Chương 14
Mọi người đang suy nghĩ về việc hôn sự này có cái gì kỳ quái, Kinh Vân bỗng nhiên đứng lên
“Ăn xong rồi?”
Kinh Vân gật đầu, xoay người nghĩ muốn đi về phòng ngủ
Lạc Cách bắt lấy thủ của y, dương mi: “Người là ăn cái gì? Chim chóc đều ăn so với ngươi còn nhiều hơn, như vậy gầy yếu, khó trách Khai Thiều luôn nói ta ủy khuất ngươi” phóng nhuyễn thanh âm hảo nói lời khuyên nhủ: “Ngồi xuống tái ăn một chút”
Kinh Vân khó xử nhìn xem bàn đồ ăn, biết ngồi xuống nhất định sẽ bị Lạc Cách hống ăn đến trương bụng, nhẹ nhàng lắc đầu
Thống Tề Trữ nói: “Thập tam vương huynh cũng không phải tiểu bảo bảo…”
“Không được đi” Lạc Cách không chịu buông tay, ngón tay thế nhưng không có dùng lực. Hắn sợ trảo đau Kinh Vân
Lạc Vân đã nhiều lần gặp loại tình cảnh này, liền cho đòi người mang một chén canh nóng, đứng lên kéo Kinh Vân ngồi xuống: “Thập tam vương tử, ngươi không muốn ăn cũng được nhưng phải uống canh này a. Này là canh nhạn được hầm thật lâu a, uống ngay thân mình liền ấm áp, đừng nhìn bây giờ là mùa xuân, buổi tối phong (gió) cũng khiến người lãnh a”
Lạc Cách ngoạn tâm hốt khởi (ý là ảnh nổi hứng muốn trêu bé Vân a), vẻ mặt bỡn cợt hướng về phía tai Kinh Vân xem thường nói: “Không uống hoàn, ta sẽ giống như bên hồ như vậy thân (ý là hôn a) ngươi”
Kinh Vân trong lòng lộp bộp một tiếng, cúi đầu nhìn bát canh trên bàn nửa ngày rồi mới bưng lên uống liền một hơi
Lạc Vân cùng Thống Tề Trữ không biết Lạc Cách nói những gì cư nhiên có thể làm xúc động Kinh Vân. Trước kia không biết phải phí bao nhiêu lời lẽ Lạc Cách mới được như nguyện, hôm nay lại như thế dễ dàng thuyết phục. Không khỏi đều âm thầm lấy làm kỳ quái
Lạc Cách nhìn chằm chằm Kinh Vân chu cái miệng nhỏ hợp lại uống canh, bỗng dưng thở dài, thầm nghĩ nếu là Kinh Vân lần này không nghe lời của hắn có bao nhiêu là hảo a (ke ke ke anh là bị hố to đi…)
Khuyên can mãi Kinh Vân mới đem canh uống xong, mọi người cũng đã muốn ăn no, lập tức tán đi
----------------------------------------------------------------------------------
Buổi tối vẫn là Lạc Cách ôm Kinh Vân đi vào giấc ngủ, bất đồng là thêm vài cái hôn môi
Kinh Vân ở trong lòng ngực Lạc Cách né tránh, vừa vội vừa thẹn, nhuyễn thanh nói: “Đại vương huyng, ngươi tái… ta liền… ta sẽ…”
Lạc Cách đùa nói: “Ta tái như thế nào a? Ngươi liền phải như thế nào a?”
Kinh Vân làm sao có thể cùng Lạc Cách đối khẩu tranh luận, lông mi đen nhánh khẽ run nhìn chằm chằm Lạc Cách không nói lời nào
Lạc Cách biết không thể tiếp tục là khó Kinh Vân, liền hôn vài cái rồi hống nói: “Hảo hảo, không hôn, bất quá ngươi hôm nay phải cho ta ôm không được tránh né a” lại hít một hơi hương thơm trên người Kinh Vân rồi mới thành thành thật thật mà ngủ
Lạc vân ngủ ở gian ngoài để đề phòng Lạc Cách buổi tối cần người thị hầu nên chuyện của hai người đề nghe rõ ràng. Trong lòng thở dài: tâm tư Điện hạ quả nhiên là đều đặt hết ở Thập tam vương tử
Lại nghĩ tới mình toàn tâm toàn ý hầu hạ Điệ hạ, cũng không biết được kết cục sau này sẽ ra sao, trái tim không khỏi nghĩ về Mục Hương phi
Nữ nhân, cho dù có trở thành quý phi tối được sũng ái vẫn là không có cảm giác an toàn, cẩn thận ngẫm lại, Mục Hương phi cũng thật đáng thương a
Nữ tử trong cung đều phải số khổ như vậy sao?
Lạc Cách cùng Kinh Vân sớm vào mộng đẹp, Lạc Vân vẫn còn đang thất thần nhìn chằm chằm phòng trong
----------------------------------------------------------------------------------
Ngày kế Kinh Vân tỉnh dậy, cảm giác cùng ngày xưa bất đồng, mờ mịt suy nghĩ một hồi mới phát giác Lạc Cách sớm không biết tung tích. Mấy ngày này đều là từ trong lòng của Lạc Cách tỉnh dậy, hiện giờ có một ngày một mình thoải mái nằm ở trên giường, ngược lại có điểm không quen
Nghĩ đến đây, âm thầm đối mình lắc đầu
Ở trên giường ngồi ngốc một hồi, tổng cảm thấy được trên người không tốt, lười biếng đứng lên
Phỉ Hồng, Phỉ Lục từ lúc Kinh Vân bị Lạc Cách mang về tẩm cung, sau đó liền được phân đến nơi này hầu hạ Kinh Vân. Thấy Kinh Vân đứng lên vội tiến tới vì Kinh Vân rửa mặt chải đầu
Ngày gần đây những việc này đều bị Lạc Cách một mình giành làm lấy, giờ phút này bỗng nhiên đổi người khác Kinh Vân lại không quen (bé nhớ hơi anh ni), liên tục xua tay nói: “Ta tự mình làm là tốt rồi”
“Hãy để cho nô tì hầu hạ Thập tam vương tử a” Phỉ Lục tay chân lanh lẹ, ngây thơ đem Kinh Vân đặt ngồi ở bên giường, cùng Phỉ Hồng hi hi ha ha vì Kinh Vân rửa mặt chải đầu
“Đây là bị cái gì tạo ra a?” Phỉ Lục chưa kịp đợi Kinh Vân phản ứng, bỗng nhiên chỉ vào một tiểu hồng ban sau cảnh thượng (cổ) của Kinh Vân cả kinh nói: “Không phải là bị cái gì đập vào đi?”
Phỉ Hồng cũng tiến tới nhìn, gật đầu nói: “Nếu không là bị con gì cắn đi”
Kinh Vân mặt bỗng dưng nổi một mảng hồng
Hai tỷ muội đối với dấu hôn nơi cảnh thượng của Kinh Vân tinh tế nhìn
Chính là đều không biết là gì a, lúc này Lạc Vân vừa đi đến
Phỉ Hồng kêu lên: “Lạc Vân tỷ, ngươi mau đến xem a, Thập tam vương tử nơi này không biết bị cái gì làm cho bị thương a?”
Kinh Vân cùng Lạc Vân ánh mắt vừa tiếp xúc tâm càng kích động, giống như đứa nhỏ làm sai, cúi đầu không nói, mặc Phỉ Hồng tỷ muội ở sau y to nhỏ
Lạc Vân sáng sớm tiễn Lạc Cách rời môn, lại đi hỏi thăm một chút tin tức rồi mới nhập môn, không nghĩ tới Kinh Vân sớm như vậy đã dậy. Nghe được Phỉ Hồng tỷ muội nói, phe phẩy quyên phiến (hình như là khăn lụa a) đi tới cười dài hỏi: “Cái gì thương, ta nhìn cái a” lại chỉ vào Phỉ Hồng tỷ muội mắng: “Ta ngày thường ở bên y đều hảo hảo, như thế nào đến các ngươi thị hầu liền làm y bị thương a? Điện hạ hỏi đến ta cũng không giúp được các ngươi” dứt lời nghiêm mặt nhìn tới cảnh thượng của Kinh Vân
Chỉ sợ chỉ có Phỉ Hồng tỷ muội còn là tiểu nha đầu chưa hiểu sự mới nhìn không ra đây là dấu hôn. Lạc vân mặc dù đã biết Kinh Vân cùng Lạc Cách trong lúc đó ám sinh tình cảm (nảy sinh tình cảm ám muội a), giờ phút này tận mắt thấy vẫn là nhịn không được tươi cười trên mặt có chút cứng nhắc
Lạc Vân cũng không nói gì, nghiêng đầu tinh tế đánh giá Kinh Vân
Kinh Vân khẽ cắn môi, một mặt tránh né ánh mắt của nàng
“Lạc Vân tỷ, rốt cục là bị làm sao vậy?”
Lạc Vân phục hồi lại tinh thần, có lệ nói: “Sợ là bị tiểu trùng cắn, không có gì đáng ngại a”
Lúc này mới che dấu cho qua
Đã muốn thật lâu không có tại thư tập trân quý kia viết văn ký, không biết Tô Lệ hiện giờ thân ở phương nào a, đã quá lâu a
Sự thật là thế giới thật mà Kinh Vân càng ngày càng tiếp cận, vạn vật với nhiều sắc màu rực rỡ đã hút đi tâm thần của y, nhưng thế giới ảo tưởng từ nhỏ làm bạn cùng y vẫn không thể dễ dàng vứt bỏ
Kinh Vân rất muốn một mình quay về tiểu viện đem thư tập lấy ra viết một chút sự tình này nọ. Chính là hiện tại, vô luận y làm cái gì bên người luôn luôn có người đi theo, tả đảng hữu đẳng (có vẻ là trái kèm phải kèm a, ta không rõ), không có lấy một cái cơ hội đành phải ẩn nhẫn đợi
----------------------------------------------------------------------------------
Lạc Cách hôm nay phải dậy sớm, lưu luyến rời đi hương thơm trên người Kinh Vân để đi tới phủ ngoại công
Khi tới đại môn Mai phủ, tạp dịch trông cửa mắt thấy, vội vàng như ong vỡ tổ chạy tới thị hầu Lạc Cách xuống ngựa, thỉnh an nói: “Lạc Cách điện hạ hôm nay đến thật sớm a, thái phu nhân ngày hôm qua còn nhắc tới phải vào cung thăm ngài a” bọn tạp dịch giống như chúng sao ủng nguyệt đón Lạc Cách nhập phủ
Lạc Cách vào chính đường, Mai quốc trượng cùng Mai lão phu nhân được tin vội vàng chạy đến
“Lạc Cách điện hạ…”
Không đợi hai vị lão nhân chính thức hành lễ, Lạc Cách một cái bước xa nghênh đón cười nói: “Ngoại công, nãi nãi không cần đa lễ” đỡ Mai quốc trượng an tọa
“Đã lâu không tới vấn an ngoại công cùng ngoại bà, thân thể có hảo?”
Mai lão phu nhân đã gần năm mươi, khóe mắt mặc dù cất dấu chút chỉ bạc nhưng làn da lại được bảo dưỡng rất tốt. Nàng từ nhỏ liền yêu thương ngoại tôn này, mỗi khi nhớ tới Lạc Cách ở hoàng cung không có mẫu phi quan tâm, lại có tiểu nhân thời khắc tính kế liền nước mắt thẳng thùy (rơi). Nhưng Lạc Cách thân là Đại vương tử, thân phận không giống người thường, cho dù thân là nãi nãi cũng không có thể quá mức thân cận
Mắt thấy Lạc Cách dần dần lớn, làm việc càng phát ra khí thế vương giả, tâm chỉ ngóng trông hắn nhanh kế thừa vương vị, chính mình cũng hảo an tâm
Hiện giờ Lạc Cách ngay tại trước mắt, Mai lão phu nhân lại đau lại thán, cầm lấy thủ Lạc Cách thẳng vuốt, muốn nói lại nói không nên lời
Lạc Cách cũng không an vị, đứng ở bên người Mai lão phu nhân, để nàng cầm lấy thủ của mình
Kim chi ngọc diệp, vương thân quốc thích, có thể cùng trò chuyện ôn nhu, bất quá cũng chỉ là ở giờ khắc này
Mai quốc trượng khuyên nhủ: “Như thế nào lại như vậy, không phải thường gặp mặt sao?”
Đối Lạc Cách nói: “Điện hạ mời ngồi”
“Không cần, cứ như vậy đứng không ngại. Ta cũng là nghĩ muốn bồi bên ngoại bà”
Mai quốc trượng lắc đầu nói: “Ngoại bà ngươi hai ngày nay không thoải mái, Mai Đóa phải lập gia đình, đứa nhỏ này từ nhỏ luôn được người yêu thích, không nghĩ tới rồi cũng tới thời điểm phải thành gia lập thất a, hai ngày nữa sẽ rời phủ. Trong lòng ta cũng là luyến tiếc a”
Lạc Cách chính là vì việc này mới đến đây, theo Mai quốc trượng trong lời nói, hỏi: “Mai Đóa muội muội như thế nào lại hứa gả cho Mục gia? Trước đó ta thế nhưng một chút tin tức cũng không biết a”
Mai quốc trượng râu bạc khẽ run, nhẹ nhàng thở dài: “Ngay cả chúng ta cũng là một chút tin tức cũng chưa nghe được. Ngày hôm qua, sáng sớm lệnh của Hoàng thượng bỗng nhiên được ban ra, chỉ hôn Mai Đóa cho Mục gia. Ai, cũng không biết là có chuyện gì xảy ra a”
Lạc Cách nhíu mi nói: “Ý tứ của Mai Đóa muội muội…”
Lời còn chưa dứt, bên ngoại một thanh âm thanh thúy reo lên: “Lạc Cách ca ca” Lạc Cách ngẩn đầu, một đạo xanh biếc như làn gió thoảng hương đánh tới
Mai Đóa mặc y phục điệp hoa dài, trên tay đầy phục sức. Này y phục mặc dù rất kỳ lạ nhưng ở trên người nàng lại có một loại không khí tươi mát vui mừng nói không nên lời, cả người hoạt bát giống như chim khách, túm trụ Lạc Cách nói: “Lạc Cách ca ca, ta muốn xuất giá” dứt lời, trên mặt lại vui rạo rực cười loan
Mai phu nhân ở phía sau đuổi theo Mai Đóa trách mắng: “Mai Đóa, không thể đối Điện hạ vô lễ, nhanh hành lễ” tiếp theo chính mình đối Lạc Cách hành lễ
Lạc Cách một bên chỉ nói: “Mợ miễn lễ” vừa cười giật nhẹ mái tóc của Mai Đóa: “Đã lớn thế mà còn không có bộ dáng của tiểu thư, như thế nào lập gia đình a?”
Mai Đóa ngây thơ nũng nịu: “Ta làm sao không có bộ dáng của tiểu thư a? Ta từ nhỏ đã kêu ngươi là Lạc Cách ca ca vì cái gì hiện tại phải sửa miệng a? Còn muốn hành lễ…” nhăn lại mũi không thuận theo: “Ta mạo phạm ngươi, ngươi hảo phạt ta a”
“Mai Đóa, một chút quy củ cũng không hiểu. Hắn mặc dù là Lạc Cách ca ca của ngươi nhưng cũng là Đại vương tử, tôn ti phải có, đương nhiên phải hành lễ” Mai phu nhân nhuyễn thanh ở bên cạnh quở trách nữ nhi
Lạc Cách thật thích tính tình này của muội muội ha ha cười nói: “Hảo, ta phạt ngươi… ta phạt ngươi… không được gả đi, như thế nào?”
Mai gia cùng Mục gia trước nay bất hòa, việc hôn sự này nếu không phải Hoàng thượng tự mình chỉ hôn tất không thể thành. Mai quốc trượng cùng Mai lão phu nhân đều không vui đối với việc hôn sự này, Mai phu nhân đối nữ nhi xem bảo bối, không nghĩ giao cho cừu nhân để nữ nhi đến đó chịu ủy khuất
Lạc Cách trong lời nói tuy là nói đùa nhưng lại nói trúng tâm tư của mọi người. Lời vừa ra khỏi miệng, Mai quốc trượng cười ha hả phụ họa nói: “Phạt thật hảo a”
Mai lão phu nhân cùng Mai phu nhân cũng gật đầu mỉn cười
Không ngời Mai Đóa lại biến sắc kêu lên: “Không muốn không muốn, Lạc Cách ca ca ta nhất định phải được gả đi a. Như vậy, ta đối ngươi hành lễ a” quả nhiên đối Lạc Cách hành lễ
Đến lúc này mọi người ngược lại ngạc nhiên
Lạc Cách ngẩn ra nghi ngờ nói: “Muội muội gặp qua Mục gia tiểu tử kia?”
“Cái gì tên tiểu tử kia? Người ta là có danh có họ a, hơn nữa…” Mai Đóa nóng vội nhanh miệng, sau mới phát hiện mình lỡ lời, hai má đỏ lên, thanh âm dần dần nhỏ đi
“Người ta? Nga…” Lạc Cách nhìn kỹ Mai Đóa một bộ kiều thái nữ nhân, cùng ngoại công liếc nhau, cân nhắc nửa ngày nói: “Ta vốn định cùng ngoại công và cữu cữu thương lượng việc hôn nhân của Mai Đóa muội muội, nếu thật sự ủy khuất ta sẽ đi cầu Hoàng thượng chỉ định người khác. Hiện tại xem ra là ta quá lo lắng đi. Nếu Mai Đóa muội muội là một lòng muốn gả đi, Lạc Cách cũng không thể phá hủy chuyện tốt của nàng”
Mai Đóa sẳng giọng nói: “Ai một lòng muốn gả đi a?” dậm chân một cái, rồi tựa hồ nghĩ đến mình quả thật muốn gả đi, bật cười giống như thỏ con e thẹn tránh đi
Nữ tử ôm ấp tình cảm tổng khiến cho người tâm cũng vui theo
Lạc Cách cùng Mai quốc trượng thoải mái nở nụ cười, Mai lão phu nhân cùng Mai phu nhân cũng hé miệng cười
“Chỉ cần Mai Đóa không chịu ủy khuất, Mục gia liền Mục gia đi”
Mai phu nhân gật đầu nói: “Hoàng thượng chỉ hôn, Mục gia hẳn là không dám ủy khuất Mai Đóa đi?” rốt cuộc cũng chấp nhận vẫn là có chút lo lắng a
Lạc Cách biết tâm sự của Mai phu nhân, an ủi: “Mợ yên tâm, trong cung có ta, nếu Mai Đóa muội muội bị ủy khuất chắc chắn phải khảo Mục gia một cái công đạo a”
Mai phu nhân vui vẻ, đứng lên khom người nói: “Vậy tạ ơn Điện hạ”
Sự tình của Mai Đóa đã xử lý xong, Lạc Cách liền nhớ Kinh Vân, bồi Mai lão phu nhân thêm một hồi liền lấy cớ trong cung còn việc phải giải quyết, từ chối lưu lại dùng thiện với ngoại công, vội vàng hồi cung