
Tiêu Tiêu hỏi: “Tần Vũ, anh là giống chó gì?”
“...Thế em là giống chó gì?”
Tiêu Tiêu lắc lắc đầu: “Em là con người, sinh vật cấp cao, không phải chó.”
“...Thế anh cũng không phải chó!”
“Không phải chó? Thế sao đêm nào anh cũng cắn như mấy con chó điên thèm sữa mẹ thế?”
“Anh không thèm sữa mẹ!” Người nào đó lên tiếng phản bác “Anh thèm mỗi sữa em thôi mà!”
“Em chưa có sữa!”
“Bây giờ em có ngực là tốt rồi! Sau này có con em sẽ có sữa!”
“Cứt! Ai thèm có con với anh! Lăn về mà ßú❤ sữa mẹ đi!”
“Sữa mẹ anh đặc rồi, bà ấy lớn rồi! Mỗi sữa em là ngon thôi!”
“Em chưa có sữa!”
“-_- Mỗi ngực em là ngon thôi!”
“Ngon cái đầu anh!”
“Anh ngày nào cũng ßú❤ chả lẽ không biết ngon hay không? Nè nè em tự ßú❤ sữa mình coi có mê hồn không?”
“Cút!”
85
Khi Tần Vũ mơ về tương lai.
“Anh đã từng ước mình là một ông chồng giàu có, đảm đang yêu vợ cưng vợ suốt đời, là một ông bố hạnh phúc nhất thế gian. Một tay ôm con, một tay ôm vợ, ôi đời thật sung sướng biết bao!”
Tôi vừa cắn hạt dưa vừa nghe anh nói: “Thế bây giờ ra sao?”
“Từ khi yêu em, từ khi cưới em, anh quyết định từ bỏ ước mơ đó và xây dựng một tương lai khác.”
“Bây giờ anh mong ước ra sao cơ?”
“...” Ông chồng tôi bẽn lẽn “Bây giờ ấy à?...Anh chỉ muốn…” Anh nắm tay lấy tay tôi “Mãi mãi thấy em ở bên cạnh mỗi sáng, được ôm em vào lúc mỗi ngày, được ngắm nhìn em từng phút giây một, và làm nô dịch cho em đến tận cuối đời.”...Tôi cạn ý tưởng rồi aaaa!! ><