Chương 10

Cả lớp đang nhao nhao thì GVCN bước vào.
- Hôm nay lớp chúng ta có 2 tin vui. Các em có muốn nghe không nè?
Cả lớp hô to đồng thanh - Có ạ.
- Việc đầu tiên là lớp chúng ta có hai HS mới. Các em vào đi.


Sau tiếng gọi của GV thì hai tiên nữ bước vào. Hai người được xem là tiên nữ ấy giống nhau như đúc. Khuôn mặt xinh đẹp,mái tóc dài được uốn nhẹ phần đuôi, đôi mắt to hai mí làn da trắng. Một người mang trên người nét gì đó nghịch ngợm, quậy phá. Còn người còn lại toát lên mình vẻ đẹp dịu dàng, đềm đạm trái ngược với người kia.


- Hai em giới thiệu về mình đi. ( GVCN)
- Chào cả lớp ( nhái mắt 1 cái) rầt vui được gặp mọi người. Mình là Vũ Cát Gia Hân, du học sinh Pháp mới về mong mọi người giúp đỡ. ( Hân vời nói vừa nở 1 nụ cười ch.ết người)
Sau lời giới thiệu của Hân đã làm biết bao chàng trai của lớp điên đảo.


- Chào! Mình là Vũ Cát Gia Ngọc, em sinh đôi của chị Hân. Mong mọi người giúp đỡ. ( Ngọc điềm đạm giới thiệu)
Sau màn giới thiệu cả lớp vỗ tay nồng nhiệt đến mức muốn banh cái trường. GVCN thấy vậy liền ổn định lớp.
- lớp chỉ còn hai chỗ trống hai em xuống đó ngồi đi.
- Vâng ạ ( hai người đồng thanh)


Còn nó bây giờ thì mồm chữ O mắt chữ A nhìn " đắm đuối " hai con bạn dám về nước mà không nói gì với nó. Hân và Ngọc thấy vậy liền cười hì hì rồi nhanh chóng xuống bàn ngồi. Đứng đó một lát chắc nó sẽ xé hai đứa ra làm bốn mắc.
( Và bây giờ là sơ đồ lớp)



•Thái Ni _ Lê Phong ••••••Han_Gia Ngọc
•Y Thần_Hoàng Thiên••••Gia Hân_Lớp Phó


available on google playdownload on app store


Suốt giờ học Hân và Ngọc chỉ nhận được ánh mắt " yêu thương" đến ch.ết gà bay chó chạy của nó. Hân và Ngọc chỉ biết gục xuống bàn tránh và đợi đến giờ ra chơi giải thích với nó. Cuối cùng sau 3 tiết hai nàng cũng đợi được đến giờ ra chơi. Hai người hí ha hí hửng chạy lại bàn nó thì thấy nó đang dọn đồ ra về, hai nàng cứ rối ra rối rít sợ nó giận. Hân lên tiếng nài nỉ lấy tay lây lây tai nó.


- Thần đừng giận mà. Hân với em Ngọc chỉ muốn cho Thần bắt ngờ thôi ( Làm mặt cùn con, ánh mắt nài nỉ đến vô tội)
Ngọc thấy vậy liền lây lây tay còn lại.
- Ngọc với chị Hân muốn cho Thần " sụp-rai" thôi mà. Đừng giận nữa, mau già lắm.


Hân gật gật đứng với vẻ khoái chí. Nó rút tay lại và để lại một câu rồi ra về.
- Mai tôi sử hai người. Bận rồi đi đây.
Hân và Ngọc sau khi nghe câu đó đã biết mình sắp " lên dĩa" nên chỉ đứng như trời trồng, thấy vậy Ni lên tiếng đánh thức 2 người.
- Hai người quen Thần của tớ à.


-Uk ( hai người đồng thanh trả lời)
- Lâu chưa? ( Ni hỏi như bà mẹ bị mất con)
- Được 7 năm rồi. ( Ngọc trả lời)
- Còn bạn, quen Thần lâu chưa ( Hân với nét tinh nghịch hỏi)


- Lâu rồi khoảng 2, tuổi gì đấy. À mình là Hồ Thái Ni. Nói chuyện nãy giờ mà không giới thiệu tên thất lễ quá. Còn đây là Thiên, Phong, chỗ trống kia là của Han. ( Ni vừa giới thiệu vừa chỉ vào bọn hắn)
- Rất vui được biết các bạn. ( Hân và Ngọc đồng thanh)


- Đừng khách sáo. Trước lạ sao quen mà.( Phong lên tiếng)
Còn hắn thì mặt tĩnh như ruồi, làm như không liên quan đến mình.
- Àk mình hỏi chuyện này có được không? ( Ngọc nói với vẻ bâng khuâng)
- Cứ hỏi ngại gì? ( Ni chớp chớp mắt trả lời)


- Bạn biết ai tên Kin không? Lúc mới gặp Thần hay nhắc đến người tên Kin ấy.( Ngọc)
Hân ngật ngật đầu tỏ vẽ đúng.
- Đúng đó hay nhắc lắm nhưng từ khi gặp Thanh Bình tiền bối Thần mới ít nhắc đến người tên Kin đó.


Hắn bây giờ đầu óc trống rỗng " Cái gì? Kin không phải là tên Dora hay gọi hắn lúc nhỏ sao?" bàng hoàn đến tột độ.
Ni suy nghĩ 1 hồi trả lời.


- Tớ cũng không biết. Năm lên 4 Thần chuyển nhà, nên bọn tớ ít gặp nhau chỉ học chung trường mầm non. Sau khi lên 5 thì Thần đột nhiên chuyển ra nước ngoài sống luôn đến tận 10 năm.
"Có khi nào cô ấy là Dora không? Trong suốt một năm chơi với nhau mình chưa từng hỏi tên thật của Dora. Mình đúng là dở hơi mà" hắn nghĩ.


Thấy hắn cứ ngơ ngơ ngác ngác Phong liền hỏi:
- Này mày bị sao vậy?
- Không... Không có gì?
Lần đầu tiên Phong thấy một con người băng lãnh như hắn lại ắp úm trả lời như vậy nên hơi tò mò.
*Quay về nó:


Sau khi ra về, nó lái xe đến sân bay. Đang nhìn đồng hồ xem giờ thì một chàng trai con to với mái tóc màu hạt dẻ, ánh mắt đen huyền được che bằng cái kính chữ V, trên người là chiếc áo thun trơn trắng và quần Jean rách đầu gối kéo vali chạy nhanh về phía nó với nụ cười làm ngục bao nhiên cô gái. Nó thấy vậy thì liền chạy đến ôm chầm lấy anh. Cảnh tượng lúc này, trong họ giống như hai người yêu gặp lại nhau sau bao ngày xa cách. Những người đứng gần đó liền âm thần chúc phúc cho cặp đôi này. Thanh Bình ôm chặt lấy nó.


- Anh nhớ em lắm nhóc con.
- Em cũng nhớ tiền bối ạ. ( nó ngước mặt lên nhìn Thanh Bình)
Bỗng Bình buông nó ra chề môi với vẻ không hài lòng nói:
- Em ốm hơn rồi. Anh phải nuôi em lại mới được.
Nó chỉ biết cười khổ.
- Đi về nào. Anh sẽ nấu cho em ăn.
- Vâng ạ.


Nó và Bình cứ đi ra ngoài mà không biết rằng mình đã bị chụp lén.
Nó và Bình cứ vui đùa, ăn uống, vui chơi trước ánh mắt ganh tỵ, thèm thuồng của mọi người ngày hôm đó.
Sáng hôm sau, trên tất cả các trang mạng xã hội và các bìa báo xuất hiện những cái tít có dạng như:


*Lộ mặt người yêu của TGĐ Phương Thị
* TGĐ Phương Thị công khai có bạn gái tại sân bây.
*Liệu người con gái may mắn ấy là ai? Có phải Chủ Tịch Phong Đình hay không?
* Phong Đình và Phương Thị có phải vì "Kinh Danh" mới quen nhau.


Rất nhiều và rất nhiều, luôn đi kèm những cái tít ấy là những bức ảnh nó cũng với Thanh Bình ngày hôm qua.


Nó vừa bước vào trường đã bị quay quanh bởi một khối phóng viên, phải mất 20 vệ sĩ điều động từ tập đoàn đến và sự trợ giúp của lớp nó mới bước vào được trong trường. Còn hắn khi thấy những tấm ảnh đó thì tức giận vô cùng, hắn tự nhủ " mình đâu là gì, nếu thật cô ấy là Dora mình sẽ chúc cô ấy hạnh phúc " rồi tự cười khẩy.


Nó bước vào lớp thấy hắn mặc mài u ám nên nó cũng không nói gì bỗng điện thoại nó reo lên.






Truyện liên quan